Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 210: Heo say rượu (1)

Editor: snowie

Cái đầu nhỏ tựa sơn dương của nữ nhân hắn thích ôn thuần yêu kiều cuộn lại trong ngực, hơi thở ấm áp ngọt ngào thơm mùi trà xanh nhẹ nhàng thổi lên cổ, giống như sợi lông chim mềm mại uyển chuyển phất qua, khiến cho tâm hắn cong thành một mảnh mềm mại, ác ý trêu cợt tàn bạo mang đến vài phần khoái ý sắp bị sự trìu mến bao phủ. Tán Bố Trác Đốn chỉ cảm thấy thân thể nhen nhóm một tia xốn xang, hai chân bên dưới không tự chủ được bước nhanh hơn.

Qua ngã rẽ chính là tẩm điện đông cung, nữ nhân ôn thuần đang vùi đầu ở cổ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào hắn, mặc kệ có bao nhiêu thủ vệ đằng trước cùng thị vệ và thị nữ theo đuôi đi sau, cái miệng bỗng hồ đồ lớn tiếng ra lệnh cho hắn:

"Vương, thả ta xuống dưới, ta muốn tự mình đi."

Hắn kinh ngạc dừng bước chân, tất cả mềm mại cùng trìu mến trong lồng ngực thoáng chốc không cánh mà bay. Sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm cái nữ nhân đột nhiên ăn gan hổ này, thản nhiên vạch trần:

"Ngươi không đi hài."

"Kêu Ngân Nghê đến cõng ta, dù sao ta cũng không muốn ngươi ôm!"

La Chu không hề bị giọng điệu âm trầm thình lình của nam nhân đe doạ, dạ dày thô lỗ phát ra một tiếng tràn đầy hương rượu, lớn tiếng bác bỏ quay đi.

Mắt ưng phút chốc nheo lại, ánh mắt lạnh lẽo lợi hại bỗng chốc hóa thành vô số mũi tên sắc nhọn vùn vụt bắn về phía La Chu. Hắn kéo cánh tay ôm nàng thật chặt, đem mong muốn của nàng bóp chết từ trong trứng nước.

"Ai u, đau quá! Đau quá!" Nàng nhíu mày kêu đau, cáu giận lấy tay đánh đấm bả vai của Tán Bố Trác Đốn, đồng thời gân cổ lớn tiếng khóc lóc om sòm kêu lên, "Ta muốn Ngân Nghê cõng! Liền muốn Ngân Nghê cõng! Ngân nghê! Ngân Nghê! Ngân Nghê ——".

Một tiếng lại một tiếng âm thanh sắc nhọn vang lên tựa hồ có thể làm thủng màng nhĩ của con người. Thân thể thịt nộn ở trong lòng hắn lại ra sức giãy dụa, muốn nhanh chóng đào thoát khỏi cái gông cùm thống khổ này.

Ngao ——

Nghe thanh âm quát to của nàng, một chuỗi tiếng kêu gào nặng nề như sấm vang lên, một đoàn bóng dáng xám bạc nhanh nhẹn dũng mãnh bỗng nhiên từ chỗ rẽ cùng nhau nhảy ra.

Liếc thấy ngao nô thịt nộn hồng hào đang giãy dụa quát to ở trong lòng Tán Bố Trác Đốn, con mắt tam giác sắc lam hung tàn trầm tĩnh nhất thời sinh ra tia rạng rỡ. Cái lưỡi dài màu đỏ tươi cùng răng lợi thô ráp trong miệng vươn ra, cái đuôi lớn màu xám bạc dùng sức lắc lư lấy lòng, đáy họng gầm gừ lên tiếng, hân hoan nhảy nhót vòng quanh Tán Bố Trác Đốn, dùng cái đầu dữ tợn cực đại của chó ngao cọ sát ống quần của hắn.

"Ngân nghê, cõng ta! Cõng ta!"

Thấy Ngân Nghê xuất hiện lên tiếng trả lời. Cảm xúc của La Chu càng thêm dâng cao, vặn vẹo cũng càng thêm lợi hại. Thân thể lần lượt cong duỗi lên xuống, lại lần lượt bị cánh tay Tán Bố Trác Đốn ngăn lại.

"Trứng thối! Trứng thối! Ta muốn cưỡi Ngân Nghê! Không cho phép ôm ta!"

Nàng căm giận bất bình ở trước mặt hắn giơ lên nắm đấm dùng sức lay động, con ngươi to tròn đen huyền nửa mở, hung ác uy hiếp nói,

"Lại ôm ta, ta liền dùng sức đánh ngươi! Đến lúc đó ngươi cũng đừng khóc đi tìm mẹ!"

Đôi môi phun ra hơi thở nóng rực như máy sưởi mang theo hương rượu Trúc Diệp Thanh nồng đậm. Đôi mắt to tròn như ngọc thạch khi nhìn vào thấy sáng ngời như sao, tinh tế nhìn thật kỹ lại thấy có chút mê ly si nhiên, hai gò má bị che bởi hai áng mây đỏ hồng cực không bình thường. Nữ nhân này rõ ràng là say rượu.

Dưới đáy mắt Tán Bố Trác Đốn loé lên sự khôi hài, lúc ấy khi đút heo nhỏ uống rượu, cũng không nghĩ ngợi nhiều lắm. Sau đó khi nàng ở trong cao trào mê muội đi qua, đột nhiên bị quăng vào nước cũng chỉ mềm nhũn không biết giãy dụa. Trong toàn bộ quá trình thị nữ hầu hạ nàng mặc quần áo, giúp nàng chải tóc, mí mắt của nàng vẫn nhắm, tựa hồ đều hồn nhiên không biết cái gì. Hắn nghĩ là do thể lực của nàng chống đỡ hết nổi nên lâm vào mê man, lại không nghĩ rằng chỉ vừa mới bước tới tẩm điện, nữ nhân này bỗng trở nên khoẻ mạnh hoạt bát bắt đầu điên cuồng nói nhảm.

Hắn hình như chỉ đút nàng non nửa bầu rượu, hơn nữa hắn khá chắc khi mớm phần lớn rượu đều đi vào trong bụng của hắn. Như vậy cũng có thể say? ! Hơi nghi hoặc, hắn đột nhiên nhớ tới việc thương nhân Trung Nguyên đã tham khảo kỹ thuật của người đại nguyên chế ra loại rượu Trúc Diệp Thanh mới. Trừ bỏ hương vị càng thêm tinh khiết nhẹ dịu ra, hậu vi dư lại sau khi thưởng rượu cũng sẽ mạnh không chỉ gấp mười. Khó trách nữ nhân này đột nhiên bùng nổ giống tiểu thú dữ, lại không muốn sống khiêu khích hắn. Hừ, quả nhiên, mặt nạ ôn thuần mà nàng sở hữu bất quá đều là giả dối, vẫn như trước có cơ hội là sẽ giương nanh múa vuốt. Lần này thừa dịp trong cơn men say mơ màng liền bộc phát ra toàn bộ.

Thấy nam nhân mà mình chán ghét chỉ lo nhìn chằm chằm mà thật lâu không lên tiếng, La Chu giận giữ nương theo cơn say rượu cái gì cũng dám làm, không nói hai lời, một quyền tiến thẳng đến mắt trái của Tán Bố Trác Đốn.

Thị vệ cùng thị nữ bàng quan ở phía sau bỗng cả kinh hít một ngụm khí lạnh. Cái nữ nhân từ ngao nô biến thành liên nữ này lung tung kêu la cùng khiêu khích Vương còn chưa đủ, thế nhưng thật sự còn dám tung một cú đánh vào đầu Vương, phạm vào đại tội bất kính! Đúng thế, bọn họ đều nhìn ra rằng nữ nhân này say rượu, nhưng say rượu tuyệt đối không thể trở thành lý do để mong thoát tội xin khoan hồng. Chỉ mong Vương sẽ không đem nàng tươi sống xé thành hai nửa.

Tán Bố Trác Đốn nghiêng đầu sang bên phải, thoải mái né cái nắm đấm phấn thịt đối với hắn mà nói không hề có chút lực sát thương, trong lòng lại nổi lên vài phần tức giận. Liền thật sự muốn thoái khỏi cái ôm của hắn bằng cách như thế? Heo nhỏ trong cơn say liền quên mất sự sợ hãi với cái chết, thế nhưng lại hướng hắn đánh một quyền.

Mắt thấy một quyền thất bại, La Chu run run đôi môi, cư nhiên một tiếng khóc oà ập đến.

"Ta không cần Vương ôm! Hu hu, không cần Vương ôm, không cần Vương ôm! Hu hu, ta muốn cưỡi Ngân Nghê! HU hu, muốn cưỡi Ngân Nghê!".

Nàng giống như một đứa nhỏ bị ủy khuất kêu khóc, miệng vừa nói không cần Vương ôm nhưng hai tay lại ôm lấy cổ Tán Bố Trác Đốn, đem khuôn mặt nước mắt giàn giụa dựa sát vào gáy của hắn. Sau đó, khóc hô vài tiếng, cắn hắn một ngụm, lại khóc thêm vài tiếng, lại cắn hắn một ngụm. Hành động quỷ dị như thế chẳng những khiến bọn thị vệ cùng thị nữ xem đến choáng váng, cũng khiến Tán Bố Trác Đốn mờ mịt.

Hung ác nham hiểm trầm lãnh ở trên mặt hắn từ từ rút đi, ánh mắt cáu như không cáu, cười như không cười, vẻ mặt dị thường phức tạp. Định khiển trách hành vi bất kính của nàng, nàng lại oà khóc tựa như cái tiểu hài đồng bị ủy khuất. Nghĩ thương tiếc nước mắt của nàng, hàm răng non nớt đó lại đặt trên cổ hắn quấy phá. Một ngụm cắn đó tuy rằng không hung ác máu tanh như lúc nàng cắn cằm hắn, nhưng thật sự có chút đau đớn, đủ thấy nữ nhân này ở sâu trong nội tâm lúc nào cũng tâm tâm niệm niệm không phải là nghĩ cách thoát khỏi hắn thì cũng chính là nghĩ chém hắn, cắn hắn. Trong khi nàng đang giãy chết la khóc, giọt nhiệt lệ rơi tại gáy hắn cùng với một phần đau đớn đan vào cùng một chỗ, khiêu khích dục vọng của hắn, quả thực rất muốn đem thân thể thịt nộn trong lòng khảm vào xương cốt.

Quên đi, giảng đạo lý cho người mượn rượu làm càn chính là vô ích. Hắn cũng sợ chính mình đột nhiên không khống chế được, làm thương đến heo. Nhẫn nhịn, cuối cùng đè nén quyết định, lui về phía sau vài bước.

"Đừng cắn, cho nàng cưỡi." Hắn ẩn nhẫn thở dài, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu nàng, dùng chân đá đá Ngân Nghê đang còn cọ ống quần.

"Ngao ô ——" Ngân Nghê vui vẻ kêu một tiếng, hiểu ý xoay người, vào sẵn tư thế.

Kẻ say rượu tuy rằng sẽ không quan sát sắc mặt người khác, nhưng có thể nghe hiểu tiếng người. Cho nên La Chu vừa thấy mục đích đã đạt, lập tức im bặt nín miệng, gạt đi nước mắt, phát ra tiếng "Nha" thắng lợi hoan hô. Mà cách nàng tỏ vẻ hưng phấn chính là tiến lên một bước ôm lấy cổ Tán Bố Trác Đốn, ở trên mặt hắn hôn lấy hôn để phát ra từng tiếng "chụt chụt", lưu lại dấu nước miếng ẩm ướt.

Bị nàng chủ động hôn môi, trong lòng Tán Bố Trác Đốn liền chấn động, tinh thần vừa phục hồi lại điên cuồng muốn chế trụ cái đầu nàng đầu ôm hôn. Nhưng nữ nhân trong lòng đã sớm xoay người, cố gắng uốn thân mình tìm kiếm cái lưng của Ngân Nghê.

Con heo mượn rượu làm càn chết tiệt! Đôi mày kiếm phong toát ra mấy phần âm lệ, hắn hung hăng nghiến răng, môi mím thành một đường thẳng tắp. Cật lực ngăn chặn cơn xúc động muốn đem thân thể thịt nộn ngã trên đất, hắn xoay người đặt nàng lên lưng Ngân Nghê.

"Hì hì, cám ơn Vương." Heo an toạ ổn định trên lưng Ngân Nghê xong đột nhiên ngửa đầu hướng hắn lộ ra một nụ cười xán lạn vô cùng ngây thơ, nháy mắt như tóm bắt được hô hấp của hắn.

Tươi cười trong giây lát, heo nhanh chóng xoay qua, ôm lấy đầu Ngân Nghê, cười hắc hắc quái dị nói: "Ngân nghê, hồi cung." Hai chân đặt tại bụng Ngân Nghê, tư thế giống cưỡi ngựa, miệng hô "Xe —— xe ——" thúc giục Ngân Nghê chạy hướng về phía trước, đảo mắt liền quẹo vào chỗ rẽ.

Tán Bố Trác Đốn thâm trầm hít vào, lại thâm trầm thở ra, cố gắng bình tĩnh hít thở cho thông. Mắt ưng thay đổi liên tục, khi thì đen tối âm trầm, khi thì vui sướng rạng rỡ. Hai chân bước nhanh như gió đuổi theo sau. Chết tiệt, đầu heo say rượu đáng chết rốt cuộc có thể giữ chặt lấy Ngân Nghê không?

Lắc lư lắc lư, giống như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

Thị vệ cùng thị nữ còn đứng sót lại trong nội tâm đã cực kì kinh ngạc không thể tin nổi, hoàn toàn hóa thành thạch đá. Nam nhân tính tình thất thường mà bọn họ thường thấy vừa rồi lại dễ dàng tha thứ cho một nữ nhân có thật là Vương hay không? ! Làm sao có thể là Vương lãnh khốc tàn bạo? ! Ở trong vương cung, từ đại tướng cho tới cung nô, mỗi người đều biết đều hiểu Vương có cảm tình không bình thường đối với cái nữ nô kêu "heo" kia. Nhưng khi tận mắt chứng kiến, vẫn là sẽ bị cách đối đãi quá mức dị thường khác xa với người khác làm cho kinh hách tới nỗi không thể tin nổi vào hai mắt của mình.

Tên nữ nô kêu "heo", ách, hiện tại nên gọi là liên nữ, dữ dội may mắn, làm sao có thể gọi là bất hạnh, tự nhiên chiếm được sự yêu thích của Vương.

_________________________
Lời của editor: Các nàng đọc truyện nhớ vào đánh giá truyện và bình luận ủng hộ snowie nhé :3 Nhiều khi đăng truyện mà không biết mọi người có đọc không TvT Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro