Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Quý gia



                  Edit by: airleva

9 giờ tối, Quý gia nhìn từ ngoài vào một mảnh đèn đuốc sáng trưng, nhưng phòng ăn lầu ba lại hết sức lờ mờ.

Tính đến nay, Lục Thanh gả cho Quý Đình Thâm đã được ba năm. Trừ hôn lễ ngày đó nhìn thoáng qua, thời gian khác cô chưa thấy qua Quý Khanh.

Hôm nay thừa dịp ăn cơm, nhìn thật kỹ. Đích xác là một mỹ nhân, khuôn mặt tú mỹ chỉ lớn bằng bàn tay, gương mặt thanh tú, trang điểm nhẹ, rất tinh khiết, là đàn ông chắc chắn sẽ ưa thích. Trách không được bên ngoài đều truyền tai nhau quý lão tướng quân nhất mực sủng ái cô.

Nhưng nếu Quý Khanh biết Lục Thanh nghĩ như thế, chỉ sợ sẽ cười ra tiếng.

Sủng ái thì sủng ái, bất quá kém xa đầu quả tim nhỏ của trưởng tôn. Nhất là khi nhìn thấy thân trên trần trụi của cô được Quý Đình Khâm ôm vào ngực.

Đương nhiên, nếu chỉ ôm vẫn có thể giải thích, nhưng Quý Khanh còn hôn lấy đầu lưỡi, liếm xương quai xanh của Quý Đình Khâm.

Thế là Quý Khanh liền bị đưa đi Ý, trên danh nghĩa là du học, nhưng thực ra là bị lưu vong.

Bất quá Quý lão gia tử năm nay đã 85, sơ ý một chút liền trúng gió mà đột tử. Quý Khanh đang ''du học'' cũng về.

Nói tới Quý gia, được coi là đại gia đình. Lão tướng quân có ba người con trai, lão nhị xuất ngoại, lão tam kinh doanh, chỉ có lão đại Quý Tông Vĩ cùng ông tham gia vào chính trị. Nhưng trời cao đố kỵ anh tài, thời điểm Quý Tông Vĩ 42 tuổi đỉnh cao sự nghiệp thì hy sinh vì nhiệm vụ chỉ để lại Quý Đình Khâm tròn 18 tuổi cùng Quý Khanh còn đang quấn tã.

Thế là Quý Đình Khâm vừa làm cha, vừa làm anh. Còn sủng Quý Khanh lên tận trời. Nhưng tình cảm Quý Khanh đối với Quý Đình Thâm lại biến vị, trộn lẫn dục vọng.

Ở đối diện, Quý Đình Khâm so với bộ dáng năm năm trước không đổi, dường như năm tháng không để lại trên người hắn chút dấu vết nào. Ông trời cũng ưu đãi thêm phần thành thục khiêu gợi.

Ăn cơm xong Quý Khanh liền về phòng mình nghỉ ngơi. Tầng năm, phòng Quý Đình Khâm chỉ cách phòng cô một tầng. Cũng không biết có phải hay không là do Quý Đình Khâm cố ý.

Đêm khuya hành lang cực kỳ yên tĩnh, Quý Khanh đổi y phục đi xuống dưới, cuối cùng dừng tại cầu thang tầng bốn.

Nơi này cách phòng Quý Đình Khâm mười  bước chân, Quý Khanh cảm thấy mình có thể cảm nhận được tiếng hít thở trầm thấp của Quý Đình Khâm cùng cơ thể ấm áp cường tráng dưới lớp áo ngủ tơ tằm mềm mại.

Vừa đúng lúc màn hình điện thoại lóe sáng, đưa lên nhìn là tin nhắn của Lục Hành gửi đến.

"Đừng nghĩ đến anh ta rồi tự an ủi".

Đã lâu không làm qua, Quý Khanh thực muốn. Nhưng bị Lục Hành quấy rối liền mất hứng thú đành thu điện thoại trở về.

Lúc nửa đêm, ở trên giường Quý Khanh có một giấc mộng.

Trong mơ Quý Đình Khâm mặc quân trang, một tay ấn lấy thân thể cô biến thành tư thế quỳ. Một tay cầm côn thịt to dài hướng đùi cô chọc lộng.

Chỉ vài cái, Quý Khanh liền bị Quý Đình Khâm lộng đến hạ thân không chịu nỗi, thêm xúc cảm nóng hổi làm cho toàn thân cô run lên, uốn éo cái mông muốn Quý Đình Khâm sáp nàng.

Mà lúc này Quý Đình Khâm cũng tới cực điểm, toàn thân khô nóng trên trán hắn đã có một tầng mồ hôi mỏng.

Tiếp hắn đưa tay đem kéo eo Quý Khanh về sau, côn thịt chọc vào mị huyệt ấm áp. quần lính bao lấy bờ mông trong nháy mắt thắt chặt, liên tục cắm rút. Một hồi cọ xát âm thần, một hồi đỉnh lấy âm hạch, từng đợt từng đợt khoái cảm truyền đến làm Quý Khanh cảm thấy càng thêm hư không.

"Nóng quá... Cứng quá... Tiến vào đi''.

Cố tình lúc này Quý Đình Khâm còn dùng quy đầu chống ở cửa huyệt Quý Khanh. Xung quanh mị huyệt bao vây lấy gậy to dài của hắn, cửa huyệt khẽ trương, khẽ hợp hoan nghênh hắn đến, hình ảnh dâm mị tột cùng.

''Làm em... làm em...''. Quý Khanh tinh tế rê rỉ, thanh âm lại mị lại nhuyễn, ánh mắt Quý Đình Khâm tối lại. Ấn eo Quý Khanh lại nhanh chóng cắm rút.

''A... Muốn tới... Ca... Đình Khâm... Em muốn tới...''.

Khoái cảm kéo đến từng đợt từng đợt , cuối cùng Quý Đình Khâm hung hăng lộng đỉnh âm đế, trong tích tắc Quý Khanh tới cao trào.

Ngày kế mộng tỉnh, Quý Khanh cởi đồ lót đã ướt đẫm, trong lòng có chút nghi hoặc sao trong mộng cũng có thể cao trào?

Thay quần áo xong xuống lầu, trong phòng khách Lục Thanh đang giúp Quý Đình Khâm sửa lại quần áo, lại nghĩ Quý Khanh liền kêu Lục Thanh một tiếng.

''Chị dâu''.

"Tiểu Khanh dậy rồi sao, đến giúp chị nhìn xem anh của em mặc đồ này hợp không''.

''Rất hợp, chị dâu ánh mắt cực kỳ tốt, đúng rồi anh hôm nay muốn đi đâu?''.

''Phong hoa bên kia có lễ khai mạc''.

Lúc nói lời này Quý Đình Khâm không nhìn Quý Khanh, chỉnh lại tay áo không nói lời nào liền rời khỏi Quý gia. Trong lòng Lục Thanh không chắc lắm.

Theo như lời Quý Viện nói với cô, Quý Khanh là thiên kiều vạn sủng trong lòng bàn tay Quý Đình Khâm mà lớn lên, lần này quý lão gia tử qua đời, tài sản được xếp cho Quý Khanh đầu tiên. Cô gả cho Quý Đình Khâm thứ nhất là liên hôn, thứ hai là đối với Quý Đình Khâm có hảo cảm hơn.

Phong hoa là hạng mục Lục gia đầu tư, Lục Thanh thuyết phục cha cô thật lâu ông mới giao cho Lục Hành phụ trách hạng mục này.

Lục Hành là em trai Lục Thanh.

Để Quý Đình Khâm đi, cũng là Lục Thanh nói thật lâu, Quý Đình Khâm một mực không đồng ý, tối hôm qua không hiểu vì sao lại đổi ý.

Lục Thanh đoán có thể vì Quý Khanh trở về khiến hắn vui vẻ, sở dĩ đối với Quý Khanh còn có tâm tư lấy lòng. 

Quý Khanh đối với Lục Thanh ấn tượng kỳ thực không tệ lắm, trừ những thứ Quý Đình Khâm không thích, còn Quý Đình Khâm đã chấp nhận cô là em gái cũng không nói được gì.

Dù sao ý nghĩ trong đầu cô quá dơ bẩn, nào có cô em gái nào mơ tưởng anh trai mình xé y phục rồi tiến vào cơ thể của mình đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro