Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29: Kết giao với cường giả.

"Vết thương lành rồi, không có việc gì chứ?"

Giọng Cố Quân Đình không cao không thấp, trong vô hình lại bắn ra một tia lạnh lùng, đó là khí phách của một người ngồi lâu ở trên cao, là khí thế sinh ra đã có sẵn, người khác không thể bắt chước được.

Vẻ mặt Lão A vừa rồi vẫn còn cuồng khốc bá ngạnh tạc thiên, sau khi nhìn thấy Cố Quân Đình ngay lập tức thành thật lại, nhưng thân thể đứng thẳng tắp.

Đám người lão Trịnh, Trương Đại Vĩ, Trương Tiểu Cường mặt mũi bầm dập, chật vật không thôi, nhưng bọn hắn là ai chứ! Ngày thường đánh đấm đều đã thành thói quen, người của Gai Nhọn, da mặt còn dày hơn cả tường thành, nghe thấy Cố Quân Đình hỏi chuyện, đều ưỡn ngực ngẩng đầu đứng thẳng tắp.

"Trả lời vấn đề." Giọng Cố Quân Đình nhàn nhạt, lại mang áp lực đáng sợ.

"Báo cáo, vết thương trên người chúng tôi đều đã khỏi hẳn." Lão A giọng nói vang lên hữu lực đáp, trong lòng cân nhắc, có thể khiến Cố thiếu tướng hạ mình đến đây, nhất định không thoát khỏi quan hệ với dị năng giả trị liệu.

Hệ trị liệu, chính là linh phù bảo mệnh trên chiến trường ở mạt thế đó.

"Xốc quần áo lên, để tôi nhìn xem." Cố Quân Đình hất hất cằm lên.

Bởi vì thời tiết quá nóng, Lão A chỉ mặc một chiếc áo quân đội màu xanh lục, giọng nói dõng dạc "Rõ!" Xốc vạt áo lên, bày rõ ràng vị trí buổi sáng bị thương ra, lúc này da thịt trần trụi trơn bóng, ngay cả một vết sẹo cũng không có.

Triệu liên trưởng đi theo phía sau Cố Quân Đình, giải thích: "Chúng tôi lúc cứu viện bá tánh, gặp phải một đàn tang thi, bụng của Lưu Xuân Hoa bị tang thi ẩn thân đào ra một cái động lớn bằng nắm tay, lúc ấy ruột rớt cả ra ngoài. Cậu ta đem ruột nhét lại vào bụng, khó khăn cùng chúng ta chạy về đây, mọi người đều cho rằng cậu ta chết chắc rồi, ai mà ngờ được tên tiểu tử này dẫm phải vận cứt chó, mới hai giờ lại có thể tung tăng nhảy nhót."

"May mắn em gái nhỏ kia đã cứu tôi, không những thế, còn khiến tôi thức tỉnh dị năng hệ hoả." Lão A ngây ngô cười.

"Còn có chúng tôi."

Một vài chiến sĩ đứng ở đằng sau Lão A tiến lên vài bước.

"Cánh tay tôi bị tang thi cắn một miếng.."

"Bả vai tôi bị tang thi cào trúng.."

"Phía sau lưng tôi bị thương.."

Mọi người mồm năm miệng mười nhao nhao kể.

"Tôi bị tang thi cào một cái ở trên mặt, khi trở về miệng vết thương đã biến thành màu đen thối rữa, còn có mùi hôi thối, nếu không phải chị của tôi cứu tôi, tôi đã phải đi gặp Mác rồi." Người nói chuyện chính là Trương Tiểu Cường.

"Chị của cậu?" Cố Quân Đình nhướng mày.

"Là tôi nhận làm chị gái." Trương Tiểu Cường nói.

"Là cậu ăn vạ bắt người ta làm chị gái, nhưng mà em gái nhỏ Vân Lạc không có đáp ứng." Lão A khinh thường nói.

"Vân Lạc." Cố Quân Đình khẽ nhắc lên cái tên này, một bóng hình xinh đẹp ở phòng hội nghị hiện lên trong đầu hắn, con ngươi dần dần trở lên thâm thuý, "Cô ấy hiện tại đang ở đâu?"

Lầu 5, phòng đơn.

Vân Vũ Khôn đang dùng cái đao hắn từng cắt qua đầu tang thi để cắt dưa hấu, ca ca ca..... Cắt thành mười mấy miếng.

"Bên trên đao của anh còn dính óc tang thi đó." Vân Lạc hận sắt không thành thép quở trách người anh họ này, mới lấy ra trái dưa hấu từ không gian, cô còn chưa kjp có động tác gì.

Vân Vũ Khôn lập tức xung phong nhận việc cắt dưa hấu, cắt liền cắt đi! Nhưng thật ra có thể đổi một cây đao khác mà, cái đường đao này của anh chính là đã dùng chém qua tang thi, còn dính óc đó!

Việc này cùng với việc ăn óc của tang thi có cái gì khác nhau.

Vân Lạc kiếp trước ở mạt thế sống ba năm, cũng chưa bao giờ làm như vậy.

Vân Vũ Khôn nhìn đao trong tay, lại nhìn nhìn dưa hấu, không thèm quan tâm cầm lấy một miếng lên ăn thoả thích, vừa ăn vừa nói: "Anh là dị năng giả cấp 2, có kháng thể chống lại virus T."

Vương Quốc Lương cũng cầm lấy một miếng gặm lấy gặm để, hiện tại năng lực thích ứng của hắn siêu cường. Còn không phải chỉ dùng đao chém qua tang thi, lại đem đến cắt dưa hấu thôi sao! Không có việc gì đâu, coi như ăn óc tang thi đi! Ngay cả lúc chém giết tang thi, óc tang thi bắn tung toé bay vào trong miệng, hắn cũng không để trong lòng.

Vân Lạc có thói ở sạch, cho dù ở mạt thế cũng là người coi trọng sinh hoạt, đối với hai hán tử không có tiết tháo này thật hết chỗ nói rồi. Ý niệm vừa động, lấy ra một khay dâu tây không gian sản xuất, ngồi ở trên giường, chân bắt chéo, lo chính mình ăn. Một tay kia cầm ngọc giản Định Nhan Đan, dùng thần thức xâm nhập nghiên cứu.

"Em đang làm chuyện xấu gì thế?" Vân Vũ Khôn ăn xong hai miếng dưa hấu, lại gần ăn dâu tây.

"Em đang nghiên cứu vấn đề trường sinh bất lão."

"Vậy em cứ nghiên cứu kỹ càng đi nha." Vân Vũ Khôn cười, nếu là hơn mười ngày trước hắn nhất định không tin có dị năng thần kỳ lực lượng này, còn trường sinh bất lão, ha hả, hắn lắc đầu, quá huyền huyễn có được hay không.

"Cốc cốc cốc."

Vương Quốc Lương một bên gặm dưa hấu, một bên đi ra mở cửa.

Bước vào chính là Cố Quân Đình, một thân quân phục màu ô liu thẳng tắp, ngũ quan cương nghị, dáng người cao 1 mét 8 mấy, phần lưng thẳng tắp giống như một gốc cây thương tùng, gương mặt phảng phất như dùng đá cẩm thạch điêu khắc ra, đường cong góc cạnh rõ ràng, ánh mắt thâm thuý sắc bén, không hiểu được cho người ta một loại cảm giác áp bách!

"Cố thiếu tướng, xin hỏi, ngài tìm ai?" Vương Quốc Lương hỏi.

Vân Lạc híp mắt xem người tới.

Đệ nhất cường giả Cố Quân Đình kiếp trước, không phải là người mà dị năng giả bình thường như cô có thể tiếp cận, cho dù cố ý tiếp cận cũng vô dụng. Trước đó là hắn luôn được vây quanh, giữa muôn vàn người, cao ngạo mà cô đơn. Sau khi trọng sinh cô gặp hắn hai lần, một lần là trước cửa khách sạn thương nghiệp lớn, cô nói cho hắn bí mật về người ngoài hành tinh. Lần thứ hai là hai giờ trước ở phòng hội nghị.

Kiếp trước, hắn tồn tại giống như một vị thần.

Cô chỉ là một bông hoa khiêm nhường.

Hiện tại cô đi lên con đường tu chân, có được bản lĩnh làm người đố kỵ, cô đã có thể ở trước mặt hắn ưỡn ngực ngẩng cao đầu.

"Cố thiếu tướng, mời vào." Vân Lạc từ trên giường đứng lên đón khách.

Cố Quân Đình liếc mắt nhìn một khay đựng trái cây ở trên bàn đánh giá, nói: "Vân tiểu thư xem ra sinh hoạt rất tốt!"

"Đêm qua đi xem một siêu thị, may mắn khu thực phẩm có điện dự phòng, trái cây còn rất tươi mới!" Vân Lạc sắc mặt tự nhiên đáp lời.

"Vân tiểu thư rất may mắn nha!" Cố Quân Đình ngồi xuống một cái ghế.

Thuộc hạ, cấp dưới của hắn những người đó đều chờ ngoài cửa, chỉ có Cố Nhất theo sát phía sau bảo hộ.

Vân Lạc kiếp trước không có gặp qua Cố Nhất, có lẽ là mạt thế không lâu liền chết. Nhưng đối với người bên cạnh Cố Quân Đình Cố Nhị, Cố Tam, Cố Tứ, Cố Ngũ lại có biết đến. Mạt thế đến, Cố gia gia tướng sôi nổi thức tỉnh dị năng, cường cường liên hợp, là trợ lực giúp hắn bước lên địa vị cao.

"Vân Lạc tiểu thử thức tỉnh dị năng trị liệu?" Cố Quân Đình không có tiếp khay trái cây Vân Vũ Khôn đưa tới, ánh mắt thâm thuý, hỏi Vân Lạc.

"Đúng vậy!" Vân Lạc gật gật đầu, "Dị ăng hệ mộc của tôi tương đối đặc biệt."

Ngoài cửa một tiểu chiến sĩ hô lên: "Trời ạ, cô còn thức tỉnh dị năng hệ mộc nữa sao?"

Vân Lạc nhìn qua xem, nhận ra là vị chiến sĩ trước đó dẫn cô đi phòng hội nghị, sau đó lại tìm phòng đơn cho cô. Hướng hắn cười cười: "Đều tại mạt thế gây hoạ."

Tiểu chiến sĩ điên cuồng muốn ngất, vì cái gì nhân gia người ta có thể thức tỉnh bốn loại dị năng, mà hắn một cái cũng không có, ông trời quá bất công rồi.

"Cô còn có dị năng khác nữa?" Con ngươi đen tuyền của Cố Quân Đình mang theo một tia hứng thú.

"Tôi còn có hệ thuỷ." Vân Lạc nói.

"Ồ." Cố Quân Đình nhàn nhạt đáp, con ngươi loé loé, không ngừng lại chỉ có thuỷ hệ đi!

Quả nhiên, tiểu chiến sĩ kia thực không có ánh mắt nói: "Còn có hệ hoả cùng hệ phong nữa."

"Tứ hệ dị năng?" Cố Quân Đình nhướng mày nói.

Vân Vũ Khôn cùng Vương Quốc Lương đều kinh ngạc, nhớ tới không gian của Vân Lạc, chẳng lẽ là ngũ hệ dị năng.

"Cố thiếu tướng không phải cũng là song hệ dị năng sao?" Vân Lạc cười nhạt.

Cố Quân Đình muốn hỏi cô là làm sao biết được, mắt nhìn đồng hồ trên cổ tay, nói: "Tôi có việc yêu cầu cô hỗ trợ."

"Tôi được lợi gì?"

Cố Quân Đình hai mắt loé loé, cô không hỏi hỗ trợ cái gì, lại hỏi lợi ích, đây là đồng ý rồi sao?

Vân Lạc đương nhiên là đồng ý, ở mạt thế muốn sống lâu dài, ôm lấy đùi của những thiên chi kiểu tử này là tất yếu.

Ðặc biệt là trận chiến với người ngoài hành tinh, lấy lực lượng của mình cô chỉ sợ làm không được.

"Cô nghĩ muốn cái gì?" Cố Quân Ðình nhướng mày hỏi. Trong mạt thế tiền tài chỉ giống như đống giấy bỏ đi, muốn nói thứ có giá trị đơn giản là tinh hạch, tuy rằng tạm thời chỉ có tinh hạch màu trắng là có thể dùng, nhưng chỉ cần trải qua nghiên cứu, các chủng loại tinh hạch nhất định có chỗ hữu dụng.

"Tôi muốn một căn biệt thự tốt nhất ở căn cứ Tây Bắc."

Trước mạt thế, ông nội, cha chú của Cố Quân Ðình đều ở quân đội Tây Bắc đảm nhiệm nhiều chức vị quan trọng, sau khi mạt thế đến đã kiến thành một toà quân phiệt thống trị thực lực cường đại. Các căn cứ khác tranh quyền đoạt lợi đánh đến vỡ đầu chảy máu, Cố gia ở căn cứ Tây Bắc lại không bán hai giá, vững vàng như núi.

"Vì sao lại muốn biệt thự ở căn cứ Tây Bắc, mà không phải là căn cứ thành phố hay căn cứ thủ ðô?" Con ngươi Cố Quân Ðình thâm thuý lộ ra vẻ nghi hoặc.

"Bởi vì căn cứ thành phố dân cư đông đúc, người nhiều tang thi liền nhiều, rất không an toàn, căn cứ thủ đô có nhiều boss lớn quá phức tạp, quản lý quyền lợi nhiều người sẽ rất phiền toái." Vân Lạc mỉm cười đáp.

Nguyên nhân thực sự chỉ có cô biết, căn cứ thành phố mấy tháng sau sẽ bị luân hãm, căn cứ thủ đô sẽ bị người ngoài hành tinh thống trị.

Tuy rằng cô trọng sinh sẽ dẫn đến một bộ phận hiệu ứng bươm bướm.

Nhưng kiếp trước những sự kiện lớn phát sinh đó vẫn yêu cầu cẩn thận xử lý.

"Nếu tôi trở lại căn cứ Tây Bắc, sẽ cho cô một biệt thự cao cấp có vị trí tốt."

"Thành giao." Vân Lạc mỉm cười nói.

Trong căn cứ biệt thự có vị trí tốt phi thường sang quý, có tiền cũng không nhất định ở được.

Bởi vì các căn cứ đều được xây dựng ở các nõi hoang vu dã ngoại cách xa thành phố, phòng ở cây dựng tạm bợ, biệt thự đã ít lại càng ít, Vân Lạc kiếp trước ở một cái nhà trệt trong ba tháng ở cãn cứ thành phố, không có WC trong nhà, ra ngoài thành thống khổ nhất cũng đã trải qua. Tuy rằng thật đáng buồn, nhưng so với ở lều trại cùng một cái giường lớn ngủ chung với nhiều người thường tốt hơn nhiều.

"Yêu cầu tôi hỗ trợ gì?" Vân Lạc xem, hẳn là chữa trị cho người nào đó đi! Ai kêu tự cô để lộ năng lực này ra.

"Cùng tôi đi sân bay cứu một người." Cố Quân Ðình đứng lên, "Thời gian khẩn cấp, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."

"Hiện tại?"

"Ðúng vậy." Cố Quân Ðình đi ra cửa phòng, Cố Nhất phía sau hắn nửa bước không rời đuổi kịp.

Vân Lạc, Vân Vũ Khôn, Vương Quốc Lương chuẩn bị tốt vũ khí tuỳ thân cùng balo. Ba người hiện tại đối với bản lĩnh của chính mình thập phần tự tin, chỉ cần không xảy ra tang thi triều lớn, vẫn là có tự tin đi qua nội thành.

Cố Quân Ðình đi vào đại sảnh lầu một, Triệu liên trưởng mang theo một đôi súng vác vai, bộ đội đặc chủng đạn lên nòng chờ ở trước cửa, Trương Ðại Vĩ, lão Trịnh, Lão A, Trương Tiểu Cường đều ở trong đó.

Triệu liên trưởng chỉ huy chiến sĩ hệ lực lượng mở ra cửa lớn, tang thi du đãng ở bên ngoài nghe thấy tiếng động lập tức phi đến đây, lo lắng tiếng súng dẫn tới nhiều tang thi, không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ không thể phóng đạn ra.

Mọi người huy động trường đao trong tay, rìu chữa cháy, côn sắt một trận đánh hỗn loạn, mở một đường máu.

Vân Lạc thi triển ngũ hành pháp thuật, tay trái hoả cầu, tay phải thuỷ tiễn, tang thi đến gần cô không có một con còn sống sót.

Ðám người Trương Ðại Vĩ cùng lão Trịnh từ ven đường đánh mấy chiếc xe việt dã lại đây, xe này đều là bọn họ đi ra ngoài sưu tầm vật tư lái trở về, bởi vì không có cách lái vào trong toà nhà, đành đem xe để bên ngoài, may mắn tang thi không có hứng thú đối với xe trống.

Vân Lạc đang muốn ngồi vào một chiếc xe Vương Quốc Lương lái lại đây, không ngờ chiếc HUV của Cố Quân Ðình lại dừng lại ở bên người cô, cửa xe ở ghế sau mở ra, lộ ra gương mặt anh tuấn bức người của Cố Quân Ðình: "Lên xe."

Vân Lạc nhấc chân ngồi vào, hướng một chiếc xe khác của Vân Vũ Khôn cùng Vương Quốc Lương vẫy vẫy tay.

Cơ hội kết giao với lão đại cô sẽ không bỏ qua.

-----------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #thomin7