Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

《 Côn đồ 》1

Tất cả mọi người đều biết, gần đây người xấu xinh đẹp kiêu ngạo ương ngạnh đã tìm thấy món đồ chơi mới.

"Này, hôm nay mày chưa đưa phí bảo kê cho tao đâu!"

Học sinh chuyển trường tối tăm kia, hôm nay vẫn bị thanh niên xinh đẹp chặn đường.

Học sinh chuyển trường cũng không nói chuyện, mà là cúi đầu nhìn vai ác đang giương nanh múa vuốt trước mặt anh.

Vai ác hôm nay lại thay đổi một đôi tất khác, mặc một chiếc quần đùi màu đen vừa đến đầu gối, lộ ra một đoạn cẳng chân tuyết trắng, ăn mặc không giống như các bạn học khác.

Đương nhiên là không giống rồi, vai ác hừ một tiếng, nếu không sao có thể thể hiện ra sự cao quý của cậu được? Khi mọi người thành thành thật thật mặc đồng phục trường, cậu cố tình mặc quần đùi và tất trắng, ỷ vào quyền thế của gia đình mà bắt nạt người ở mọi nơi, rất ngầu đó chứ.

Thấy học sinh chuyển trường không nói gì, vai ác giơ tay lên, tát thật mạnh vào má anh, để lại một vết đỏ.

"Sao mày không nói gì? Mày điếc à, hay là câm rồi?"

Đương nhiên là cậu không thiếu chút tiền ấy, mỗi ngày bắt nạt học sinh chuyển trường chỉ là vì không thích nhìn anh không coi ai ra gì mà thôi.

Học sinh chuyển trường nói: "Tiền, tôi không thể đưa cho cậu."

Vai ác mở to hai mắt, khó có thể tin được.

Người này, dám, dám phản bác cậu?

Buồn cười!

Học sinh chuyển trường bị vai ác kéo vào một gian ở WC nam, vai ác ra lệnh cho anh quỳ gối bên chân cậu, lau giày cho cậu.

Học sinh chuyển trường nửa quỳ xuống, nhìn chằm chằm vào giày da sáng long lanh của vai ác, côn đồ của ngôi trường này, vóc dáng nhỏ, tay chân trông thế mà cũng rất nhỏ.

"Đã rất sạch rồi."

Học sinh chuyển trường nói.

"Đương nhiên rồi ——"

Vai ác hừ một tiếng, đắc ý khoe với anh, đột nhiên nhớ lại mục đích của mình, vội vàng dùng chân đạp lên đầu gối của học sinh chuyển trường: "Bớt nói nhảm đi, kêu mày lau thì mày lau đi."

Học sinh chuyển trường dùng bàn tay mang theo vết chai mỏng, nắm lấy cẳng chân mảnh khảnh của vai ác, dùng ống tay áo xoa xoa giày cậu.

Vai ác bị anh sờ, cảm thấy có chút khó chịu, vội vàng rút chân ra khỏi tay học sinh chuyển trường.

Lực tay mạnh vậy, không nặng không nhẹ, làm cậu đau rồi này!

Vai ác đột nhiên có chút sợ hãi, cậu đạp học sinh chuyển trường một cái, không đá ngã đối phương được, ngược lại còn suýt làm bản thân bị ngã.

"Tạm thời tha cho mày, cút đi."

Học sinh chuyển trường sẽ nhanh chóng biết được tạm thời là bao lâu.

Lúc tan học giữa trưa, anh bị vai ác nhốt trong một lớp học ở toà nhà thực hành thí nghiệm.

Lần nhốt này chính là cả một buổi trưa.

*

Nghĩ tới nghĩ lui, vai ác vẫn quyết định đi xem thành quả của mình, tan học buổi chiều, cậu vác cặp sách, cầm chìa khóa, lén lút đến tòa nhà thực hành thí nghiệm một mình.

Cậu nhón chân, cố gắng nhìn xuyên thấu qua cửa pha lê phòng học.

Pha lê xám xịt, không thấy rõ có bóng dáng học sinh chuyển trường hay không.

Vai ác cau mày, người đâu?

Cậu đành phải cầm chìa khóa, mở khóa, vừa đẩy cửa ra, đã bị mạnh mẽ túm vào trong.

Trời đất quay cuồng, cậu ngã xuống sàn, nhưng lại không đau, có một bàn tay bảo vệ gáy cậu.

Vai ác ai u một tiếng, ý đồ bò dậy, lại bị người đè lên bàn học.

Cậu gian nan quay đầu lại, đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm của học sinh chuyển trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro