Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 207: Suối ôn tuyền kiều diễm (1, cao H)

Editor: snowie

*Chống chỉ định cho trẻ dưới 18 tủi >.<

La Chu là ở trong cơn sát nhập đau đớn cực hạn khuây khoả mà ngất đi.

Chờ nàng tỉnh lại, thân thể đã ngâm trong dòng suối ấm áp, nước màu xanh ngọc chảy dâng cao tới nách. Hai chân nàng sải bước ngồi ở trong lòng nam nhân so với nước suối còn ấm áp hơn, cơ thể mềm nhũn tựa vào lồng ngực trần trụi của nam nhân ngủ thiếp đi. Bàn tay nhấp nhô bên dưới cơ ngực cứng rắn bị coi như tấm vải nhung đang chứa đựng một sức lực cường hãn tưởng chừng có thể phá hủy hết thảy. Như thể sợ nàng lạnh, bàn tay to lớn có chút thô ráp này thỉnh thoảng lại nâng nước tưới lên tấm lưng loã lồ của thiếu nữ.

Cây trụ thô dài nóng rực vẫn như cũ thâm trầm chôn sâu trong cơ thể của nàng, từ dũng đạo vách tường cho đến toàn bộ phần bụng đều bủn rủn đau chướng vạn phần. Cây hỏa trụ cũng không hoàn toàn bất động, nó thỉnh thoảng lại nhẹ nhàng co rúm một chút, đỉnh quy đầu cứng rắn tiếp xúc với vách tường mềm mại mẫn cảm rồi đụng vào tử cung. Bộ phận kiên đĩnh nóng bỏng mang theo độ ấm của giống đực khiến vách tường thịt cùng đài sen run rẩy rất khẽ, mị thịt tuỳ ý gắt gao bao vây siết chặt cự vật đang bốc cháy mà đè ép mấp máy. Vách tường nơi tử cung liên tục co rút không ngừng kích thích côn thịt, tựa như cái miệng nhỏ nhắn của trẻ sơ sinh đi tìm tòi cắn mút vú sữa mẹ không ngừng. Khoái ý tê dại liên miên không dứt nhè nhẹ từng đợt từng đợt tràn ra, phía sau ẩn giấu một trận khô nóng hư không ngứa ngáy.

Cơn đau chướng bủn rủn cực đại làm cho nàng khó chịu chỉ muốn khóc, nhưng dòng điện tinh tế tê dại đó lại làm cho thân thể của nàng lưu luyến. D*m khối thân thể này thực sự đã bị cải tạo thành vô cùng dâm đãng ! Nàng có chết cũng không còn thể diện để gặp mười tám đời tổ tông. Nhiệt độ trên khuôn mặt La Chu nóng tới mức tưởng chừng có thể nấu chín trứng gà, cũng không biết do ngâm ôn tuyền, hay là bị mâu thuẫn tình dục dày vò, cũng có thể là do sau khi tỉnh dậy liền sinh ra cảm xúc không hiểu cáu giận cùng xấu hổ bức bách . Nàng âm thầm cắn răng, vô ý thức xoay chuyển thân thể, muốn ổn định dòng suy nghĩ đang có chút tán loạn rối bời.

Tán Bố Trác Đốn đang thưởng thức rượu ngon bỗng sâu sắc nhận thấy sự khác thường rất nhỏ trong lòng. Cúi mắt xuống, vừa vặn nhìn thấy khuôn mặt của heo so với lúc trước càng thêm hồng diễm, mắt ưng lạnh lẽo sắc bén trong nháy mắt nổi lên một tầng yêu thương.

"Heo ngoan, " hắn thoáng dịch chuyển thân thể ngồi thẳng dậy, tay vén mái tóc bện dài sang một bên, nâng lên cái đầu đang thiếp tựa vào trong ngực của nàng, cúi đầu cười nói, "Tỉnh rồi nên ăn cái gì?"

Trong khi La Chu còn có chút choáng váng mơ hồ, bờ môi của hắn đã gần như bao trọn lấy cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Trà đông trùng hạ thảo ấm áp theo đường miệng tiến vào, La Chu theo phản xạ có điều kiện nuốt hết vào trong bụng.

"Thực ngoan." Tán Bố Trác Đốn vỗ vỗ hai má ửng hồng nóng rực của nàng, nhẹ giọng ngợi khen, nhanh chóng đút cho nàng một ngụm trà tiếp theo.

La Chu như thể đã được huấn luyện, động tác nuốt uống không ngừng lặp lại, uống hết một bát trà thuốc, ăn hết thịt trâu đen thối nát cùng với rau dưa mì phở. Đợi cho nàng phát ra tín hiệu nho nhỏ rằng đã ăn no, Tán Bố Trác Đốn mới ngừng lại động tác. Hắn tiện thể vân vê cái lưỡi hoạt nộn thơm tho của nàng chơi đùa một hồi lâu, đem khoang miệng bên trong của nàng càn quét sạch sẽ mọi góc một vài lần, rồi mới lưu luyến thả lưỡi rút ngón tay ra.

"Heo ngoan, ăn no sao?" Bàn tay to lớn thô ráp nhẹ nhàng vuốt ve cái miệng của nàng.

Mặt La Chu đỏ ửng càng sâu, độ ấm rất cao. Thân thể nhẹ nhàng bay bay, mềm yếu nhu nhược, giống như đang bước chậm trên mây, thoải mái không nói nên lời, ngay cả hạ thân bủn rủn đau chướng lúc trước cũng đã trở nên không quá đau nhức đến nỗi không thể chịu được.

"Ân..." Nàng ngẩng đầu nhìn nam nhân đang ôm chính mình, hừ hừ đáp lời, ánh sáng trong con ngươi liễm diễm mê ly mà mờ mịt.

Con ngươi thâm thúy âm trầm đang chăm chú nhìn đôi mắt của nàng chợt có một tia yêu thương chớp động. Cánh môi đỏ hồng nở nang hơi hơi gợn lên một đường cong duyên dáng, trên chiếc cằm nam nhân mười phần gợi cảm in rõ một dấu răng hình cung đỏ sậm, thương tích da thịt sau khi ngâm ôn tuyền có hơi chút trắng bệch, nhưng không làm tổn hao khuôn mặt góc cạnh anh tuấn, ngược lại càng khiến sự cuồng bá tôn ngạo sắc bén lãnh khốc đó nhiễm một chút dụ hoặc ái muội kiều diễm.

Cắn sâu như thế chỉ sợ sẽ lưu lại sẹo, khi đó Cầm thú vương chẳng phải là bị hủy dung sao? Nàng không hề cố ý cắn ngoan hiểm như vậy, lúc ấy đau đến cực điểm, chỉ muốn nhanh chóng tìm thứ gì đó để cào cắn chia sẻ cơn đau đớn. Nàng cũng không biết tại sao bản thân lúc đấy không cắn ngực hoặc là cổ của hắn, mà lại chọn cằm để đặt răng lên. Chẳng lẽ là vì bộ nha cùng với cằm đều có hình cung nên nhìn thuận mắt trôi chảy? Nàng cảm thấy ngực có chút trệ buồn, đầu càng ngày càng choáng váng, hỗn độn không thể tự mình suy nghĩ rõ ràng, xem ra đã ngâm mình trong nước ôn tuyền lâu quá rồi.

"Ân... Đi ra... Ta muốn ra ngoài... Khó chịu..." Nàng khó chịu che ngực, thanh âm suy yếu nghe qua vừa mềm mại vừa ngấy.

Tia yêu thương trong mắt ưng càng đậm, tràn đầy *kinh hỉ. Heo nhỏ mềm mại nhu thuận, mơ mơ màng màng như vậy thật sự là càng nhìn càng đáng yêu, trong thanh âm nhuyễn ngấy còn hàm chứa vài phần ủy khuất kiều ý, làm cho hắn không tự chủ được tâm địa liền tan chảy. Thì ra sau khi cùng nàng hoan ái mang nàng đi ngâm ôn tuyền thì sẽ có hiệu quả kinh hỉ như này? Hừ, tư vị được nữ nhân mình thích làm nũng... Quả thực rất mỹ diệu.

*kinh hỉ: vui sướng

"Ta ôm nàng ra."

Tán Bố Trác Đốn âu yếm đôi môi của nàng, ôm nàng từ trong nước đứng lên. Thân thể của heo không thể so sánh với thân mình cường hãn của hắn, xác thực không thể ngâm nước quá lâu, bất quá khi rời khỏi nước nóng lại có khả năng khiến nàng lạnh, hắn phải nghĩ biện pháp mới được. Tia tình dục lưu lại trong mắt ưng dần dần trở nên dày đặc hơn, hắn đem nàng ra khỏi dòng nước đặt trên tấm thảm da phô dầy mềm mại bên cạnh ao, mắt liếc qua lại đánh giá . Thân thể thịt nộn trắng mịn vì ngâm nước nóng hơi lâu nên ửng đỏ toàn bộ, như thể vì nhiễm tình dục mà ửng hồng, trông hết sức kiều diễm mê người. Con ngươi nheo lại, đem hai cái chân mềm mại nộn thịt của nàng nâng đến khuỷu tay, thân hình khoẻ mạnh lửa nóng cẩn thận che lại, tận lực không đụng đến vùng ngực bụng của nàng.

Hắn khống chế đưa dương v*t từ trong tử cung nàng đi ra, rất nhẹ nhàng chậm chạp di chuyển mông, chỉ để lại đỉnh quy đầu đụng chạm ở miệng hoa tâm mềm mại khép kín rồi lui lại về phía sau. Một cơn bão nụ hôn rực lửa dừng lại trên khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nóng mơ hồ, hai bàn tay to cũng không nhàn hạ, từ mơn trớn đầu vai mượt mà rồi đến vuốt ve hai ngọn núi cao ngất. Động tác siết nắn không tính là ôn nhu, nhưng tính ra cũng không hề hung tàn thô bạo. Ngón tay thon dài cầm nắn hai khỏa đậu đỏ mềm mại hồng phấn, phóng lực đạo nhẹ nhàng khẽ vân vê, dùng ngón tay thon dài thô kiển mà ma sát. Chỉ chốc sau lát, núm nhũ phấn nộn đáng yêu liền sưng trướng, bầu vú trong lòng bàn tay cũng căng tròn lớn thêm vài phần, càng phát ra tiếng kêu rên mềm mại.

"Ân a... Vương... Ân ân ân... Vương... Vương..."

Tiếng ngâm nga kiều mỵ nhỏ vụn từ cánh môi tiết ra. Hàng mi thanh tú như cũ hơi hơi nhíu lại, nhưng trong con ngươi mê ly thất thần có vẻ không có bao nhiêu thống khổ. Tiếng ngâm nga mềm mại, sương mù mông lung, giống như tiểu thú mới sinh làm nũng, câu dẫn khiến tâm hắn từng đợt ngứa ngáy. Hắn chỉ hận không thể ngay lập tức dùng sức chà đạp nàng từ trong ra ngoài như ở trong xe ngựa, nhưng tiếng rên rỉ ngâm nga mờ mịt yếu ớt đó lại cố tình làm hắn sinh ra thương tiếc không đành lòng.

Thiếu nữ dưới thân là nữ nhân mà hắn thích, cũng là nữ nhân đầu tiên có thể làm hắn thương tiếc. Tuy rằng loại lực đạo quá mức mềm nhẹ này khiến hắn không thể hoàn toàn tận hứng, nhưng hắn có thể tạm thời nhẫn nại một lần, thưởng cho nàng vì bình thường nàng khó có thể thuận theo kiều nhuyễn. Khi chuyên tâm theo thực tiễn dùng kỹ xảo sờ soạng thân thể lấy lòng nữ nhân, Tán Bố Trác Đốn dần không chú ý, càng ngày càng theo thói quen tự ủy khuất chính mình, chỉ tập trung tới cảm thụ của La Chu.

Khi ngón tay gắng gượng tóm nắm được đầu núm giống như hai hòn đá nhỏ, nụ hôn của hắn uốn lượn rơi xuống, hôn lên nô ấn cùng ấn ký liên nữ trên đầu vai phải của La Chu, tiếp theo một ngụm cắn núm nhũ phải. Một bên nhớ lại bộ sách nào đó, một bên hướng về phía khỏa núm ra sức hút liếm, cắn cắn đảo quanh, thỉnh thoảng há mồm đem trái đào nhũ thịt hoạt nộn nuốt vào trong miệng một ngụm mút mạnh.

Đầu La Chu nằm trên thảm da không ngừng lắc lư trái phải, trong miệng không ngừng y nha kêu rên mị hoặc. Chỉ cảm thấy cả người đều khô nóng cùng cực, ngực bị mạnh mẽ cắn hút trở nên vừa đau lại thoải mái đến cực điểm, giống như linh hồn sắp nhanh chóng bị hút đi. Nhũ hoa bên trái không được miệng Cầm thú vương âu yếm liếm qua liền chướng đau vô cùng, khát vọng mãnh liệt sẽ được âu yếm giống bê còn lại.

"Trái... Ân ân... Còn bên trái..."

Nàng xấu hổ thở gấp. Ngón tay cầm nắm mái tóc của Tán Bố Trác Đốn, bộ ngực khó chịu hơi hơi hướng lên trên cao, hai chân đang gác lên khuỷu tay hắn cũng lắc lư mà đến.

Tán Bố Trác Đốn thấp giọng cười ra tiếng, thuận theo tâm ý của nàng bao trùm lấy núm vú bên trái mà liếm ngoạm, ngón tay siết lấy viên đậu bên trái mới từ trong miệng phun ra, ra sức làm càn chà xát cấu véo. Heo ngoan đã động tình như vậy, hắn vừa không biết nặng nhẹ có hơi chút mạnh bạo phóng túng , hẳn là sẽ không khiến cho nàng cảm thấy quá đau đi.

"A a... Vương... Thật thoải mái... Ân ân... Thật thoải mái..."

La Chu phun ra từng tiếng thở dài kiều mị, khát vọng cực hạn đã được thỏa mãn, trong con đau đớn bị lực mạnh cắn mút là cảm giác sảng khoái khuây khoả nói không nên lời.

Thật thoải mái? Trong miệng Tán Bố Trác Đốn đang cắn núm thịt cứng rắn, hắn khẽ nhíu mày rồi trở về chỗ cũ. Tựa hồ khi còn ở trong xe ngựa cùng heo ngoan hoan ái, hắn cũng không nghe thấy nàng nói ra ba chữ này. Khóe môi khẽ nhếch, quyết định làm cho nàng càng thoải mái một chút. Hắn tạm dừng kích thích hạ thân, trước tiên dùng lưỡi xoay quanh đảo liếm viên đậu một phen, tiếp theo đó dùng đôi môi bao trùm đầu vú cũng bầu nhũ choáng váng dùng sức mút, phát ra thanh âm chùn chụt, ngón tay cũng không ngừng nghỉ liên tục vân vê khỏa núm còn lại. Quả nhiên, tiếng kêu của heo ngoan lại càng dâm đãng.

Một dòng điện lưu tê dại mạnh mẽ xen lẫn tia đau đớn bén nhọn từ ngực tràn ra, nó nhanh chóng lan truyền tới tứ chi thân thể, cả người La Chu đều ức chế không nổi mà run rẩy mạnh. Hạ thân cố gắng kìm nén hư không nóng bỏng lúc nãy vì bộ ngực được âu yếm nên lại dần bộc lộ khuếch tán, từ tử cung đến dũng đạo đều sinh ra cảm giác ngứa ngáy càng ngày càng mãnh liệt, một đường thẳng tắp xuyên vào xương cốt vào tủy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro