Chương 25: Thiết Tuyến Đằng thăng cấp
"Thằng nhóc cậu đang làm gì vậy?"
Phía sau Trương Tiểu Cường có người vỗ vỗ vai hắn, may mắn lên tiếng trước rồi mới vỗ vai, nếu không ở buổi tối như thế này, bốn phía truyền đến tang thi gào rống hết đợt này đến đợt khác, sẽ bị hù doạ chết.
"Ách, Dương đội trưởng, là anh a!" Trương Tiểu Cường ngượng ngùng gãi gãi đầu, "Tang thi trên đường quá nhiều, tôi chạy đi mất."
"Cậu không có việc gì là tốt rồi." Dương đội trưởng nhìn hai cái xác bị đốt thành than cùng một con tang thi xương hông gãy hai đoạn còn đang xoắn đến xoắn đi trên mặt đất, nhìn Trương Tiểu Cường nói: "Đây là cậu đánh chết sao?"
"Là một thần tiên tỷ tỷ xinh đẹp đánh chết." Trương Tiểu Cường lắc đầu nói.
"Cái gì thần tiên tỷ tỷ?" Dương đội trưởng sửng sốt, nói: "Cậu là nói dị năng giả đi!"
"Ân, vị thần tiên tỷ tỷ kia thật là lợi hại, một chân liền đá gãy xương hông một con tang thi, một tay một ngọn lửa xuất hiện liền đốt trụi hai con tang thi. Tôi muốn làm tiểu đệ của chị ấy, nhưng chị ấy chê tôi vướng bận." Trương Tiểu Cường vẻ mặt đưa đám.
Dương đội trưởng phía sau có mười mấy người lục tục lại đây, có quân nhân cầm súng, cũng có dị năng giả chọn từ trong dân chúng, một tiểu binh 17-18 tuổi nói: "Đội trưởng, tôi đã xem qua siêu thị ở đây, bên trong toàn tang thi đã chết đầy đất."
"Chết sao, cậu không nhìn lầm?"
"Không có."
"Thật vậy chăng? Đi vào xem."
Dương đội trưởng cảm thấy ngạc nhiên, khi xuất phát cấp trên giao nhiệm vụ, chính là điều tra tình hình siêu thị này.
Mọi người đi vào siêu thị, bắt đầu còn cẩn thận dè dặt, quân nhân trong tay cầm chặt súng, chuẩn bị tốt tư thế xạ kích. Dị năng giả chuẩn bị tuỳ thời phát ra dị năng. Ở tầng một siêu thị mặt đất ngổn ngang xác tang thi, tầng tầng chồng chất hết lớp này đến lớp khác, mùi hôi thối cùng máu đen loãng chảy khắp nơi, gợi người kinh sợ.
Dương đội trưởng kiểm tra những thi thể đó, tất cả đều giống nhau ở phần đầu có một lỗ nhỏ chảy ra máu đen, tinh hạch bên trong lại không thấy.
Chẳng lẽ bí mật tinh hạch đã bị người phát hiện! Dương đội trưởng ở trong lòng nghĩ.
Mọi người đi đến tầng hai khu thực phẩm, thấy vẫn là tang thi thân thể bị tàn nát đầy đất.
"Xem thủ pháp này, hẳn là từ tay cùng một người." Dương đội trưởng xuất thân là lính trinh sát, nhìn rất chuẩn xác.
Người nghe được đều khiếp sợ.
Ai mà lại có năng lực lớn như vậy, đơn thương độc mã sát mấy ngàn tang thi!
Dị năng giả sơ cấp nhiều nhất chỉ có thể đối phó được hai ba tang thi, dị năng giả cấp 1 chỉ mạnh hơn một chút. Trong những người sống sót ở sân vận động, dị năng giả lợi hại nhất cũng bất quá chỉ giết chết được mấy chục tang thi liền hao hết dị năng.
Siêu thị này tụ tập mấy ngàn tang thi, còn không ít tang thi lực lượng, tốc độ và dị năng, kể cả thiếu tướng Cố Quân Đình ở đỉnh cấp 2 mang bộ đội tinh nhuệ đến đây, cũng không thể toàn thân mà lui!
"Chẳng lẽ là thần tiên tỷ tỷ giết tang thi, tôi thấy chị ấy đứng ở trước cửa siêu thị." Trương Tiểu Cường gãi đầu nói.
"Hẳn cùng vị thần tiên tỷ tỷ kia của cậu không thoát khỏi can hệ." Dương đội trưởng tuy rằng nói như vậy, nhưng đáy lòng lại không tin một nữ nhân lại có bản lĩnh lớn như vậy, giương mắt thấy thực phẩm đầy ắp ở siêu thị, hưng phấn lên, nói: "Nhanh chóng trở về báo cáo Triệu liên trưởng, phái người đến đây đen vật tư mang đi."
Dương đội trưởng cho rằng vớt được tiện nghi lớn, nhưng hắn lại không biết kho hàng ở siêu thị ở kho hàng đã trống không.
Vân Lạc không biết quân đội đánh chủ ý vào siêu thị, cho dù biết cũng sẽ lấy đi hàng hoá ở kho hàng, lấy của dân, dùng cho dân, huống chi tương lai tổ kiến chính mình thế lực, vật tư là ắt không thể thiếu.
Vân Vũ Khôn cùng Vương Quốc Lương đứng ở cửa biệt thự, nhìn Vân Lạc trở về, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Con nhóc kia, đi cái WC cũng thật lâu như vậy." Vân Vũ Khôn nói móc.
"Em cảm thấy hôm nay ánh trăng thật tròn, nên vừa đi đường, vừa thuận tiện ngắm trăng luôn." Vân Lạc biểu tình bình tĩnh, mỉm cười nói.
Nếu ở trước mạt thế nói lời này, tất nhiên sẽ có người tin, hiện tại trên đường cái khắp nơi đều là tang thi. Tản bộ, đùa à, không sợ bị tang thi ăn luôn sao? Bất quá Vân Vũ Khôn cùng Vương Quốc Lương nghĩ đến thủ đoạn sát tang thi của cô, đều không tính toán truy cứu hành vi không phụ trách nhiệm của cô.
"Lần tới tản bộ nhớ rõ mang theo anh." Vân Vũ Khôn lúc Vân Lạc hồi phòng ngủ, đối với bóng lưng cô nói. Ở trong lòng hắn, em họ dù dị năng cường đại nữa, cũng chỉ là cô gái nhỏ cái cần nam nhân bảo hộ.
Vân Lạc vào không gian, tính toán xem xét Thiết Tuyến Đằng.
Tử Đằng làm vũ khí công kích, dùng lâu rồi sẽ xuất hiện vết nứt, lúc ở siêu thị sát tang thi. Cô ước chừng phải kích sinh mấy chục hạt giống Tử Đằng, sau lại ngại phiền, liền dùng thuỷ tiễn thuật công kích, mười ngón đánh ra pháp quyết, liền có mười đạo mũi tên nước bắn thủng đầu tang thi.
Đầu mạt thế, dị năng giả thuỷ hệ chỉ có thể làm đập chứa nước di động, đạt tới cấp 5 mới có lực công kích mạnh mẽ.
Vân Lạc là người tu chân, sau khi tẩy tuỷ phạt mạch, linh lực tinh thuần, thuỷ hệ pháp thuật cấp 4 liền vô cùng cường hãn.
"Chủ nhân, chủ nhân, Thiết Tuyến Đằng thăng cấp rồi."
To bằng bàn tay Vân Tiểu Tiểu nhảy nhót đi vào tới trước mặt Vân Lạc.
Vân Lạc thuấn di đến thảo nguyên, cô là chủ nhân không gian, ở trong không gian thuấn di khoảng cách so với ngoại giới có thể lớn hơn gấp trăm lần.
Bởi vì lo lắng Thiết Tuyến Đằng sau khi thăng cấp sẽ làm tổn thương gia súc trên thảo nguyên, Vân Lạc đem Thiết Tuyến Đằng trồng ở trên một cái đảo ở giữa hồ, tiểu đảo tứ phía bị nước bao quanh, trung tâm là khi xanh hoá trăm mét, Vân Lạc gọi nó là đảo giữa hồ.
Mũi chân nhẹ nhàng điểm một chút, ngự phong thuật tới, thân mình bay qua mặt hồ, vừa ra đến đảo giữa hồ, đã bị dây mây dài đến trăm mét làm cho kinh ngạc, chỉ thấy Thiết Tuyến Đằng nguyên bản lớn hơn nửa thước, hiện tại cành lá sum xuê, dây mây quay quanh, bởi vì quá dài, đằng trước kéo dài đến tận trong hồ nước.
Thiết Tuyến Đằng hẳn là sinh ra linh trí, khi Vân Lạc hạ xuống, dây mây phút chốc quấn quanh lại.
Vân Lạc cười lạnh, ở trên địa bàn của cô mà con dám bất kính như thế, thật sự chán sống rồi. Nâng tay lên, hướng dây mây đánh ra từng đạo ngọn lửa, thực vật sợ hoả, tuy rằng Vân Lạc còn không có Tam Muội Chân Hoả của tu sĩ Kim Đan kỳ, nhưng so với dị năng giả ngọn lửa mạnh hơn rất nhiều.
Hoả khắc mộc, Thiết Tuyến Đằng đã tiến vào cấp 6, vẫn là sợ hoả, dây mây thượng đụng tới ngọn lửa, một đoạn bị thiêu cháy.
Thiết Tuyến Đằng nổi giận, trên cành khô mang theo đầy hàm răng mở ra, phát ra tiếng kêu chi chi.
Trong lòng Vân Lạc biết ra chiêu tàn nhẫn mới có thể hàng phục Thiết Tuyến Đằng, đôi tay ở trên hư không vừa nhấc lên, không gian sinh ra một cỗ lực mạnh mẽ vô hình, dây mây bị cỗ lực mạnh mẽ này cuốn tiến vào hồ nước.
Tay Vân Lạc đánh ra pháp quyết, thấy hồ nước nổi lên sóng lớn, đem dây mây giảo thành một đoàn. Cho dù giống loài này có cường đại đến đâu cũng sẽ sợ hãi lực lượng tự nhiên. Hai tay Vân Lạc ở trên hư không đánh một kích, Thiết Tuyến Đằng giảo thành một đoàn thẳng tắp bay về phía biển rộng.
Thình thịch!
Vân Lạc thuấn di qua, nghe thấy âm thanh của Thiết Tuyến Đằng vang trên biển rộng. Dùng thần thức tìm được một con cá mập trắng trong biển rộng, hạ mệnh lệnh cho nó cắn nuốt ăn Thiết Tuyến Đằng, nếu không liền chờ trở thành một bàn thịnh yến thịt cá mập đi!
Cá mập trắng nào dám không đáp ứng, hướng Thiết Tuyến Đằng mở ra cái miệng to như bồn máu.
Thiết Tuyến Đằng kinh hách, cuống quít hướng Vân Lạc xin tha.
Vân Lạc ngăn cá mập trắng lại, khiến Thiết Tuyến Đằng nhận cô là chủ. Lúc trước cô cùng Thiết Tuyến Đằng đã ký kết qua khế ước chủ tớ, không nghĩ tới thứ này sau khi thăng cấp còn mạnh hơn bản thân, nếu không phải dựa vào không gian, liền bị phản phệ.
Bất quá lúc nào Thiết Tuyến Đằng không may mắn như vậy, cô muốn Thiết Tuyến Đằng trở thành hồn nô của mình, ký kết khế ước linh hồn, nếu phản bội, một sợi hồn phách vừa mới hình thành của Thiết Tuyến Đằng liền sẽ tiêu tán, ngay cả cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không có.
Thiết Tuyến Đằng nơi nào còn dám phản kháng, chi chi kêu đáp ứng.
Vân Lạc ở giữa hai lông mày lấy ra một giọt tinh huyết, dùng thần thức tiến vào tinh hạch Thiết Tuyến Đằng, hai tay bấm pháp quyết, đánh ra một chút mười ba ngữ, một đạo cuối cùng xong, cảm giác Thiết Tuyến Đằng hoàn toàn thần phục.
Vân Lạc lại bấm ra một đạo vòng sáng chú ngữ mang theo kim sắc, Thiết Tuyến Đằng khổng lồ biến thành một viên hạt giống nhỏ bay đến trong tay cô.
Vân Lạc thực vừa lòng, thử phất tay, trong bàn tay xuất hiện một sợi dây mây, cô lại vung tay, dây mây đánh vào một toàn nham thạch ở bờ biển, phanh một tiếng vang lớn, nham thạch sụp đổ.
Vân Lạc thu phục Thiết Tuyến Đằng, đi vào phòng luyện đan ở Thanh Mộc đại điện.
Cô cảm thấy thực hứng thú đối một loại quả tên là Định Nhan Đan ngọc giản, nâng ngọc giản lên, phàm là nữ tu đều thích Trú Nhan Đan, nhưng Trú Nhan Đan chỉ có thể bảo trì dung nhan không già từ năm đến bảy năm, Định Nhan Đan có thể cho dung nhan dừng lại ở một khắc đó, chỉ cần ăn vào một viên, vĩnh sinh vĩnh thế bất lão không suy.
Thanh Mộc Linh Phủ thời gian so với ngoại giới là 30:1, ở không gian nửa tháng, ở ngoại giới là một đêm. Ở không gian lâu đối với thân thể không tốt, đại thần viễn cổ kiến tạo Thanh Mộc Linh Phủ nghĩ tới điểm này, mới ở đan phòng lưu lại ngọc giản Định Nhan Đan.
Định Nhan Đan cấp bậc vẫn là quá cao a, cấp 5 liền! Cô liền cấp 1 cũng chưa luyện được.
Vân Lạc nghiêm túc nghiên cứu Định Nhan Đan, 5-60 loại linh dược, Cỏ Thảo Tím hơn ngàn năm, hà thủ ô, linh chi ngàn năm, chu quả..
Những linh dược này ruộng thuốc trong không gian đều có.
Nhìn đến pháp quyết phức tạp cùng linh lực khống chế trên ngọc giản, Vân Lạc lắc đầu, cô hiện tại cấp bậc quá thấp, luyện chế không ra Định Nhan Đan, bất quá có thể luyện đan dược cấp thấp thử tay nghề.
Liền bắt đầu từ Tích Cốc Đan cùng Bổ Linh Đan đi!
Hai loại này là đan dược cấp 1, luyện thành cũng dễ dàng.
Phòng luyện đan có một cửa ngầm đưa tới dung nham, độ lớn thực phù hợp với đan lô, chung quanh thiết có linh lực phát ra ngoài trận pháp.
Tích Cốc Đan là hàng thông thường ở Tu Chân giới, phàm là dược sư đều sẽ luyện, Bổ Linh Đan khó luyện hơn một ít.
Ðể Vân Tiểu Tiểu ðýa tới dýợc liệu cần dùng.
Sau khi Vân Lạc dùng nýớc rửa sạch ðan lô, dựa theo các býớc ðem dýợc liệu từng thứ ðể vào.
Từ Tích Cốc Ðan bắt ðầu luyện, sau luyện phế ði mýời mấy lò dýợc liệu, ở trong một ðống dýợc nhặt ðýợc ba viên thuốc.
"Chủ nhân thật là lợi hại, dýợc sý thiên phú nhất Tu Chân giới lần ðầu tiên luyện dýợc, không luyện phế mấy chục lò ðều không có khả nãng." Vân Tiểu Tiểu không quên cổ ðộng.
Có lần ðầu tiên thành công, liền có lần thứ hai, Vân Lạc luyện dýợc thủ pháp càng ngày càng thuần thục, liền bắt ðầu luyện Bổ Linh Ðan, sau khi luyện thất bại bảy lò, rốt cuộc thành ðan.
"Nhân gia chủ nhân tiền nhiệm, học luyện dýợc ở lò thứ tám liền luyện thành Tích Cốc Ðan, lò thứ nãm liền luyện thành Bổ Linh Ðan." Vân Tiểu Tiểu có chút hoài niệm nói.
"Chủ nhân tiền nhiệm nhà em là viễn cổ ðại thần, chị không phải." Vân Lạc nói rồi ðem ðan dýợc phân loại cất vào hộp ngọc, tay niết pháp quyết, dùng linh khí phong bế hộp ngọc. Làm nhý vậy có thể ðảm bảo dýợc tính không bị mất.
Vân Lạc ði vào phòng tu luyện ngồi xuống ðệm hýõng bồ thýợng ðả toạ, cô hiện tại mới biết ðýợc phòng tu luyện có một khối linh mạch, linh khí vô cùng sung túc, tốc ðộ tu luyện nhanh hõn ngoại giới mấy chục lần.
Công hành xong, ra ngoài Thanh Mộc Ðại Ðiện, ở dýới suối bắt một con cá, lấy máy tính bảng ra, dựa theo công thức làm cá kho ðã download trýớc mạt thế, bật bình gas, tự mình ðộng thủ.
Ãn một bàn thức ãn ngon miệng, sau ðó ngủ một giấc.
Lúc Vân Lạc ra ngoài không gian, Výõng Quốc Lýõng và Vân Vũ Khôn ðang chuẩn bị cõm sáng, Vân Lạc trên tay khẽ ðộng, trong tay nhiều hõn hai con gà. Thấy hai nam nhân tuy rằng giật mình lại không có biểu ngạc nhiên, cô biết bọn họ sớm ðã ðoán ðýợc. Vân Lạc cýời cýời, nói: "Tin khiến hai vị ca ca cao hứng, em kỳ thật thức tỉnh không gian dị nãng."
"Hai con gà trong tay em là không gian tự nuôi sao?" Vân Vũ Khôn hỏi.
"Em tối qua tản bộ thuận tiện ði siêu thị xem, ðem kho hàng ðều thu lại. Lại nói tiếp thật là may mắn nha, kho hàng siêu thị kia có nguồn ðiện dự phòng, ðồ ãn ðều ðýợc giữ týõi. Mà không gian của em cũng có công nãng giữ týõi."
Kỳ thật là thời gian tại kho hàng trong Thanh Mộc Linh Phủ ðứng yên.
Mạt thế ðến ðồ ãn hữu hạn, cho dù tìm ðýợc thịt các loại cũng ðã thối rữa, ðã nhiều ngày không ãn thịt.
Hai con gà ðem ði hầm tốt miễn bàn, bị Vân Vũ Khôn ãn một nửa, dý lại một nửa bị Výõng Quốc Lýõng ãn.
Vân Lạc không giống bọn họ một bộ dạng quỷ chết ðói ðầu thai, chỉ ãn cháo trắng rau xào.
"Hôm nay chuẩn bị làm cái gì?" Vân Vũ Khôn hỏi.
Vân Lạc suy tý, nói: "Anh, Výõng ðại ca, em muốn ði sân vận ðộng, hỗ trợ quân ðội rút lui."
"Ðýợc ðó!" Vân Vũ Khôn không sao cả nói, chỉ cần là chuyện em họ muốn làm, hắn ðều sẽ ðáp ứng.
Výõng Quốc Lýõng cũng ðồng ý, tuy rằng không nghĩ làm ngýời tốt, nhýng mỗi ngýời trong lòng ðều có thứ ðể ý, có lẽ là ðạo ðức, có lẽ là ðiểm mấu chốt làm ngýời.
Ba ngýời thu thập xong, rời ði biệt thự ở mấy ngày này.
Vân Lạc không thể týởng ðýợc quyết ðịnh của chính mình, lại làm cô ðụng phải ðể nhất cýờng giả kiếp trýớc công nhận - Cố Quân Ðình.
-----------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro