Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Đã mười năm trôi qua.

Khoảng thời gian mà Astelle cố gắng đến chết vì anh.

Astelle von Reston đã được dạy dỗ một cách nghiêm khắc để trở thành Thái tử phi của Đế chế.

Cô có những lớp học đại cương về chính trị, lịch sử, nghiên cứu quân sự, cũng như tất cả các loại hình nghệ thuật và văn học. 

Và nghi thức hoàng gia thậm chí còn khó nhằn và bí truyền hơn cả những công thức toán học.

Cô chẳng thể chơi đùa hay được nghỉ ngơi như những đứa trẻ khác.

Cô chỉ biết học.

Khó khăn là thế, nhưng Astelle đã chịu đựng mọi thứ và cố gắng tồn tại.

Mọi thứ đều dành cho cậu bé mà cô gặp lần đầu vào sinh nhật lần thứ mười của mình.

***

Một cậu bé với mái tóc đen và đôi mắt đỏ, Thái tử của Đế chế Lastiel - Kaizen.

Vào ngày sinh nhật mười tuổi của cô, Kaizen đã tặng cô một chiếc vòng cổ với những viên đá quý màu xanh lam.

Đó là "Ánh trăng xanh", một báu vật của gia đình hoàng gia được Hoàng  của Đế chế Lastiel trao tặng.

Đó chính là báo hiệu cho một hôn ước với gia đình hoàng gia. 

Cô đã hạnh phúc biết bao vào khoảnh khắc ấy.

Khoảnh khắc anh đeo chiếc vòng xanh lam lên cổ cô, Astelle đã tìm ra được mục đích sống của chính mình.

Mười năm nữa cứ thế trôi qua.

Astelle, với tư cách là Thái tử phi, cô đã tiếp tục nỗ lực để trở thành một Hoàng hậu.

Vì Hoàng hậu đã qua đời sớm, nên lúc rảnh rỗi cô đã đến cung điện để học mà không có Hoàng hậu.

Cô cũng đã hoàn thành tốt trách nhiệm của mình với tư cách là một Hoàng hậu.

Thậm chí còn đến thăm Hoàng đế và giúp đỡ công việc trong cung điện.

Mọi thứ đều tốt đẹp cho đến lúc đó.

Sau vô số lần thay mùa, mối quan hệ giữa hai người cũng dần thay đổi.

Một ngày nọ, những đồn đoán điềm xấu bắt đầu quẩn quanh trong cung điện, như cơn gió lạnh cuốn đi toàn bộ quang cảnh mùa xuân.

Câu chuyện về việc Thái tử muốn chấm dứt với Astelle từ từ lan ra khắp nơi như một làn sương mù ẩm ướt.

Cha của của Astelle, Công tước Reston, đã thúc giục tiến hành hôn lễ để xua tan những tin đồn. 

Theo yêu cầu của Công tước, người phụ tá thân cận nhất cũng như một người bạn của Hoàng đế, hai người họ cuối cùng cũng chính thức trở thành một cặp vợ chồng.

***

Đêm tân hôn, cô đi ngủ sau khi lễ cưới kết thúc.

Thái tử mong cô hiểu được rằng anh chưa muốn có con ngay lập tức.

Đối với Astelle, nó giống như một quyết định đúng đắn.

"Chúng ta vẫn còn trẻ và Hoàng đế vẫn còn đây, vì thế còn nhiều thời gian. Tôi muốn từ từ có một đứa con sau khi cô chỉnh đốn cung điện."

Astelle đã có chút biết ơn Kaizen.

Sẽ khó có con hơn ngay khi cô trở thành Thái tử phi.

Thế nhưng ngay khi lễ cưới được tổ chức, đêm tân hôn phải diễn ra.

"Tôi ổn. Vậy tạm thời tôi sẽ uống thuốc*."

(*loại thuốc làm giảm khả năng sinh sản)

Nếu họ không ngủ với nhau trong đêm tân hôn, mọi người sẽ hiểu lầm.

Vì thế, Astelle đã thuyết phục Kaizen để cô ấy uống thuốc.

Kaizen nói sau một hồi lo âu.

"Không. Tôi không muốn tạo gánh nặng cho cô "

Kaizen hỏi xin sự chấp thuận từ Astelle và tự mình uống thuốc.

Kaizen đã đối xử rất tốt với Astelle khi cô đang lo lắng và lịch thiệp từ đầu đến cuối. 

Astelle đã rất hạnh phúc.

Dù chỉ là cuộc hôn nhân chính trị nhưng họ sẽ tôn trọng nhau và chung sống như vợ chồng suốt cuộc đời.

Astelle đã tin là như vậy.

Thế nhưng giấc mơ chẳng được bao lâu.

Vào buổi sáng đầu tiên của tuần trăng mật - thứ lẽ ra sẽ như một giấc mơ, nhưng tin tức đã truyền đến.

Tin tức không thể ngờ tới đó chính là Hoàng đế đã đột ngột qua đời. 

***

"Ly hôn đi." 

Chiều hôm đó, Kaizen, người đã lên ngôi Hoàng đế, nói với Astelle, người đã trở thành Hoàng hậu của anh.

"Cuộc hôn nhân này là điều mà phụ thân quá cố của tôi mong muốn. Tôi không muốn kết hôn với cô dù chỉ là một giây. Vì vậy, tốt hết cô nên rời đi ngay tức khắc."

Đó là một cái liếc nhìn vô cùng hờ hững như thể anh ta đang dọn hết những gì còn sót lại của người cha đã khuất.

"Dù sao cô cũng chưa từng yêu tôi, đúng chứ?"

"..."

Ngay khoảnh khắc đó, Astelle nghĩ đến chiếc vòng cô đang đeo trên cổ.

Sau khi gặp Kaizen lần đầu tiên vào năm mười tuổi, cô chưa bao giờ tháo chiếc vòng anh ấy tặng ra khỏi cổ.

Những lá thư trang trọng được trao đổi trong khi chờ đợi anh trở về từ chiến trường. Cô nhớ từng câu, từng chữ nhẹ nhàng mà họ trao nhau trong những bữa tiệc chiêu đãi.

Đã đến lúc phải đối mặt với hiện thực tàn khốc.

Tất cả đều đáng nhớ đối với cô, nhưng với người đàn ông trước mặt cô thì không. 

Bây giờ cô có thể hoàn toàn hiểu được ý định Kaizen muốn từ từ có con đêm qua như thể anh ta đang quan tâm đến cô. 

Ngay từ đầu, anh đã nghĩ đến việc rời bỏ Astelle.

Đó là lúc mọi thứ mà cô tin tưởng suốt mười năm qua tan vỡ.

Nhìn vào đôi mắt đỏ sắc lạnh không một chút tình cảm của anh, Astelle quyết định nói dối như anh muốn.

Đối với người đàn ông là lý do của cuộc đời cô cho đến khi cô hai mươi tuổi, nhưng lại chỉ là người chồng trong một ngày.

"Vâng, đúng là vậy."

"Tôi chưa bao giờ yêu ngài."

Đó là cách mà cuộc đời "Hoàng hậu một ngày" của Astelle lập kỉ lục là vị Hoàng hậu trị vị ngắn nhất trong lịch sử kết thúc.

***

Ngay khi tân Hoàng đế lên ngôi, Hoàng hậu đã bị phế truất.

Đó là điều đã gây ra chấn động lớn trong đế chế.

Vốn dĩ không thể dễ dàng ly hôn trong hoàng gia.

Nếu một bên phản đối vụ ly hôn, họ sẽ bị đưa ra tòa án và đối mặt với một cuộc chiến pháp lý kéo dài.

Mặc dù như thế, hầu hết các cuộc ly hôn đã không xảy ra.

Nhưng cuộc ly hôn của Astelle lại chấm dứt một cách bất ngờ và dễ dàng.

Điều này là do Astelle, người có liên quan đã đồng ý ly hôn mà chẳng có bất trắc nào.

"Vâng, tôi cũng muốn ly hôn."

Hoàng đế mới muốn ly hôn ngay khi lên ngôi, nhưng Hoàng hậu lại chấp thuận, vì vậy không có lý gì để phản đối việc này.

Cha cô và những đại quý tộc khác đã rất sửng sốt, nhưng Astelle không một chút do dự mà bỏ lại báu vật của Hoàng hậu .

Sau khi trở thành Hoàng hậu, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng.

Cô đã làm việc chăm chỉ, luyện tập và chuẩn bị trong suốt khoảng thời gian dài để trở thành Hoàng hậu.

Khi rời khỏi vị trí Hoàng hậu, tất cả những gì cô còn lại là sự nhẹ nhõm, thoải mái.

"Vứt bỏ ngôi vị Hoàng hậu mà không có sự phản kháng nào, thứ như ngươi không phải là con gái ta. Cút khỏi ngôi nhà này ngay lập tức."

Astelle bị từ mặt vì đã khiến một cuộc ly hôn diễn ra dễ dàng như vậy.

Một thị vệ từ cung điện đến để gửi sinh hoạt phí, nhưng cô đã từ chối.

Và rời khỏi thủ đô.

Cô mua một ngôi nhà nhỏ gần khu rừng bằng cách sử dụng số tiền thu được và bán món trang sức mà cô có từ nhỏ.

Cô ấy đã nghĩ đến việc lặng lẽ dành phần đời còn lại của mình ở nơi đó.

Cô nghĩ rằng nếu cô có thể bán tranh thêu hay tranh vẽ, cô có thể kiếm đủ tiền trang trải cuộc sống.

Quãng thời gian đó trôi qua một cách bình yên và lặng lẽ.

Vài ngày sau, cô nghe được điều gây sốc từ một dược sĩ gần đó.

"Tôi... nghĩ cô đang mang thai."

***

Dưới lầu có tiếng bước chân.

Âm thanh đáng sợ của những bước chân trên nền đá lạnh đang tiến đến gần hơn.

Astelle chạy nhanh đến tủ quần áo và tìm thầy một chiếc tủ gỗ được gắn thô vào một bức tường đá ẩm ướt.

Ngoại trừ chiếc giường, nó là món đồ nội thất duy nhất trong phòng.

Cô mở cửa và chạy qua đồng bưu kiện được đóng gói sơ sài để tìm một lọ thuốc nhỏ.

Đã hai tháng kể từ khi cô ấy chạy trốn.

Trong tuần qua, Astelle đã ở trên tầng hai của tiệm bánh nhỏ.

Ban ngày, cô làm bánh mì hoặc phụ giúp việc nhà ở tầng dưới, ban đêm cô ngủ với con trong căn phòng nhỏ trên tầng hai.

Đó là một cuộc sống khó khăn, nhưng cô ấy không thể làm bất cứ điều gì với nó vì kinh phí quá eo hẹp.

Tuy nhiên, nơi này không tệ so với những nơi khác.

Chủ cửa hàng tốt bụng, và vì là một thôn quê nhỏ nên nơi đây không có nhiều người.

Astelle đi đến giường và lay đứa trẻ đang nằm chôn mình dưới lớp chăn bông cũ để đánh thức cậu dậy. 

"Theor."

Đứa trẻ tóc đen nằm trên giường từ từ đứng dậy và mở mắt.

Đôi con ngươi đỏ sẫm lộ ra trong đôi mắt thanh tú.

"Làm ơn, mẹ cầu nguyện con không mang đôi mắt của anh ta."

Tuy nhiên, đứa trẻ sinh ra lại giống cha với mái tóc đen và đôi mắt đỏ.

Dù vậy, Theor vẫn là một cậu bé đáng yêu.

Astelle trìu mến ôm đôi má trắng nõn mềm mại của đứa trẻ bằng hai tay, nhìn vào mắt nó và nói.

"Theor, con có nhớ những gì mẹ đã nói không "

Đứa trẻ nghiêng đầu và chớp chớp đôi mắt ngái ngủ.

"Ồ... một vở kịch ạ?"

"Đúng vậy."

May mắn thay, con của Astelle, Theor, thông minh so với lứa tuổi của mình và hiểu rất rõ.

Ngay khi cậu bé học nói và có thể hiểu cách dùng chữ, Astelle đã cùng con luyện tập những thứ như thế này.

Astelle ngẩng đầu lên và mở lọ thuốc cô tìm thấy trong tủ.

Sau đó, cô nhẹ nhàng nâng mặt và nhỏ từng giọt vào mắt cậu bé.

Khi Theor chớp mắt, đôi mắt màu đỏ như máu của cậu dần chuyển sang màu xanh lam như thể lớp sơn đang lan rộng ra.

"Cảm ơn sự kiên nhẫn của con."

Nhìn vào đôi mắt xanh của con, Astelle ôm con vào lòng và hôn lên trán nó.

Làn da chạm vào môi có mùi thơm như sữa mềm.

Bang! Bang!

Đúng lúc đó, bên ngoài có tiếng gõ cửa như muốn phá nó.

Astelle vội vàng giấu lọ thuốc trong lòng bàn tay.

Cánh cửa bị xé toạc bởi một tiếng nổ trước khi cô có thể ra ngoài và mở nó.

Các hiệp sĩ mặc quân phục của quân đội hoàng gia tiến vào qua cánh cửa rách nát.

"Tiểu thư Astelle?"

Người đàn ông có vẻ như  địa vị cao nhất trong số các hiệp sĩ tiến lại gần Astelle.

Và nói một cách ngắn gọn với Astelle, người đang đứng cạnh giường bệnh với đứa trẻ ôm trên tay.

"Hoàng đế Bệ hạ đang chờ cô."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro