Chương 190: Mật điện đàn thành (7, cao H)
Editor: snowie
Lời của editor: Hi xin chào cả nhà~ Là mình snowie đây! Trước đây mình có edit hoàn bộ Nô thê này và tính phí truyện ở trên một số nền tảng, tuy nhiên rất tiếc là truyện đã bị xoá TT.TT Mình định k đăng lại nữa nhưng có 1 số độc giả có nhắn tin riêng cho mình bảo rằng giờ k biết đọc truyện ở đâu nữa, nên mình quyết định sẽ đăng FREE ở trên nền tảng Wattpad! Bộ truyện này chính là tâm huyết của mình trong vòng hơn 1 năm trời, hy vọng sẽ không bị bế đi chỗ khác TT.TT Mình chỉ đăng duy nhất ở trên wattpad thui, nên nếu chẳng may mọi người đọc được ở nền tảng khác thì vẫn vào wattpad ủng hộ mình nhé!
Mình đã đăng các chương mình edit (từ chương 189-200). Sang phần 2 (từ chương 201-hết), cứ 5⭐/chương, mình sẽ đăng chương tiếp theo. Nên các bạn ủng hộ mình để có truyện đọc nhé! Mình đã edit hoàn bộ rồi nên chỉ chờ mưa sao của các bạn thôi 🤣 Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~~
-----------------------------------------
Khoảnh khắc ánh mắt nóng bỏng âm trầm của Thích Ca Thát Tu nhìn tới, hoa cốc nhiễm huyết mà vẫn phấn hồng của heo nhỏ không hề bị che giấu, toàn bộ đều lộ ra trước mắt hắn. Ở sâu trong hoa huy*t từng nếp uốn phấn thịt nộn nộn chen chúc là một đóa tiểu hoa kiều diễm. Dương v*t của Pháp vương nhân lúc tiểu thịt mông nâng lên mà trơn tru đưa đẩy, nó càng cố đẩy sâu vào cái miệng nhỏ nhắn kiều diễm của đoá hoa, hai cánh môi cùng vách tường thịt bị côn thịt cường tráng chèn ép mở sang hai bên, mật dịch đỏ sẫm chảy ra bên ngoài xuôi theo nam căn. Một cảnh này thực dâm loạn thối nát, lại dị thường mị hoặc câu hồn.
Từ lúc 18 tuổi bắt đầu hợp thể song tu tới nay, Pháp vương luôn từ bi, ban cho hắn đặc quyền tùy ý hưởng dụng liên nữ, nhưng chưa từng đặc biệt cho hắn cùng lúc hưởng dụng chung một liên nữ. Mà hiện tại... Pháp vương là đang ám chỉ hắn tiến lên? Trong lòng mừng rỡ như điên, hắn vội vàng thoát tăng bào đang mặc, quỳ sát tới hạ thể của Pháp vương. Vươn lưỡi đem quy đầu ướt mật dịch đỏ của Pháp vương lộ ra bên ngoài liếm sạch sẽ, sau đó lướt dọc theo chỗ Pháp vương cùng heo nhỏ ân ái, cực kì có kỹ xảo một chút liếm từ đầu đến cuối, vừa an ủi vừa kích thích tiểu hoa huy*t cùng với dương v*t nóng bỏng kiên đĩnh.
Đối với Thích Ca Thát Tu mà nói, Pháp vương là thần phật mà hắn sùng bái tôn trọng nhất. Dương v*t của Pháp vương ẩn chứa pháp lực kim cương bảo xử, có thể được đụng chạm mà liếm không hề nhục nhã, mà là cực kì may mắn. Heo nhỏ là nữ nhân hắn yêu nhất, hắn cam tâm tình nguyện đau thương sủng nàng, ước gì có thể lập tức dùng lời lẽ khơi mào ngọn lửa dục vọng của nàng sau khi nàng vừa mới trải qua kinh hãi. Ngón tay lướt qua đại v*t của Pháp vương, đụng đến cánh môi liên hoa của heo nhỏ, lần theo đóa hoa tìm ra chỗ mẫn cảm nhất của hoa đế để tùy ý giày vò.
Đầu lưỡi ấm áp ướt át mềm dẻo linh hoạt giống rắn âu yếm bờ mông trơn mềm. Ngón tay thô ráp nắm lấy âm hạch vừa chà xát vừa xoa, vừa nhẹ vừa mạnh, cảm giác đau rồi lại ngứa càng kích thích nàng mãnh liệt, như có một dong điện chạy xuống đầu ngón chân, vừa như muốn bỏng toàn thân mà vừa thấy bên trong đầy hư không.
Thân thể dâm đãng chết tiệt! La Chu trong lòng thống hận mắng, hai má trắng bệch chậm rãi nhiễm lên tình hồng, từ nhạt thành ửng đỏ, đôi mắt sợ hãi cũng trở nên mông lung. Hàm răng cắn môi dần dần buông lỏng, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều: "...ưm..."
"Heo nhỏ, thư thái phải không?" Bạch Mã Đan Tăng mỉm cười vuốt đầu La Chu,
"Lá gan của ngươi sao mà nhỏ, sau này không đùa ngươi nữa."
Ngón tay nhẹ nhàng nửa tiến vào trong miệng nàng, mần mò cái lưỡi phấn nộn rồi mần mò khắp vách tường. Thích Ca Thát Tu hướng dương v*t ra sức liếm không ngừng làm cho hắn cảm thấy thoải mái, nhưng cũng không thể làm cho hắn động tình. Hắn có thể rõ ràng nhận ra cái loại liếm láp này ẩn sâu bên trong là sự kính yêu cùng cúng bái. Hừ hừ, Tán Bố Trác Đốn cùng Côn Giáng Dâu Ba (Đa Cát), hai cái đứa nhỏ chỉ biết phá hư đó nếu có nửa thành ý như Thích Ca Thát Tu, việc chăn nuôi một cái đầu heo nhỏ như vậy cũng không tới tay hắn, hắn cũng sẽ không nghĩ tới việc trêu đùa nàng.
"..." La Chu theo bản năng yêu kiềm đáp.
Đôi môi ngậm lấy ngón tay đang tung hoành trong miệng, dùng sức hút, thi thoảng còn dùng cái lưỡi liếm láp đảo quanh ngón tay, như đang nhấm nháp kẹo mút vậy.
"Thích Ca Thát Tu, cúc huy*t phía sau của heo nhỏ dành lại riêng cho ngươi đấy."
Bạch Mã Đan Tăng không nhanh không chậm đem đầu lưỡi của vật nhỏ ngậm lấy, mỉm cười nói,
"Đây phần thưởng cho sự trung thành của ngươi."
"Đa tạ Pháp vương."
Thích Ca Thát Tu nặng nề cười nhẹ, hai tay ôm lấy mông của heo nhỏ, song hơi hơi ra sức, miệng cúc huy*t hơi hé mở làm lộ ra từng vách thịt hồng nộn bên trong. Ánh mắt u mê càng thêm cháy bỏng, hắn kiên nghị đặt lên một dấu hôn, rồi cận kề tinh tế liếm láp.
"A... Không cần..."
La Chu thất thanh kêu lên, cúc huy*t nhịn không được mà co rút lại, xoay thân nghĩ phải thoát khỏi Thích Ca Thát Tu. Cúc huy*t phía sau của nàng từng bị Thích Ca Thát Tu lấy tay chơi đùa, đây vẫn là lần đầu tiên bị hắn dùng miệng lưỡi mà âu yếm. Cái cảm giác nói không nên lời cùng cảm giác xấu hổ như đồng thời trào ra, làm nàng hận không thể đâm đầu xuống đất.
"Heo nhỏ, hưởng thụ cho tốt đi."
Bạch Mã Đan Tăng véo cái lưỡi của nàng một chút, tay trái theo sườn của nàng xen nhập vào, tiếp nhận Thích Ca Thát Tu ôn nhu liếm láp đại hoa đế, đem khí lực muốn trốn tránh của nàng hút sạch ra. Thích Ca Thát Tu kiềm chế giữ cái mông đang xoay loạn của nàng, đầu lưỡi có chút thô ráp đem từng nếp cúc huy*t phấn nộn liếm láp mấy vòng, rồi liền đem đầu lưỡi tiến vào thâm nhập, ở bên trong vách tường thịt mà làm càn, khiên thần trí La Chu cực lạc, rên rỉ liên tục, run rẩy không ngừng.
Hoa huy*t trơn mềm run rẩy không ngừng, nhanh chóng siết lấy dương v*t của Bạch Mã Đan Tăng. Hoa huy*t đối với quy đầu tự chủ cắn mút, mật dịch ẩn chứa linh khí tràn trề chảy róc rách, ngay lập tức làm cho Bạch Mã Đan Tăng cảm thấy cả người thông thái thư sướng, hận không thể ngay lập tức đâm rút cái thân thể mềm mại này. Bất quá, hiện tại thời điểm còn chưa tới, chờ heo nhỏ đạt được cực khoái, khi đó linh khí lĩnh hội được càng tinh thuần thơm ngọt.
Thích Ca Thát Tu lưu luyến rút lưỡi lại, ngón tay thô ráp có chút tham lam vuốt ve cúc huy*t phấn nộn ở phía sau, chậm rãi tiến vào một nửa. Ngón tay không ngừng hướng vào bên trong xâm nhập, bừa bãi đảo quanh đâm thọt. Chậm rãi, ngón thứ hai, rồi lại ngón thứ ba. Ba ngón tay ở bên trong hậu huy*t trơn mềm nhanh chóng xoay tròn đâm vào vách tường phấn nộn, kiên nhẫn mà cẩn thận tiến hành khuếch trương.
La Chu cắn mút ngón tay Bạch Mã Đan Tăng, bên dưới như hỏa thiêu, hơi thở hỗn loạn dồn dập kêu lên hừ hừ. Cúc huy*t phía sau của nàng từng bị tinh hồn khai phá chòng ghẹo qua, không chạm vào thì không có tình huống dị thường nào xuất hiện. Nhưng một lần này bị trêu chọc khiêu khích, trực tràng bên trong liền lập tức hư không vô cùng, nhè nhẹ tiết ra dịch ruột non dinh dính. Dịch ruột non trong suốt theo ngón tay Thích Ca Thát Tu mà chảy ra, nhưng lại cũng hàm chứa một mùi hương. Một trận lại một trận cắn nuốt khắp thân thể từ cúc huy*t, nhưng cố tình cũng không lên được cao trào. Hậu huy*t ở chỗ sâu bên trong càng ngày càng cảm thấy hư không mãnh liệt, làm cho đầu nàng bắt đầu cảm thấy trống rỗng, cúc huy*t bất tri bất giác hướng ngón tay co rúm của Thích Ca Thát Tu mà đưa đẩy. Một đôi mắt đen nửa mở nửa đóng, thê lương thất thần nhìn Bạch Mã Đan Tăng, tiếng rên rỉ dâm đãng động lòng người vẫn tiếp tục phát ra, tạo ra một loại mị hoặc khó có thể kháng cự.
"Thích Ca Thát Tu" Bạch Mã Đan Tăng ha ha cười nói, "Đừng giày vò liên nữ heo nhỏ của ta."
"Vâng, Pháp vương."
Thích Ca Thát Tu đáp, trên trán từ sớm rịn một tầng mồ hôi. Hắn dùng tay cầm lấy dương v*t cong kiều to lớn thô dài, đem quy đầu nóng như lửa tại lỗ nhỏ hoa cúc đang hé mở run rẩy chậm rãi động thắt lưng, một tấc lại một tấc dùng sức xâm nhập.
Hậu huy*t La Chu đã đầy đủ ướt át, Thích Ca Thát Tu phi thường mềm nhẹ thong thả tiến vào, nhưng nàng vẫn như cũ đau đến nhe răng nhếch miệng khóc kêu, "Không cần tiến vào! Cầu ngươi đừng tiến vào!" Tiểu thịt mông ra sức giãy dụa suy nghĩ muốn né tránh.
"Nhịn xuống." Bạch Mã Đan Tăng ngồi dậy, ôm chặt nàng, đem nàng chặt chẽ cố định vào trong ngực, trầm giọng quát lớn. Vật nhỏ bởi vì đau đớn, hoa huy*t mạnh mẽ co rút lại, làm cho dương v*t bên trong nàng của hắn bị siết đau, nhưng cũng khoái ý khôn cùng.
"Đau... Đau a... Ô ——" hắn đem tiếng kêu bi thương của nàng nuốt xuống, biến đổi liên tục hôn lấy bờ môi nàng, quấn quít đem lưỡi của nàng mà chơi đùa. Trên trán mồ hôi chảy dài, Thích Ca Thát Tu cứng rắn quyết tâm, đối với tiếng khóc kêu bi thương của La Chu ngoảnh mặt làm ngơ, không những không dừng lại, ngược lại tiến lên một bước thật sâu, như muốn đem cúc huy*t của nàng ra mà giải phẫu!
"Heo nhỏ, lập tức sẽ không đau." Hai tay của hắn vòng ra trước nàng, bắt đầu vuốt ve cặp vú no đủ, thưởng thức núm nhũ hoa, mềm nhẹ đặt lên sau gáy và trên lưng nàng từng trận mưa hôn dày đặc.
Hậu huy*t phía sau trướng đau giống như muốn vỡ ra, nhưng cảm giác hư không cùng ngứa ngáy còn mãnh liệt hơn, sinh ra sung sướng khoái ý. Chôn sâu trong cơ thể là hai căn thịt nóng bỏng, một trước một sau mà đến, tốc độ không đồng nhất, tần suất không đồng nhất, lực đạo đưa đẩy sâu cạn cũng không giống nhau. Cái cảm giác chưa bao giờ được trải nghiệm này như muốn đem cả người nàng mà cắn nuốt, tất cả sự thống khổ cùng xấu hổ trong đầu nàng đã theo chậm rãi mà biến mất.
Nàng bị hai nam nhân cắm ở bên trong, trên người từng lỗ mẫn cảm đều bị nam nhân tùy ý mà xoa nắn, nàng chỉ có thể trợn tròn mắt và từ miệng phát ra một loại âm thanh rên rỉ lúc như than khóc rồi lại như vui mừng, một tiếng rồi một tiếng kiều mỵ, một tiếng rồi lại một tiếng nhu nhuyễn...
Rải khắp bên trong mật điện là mùi vị tình dục dày đặc, đôi mắt của hơn ba mươi tượng tôn kim thần phật vui mừng biến hoá phát sáng kỳ lạ, giống như bị bị sinh lực bùa chú tà ác nhập. Ở trên đỉnh chóp mật điện là bộ dáng tức giận của diêm ma Quỷ Vương, hắn từ phía trên dữ tợn nhìn xuống khung cảnh kiều diễm hoang dâm phía dưới, mặt quỷ cực âm u lạnh lùng.
"Các ngươi vui vẻ cùng nhau song tu, ta lại nhàm chán đến mốc meo, thật sự là rất chán ghét ." Một nụ cười thở dài như có như không, ma Quỷ Vương quỷ trong chớp mắt biến mất, cơ hồ không có khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro