Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. Bảy năm chi dương có chút ngọt (5)

 Trở lại phòng khách, Hạ Lăng vừa lo lắng, vừa bất an.

 Đêm khuya, hắn đi vào phòng ngủ của mình, nhìn thấy Cung Cầm an tĩnh ngủ ở bên trái.

 Hắn trắng đêm không ngủ, người kia đã ngủ.

 Ngủ ở một bên của anh, không 'vi phạm' một chút nào.

 Hạ Lăng đứng ngoài ban công hút thuốc lá nguyên một đêm, ngày thứ hai mặt trời vừa ló dạng, hắn hối hận.

 Nguyên tắc của hắn ở trước mặt Cung Cầm thì sẽ không còn là nguyên tắc.

 Không muốn biết đáp án, không muốn truy cứu, cứ như vậy cũng tốt, có thể duy trì cuộc sống như trước kia là được rồi.

 Làm người không thể quá tham lam, vốn dĩ lúc trước là hắn theo đuổi anh, cưỡng cầu cái gì?

 Hắn đem Cung Cầm buộc bên mình bảy năm, Cung Cầm vẫn không yêu hắn, hắn còn có thể có biện pháp gì?

 Cứ như vậy đi, Cung Cầm đã quen với hắn, đã quen với cuộc sống hiện tại.

 Chỉ cần hắn vẫn như hiện tại, thì Cung Cầm cũng sẽ như hiện tại.

 Có gì không tốt, cuộc sống mà bọn họ trải qua rất ngọt ngào, dù chỉ mình hắn đắm chìm trong sự ngọt ngào này.

 Nghĩ thì rất dễ, nhưng chân chính bắt tay vào làm lại chẳng dễ dàng.

 Buổi sáng, Hạ Lăng không hôn Cung Cầm, Cung Cầm sẽ không hôn hắn.

 Trước khi ra cửa, Hạ Lăng không quấn lấy muốn hôn Cung Cầm, Cung Cầm mặc quần áo liền trực tiếp ra khỏi cửa.

 Buổi trưa, Hạ Lăng không đi tìm Cung Cầm cùng ăn cơm, Cung Cầm ngay cả điện thoại cũng không thèm gọi cho hắn.

 Buổi tối, Hạ Lăng không đi đón anh, Cung Cầm sẽ tự về nhà.

 Không ngừng thăm dò, kết quả nhận được là thực tế tàn khốc.

 Cung Cầm không yêu hắn.

 Ngày hôm ấy tại câu lạc bộ, Hạ Lăng cố ý.

 Hắn biết Cung Cầm sẽ đi vào trong đó, vào một thời gian nhất định, anh sẽ cùng bạn bè gặp mặt.

 Mười năm như một ngày, kiên trì.

 Hạ Lăng của bảy năm qua, đắc ý nhất là ngón tay đeo nhẫn.

 Chỉ cần có người đến gần, hắn liền hận không thể đem chiếc nhẫn này đưa tới mắt người ta, nghiêm túc cùng người nói bạn đời của mình ưu tú bao nhiêu.

 Cơ bản chỉ cần hắn vừa mở miệng, đối phương liền tự ti, mặc cảm, chủ động rời đi.

 Lần đầu tiên hắn không mở miệng nói chuyện Cung Cầm tốt bao nhiêu với người khác, mà là ngồi nghe người ta nói chuyện.

 Thật ra người kia đang nói gì, Hạ Lăng cũng không nghe thấy, hắn đang nghĩ đến Cung Cầm, nghĩ xem anh liệu có để ý.

 Sợ cái gì không phải bởi yêu, cho dù là lo lắng người ấy rời đi.

 Đáng tiếc, chẳng có cái gì cả.

 Cung Cầm không đến, ngay cả một cuộc điện thoại hay một tin nhắn cũng không có.

 Anh nhìn thấy hắn, biết rõ hắn không phải đang làm việc, nhưng một câu hỏi cũng không có.

 Trong đầu Hạ Lăng chỉ còn sót lại ba chữ —— Không quan trọng.

 Hạ Lăng hút thuốc lá một đêm, uống rượu một đêm, lúc trở về nhìn thấy gương mặt bình tĩnh của Cung Cầm.

 Hắn không nhịn được.

 Hắn không muốn anh bình tĩnh như vậy, hắn không muốn anh ung dung như vậy, hắn không nghĩ hắn không quan trọng như vậy!

 Hạ Lăng biết rõ anh không thích mùi rượu cùng thuốc lá, nhưng vẫn cố ý hôn anh.

 Cung Cầm cho hắn một đấm, mùi máu tanh trong miệng làm Hạ Lăng thanh tỉnh.

 Đây chính là một giấc mộng, là hắn cố nhét đầy lỗ tai, nhắm mắt lại, dù bên ngoài sấm nổ vang cũng không chịu tỉnh mộng.

 "Ly hôn đi." Thời điểm Hạ Lăng nói ra câu này, tim tựa như bị cắt thành từng mảnh nhỏ.

 Cung Cầm nói: "Được, ly hôn đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro