Chương 17: Thanh lý Zombie ngoài hành lang (1)
Vân Vũ Khôn mang đồ ăn sáng đã nấu xong bưng ra, trước đây sinh hoạt của hắn đều là Vân Lạc chiếu cố chăm sóc, hiện tại cảm thấy hắn phải có bộ dáng ca ca đàng hoàng. Cơm sáng tương đối phong phú, một tô canh thịt bò hầm, một đĩa thịt heo hầm, một đĩa khoai tây xắt sợi chua cay, một đĩa trứng xào cà chua.
"Sao anh lại làm nhiều đồ ăn vậy, mạt thế phải biết ăn uống tiết kiệm a!" Vân Lạc tiếp lấy bát cơm Vân Vũ Khôn đưa tới, cầm ăn.
"Chính là mạt thế, mới phải ăn ngon, sau này muốn ăn cũng không có." Vân Vũ Khôn nhớ tới tiểu thuyết mạt thế đã từng đọc, tiếc nuối nói, "Đáng tiếc anh không có thức tỉnh dị năng không gian, nếu có, có thể để cho em ngày nào cũng được ăn."
Vân Lạc xúc động, hắn tại sao không hỏi cô có thức tỉnh dị năng hay không, anh họ cô nội tâm đơn giản, cho rằng cô cần được bảo hộ, liền cứ giống như những nữ sinh cái gì cũng không cần biết.
Nhưng cô đã 22 tuổi, còn không tính khoảng thời gian sống ở mạt thế ba năm đâu.
Vân Lạc ăn cơm sáng xong, trở lại phòng ngủ của mình, thả ra một dây đằng ở trên cửa sổ, loại dây leo này là tiểu mầm của bản thể mộc linh thể, thả ra bên ngoài còn có thể làm nhãn tuyến. Tiểu mầm bản thể còn có công hiệu như dị năng trị liệu, cấp bậc càng cao, hiệu quả trị liệu càng tốt.
Vân Lạc tu luyện đến Luyện Khí Kỳ tầng 3 của tu tiên, đã có thể thanh lọc virus Zombie.
Vân Lạc ngồi cạnh hỗn độn Thanh Liên hoa bên linh tuyền, linh khí mộc linh tinh khiết từ thời viễn cổ chuyển động quanh cơ thể cô, một tháng trước, cô chỉ là người sở hữu mộc linh căn, phải ăn rất nhiều lá Thanh Liên hoa mới có thể biến cơ thể mình thành mộc linh thể tinh khiết vạn năm khó có được. Mà tẩy tuỷ chính là để thanh trừ những tạp chất trong cơ thể cô.
Mấy vạn năm trước Thanh Mộc không gian vẫn còn ngủ say, cho đến khi cô dùng máu dẫn mộc linh căn mới có thể mở ra.
"Chủ nhân, chủ nhân cô không ra ngoài đánh Zombie thu thập tinh hạch sao?" Vân Tiểu Tiểu ôm một cái khoai lang đỏ đào được từ dưới đất, không để ý khoai còn sống, cứ thế đưa lên miệng gặm gặm.
"Hiện tại tinh hạch mới cấp 0, có thể được bao nhiêu năng lượng chứ?"
Kỳ thật con muỗi nhỏ cũng là thịt, có còn hơn không, Vân Lạc định đem con Zombie ngoài hành lang để cho Vân Vũ Khôn luyện tập. Chờ dị năng của Vân Vũ Khôn tăng lên đến cấp 1, cô sẽ kéo hắn ra ngoài đánh Zombie đào tinh hạch.
"A." Vân Tiểu Tiểu thất vọng tiếp tục gặm khoai lang.
Vân Lạc kinh ngạc nhìn Vân Tiểu Tiểu, khoai lang sống như thế bị nàng ăn cũng tiêu hoá được, bất quá cô không phải đầu bếp, trực tiếp lấy từ nhà kho không gian ra hai củ khoai nướng đưa cho nàng.
Vân Tiểu Tiểu cắn một miếng, miệng đầy nước bọt, vui vẻ ôm lấy đùi Vân Lạc tỏ vẻ bán manh, khoai lang dính đầu trên ống quần Vân Lạc, cô ghét bỏ níu lấy cổ áo Vân Tiểu Tiểu, ném nàng ra xa, xoay người vào tiểu lâu.
Tiểu lâu hình thức kiến trúc rất cổ, toàn bộ đều là gỗ mộc, là loại gỗ mộc trân quý thời cổ đại, toả ra nhàn nhạt thanh hương, nếu là trước mạt thế tuỳ tiện mang ra ngoài một khối là có thể bán được giá trên trời.
Vân Lạc ngồi trước cửa sổ, trong đầu một lần lại một lần chảy qua tính toán kế hoạch của chính mình.
Hiện tại cô chưa thể rời đi, thứ nhất, là vì cô muốn rèn luyện Vân Lạc kĩ năng giết Zombie.
Cô có bảo vật không gian, không thể qua loa đại ý được.
Thứ hai, căn cứ thành phố tuy là căn cứ lớn nhất, nhưng không phải căn cứ lý tưởng nhất. Thành phố có hơn hai ngàn vạn nhân khẩu, hai phần ba biến thành Zombie, một khi phát sinh Zombie triều, căn cứ liền nguy hiểm.
Trí nhớ kiếp trước trong đầu chợt vụt qua, cô lắc lắc đầu, căn cứ thành phố cách bình nguyên vài trăm dặm, ở đó lấy căn cứ quân sự làm trung tâm kéo dài ra ngoài xây dựng thêm, dần dần tập trung mấy trăm vạn người sống sót, sau mấy tháng, Zombie tiến hoá, ở đại dương rộng lớn các loại cá, chim biển tiến hoá rất nhanh, rất nhiều sinh vật biển cắn nuốt đồng loại, chỉ trong vòng một thời gian ngắn còn có thể rời khỏi biển cả, xâm nhập đất liền ăn thịt nhân loại.
Bất quá, căn cứ thành phố có thể làm nơi cư trú tạm thời.
Thứ ba, căn cứ phía Nam tình trạng lương thực thuỷ chung là một vấn đề nan giải, người nhiều mà lương thực ít, không bằng căn cứ Đông Bắc cùng căn cứ Tây Bắc ở nơi hoang vắng mà lương thực dồi dào sung túc.
Vân Lạc vẫn muốn đi Tây Bắc, bởi vì ở đó có Cố Quân Đình, đại cường giả này thống lĩnh.
Vân Lạc vẫn cùng Vân Vũ Khôn ngày qua ngày ăn cơm nắm uống nước lạnh, nhưng Vân Lạc cũng sẽ không bạc đãi chính mình, mỗi buổi tối đều tiến vào không gian, từ nhà kho không gian lấy ra đại cua đồng, cá chép dấm đường, Quan Đông nấu Hảo hảo khao thưởng dạ dày của mình.
Đời trước cô có thể thúc đẩy tiến độ sinh trưởng của thực vật, về đồ ăn tuyệt cũng không bạc đãi chính mình, nhưng dầu muối đường các loại gia vị, bánh kẹo, socola, cà phê cô không cách nào làm chúng sinh trưởng mọc từ thực vật được, cô từng cả một tháng không động tới một hạt muối, từ ngày mạt thế đến các loại đồ ngọt như socola còn chưa được nhìn thấy.
Vân Lạc ăn xong, ở trong tiểu lâu ngủ một giấc, rồi đến phòng tu luyện.
Công pháp hiện tại cô đang tu luyện đến từ khẩu thuật huyền thiên Thanh Mộc quyết của Vân Tiểu Tiểu. Chờ đến khi cô đạt đến Trúc Cơ kỳ, sẽ đổi sang công pháp cảnh giới cao hơn, điều kiện đầu tiên là phải thăng cấp không gian, mở ra Tàng Kinh Các.
Buổi chiều ngày thứ hai, các loại khí thiên nhiên đều bị dừng cung cấp, điện nước cũng bị ngừng vào ban đêm.
Thời điểm bị mất điện, Vân Vũ Khôn đang xem bài viết trên diễn đàn, căn phòng bỗng nhiên tối sầm lại. Hắn cầm đèn pin đã chuẩn bị lúc sáng sớm đi kiểm tra vòi nước trong phòng bếp, phát hiện nước cũng đã ngừng.
Lúc này vật chất tối trôi nổi trên bầu trời còn chưa có tản đi, sau khi mất điện trong phòng một mảnh tối om, tối hôm đó, hai anh em Vân Lạc ăn cơm nắm đã làm sẵn từ trước, dùng nước lạnh giải quyết.
Vì tiết kiệm điện đèn pin, cơm nước xong Vân Vũ Khôn liền tắt đèn, gian phòng tối om giơ tay không thấy được năm ngón, mà đèn ở ngoài đường lúc mất điện cũng đã bị ngắt, thế giới dường như trở về thời kỳ nguyên thuỷ.
Vân Vũ Khôn ở trong bóng tối phóng ra băng nhũ, luyện tập dị năng, ngày hôm qua hắn mới phát ra được ba cái băng nhũ, hiện tại đã có thể phóng ra sáu cái. Hắn phát hiện, sau mỗi lần dị năng hao hết, thông qua thời gian khôi phục, tốc độ tu luyện dị năng liền tăng lên.
Ánh mắt Vân Lạc loé lên, trở về phòng mình liền tiến vào không gian.
"Cô không sợ ăn nhiều phát phì sao?" Vân Lạc nhìn thấy Vân Tiểu Tiểu chui đầu vào trong một quả dưa hấu không ngừng gặm gặm, nhìn qua cực kỳ tức cười. Nói với nàng: "Ra đây, tôi có chuyện muốn nói."
"Chủ chủ nhân"
Vân Tiểu Tiểu cả người dính đầy nước dưa hấu bò ra ngoài.
"Cô có công pháp thích hợp nào cho người có dị năng hệ băng không?" Vân Lạc nói, trên tay xuất hiện một cái hamburger thịt bò. Cô là chủ nhân của không gian này, đồ để trong kho không gian chỉ có cô mới có thể sử dụng, cho dù Vân Tiểu Tiểu là khí linh cũng không được.
Vân Tiểu Tiểu nhìn qua hamburger nuốt nước miếng.
"Chủ nhân cô cũng biết rõ, thuộc tính của không gian là thể mộc, ta cũng là khí linh thuộc tính mộc mới tu luyện huyền thiên Thanh Mộc quyết, công pháp khác tất nhiên là có, nhưng đều ở trong Tàng Kinh Các!"
Ý là, không gian không thăng cấp, ta cũng không có cách lấy ra a.
Vân Lạc cầm hamburger ném cho Vân Tiểu Tiểu, rời khỏi không gian.
"Anh muốn tiêu diệt hết Zombie ở ngoài hành lang."
Vân Vũ Khôn thấy Vân Lạc từ trong phòng đi ra, thần sắc nghiêm túc nói, hắn cảm thấy thực chiến mới là cách nâng cấp dị năng nhanh nhất.
"Được a!" Vân Lạc đem một cây gây bóng chày đặt ở trong góc gia cụ hẻo lánh đưa cho hắn, "Đừng quên đánh bể đầu Zombie."
Cô vốn định đưa cho Vân Vũ Khôn một thanh đường đao, nhưng nghĩ lại, hiện tại, Zombie cấp bậc không cao, là thời gian tốt để luyện tập.
"Anh biết rồi, em mau trở về, đóng chặt cửa lại không cần ra ngoài."
Vân Vũ Khôn cầm gậy bóng chày đi ra ngoài.
Vân Lạc dùng tinh thần lực kiểm tra qua, bởi vì ngày mạt thế giáng xuống chính là chủ nhật, lại là buổi trưa nóng bức, phần lớn mọi người đều ở trong nhà, cho nên trong khu chung cư này có khá nhiều Zombie.
Khu chung cư Vân gia ở, hành lang tầng một không có Zombie.
Hành lang tầng hai, tầng ba có một con, đều là bị người nhà đẩy ra.
Tầng bố, căn hộ A ngày mạt thế đến không có người ở nhà, căn hộ B vì có một con Zombie ăn thịt hết tất cả người trong nhà, đã tiến hoá, động tác linh hoạt hơn, biết cách mở cửa ra ngoài, ở trên hành lang lắc lư.
Tầng năm, căn hộ A có hai lão nhân bị Zombie hoá, sau đó bị con cái dùng gậy gộc đuổi ra ngoài hành lang, căn hộ B có một đôi vợ chồng cùng một đứa nhỏ, mạt thế ngày đó ba người mua sắm từ siêu thị trở về, người chồng vì bảo vệ vợ và con trai bị Zombie cắn chết. Nữ nhân đem con trai trốn đi, sau khi về nhà liên tục khóc lóc, hàng xóm đối với việc này phi thường có ý kiến.
Hai tiếng trước, tiếng khóc của nữ nhân này hấp dẫn Zombie tiến hoá cấp 1 ở tầng bốn kia đến tầng năm, đang cùng hai Zombie ở tầng năm đâm rầm rầm vào cửa nhà căn hộ B, tiếng hét chói tai ở trong phòng càng thêm thê lương hoảng sợ.
Tầng sáu đối diện Vân gia là căn hộ của Vương Quốc Lương.
Vân Vũ Khôn đúng là bị nữ nhân hét chói tai ở tầng năm làm cho bực mình, mới muốn đi ra ngoài giết Zombie. Chỉ vì nữ nhân kia thét chói tai đem Zombie ở phụ cận hấp dẫn đến hơn mười con, đều tập trung ở trước cửa dùng sức đâm vào cửa chính.
"Rầm!"
Zombie ở tầng năm đột nhiên phá cửa phòng, xông vào trong.
Trên bàn thắp một ngọn nến, nữ nhân trông thấy Zombie tiến vào, sợ đến mức tê liệt ngã xuống mặt đất. Đột nhiên bị Zombie chặn, một bên cô ta lớn tiếng kêu cứu, một bên dùng sức chống lại đầu Zombie hôi thối.
"Cứu tôi! Cứu tôi với!" Nữ nhân bị Zombie ngăn lại, tay phải vơ loạn tóm lấy con trai khóc thút thít ở một bên hướng đến trước mặt Zombie, đến khi cô ta tỉnh táo, lại không dừng độc tác tay lại.
Zombie hé ra răng nanh hướng cậu bé cắn xuống.
Đúng lúc này - -
"Phanh!" Đầu Zombie ăn một cú đánh rất mạnh, thân thể lảo đảo ngã sang một bên, chính là Vân Vũ Khôn tiến vào, hắn thấy người mẹ kia lại đem chính con trai mình làm lá chắn, tức giận không thể nén lại, vung cây gậy bóng chày hướng đầu Zombie đập thật mạnh.
Phanh phanh phanh Vân Vũ Khôn nện xuống vài chục cái, cho đến khi đầu Zombie biến thành một bãi óc thịt bầy nhầy mới dừng lại.
Nữ nhân kia nhìn người trên mặt dính đầy óc màu hồng hồng, sợ đến mức tiểu ra quần, chỉ lo khàn giọng hét lên, liên tục nôn mửa.
Vân Vũ Khôn nhìn thoáng qua cậu bé bị doạ ngốc, lắc lắc đầu, nếu không phải xem cậu bé còn sống, thật muốn giết cái nữ nhân đáng giận này.
Còn lại hai con Zombie bởi vì chưa có cắn nuốt qua huyết nhục, tứ chi vẫn cứng đờ, tận sau khi Vân Vũ Khôn giết Zombie cấp 0 xong, chúng nó mới lắc lư đến đây.
Vân Vũ Khôn không nói một lời, nâng gậy bóng chày lên, đem hai con Zombie lập tức đánh chết, nhấc chân rời khỏi căn hộ, hướng tầng trên đi lên.
Ngay sau khi Vân Vũ Khôn rời đi, Vân Lạc một thân váy trắng bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng tiến vào, mỉm cười với nữ nhân còn đang khóc, từ đống bầy nhầy móc ra một cái đồ vật.
Đôi mắt nữ nhân trừng to, sắc mặt hoảng sợ.
Vân Lạc tay khẽ chuyển, đem tinh hạch để vào không gian. Cất bước vào phòng bếp, cầm ra một con dao, ngồi xổm bên cạnh một con Zombie, nhẹ nhàng đem cái đầu bổ thành hai nửa
"A...cứu mạng.. giết người"
Nữ nhân kinh hãi nhìn một màn này, trợn trắng mắt ngất đi.
Vân Lạc bổ xong một cái đầu Zombie khác, lấy tinh hạch cất vào không gian, không nhìn tới nữ nhân cùng hài tử kia, xoay người rời đi, đời trước cô đã gặp qua cảnh tượng thảm hoạ hơn thế, căn cứ bị Zombie vây công phá, xác chết chất thành núi, máu chảy thành biển, Tu La địa ngục, khắp nơi đều là tứ chi tán loạn, thịt nát, cô đều đã quen.
Vân Lạc ở hành lang tầng năm gặp Vương Quốc Lương.
"Tôi đi trợ giúp anh trai cô." Tay trái Vương Quốc Lương cầm đèn pin, tay phải cầm một cái dao phay, vừa nói vừa đi xuống cầu thang.
Vân Lạc bất động thanh sắc theo sau chiếm tiện nghi.
--------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro