Chương 4: Tôi có thể, sờ sờ cơ bụng anh sao?
Thẳng đến trở về phòng, Thời Thất còn có loại cảm giác không chân thật.
Cả người cô nhào vào trong chăn lăn hai vòng, rầu rĩ cười ra tiếng tới.
Sinh mệnh cô coi như an toàn, giống như sắp tới nhất định được bảo đảm.
Hưng phấn qua đi, Thời Thất ngoan ngoãn ở nhà chờ bảo tiêu.
Thời Lục Nam làm việc hiệu suất rất cao, ngày hôm sau, trong hoa viên của biệt thự có một cái bóng người xa lạ.
Thời Thất đứng ở cửa sổ hướng phía dưới thăm dò nhìn nhìn, lộc cộc chạy đến mép giường lấy ra di động, bấm đến trang đầu cái dãy số thứ nhất.
Đối phương thực mau liền nhận được, Thời Thất nắm chặt thân máy, đè nén xuống tâm tình nhảy nhót, nhỏ giọng hỏi: “Anh hai, anh hai, trong nhà có một người, là anh tìm bảo tiêu sao?”
Tuy rằng trong lòng đã nắm chắc, cô vẫn là nhịn không được muốn chứng thực.
Hiện tại là thời kỳ nguy hiểm, đối sự tình gì đều phải càng cẩn thận, đặc biệt là trải qua một lần tử vong lúc sau lại đạt được simh mệnh mới, Thời Thất vô cùng tích mệnh.
“Ân.” Ngừng lại một giây, Thời Lục Nam nửa nắm di động, thanh âm đem cảm xúc nhảy nhót cô tăng-ing.
Hắn có chút nhíu mày, đối với thái độ chờ mong của cô có một tia không vui, “Đợi lát nữa cùng hắn gặp mặt, mặc nhiều một chút, không cần giống như trước mặc váy ngủ chạy loạn khắp nơi.”
Trước mắt xẹt qua hình ảnh cô, Thời Lục Nam hầu kết lăn lăn, đôi mắt trầm xuống,
“Là con gái phải tự biết bảo vệ mình.”
Thời Thất theo bản năng gật đầu, ngoan ngoãn lại nghe lời: “Tốt anh hai, anh công tác không cần quá mệt mỏi nha.”
“Ngoan.” Nam nhân hơi câu môi một chút, làm nhạt đi mày lạnh lẽo.
Cúp điện thoại, Thời Thất từ trong ngăn tủ chọn lựa kĩ càng, nghĩ lời Thời Lục Nam dặn dò, vừa lúc thấy móc treo quần đùi, sợi tóc đen nhánh nhu thuận dừng ở trên vai.
Cô lo lắng bảo tiêu mới sẽ bởi vì chờ thời gian quá dài mà không kiên nhẫn, Thời Thất chạy chậm đi vào hoa viên.
Sáng sớm mặt trời đã chiếu xuống tới, ánh nắng ôn hòa vì chiếu vào nam nhân đứng thẳng một tầng màu sắc nhợt nhạt.
Hắn mặc áo thun trắng đơn giản, hai tay cơ bắp hữu lực lại không dầu mỡ, gân máu nhỏ nổi đầy tay, mặt lạnh soái khí tuấn tú.
Là cùng Thời Lục Nam diện mạo hoàn toàn bất đồng, lại ngoài ý muốn không phân cao thấp.
Thời Thất chân bước chậm lại, cô điều chỉnh biểu tình một chút, lễ phép lại điềm mỹ:
“Chào anh, xin hỏi anh là người anh trai tôi thỉnh bảo tiêu sao?”
Nam nhân gật đầu, thanh âm trầm ổn: “Đúng vậy, tiểu thư, về sau tôi phụ trách an toàn của cô.”
Thời Thất nửa cong mắt, lộ ra một cái gương mặt tươi đẹp tươi cười, “Không cần khách khí như vậy, gọi tôi là Thời Thất được rồi, đúng rồi, anh tên gì?”
Nam nhân nhìn cô một cái, “Tần Tư.”
Tần Tư?
Thời Thất cảm thấy có chút quen thuộc, cô ở trong lòng mặc niệm mấy lần lại tìm không ra bất luận tin tức gì về nó.
Khả năng, là cái tên quá mức đại chúng?
Trong suy tư Thời Thất ánh mắt bất kỳ nhiên dừng ở cánh tay lực lượng, suy nghĩ bắt đầu thiên mã hành không.
(*) kiểu như suy nghĩ bắt đầu bay lượnơ
Có được cơ bắp như vậy, hẳn là sẽ có cơ bụng đi?
Trong đầu truyện người lớn trong các loại về cơ bụng miêu tả một người tiếp một người hiện lên, chân cô co rút lại ngo ngoe rục rịch.
Thời Thất nhỏ giọng nuốt nuốt nước miếng, ngẩng đầu nhìn về phía Tần Tư, nhẹ hỏi: “Anh, anh có cơ bụng không?”
Tần Tư kinh ngạc một giây, đúng sự thật nói:
“Có.”
Thật sự có nha.
Thời Thất rũ tại bên người tay vô ý thức bắt lấy góc áo vuốt ve, ma xui quỷ khiến buột miệng thốt ra, “Tôi đây có thể, sờ sờ cơ bụng anh không?”
Những lời này vừa nói xong, cô mới phản ứng lại, mặt mà có một chút hồng thấu.
Cô đang làm gì? Cư nhiên đối với nam nhân xa lạ gặp mặt không vượt qua năm phút đồng hồ, đưa ra yêu cầu sờ cơ bụng.
Thời Thất tức khắc 囧 không được, Tần Tư bình tĩnh trên mặt hiện ra một mạt dao động, giây lát lướt qua.
Hắn nhìn cô gái mềm mại, phá lệ một chút “Có thể.”
-——————————————————————————————
Chiều nay ad ra chương tiếp a~
Vì truyện ít lượt xem nên ad hạn chế ra chương, dành time edit truyện khác chứ hông phải tại ad lười đâu huhu~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro