Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 40: Tìm được

Licker rốt cuộc dưới dự công kích cường đại của hai người liền ngã xuống, cái đầu giống quả bóng lăn tròn trên mặt đất.

"Cố thiếu tướng, cái này cho anh." Vân Lạc đem tinh hạch đào ra vứt cho Cố Quân Đình.

Làm người không thể quá tham lam, Licker là hai người cùng đánh, cái trước thuộc về cô, cái này nếu lại cầm liền mất mặt.

Cố Quân Đình thấy viên tinh hạch này lớn hơn so với viên trước, dùng tinh thần lực thăm dò, lại cảm giác được một luồng năng lượng giao động không ngừng, âm thầm ngạc nhiên, tiện tay thu vào trong balo.

"Viên này tôi thu trước, về sau lại đánh thêm cho em."

"Không cần." Vân Lạc đỏ mặt lắc đầu.

Khó trách hắn được danh hiệu vinh dự đệ nhất cường giả, phần khí độ cùng lòng dạ này, không phải người bình thường có thể so được. Cô đạt được đồ tốt trước tiên nghĩ cho chính mình. Hắn lại nghĩ đến người khác, coi như là thủ đoạn thu mua lòng người, cũng rất đáng gờm a.

Các chiến đi đến trước thi thể Cố Bát, cử hành một lễ truy điệu ngắn ngủi, phòng ngừa thi thể bị Zombie chà đạp, dị năng giả hệ hoả ném hai hoả cầu ra, đem đi thể đốt thành tro bụi.

Cố Quân Đình đem tro cốt Cố Bát thu vào balo, tính toán đợi trở lại căn cứ Tây Bắc, liền an táng tại nghĩa địa Cố gia.

Cố gia thu dưỡng các cô nhi đều là bị cha mẹ vứt bỏ, bọn hắn không biết gốc gác của mình, không biết cha mẹ ruột là ai, nhưng bọn hắn đều có một ngôi nhà chung -- Cố gia.

Sau khi chết đều muốn được mai táng tại mộ tổ Cố gia.

Từ cầu thang sau khi xuống tới nơi, tất cả mọi người có chút trầm mặc.

"Chị, chị đã nói người bình thường không có linh căn cũng có thể trở thành dị năng giả, là thật sao?" Trương Tiểu Cường giữ chặt Vân Lạc, đi ở sau lưng mọi người, hắn sợ thiếu tướng nhà mình, thừa dịp không ai chú ý, đem Vân Lạc kéo ra phía sau, hỏi ra vấn đề mình quan tâm.

"Ừm, có thể dùng tinh hạch thức tỉnh." Vân Lạc nhìn qua thân ảnh tráng kiện phía trước, nam nhân kia cũng rất quan tâm cái đề tài này đi!

"Làm sao để thức tỉnh?" Trương Tiểu Cường vội hỏi.

"Đem tay rạch ra, nhét tinh hạch vào dưới da, khâu lại. Cùng cấy gen không sai biệt lắm, sau đó ăn vào 3 loại rễ cỏ cây. Chẳng qua tôi khuyên cậu tốt nhất đừng nên thử." Vân Lạc vừa nói vừa từ thanh mộc không gian móc ra một chút tinh hạch, ném vào trong miệng Thiết Tuyến Đằng.

Chủ nhân, chủ nhân, người ta cũng muốn muốn! Không gian truyền đến tiếng làm nũng của Vân Tiểu Tiểu.

Xí, nuôi hai cái tham ăn, sẽ chết đói a! Vân Lạc nhận mệnh lại ném một chút tinh hạch cho Vân Tiểu Tiểu, cũng may cô bé không kén ăn, tuỳ tiện tinh hạch chủng loại gì cũng được.

Còn phải giết nhiều Zombie, kiếm lấy tinh hạch nuôi sống gia đình a.

"Chị, chị vì cái gì không cho em thử?" Trương Tiểu Cường vẻ mặt cầu xin, hắn nằm mơ cũng muốn trở thành dị năng giả.

"Cậu không có linh căn, sau khi dùng qua, chỉ có thân thể bị biến bị, thức tỉnh dị năng lực lượng hoặc là loại hình tốc độ, không phải là dị năng giả điều khiển nguyên tố." Vân Lạc kiên nhẫn giải thích.

"Nhưng cũng mạnh hơn so với người bình thường đi!" Trương Tiểu Cường nói.

Vân Lạc muốn nói lại thôi, đến cùng có nên nói cho hắn, đợi đến khi cô luyện được linh dược nghịch thiên giúp thành lập ra linh căn, sẽ giúp hắn thức tỉnh đâu!

Được rồi, tại cô còn không có cường đại đến mức có thể cùng toàn bộ thế giới chống lại, thậm chí còn chưa tới căn cứ Tây Bắc, ôm chặt đùi Cố gia, vẫn là không nên lộ ra sớm như vậy. Một khi bị thế nhân biết cô có bản lĩnh nghịch thiên cải mệnh, chỉ sợ lọt vào tầm ngắm của các nơi, bị gặm không còn sót nổi xương.

"Vẫn là chờ một chút đi! Ai biết về sau khi động thực vật biến dị, thế giới này sẽ có bao nhiên huyền ảo đâu?"

Vân Lạc nói, cảm thấy một ánh mắt nóng rửa từ phía trước phóng tới, giương mắt nhìn lại, là Cố Quân Đình.

Các chiến sĩ đều rất tự giác đem đường tránh ra.

Vân Lạc trong tầm mắt chăm chú của hơn mười người, khó chịu đi qua. "Thiếu tướng, anh tìm tôi có việc?"

"Bên trong sở nghiên cứu rất không an toàn, đừng chạy loạn khắp nơi." Cố Quân Đình vừa nói vừa kéo tay Vân Lạc.

Bị Vân Lạc tránh ra.

Nếu là hiện tại còn không hiểu tâm tư Cố Quân Đình, thì trăm phần trăm chính là đồ ngốc, mặc dù không bài xích cảm giác này, nhưng nàng không biểu hiện ra a! Sau mối tình đầu kia, nàng một mực bài xích nam nhân lấy lòng, kiếp trước cho đến chết vẫn một thân một mình.

Cố Quân Đình con mắt bắn ra hàn ý, uy nghiêm dị năng giả cấp 3 bất tri bất giác phát ra, khiến mọi người ở đây đều không thở nổi, toát mồ hôi trán, sắc mặt trắng bệch.

"Theo sát sau lưng tôi." Cố Quân Đình thoả hiệp thu hồi tay mình, chỉ liếc nhìn cô một cái thật sâu, không nói gì đi ở phía trước.

Vân Vũ Khôn cảnh giác nhìn qua bóng lưng Cố Quân Đình, nói khẽ với Vân Lạc: "Anh nhìn hắn không có ý tốt, em đừng bị lừa gạt."

"Ai có thể gạt được em?" Vân Lạc nói.

"Em chẳng phải đã từng bị nam nhân lừa gạt tình cảm rồi sao? Có muốn anh nói ra họ tên của thằng hỗn đản kia không?" Vân Vũ Khôn nói.

Vân Lạc xấu hổ cười cười, khúm núm gật đầu, không dám trả lời, trên thực tế là không biết nên đáp cái gì.

Cố Quân Đình bước chân hơi chậm, đôi mắt nhẹ nhàng quét qua Vân Vũ Khôn, tiếp tục tiến lên.

Bảy tầng cầu thang rất nhanh đi xong, đến đại sảnh tầng một.

Cố Quân Đình trước dùng bộ đàm liên hệ với Cố Nhất cùng Lão A, chỉ là bên trong bộ đàm truyền ra tiếng xào xạc.

Cố Quân Đình sắc mặt hơi biến.

Trên lầu còn có quái vật Licker cường đại như vậy, ai biết tầng hầm sẽ có cái gì?

Cố Quân Đình một bên phân phó đám người không được tách ra, một bên dẫn đầu giẫm lên cầu thang hướng tầng hầm đi đến. Bên trên hành lang hẹp dài không có một ai, trên mặt đất không có vết máu, không có vết bẩn, không khí cũng cực kỳ trong lành.

Đây là tình huống trong mắt mọi người nhìn thấy, đương nhiên không bao gồm Cố Quân Đình cùng Vân Lạc. Hai người nhìn thấy lối đi nhỏ Zombie chạy khắp, chỉ là kỳ quái, nơi này đèn điện đều loé lên, chứng mình thiết bị phát điện còn đang làm việc, có lẽ là nguồn năng lượng tiết kiệm đi! Chỉ có dưới mặt đất loé lên, hẳn là kiệt tác của vị Hoàng Phủ giáo sư kia.

Cố Quân Đình dắt tay Vân Lạc, dùng tinh thần lực nói với thức hải của cô, hỏi: Em cũng thấy được chứ?

Cô nhìn thấy trên đất du đãng đầy áo khoác trắng cùng đồng phục bảo an, đều là nhân viên công tác sở nghiên cứu, nhưng chúng nó bây giờ lại có chung một tên gọi -- Zombie!

Nơi này có một con Zombie hệ tinh thần.

Cố Quân Đình cười lạnh, mới cấp 2 mà dám làm càn.

Trong một gian phòng nhỏ hẹp, con Zombie hệ tinh thần ngồi bắt chéo chân trên một tấm ghế bành, thần thái nhàn nhã thi triển tinh thần lực.

Cố Nhất, Lão A, Hoàng Phủ Vị Lai bọn họ bị con Zombie hệ tinh thần này khống chế, hiển nhiên lâm vào trong ảo giác, ở bên trên hành lang xếp thành một đội, hướng gian phòng có Zombie hệ tinh thần nối đuôi nhau mà vào.

Tựa như tù phạm đi lên pháp trường, bọn hắn đi đến trước mặt Zombie hệ tinh thần, người đứng đầu chính là Hoàng Phủ Vị Lai, ánh mắt hắn ngốc lăng, con Zombie hệ tinh thần kia mở ra móng vuốt, vồ xuống hướng trái tim hắn.

Cố Quân Đình cùng Vân Lạc mặc dù cách rất xa, lại phát giác được dị thường, hình ảnh đen trắng bên trong tinh thần khiến hai người khiếp sợ.

Bọn họ thấy Hoàng Phủ Vị Lai hẳn là chết chắc rồi.

Nhưng mà tình huống đột nhiên biến chuyển, hai mắt Hoàng Phủ Vị Lai đột nhiên hiện lên hung ác, một đạo ánh chớp màu tím trên tay nện xuống, con Zombie hệ tinh thần phát ra tiếng gào thê lương, thân thể nháy mắt cháy đen thui.

"Đáng tiếc đạo hạnh của mày còn kém một chút." Hoàng Phủ Vị Lai cười lạnh đào ra tinh hạch trong đầu Zombie.

Zombie hệ tinh thần vừa chết, người trúng ảo giác đều tỉnh lại. Bao gồm Vân Vũ Khôn, Vương Quốc Lương, Trương Đại Vĩ, bọn người Trương Tiểu Cường

Vân Vũ Khôn phi thường tức giận, hắn một lòng nghĩ bảo hộ em họ, lại suýt chút nữa thì thành gánh nặng, hai mắt hiện lên hung ác, bóp chặt súng lên cò, "Pằng!" Tiếng súng qua đi, con Zombie áo blouse trắng đang nhào tới óc màu đen văng khắp nơi.

Vương Quốc Lương lần đầu tiên ăn thiệt thòi như vậy, vung tay phát tiết đối với Zombie đang nhào tới.

Trương Đại Vĩ cướp cò súng đối với những con Zombie lọt lưới, Trương Tiểu Cường, Triệu liên trưởng bọn người nhao nhao khai hoả. Trong lúc kịch chiến, băng truỳ của Vân Vũ Khôn đánh vào trên mặt của một con Zombie mặc áo blouse, đánh cho nó lui một bước, một phần nước nhỏ bọt theo mồm nó phun ra ngoài, cùng nước bọt.

"Ách, hệ thuỷ." Vân Lạc cười cười, đối với con Zombie kia nói: "Tao cần tinh hạch của mày."

Thế nhưng không kịp đợi động thủ, Cố Quân Đình một lưỡi dao gió phóng qua, chặt xuống cái đầu của Zombie hệ thuỷ, móc ra tinh hạch bên trong, ném cho Vân Lạc. Vân Lạc quẫn một chút, đem tinh hạch vứt cho Tiểu Ngô hệ thuỷ, nói: "Thuộc tính giống cậu, giữ lại đi!"

"Cảm ơn thiếu phu nhân." Tiểu Ngô vui mừng bắt lấy.

Cố Quân Đình thấy Vân Lạc đem tinh hạch mình đưa chuyển giao cho nam nhân khác, đáy mắt loé ra hàn ý. Nghe được câu thiếu phu nhân của Tiểu Ngô, nháy mắt hàn ý nơi đáy mắt biến mất, hiện lên ý cười.

Chỉ có Vân Lạc buồn bực như lọt vào trong sương mù, không có minh bạch xuất xứ câu thiếu phu nhân kia của Tiểu Ngô, cũng không hiểu Cố Quân Đình sao lại trở mặt. Thật là, vì sao hắn có thể đem tinh hạch tặng người, cô lại không thể, tinh hạch thuỷ hệ đối với cô vô dụng, còn không cho phép đem tặng, đây là đạo lý gì a.

Cố Quân Đình không ngừng vận dụng dị năng gió trên tay, đất bằng nhấc lên một cỗ vòi rồng, hai tay trống rỗng nắm lại, mười viên tinh hạch bay vào trong tay, đem hai viên tinh hạch xanh mơn mởn ném cho Vân Lạc. Thần sắc nghiêm túc: "Không cho phép lại tặng cho người khác."

"Cảm ơn nha!" Thì ra là không cho phép đem lễ vật hắn tặng đi tặng người khác, nói sớm a, luôn luôn giật mình hoảng hốt, hù chết bảo bảo rồi.

Thu hồi tinh hạch, đi về phía gian phòng lúc trước, Hoàng Phủ Vị Lai dẫn đầu bọn người Cố Nhất, Lão A đi tới.

"Tìm được ông cậu chưa?" Cố Quân Đình hỏi.

"Ông ở tầng 3 dưới đất." Hoàng Phủ Vị Lai người đầy vết bẩn, trên mặt dính thịt vụn Zombie bị bắn lên, lại tinh thần sáng sủa nhìn qua Vân Lạc nói chuyện.

"Chúng ta đi." Cố Quân Đình hạ lệnh.

Mọi người đi tới đầu bậc thang, xuất phát tới tầng 2 dưới đất.

Vân Lạc phóng thần thức bao trùm toàn bộ tầng lầu dưới đất, thuận theo thang lầu lục soát từng tầng từng tầng, bên trong một cái mật thất hình ảnh đen trắng của một lão giả tiến vào thức hải.

"Không cần xuống dưới, Hoàng Phủ giáo sư đã tới."

Vân Lạc bước xuống cầu thang, đi về phía hành lang, ở trên vách tường đẩy một chút, nguyên lai là cái cửa ngầm, cửa mở, bên trong bước ra một lão giả lưng đeo túi.

"Ông!!"

Hoàng Phủ Vị Lai chạy tới, kích động ôm lấy lão nhân.

"Đã tìm được, tranh thủ thời gian rút lui đi!" Cố Quân Đình nói.

"Chờ một chút." Vân Lạc đi tới hỏi, "Sở nghiên cứu có thiết bị nghiên cứu quan trọng nào cần mang đi không?"

Hoàng Phủ giáo sư lại hoảng sợ lắc đầu: "Đi mau, nơi này có quái vật rất đáng sợ, nếu chậm trễ liền không kịp."

---------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #thomin7