Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sổ Tay Bẻ Cong Thẳng Nam


Thời điểm Park Jihoon ý thức được bản thân cong thì đã chậm.

Mọi việc bắt đầu từ một tháng trước, trong giờ học Park Jihoon tịch thu quyển notebook của một nữ sinh. Lúc đầu cậu chỉ lướt qua vị trí của nàng, ai biết được nữ sinh này lại vội vàng hấp tấp khép lại notebook, một người thầy nghiêm khắc như Park Jihoon đương nhiên sẽ không bỏ qua cho nàng, cậu lấy đi quyển vở liền mang về phòng làm việc.

Xem xét bản notebook, người thầy trẻ Park Jihoon lập tức mở ra cánh cửa đến thế giới mới.

Ma xui đất khiến thế nào lại mở điện thoại tìm tòi loại hình công thụ trên dưới từ đầu đến cuối, đột nhiên Park Jihoon không thể nhìn thẳng hai con số 1 và 0*, ai có thể nghĩ tới hai con số nhìn thật thuần khiết lại chứa đựng thâm ý phức tạp như vậy. Phi, nhìn sao cũng không thuần khiết.

(*1 và 0 : trong đam mỹ số 1 chỉ công, là người nằm trên; số 0 chỉ thụ, người nằm dưới)

Tam quan của thầy giáo Park bị tổn thương nặng nề. Thời điểm ban đêm nằm trên giường mới có phản ứng, không đúng, dựa vào cái gì cậu lại nghĩ Kang Daniel là công mà mình là thụ a!

Đúng, notebook của nữ sinh mà Park Jihoon tịch thu là nữ sinh vụng trộm viết tiểu thuyết tình yêu mà nhân vật chính trong truyện đều là hai người nam. Trong hai người nam đó một là Park Jihoon và người còn lại là chủ nhiệm lớp bên cạnh, Kang Daniel.

Thầy giáo Park cứ như vậy mang oán hận đối với thầy giáo Kang chậm rãi ngủ thiếp đi, kết quả là Park Jihoon lại mơ thấy Kang Daniel giống như trong tiểu thuyết kia, cả người cởi trần, đè cả lên cả người cậu còn ăn mặc chỉnh tề nói

"Bảo bối, tự em cởi đi nào"

"Cởi cái đầu anh", Park Jihoon hô to tỉnh lại, nhìn đồng hồ chỉ mới 2 giờ sáng nhưng nằm xuống lại không ngủ được. Ngày thứ hai đành vác một đôi mắt gấu trúc đi làm.

Thật vừa đúng lúc, đẩy cửa văn phòng liền thấy Kang Daniel ngồi một mình. Cũng may tiết 1 được trống nên Park Jihoon có thể nằm ngủ một lát, mơ mơ màng màng định nằm sấp xuống bàn thì Kang Daniel liền cầm chổi lại, vỗ vỗ lưng Park Jihoon.

"Bảo bối, tự quét lau đi"

Park Jihoon đỏ bừng cả khuôn mặt ngẩng đầu, "Cởi... cởi cái gì?"

"Để cậu tự quét bụi a, bàn làm việc của cậu dơ như vậy vì cái gì mỗi ngày tôi lại phải giúp cậu quét dọn".

Park Jihoon thở phào một hơi nhẹ nhõm, may quá, Kang Daniel không biết dây thần kinh não bộ của mình bị lệch đến phương trời nào. Park Jihoon nhanh chóng nhận lấy chổi, bắt đầu quét dọn mà không nhìn thấy Kang Daniel cười cong cả mắt.

Kang Daniel từ lúc dậy thì liền biết tính hướng của bản thân.

Chính là lúc nhìn nữ sinh xinh đẹp thì không có phản ứng gì nhưng khi nhìn nam sinh nhỏ nhắn đáng yêu thì lại không nhịn được muốn xông tới hôn người ta. Kang Daniel tra Google một chút sau đó chính bản thân đưa ra kết luận mình có thể là một đồng tính luyến ái.

Lần đầu tiên Kang Daniel nhìn Park Jihoon liền muốn tới hôn một cái. Khi đó Kang Daniel chỉ vừa đi làm được một năm, toàn bộ giáo viên ngoại trừ anh thì chỉ là những giáo viên lớn tuổi. Cho đến năm thứ hai thì Park Jihoon mới tới nhận việc. Ngày đó ánh mắt của Kang Daniel đều toả ra ánh sáng, thiếu chút nữa thật sự đi tới hôn đôi môi kia một cái. Kang Daniel nhịn không được hôn mu bàn tay của Park Jihoon, ngoài miệng đường hoàng nói mình từng đi du học, rồi còn bảo cậu có thể thoải mái gọi anh là Daniel, kỳ thật trong lòng đã đem người ta lột sạch hơn một ngàn lần.

Trong lòng Kang Daniel không nhịn được mà cảm thán, a, bản thân thật sự dối trá.

Kang Daniel biểu đạt mập mờ với Park Jihoon là mình thích nam, đồng thời người kia chính là cậu. Đã từng nắm tay, sờ đầu, vuốt vai, thổi khí vào tai,.. bao nhiêu cử chỉ ái muội đều làm qua nhưng Park Jihoon chậm chạp vẫn không hiểu được.

Có một lần Kang Daniel uống rượu cùng bạn bè trong quán bar, bị học sinh tình cờ đến quán bar đó nghe được anh trong lúc say rượu biểu đạt tình cảm với Park Jihoon, đều nhịn không được khuyên anh.

"Thầy Kang đừng nản chí, không chừng thầy giáo Park căn bảo không biết nam với nam có thể yêu nhau đâu, nếu thầy ấy được khai sáng thì người thầy ấy thích đầu tiên chính là thầy giáo Kang đây".

Kang Daniel vỗ vỗ bả vai của nữ sinh.

"Trò nói đúng, như vậy thầy bây giờ nghĩ ra bài tập, ai có thể làm cho thầy giáo Park thông suốt thì thầy phê chuẩn cho người đó một học kỳ không cần làm bài tập tiếng Anh."

Lấy phần thưởng làm động lực, nữ sinh trong đêm sáng tác một truyện ngắn tình yêu nam nam không thuần khiết, cố ý đem ra trong giờ của Park Jihoon, quả nhiên gãi đúng chỗ ngứa.

Park Jihoon cảm thấy mình không có cách nào đối mặt với Kang Daniel.

Tỉ như trong phòng làm việc gặp được anh, Park Jihoon sẽ nghĩ đến <Park Jihoon dang rộng chân ngồi trên đùi của Kang Daniel, anh vịn hông của cậu đâm vào>, ở sân thể dục gặp anh sẽ nghĩ <Kang Daniel lôi kéo Park Jihoon vào rừng cây nhỏ>, cho dù là gặp nhau ở nhà vệ sinh nam cũng sợ hãi Kang Daniel đột nhiên xông vào gian phòng wc, đem cậu xxx một phen.

Điên rồi ! ! A! Nữ sinh cấp ba bây giờ viết đều là cái gì vậy a!

Park Jihoon một bên rửa tay một bên nghĩ lần đầu tiên cậu nhìn thấy Kang Daniel thì mu bàn tay bị hôn một cái. Hiện tới nhớ lại tay cảm thấy có chút tê tê.

Tóm lại Park Jihoon biết rõ không thể mãi trốn tránh, rốt cục sau ba ngày nhìn thấy Kang Daniel liền quay đầu bỏ đi, cậu bị Kang Daniel ngăn vách tưởng trong văn phòng.

"Tôi nói thầy giáo Park, tôi chọc giận thầy sao?"

Park Jihoon lắc đầu, muốn luồn xuống dưới cánh tay Kang Daniel chui qua nhưng lại bị Kang Daniel chân dài cản lại. "Làm sao, sợ tôi?"

Park Jihoon cắn môi không nói lời nào. Kang Daniel hỏi tiếp.

"Sợ tôi làm gì? Tôi không thể giết cậu đâu"

Kang Daniel một bên vừa nói, một bên dựa cả người vào. Park Jihoon rốt cục không nhịn được đẩy anh ra.

"Tôi sợ tôi thích anh, cho nên anh cách xa tôi một chút có được hay không a"

Kang Daniel nhíu mày, "Thích tôi thế nào."

Nói xong liền đem cả người một lần nữa ngăn Park Jihoon chạy trốn.

"Thầy giáo Park, hôm nay tôi cho em hai lựa chọn, hoặc là hôn anh một cái, hoặc là làm bạn trai của anh. Trong hai chọn một, nếu không chọn thì em đừng hòng nghĩ đi khỏi nơi này".

Park Jihoon nghẹn sắp khóc, lúc này điện thoại Kang Daniel không đúng lúc vang lên. Kang Daniel dùng đùi kẹp đầu gối Park Jihoon, một tay mở điện thoại.

Là nữ sinh viết tiểu thuyết kia gửi cho anh một tấm hình, chính là giờ phút này Kang Daniel dùng tư thế bích đông* Park Jihoon, sau đó nhắn một câu "Yêu đương trong giờ làm việc là dạy hư trẻ nhỏ đó, thầy giáo Kang, bài tập tiếng Anh học kỳ sau em không cần làm rồi~".

End.

*bích đông: tư thế như hình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro