Chương11: Lục Thanh
Edit by: airleva đang pùn ngủ.
Ngày kế tiếp Quý Khanh tỉnh lại là lúc đang treo toàn bộ trên người Lục Hành, Lục Hành nghiêng người, dương quang rơi vào trên mặt Quý Khanh, Quý Khanh vội vàng rụt về sau.
Lục Hành bật cười: "Mau dậy, đã 10 giờ."
Quý Khanh lắc đầu: "Ngủ thêm một lát."
"Anh nhớ tối hôm qua em chưa gọi điện cho anh của em nói chưa về nhà sao?"
Lời này vừa nói ra Quý Khanh thanh tỉnh không ít, nhưng lập tức yên tĩnh lại: "Đó là anh của em ở nhà chị anh."
"Nên em tìm anh họ anh?"
"Ừm."
"Không sợ anh ấy ăn em? Mặc như vậy tới đây, còn uống rượu, không biết tửu lượng chình mình kém thế nào sao?"
Trái lại Quý Khanh không sao cả: "Ăn thì ăn, em thấy dáng người của anh ấy không tệ."
Cuối cùng Quý Khanh nhìn mắt Lục Hành, lại bồi thêm một câu: "Yên tâm, em sẽ không phá hư hôn nhân của chị anh."
"Là, bất quá anh cũng không biết chị anh và anh trai em kết hôn vì cái gì, em thử phá hư xem." =)))
Phiên trò chuyện này làm Quý Khanh triệt để không còn buồn ngủ, cầm gối đầu lên, Lục Hành liền dậy đi rửa mặt.
Chỗ Lục Hành có đồ mặc của Quý Khanh, cô tuỳ ý lấy một bộ, Lục Hành vừa đi về phòng ngủ còn không mặc đồ liền cầm lấy điện thoại di động hướng tới trong tay Quý Khanh đưa qua.
—là điện thoại của Lục Thanh.
Ấn nút nghe, âm thanh ôn nhu của Lục Thanh truyền đến.
"Tiểu khanh ở đâu đấy, anh của em hôm nay đi Nam Kinh bên kia xem diễn tập, em muốn về không?"
Lời này vừa nói ra Quý Khanh liền hào hứng mặc quần áo, sau lưng trang phục có khoá kéo, cô chắp tay sau lưng kéo lên, lại mặc qua loa phía dưới liền chạy khỏi nhà Lục Hành.
Nửa giờ sau Quý Khanh về đến nhà, Quý Đình Khâm đã ngồi trên xe, Quý Khanh không chút suy nghĩ liền mở cửa xe ngồi vào.
Lục Thanh đứng ở cửa, như cũ cười đến vui vẻ: "Vừa vặn, Tiểu Khanh em tiễn anh em."
Quý Đình Khâm không nói tiếng nào, lái xe gật gật đầu liền khởi động xe.
Theo hình bóng xe dần dần biến nhỏ, dáng tươi cười trên mặt Lục Thanh cũng dần biến mất.
Trực giác của nữ nhân cho nàng biết chồng mình cùng tiểu cô nương kia có cái gì đó, trong nhà là Quý Đình Khâm định đoạt, cô không thể ầm ĩ Quý Khanh dọn ra ngoài, Quý Khanh tuy rằng thường xuyên không về nhà, cũng không có ý muốn dọn ra ngoài.
Nhìn lại chồng mình một chút, cũng không có ý kia, mà mỗi lần Quý Khanh không về hắn đều thao cô đến tàn nhẫn, ngày thứ hai ánh mắt nhìn Quý Khanh có thêm một ít nghiêm khắc.
Nói đến Lục Thanh có thể gả cho Quý Đình Khâm còn có chút công lao của Quý Khanh, vừa đi Ý hai năm kia Quý Khanh luôn nhớ Quý Đình Khâm, ban đêm thường xuyên gọi điện cho hắn, điện thoại hai người cứ thông như vậy nhưng lại không nói chuyện, Quý Khanh vừa nói chuyện điện thoại cùng Quý Đình Khâm vừa an ủi, lão gia tử mỗi lần thấy Quý Đình Khâm gọi điện thoại liền cau mày.
Hơn nữa khi đó Quý Đình Khâm đã 34, trong nhà mỗi ngày đều dồn ép kết hôn, nguyên lai chọn trúng chính là Đại nữ nhi quân khu chính uỷ Quảng Châu, mẹ là giáo sư, em trai là tham mưu* dưới tay Quý Đình Khâm, mối hôn sự cực kỳ xứng đôi, nhưng chỉnh Quý Đình Khâm lại không nguyện ý, cuối cùng cưới là mới quen biết Lục Thanh không bao lâu.
(*) tham mưu: người đưa ra kế hoạch, mưu sách.
Cảm giác khi đó của Lục Thanh là có bánh từ trên trời rơi xuống, nữ nhi Lục gia nhiều, Lục Phong lại vừa ý người này, cô ở Lục gia vốn cũng không xuất chúng, toàn dựa vào là chị sinh đôi của Lục Hành mới có chút địa vị, dù sao Lục Phong thường đánh chửi Lục Hành, nhưng Lục Hành như cũ vẫn là đứa con trai hắn yêu thương nhất.
Gả cho Quý Đình Khâm về sau địa vị trong nhà của Lục Thanh tăng lên không ít, chị em thấy cô đều trêu ghẹo gọi phu nhân chủ tịch, sở dĩ Lục Thanh đối với Quý Đình Khâm là nói gì nghe nấy, cũng đã quyết định chủ ý mặc kệ Quý Đình Khâm nuôi bao nhiêu tình nhân nhỏ bên ngoài.
Nhưng sự thật là một cái Quý Đình Khâm cũng không có nuôi, cô tuỳ thời có thể gọi điện thoại cho hắn, Lục Thanh vừa mừng vừa sợ, tướng mạo tốt dáng người đẹp, lại có địa vị cao, cư nhiên đối với cô một lòng, thật chẳng lẽ là ông trời chiếu cố cô?
Hiện tại Lục Thanh biết, không phải ông trời chiếu cố mình, mà là Quý Đình Khâm nhìn trúng cô biết nghe lời, liền tính Quý Đình Khâm cùng Quý Khanh là có cái gì, Lục Thanh cũng sẽ không nói.
Cô vì giữ được vị trí phu nhân phó chủ tịch quân uỷ tương lai, cũng vì giữ được người chồng ưu tú này.
Chuyện cho tới bây giờ, Lục Thanh cũng chỉ có an ủi chính mình, ít nhất Quý Khanh đối với cô cực kì tôn trọng, sẽ không là thiên chi kiêu tử mà lên mặt với cô.
Kỳ thực Quý Khanh sẽ khong phá hư quan hệ Quý Đình Khâm cùng Lục Thanh, cô biết quan hệ của cô cùng Quý Đình Khâm không được cho phép, cũng sẽ không ngốc tới nỗi đi phá hư con đường của Quý Đình Khâm.
Chỉ là...
Chỉ là thích Quý Đình Khâm mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro