Chương 24
Edit:Yuu
Sáng sớm.
Cảm giác được thân thể đắm chìm trong dòng nước ấm áp, Lăng Tư Nam ưm một tiếng, mơ mơ màng màng dần mở mắt.
“... Ngô, Thanh Viễn...” Cô nheo nheo mắt, mê mang mà nhìn em trai trước mặt, cảm thấy toàn thân đều nhức mỏi, đặc biệt là hạ thể truyền đến cảm giác chua xót làm cô khó chịu đến thu chân lại.
Tay thiếu niên bao phủ lên, dọc theo mảnh đất tam giác nhẹ nhàng xoa nắn.
Lăng Tư Nam cong đầu gối trắng sứ lên, theo bản năng mà xô đẩy hắn: “Không thể...”
Cô hồi tưởng lại ký ức, nhớ tới đêm dâm loạn hôm qua.
Phảng phất từ trong mộng bừng tỉnh cảm giác như trái tim được lấp đầy rồi lại sụp đổ.
“Đừng nháo, muốn ngủ thì cứ tiếp tục ngủ.” Giọng thiếu niên trầm bổng vang lên, có chút khàn khàn lọt vào tai. Đầu ngón tay duỗi vào đường đi, khác với kiểu điên cuồng hôm qua, chỉ là tiểu ý mà moi lộng.
Nhưng Lăng Tư Nam vẫn là tỉnh.
Đây là ở đâu?
Lăng Tư Nam nghi hoặc mà giơ tay, bọt nước văng khắp nơi, có vài giọt bay đến trên mặt Lăng Thanh Viễn.
“Chị...” Lăng Thanh Viễn vô ngữ, “Biết điều chút, nằm yên đừng nhúc nhích.”
Ngoài cửa sổ ánh sáng tỏ rõ tới gần hừng đông, đầu Lăng Tư Nam chầm chậm mà xoay nửa vòng, phát hiện chính mình nằm ở trong bồn tắm, dưới thân là nước ấm độ ấm vừa vặn tốt, Lăng Thanh Viễn cúi người ở cạnh bồn tắm, ngón tay dài hoàn toàn đi vào hạ thể cô.
Lăng Tư Nam mặt có một chút đỏ.
“Sáng tinh mơ, Lăng Thanh Viễn.” Cô đẩy đẩy hắn: “Tôi còn đau đâu.”
“Đau không?” Lăng Thanh Viễn ngừng lại: “Tôi chỉ là muốn giúp chị lau một chút, lộng sạch sẽ chút.”
Tuy rằng là xử nam... Nhưng đêm qua hắn đã chứng minh chính mình là nam nhân thực lực ngạnh, rất là kiêu ngạo.
Nhưng là... Chị gái là lần đầu tiên, khó bảo toàn bị lăn lộn đến thảm thiết một chút.
Lăng Tư Nam vốn dĩ không muốn hắn dừng tay, bất quá để cho ngón tay em trai ra vào hạ thể mình chuyện này quá mức xấu hổ, cô vẫn nên bắt thủ đoạn em trai, cùng hắn lắc đầu: “Tôi, tôi tự mình làm.”
Ngày hôm qua cùng em trai lên giường.
Hôm nay còn để em trai tắm rửa cho chính mình.
Cô cái chị gái này chỉ muốn đâm tường. (Xấu hổ)
“Chị chắc chứ?” Lăng Thanh Viễn cũng không cưỡng bách cô, “Cũng tốt, tôi không biết tôi có thể hay không làm đau chị, bên trong tự chị tẩy hảo, tôi giúp chị tẩy thân mình.”
Lăng Tư Nam xấu hổ đến muốn chết, vội đem hắn đẩy ra: “Mới không cần, tôi tự mình có thể!”
Lăng Thanh Viễn lấy khăn lông bên cạnh, một tay gác ở đầu gối, nửa nghiêng người nhìn cô, đáy mắt đầy vẻ bỡn cợt cười: “Thẹn thùng cái gì, hôm qua nơi nào không sờ qua.”
Hắn vừa nói như vậy, Lăng Tư Nam lã chã nước mắt mà nhìn hắn.
Lần đầu tiên liền không có như vậy.
Không thể hiểu được tại sao lại không có.
Cùng em trai chính mình làm tình làm cả đêm, còn nói một đống lời thô tục.
Có thể trách ai được?
—— gì chứ đương nhiên trách hắn a!
“Đừng đừng đừng.” Lăng Thanh Viễn ngạc nhiên một lát, rất nhanh thu hồi biểu tình nghiền ngẫm trong mắt, cúi người xuống dùng lòng bàn tay lau lau khóe mắt cô: “Đừng khóc, chị gái.”
Lăng Tư Nam trừng hắn, coi như hắn có lương tâm, còn biết thu liễm.
“Chị mà cứ khóc tiếp tôi lại sẽ cầm giữ không được.” Tuy rằng hắn rất muốn lại đến một phát, nhưng là suy xét đến thân thể chị gái, vẫn là cưỡng chế xuống dưới.
“... Lăng Thanh Viễn!”
“Hư.” Lăng Thanh Viễn dựng thẳng lên ngón trỏ gác ở bên môi: “Mới 5 giờ sáng, đừng đem ba mẹ đánh thức.”
Lăng Tư Nam thở phì phì hướng trên người hắn ném nước.
Lăng Thanh Viễn giơ tay chắn một chút, vẫn là bị ướt một thân.
Hắn dùng vẻ mặt nhìn “Ấu trĩ tiểu quỷ” biểu tình nhìn chị hắn, cười nhạt: “Chị nếu là muốn cùng tôi tắm uyên ương, không cần khách khí, trực tiếp nói cho tôi.”
Lăng Tư Nam lập tức liền ngừng tay, cả người trầm vào trong nước, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt.
Tuy rằng bị ghét bỏ, Lăng Thanh Viễn vẫn là đem tay cô nâng lên tới, dùng bọt biển tắm gội giúp cô chà lau.
Đại khái động tác em trai thật sự thực ôn nhu, Lăng Tư Nam cũng liền ỡm ờ mà thả lỏng, huống chi cô thật sự không có sức lực.
Khó mà tưởng tượng được em trai còn có thiên phú chiếu cố người rất tốt, Lăng Tư Nam ngơ ngẩn nhìn hắn, cơ hồ quên mất chính mình đang trần truồng quẫn thái, chỉ là bọt biển tắm gội lau đến đầu vú thời điểm, cô nhẹ tê một tiếng.
“Rất đau?” Lăng Thanh Viễn nhướng mày.
Lăng Tư Nam cúi đầu nhìn, hồng, còn có chút sưng, lúc này vẫn còn là một tiểu viên đứng thẳng.
“Đều đó cậu.” Lăng Tư Nam cảm thấy đặc biệt ủy khuất, “Cậu liền không thể nhẹ một chút sao?”
Lăng Thanh Viễn giơ tay ho khan xuống: “Ai có chí nấy.” Nói xong đối với biểu tình sắp nổi bão của Lăng Tư Nam, vội vàng im miệng: “Lần sau sẽ nhẹ chút.”
“Không có lần sau!” Lăng Tư Nam chụp đi tay hắn đang lau bộ ngực: “Cùng loại người như cậu không có lần sau.”
“Loại người như tôi...?” Lăng Thanh Viễn nghe vậy an tĩnh một giây đồng hồ, theo sau khóe miệng nhẹ cong: “Phạm vi phân loại sao, ít nhất không phải nói là cùng em trai ruột không có lần sau, tôi đây còn có cơ hội.” Đùa gì, chị gái ăn một lần như thế nào đủ, kế hoạch kế tiếp cùng địa điểm nào hắn đều đã có thể tư tưởng ra đủ cả một cái ổ cứng.
Bất quá hắn không chờ Lăng Tư Nam phản bác hắn, chính mình trước ngưng hẳn cái đề tài này: “Không nói nữa, nếu hôm nay thân thể thật sự không thoải mái, tôi giúp chị xin nghỉ học?”
Lăng Tư Nam vốn dĩ có lời muốn nói nuốt trở lại trong miệng, hỏi hắn: “Có thể chứ, xin nghỉ là phải ba mẹ viết giấy xin phép hoặc là gọi điện thoại.”
“Tôi là hội trưởng Hội Học Sinh.” Bọt biển lau qua đùi cô, Lăng Thanh Viễn tiếp theo nói, “Dù sao tôi có nói gì thì lão sư đều sẽ tin.”
“Cậu chính là thời cơ sử dụng độ tin tưởng như vậy sao?” Lăng Tư Nam hưởng thụ em trai hầu hạ, dựa vào vách bồn tắm nửa híp mắt.
Lăng Thanh Viễn vẻ mặt đứng đắn: “Này không tính là sử dụng, thân thể chị gái của tôi không thoải mái a.”
Lăng Tư Nam không nói, cảm thấy nước bồn tắm giống như có chút nóng.
Nhìn em trai quy quy củ củ lau mình cho chính mình, Lăng Tư Nam bỗng nhiên nghĩ đến cái gì: “Không được, hôm nay khoá chính trị thầy cho biết phạm vi bài học kiểm tra, phải đến trường học.”
“Hôm sau mượn vở đồng học là được.”
“Còn có tiết chỉ đạo viết văn tiếng Anh.”
“... Đi đi học đi.”
Sát đến không sai biệt lắm, Lăng Tư Nam hướng bọt biển rớt trên người chuẩn bị đứng dậy, kết quả Lăng Thanh Viễn đè cô lại: “Phía dưới đâu?”
“Cái gì?”
Lăng Thanh Viễn rất nghiêm túc hỏi: “Tiểu huyệt cũng phải rửa sạch sẽ?”
Lăng Tư Nam không muốn cùng em trai mình thảo luận loại vấn đề này: “... Rửa sạch.”
“Đồ vật moi ra tới sao?” Lăng Thanh Viễn không thuận theo cô vẫn không buông tha.
Lăng Tư Nam nóng nảy: “Cậu đừng hỏi.”
“Tôi nghiêm túc, ngày hôm qua tôi bắn vào rất nhiều, chị không moi ra tới, hôm nay sẽ lưu một ngày.” Tinh dịch bản thân có tính dính, ngâm mình ở trong nước cũng sẽ không rửa sạch sẽ được.
Bị em trai hỏi cái vấn đề quẫn bách này, Lăng Tư Nam không biết chửi mặt vào đâu, “Lăng Thanh Viễn cậu đừng nói nữa được không, cầu cậu.” Nói liền đem mặt vùi vào lòng ngực hắn, không để hắn nhìn mặt mình.
“Chị gái như thế nào lại thẹn thùng như vậy.” Lăng Thanh Viễn trấn an mà sờ qua lưng cô, để thân thể ướt dầm dề của cô dựa vào trên người mình, “Làm đều đã làm, còn làm không chỉ một lần, về sau cũng không phải ít, chị nên làm quen đi.”
Lần này Lăng Thanh Viễn không có áo khoác đồng phục bố giáp bên ngoài, bị Lăng Tư Nam hung hăng đánh một phen.
Hắn nhíu nhíu mày, không kêu lên đau đớn.
“Tôi cảm thấy... Tôi thật không tốt a.” Lăng Tư Nam lắc lắc đầu chống ngực hắn, nói chuyện nà thanh âm rầu rĩ, “Tôi vừa trở về không đến một tháng, liền cùng em trai ruột lên giường, tôi nhất định là cái chị gái thực thất bại.”
Lăng Thanh Viễn lấy khăn tắm bao lấy cô, hợp với đầu cùng nhau bọc lên: “Mười năm trước là rất thất bại.”
Lăng Tư Nam vẫn không nhúc nhích.
“Bất quá từ khi chị bắt đầu trở về, chị là chị gái tốt nhất trên thế giới này.”
“Nơi nào tốt?” Cô từ trong khăn tắm chui ra nửa cái đầu hỏi, nhìn hắn hai mắt sáng lấp lánh chờ đáp án.
Lăng Thanh Viễn giương mắt nghĩ nghĩ: “Đối em trai thực chiếu cố.”
Kia đương nhiên.
“Nấu ăn ngon.”
Tất nhiên rồi.
Lăng Thanh Viễn dừng một chút.
“Còn có thể thao.”
...
“Ngực rất lớn, âm thanh trên giường cũng rất êm tai, tiểu huyệt thực khẩn, thân thể độ mềm dẻo rất cao...” Vừa rồi còn ở khen hắn, lời nói thô tục bỗng nhiên như liên hoàn pháo bắn ra bên ngoài.
Lăng Tư Nam che miệng hắn lại: “Cầm thú.”
Lăng Thanh Viễn sang sảng mà cười rộ lên, hôn lên lòng bàn tay cô.
“Cầm thú cũng có người thích.”
Bữa sáng sau khi thu thập thỏa đáng, cô mang cặp sách đi học, một đường kéo một đôi chân cuối cùng cũng tới nhà ga rồi, ghế ngồi chờ còn có một chỗ ngồi, thời điểm cô ngồi xuống vừa ngắm ngắm di động, thời gian xe bus tới còn có 5 phút.
Thật sự có chút đau.
Giữa hai chân phảng phất bị cái gì căng ra nhức mỏi, toàn thân mệt mỏi.
Lúc sáng Lăng Thanh Viễn đưa cho cô một viên thuốc, cô còn kỳ quái sáng sớm như vậy hắn đi nơi nào mua, kết quả hắn cư nhiên nói là lần trước dự trữ.
Dự. Trữ.
Lòng muông dạ thú, đã sớm nghĩ đem cô ăn sạch sẽ rồi, thằng em hỗn đản này.
Đang suy nghĩ, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một người, là một bà lão thân hình gù lưng, trên tay dẫn theo một bao đồ ăn nilon, một cái tay khác chống gậy.
Lăng Tư Nam quay sang bên phải nhìn nhìn, bên cạnh cô còn ngồi một cái nam học sinh, một viên chức văn phòng, hai phụ nữ trung niên, ai cũng không đứng dậy.
Lăng Tư Nam nhịn hai chân đau đớn, thầm mắng một câu tự làm bậy không thể sống, sau đó đứng lên, để bà lão ngồi xuống, chính mình đứng ở một bên.
Bà lão hướng cô liên tục nói lời cảm tạ, những người xung quanh nhìn cũng chưa từng nhìn một cái.
Giờ khắc này, mặt trời đã thăng lên phía đông không trung, tia nắng ban mai sán lạn soi lên đường cái, một ngày mới bắt đầu rồi.
Đối Lăng Tư Nam mà nói, đây cũng là một ngày mới của bản thân cô.
Làm một nữ nhân, cũng làm một cái người bị điên đảo tam quan.
Cô dựa thanh sắt chỗ trạm nhà ga, duỗi tay xoa xoa căn đùi, trong lòng đem em trai ra thầm mắng một trăm lần.
Một chiếc xe chậm rãi chạy đến trước mắt cô.
Bên cạnh truyền giọng người nghị luận xôn xao.
“Chị gái.”
Lăng Tư Nam chợt nghe một tiếng này, cho rằng chính mình ra ảo giác.
Kết quả phát hiện lí do khiến cho người khác nghị luận xôn xao đúng là chiếc xe Bentley kia.
Còn có cái thiếu niên trên xe Bentley kia.
Tia nắng ban mai chiếu vào trên thân xe, lưu sướng mà có khuynh hướng cảm xúc thân xe, thành tuyển trong sáng thiếu niên. (Khi nào rảnh sẽ edit lại khúc này)
Mang mắt kính che đi nữa khuôn mặt, nhưng vẫn như cũ không tổn hao chút nhan sắc gì trên gương mặt kia.
Lăng Tư Nam trong lòng như nai con chạy loạn, hít sâu một hơi đi tới.
Cửa xe mở ra, Lăng Thanh Viễn làm một vị trí: “Lên đi.”
Lăng Tư Nam có chút nghi hoặc, nhưng vẫn là ngồi lên, dưới ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ của những người bên ngoài, Bentley nghênh ngang mà đi.
Cách lần trước ngồi trên chiếc xe này không bao lâu, Lăng Tư Nam trong lòng có nghi hoặc, ngồi đến cách xa hắn chút
Lăng Thanh Viễn liếc mắt nhìn cô một cái, khóe miệng giơ giơ lên, quay đầu lại, cũng không so đo.
“... Ba đâu?” Lăng Tư Nam biết mỗi buổi sáng tài xế đều chở ba cùng Thành Viễn đi, hôm nay trên xe lại chỉ có Lăng Thanh Viễn, rất kỳ quái.
“Tôi nói trường học có việc hôm nay cần đi địa phương khác một chuyến, để ông ấy cùng mẹ đi một chiếc xe” Ngày thường Lăng mẫu đi chính là xe công ty, cho nên hai người không ngồi cùng một chiếc xe.
Này nói dối tinh vi thật sự nói từ tốn từng lời từng lời.
Nhưng là... Là vì cô.
Chú Lương cũng biết cái tình huống xấu hổ này của nhà bọn họ, cố ý cùng Lăng Tư Nam nói chuyện vui đùa, muốn cho cô thoải mái.
Này đều mười tám năm, điểm này của Lăng Tư Năm sớm đã để ở trong lòng, sớm đem chính mình nghẹn đến chết, nhưng thật tốt, cô cười hì hì cùng chú Lương nói chuyện.
Lăng Tư Nam tính cách thực tốt, khả năng học từ tính cách thiện lương của bác hai.
Nghĩ tới như vậy, Lăng Thanh Viễn cảm thấy, kỳ thật mười năm nay... Cũng đáng đến.
Nếu ở trong cái nhà này, khả năng chị gái sẽ không có bộ dáng như bây giờ.
Hắn lẳng lặng mà nghiêng đầu đánh giá cô, thẳng đến trên mặt cô loáng thoáng ửng đỏ lên.
Thời điểm chú Lương mãi huyên thuyên đến hồn nhiên quên mình, Lăng Tư Nam nhẹ nhàng nhìn em trai trừng liếc mắt một cái.
Một cái liếc mắt không mang theo nửa điểm tức giận, chỉ là thiếu nữ oán hận.
Cánh môi hồng khép mở, mỏng thấu trong suốt nước bọt, dùng môi ngữ nói: Đừng nhìn.
Lăng Thanh Viễn tim đập nhanh vài phần.
Trong lúc nhất thời nhịn không được, duỗi tay thăm qua đi, nắm lấy tay cô.
Lăng Tư Nam tim đập đột nhiên ngừng.
Nhíu mày nhìn hắn, duỗi tay so đo phía trước.
Lăng Thanh Viễn lười biếng mà cong một bên môi, một mạt cười sạch sẽ.
Môi mỏng khẽ nhúc nhích ——
Muốn chị.
————————————————
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro