Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Tang thi ăn thịt người (2)

Thời điểm Vân Lạc về đến nhà.

Vân Vũ Khôn còn đang ngồi trước máy tính chơi trò chơi Resident Evil, kể từ khi hắn ham mê trò chơi này, thường hay bỏ bữa quên ăn, mấy tháng trôi qua, từ thiếu niên tuấn mỹ đã biến thành con quỷ bệnh

Nếu không phải vì thể chất Vân Vũ Khôn quá kém, không thể tiếp nhận nguồn năng lượng khổng lồ khi uống linh dịch, Vân Lạc đã sớm đem hắn thăng thành người có dị năng.

Bất quá, sau khi Vân Lạc trùng sinh, mỗi ngày đều dùng nước linh tuyền bỏ vào trong đồ ăn cùng nước uống để giúp hắn cải thiện thể chất, cũng may mà hắn không có đem chính mình chơi chết.

Linh tuyền trong không gian không phải linh dịch tinh khiết, chứa năng lượng cũng thấp, dùng để cải thiện thể chất của hắn không còn gì tốt hơn, nếu như là linh dịch, cơ thể hắn vì không chịu được năng lượng bạo động mà chết tại chỗ a!

"Anh họ, anh có đói bụng không?" Vân Lạc vỗ vai hắn.

"Ðừng quấy rầy anh cứu vớt thế giới."

Vân Vũ Khôn mặc dù trả lời Vân Lạc nhưng ánh mắt lại không nhúc nhích nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính.

"Anh có thể cứu vớt thế giới?"

"Anh sắp đánh thắng rồi!"

"Ðược rồi!" Vân Lạc vào bếp, bật lò vi sóng, cho linh tuyền trong không gian vào nấu hai gói mì ăn liền cùng hai quả trứng ốp la.

Ðời trước, Vân Vũ Khôn vào ngày bùng phát mạt thế sẽ chết, khi ấy Vân Lạc vẫn còn ở trường học, là nhóm người đầu tiên thức tỉnh dị năng, cô từ trường học ra ngoài, tìm được một chiếc xe không có người, vượt qua tầng lớp Zombie bao vây, dùng thời gian ngắn nhất để về nhà.

Nhưng vừa vào đến cửa, Vân Lạc thấy một con Zombie đang gặm cắn cánh tay của một cỗ thi thể, Zombie trông thấy cô cũng không có nhào tới, chỉ đưa gương mặt thối rữa hướng cô nhìn chằm chằm một hồi, sau đó lại đem một nửa cánh tay còn lại gặm tiếp.

Khi đó Vân Lạc lệ rõi đầy mặt.

Ba năm trôi qua, tình cảnh lúc ấy dường như vẫn còn rõ mồn một trước mắt.

Bưng mì đã nấu xong, tiến vào phòng của Vân Vũ Khôn, đem một bát để trước mặt hắn. Sau đó bưng bát của chính mình ăn, năm phút sau, Vân Lạc ăn xong mà hắn còn đang cắm cúi đánh Resident Evil.

Vân Lạc bất đắc dĩ nhận mệnh cầm đũa lên, kẹp lấy mì đưa vào trong miệng Vân Vũ Khôn.

"Em thấy, nếu tận thế xảy ra, nhân loại biến thành Zombie, anh tuyệt đối là người đầu tiên biến thành thức ăn của Zombie" Vân Lạc trêu chọc nói.

"Anh còn ước có ngày tận thế đấy, như vậy anh có thể làm anh hùng hưởng thụ sự tôn thờ của nhân loại." Vân Vũ Không nhất tâm tam dụng, một bên vừa ăn vừa nói, một bên sử dụng hai bàn tay gõ bàn phím.

"Em thấy anh không đáng tin chút nào hết, anh có thể cầm đao à? Có thể giết Zombie ư?"

"Anh là cao thủ Resident Evil đấy, trong tay chỉ cầm một thanh khảm đao đã diệt hơn một vạn con Zombie, nếu không có gì phát sinh, tối nay anh có khả năng thắng toàn trận huy hoàng đạt được rank vàng." Vân Vũ Khôn đầu không ngẩng, kiêu ngạo hướng Vân Lạc khoe khoang chiến tích của hắn.

"Anh lợi hại quá đi, vậy mạt thế đến em liền phải trông cậy anh bảo vệ rồi, anh không được nuốt lời đâu đấy!"

"Em yên tâm đi! Anh họ bảo đảm em một sợi tóc cũng không thiếu."

Vân Lạc nhếch miệng, đem bát đũa mang vào phòng rửa, xong quay về phòng của mình, khoá trái cửa lại. Ý niệm khẽ động liền tiến vào trong không gian, hạt giống cô gieo mấy hôm trước đã kết trái.

Khoai lang, cải bắp, rau hẹ, khoai tây, cà tím và đậu đũa đã có thể thu hoạch.

Vân Lạc tâm động liền đem tất cả hái xuống, đưa vào nhà kho trong không gian. cô là chủ nhân của không gian, chỉ dùng ý niệm là có thể làm việc mà không cần phải động tay chân, rất tiện lợi.

Ðáng tiếc là đời trước cho tới lúc chết, Vân Lạc mới phát hiện mình có một thần khí không gian.

Thời điểm đó, cô gia nhập đội ngũ của Cố Quân Ðình, tử chiến với lãnh đạo căn cứ ở kinh đô, mà người ngoài hành tinh muốn thống nhất toàn cầu bị Cố Quân Ðình dùng bí thuật đồng quy vu tận, liên luỵ Vân Lạc bị thương, máu chảy thấm vào ngọc bội gia truyền hình bướm cô mang trên người, sau đó chợt có một vầng sáng loé lên, đem cô trở về thời gian trước mạt thế.

Vào đêm trước mạt thế một tháng, Vân Lạc tỉnh lại người nhễ nhại mồ hôi, hình ảnh trong đầu óc vẫn chân thật như vậy, rõ ràng, cô đã trùng sinh trở lại. Mười phút sau, cô lấy ngọc bội gia truyền ra, cắt đầu ngón tay, đem máu nhỏ giọt vào mặt ngọc bội, ngọc bội liền hoá thành một đạo ánh sáng hoà nhập vào cơ thể Vân Lạc rồi biến mất, chỉ lưu lại một ấn kí hình bươm bướm trên cánh tay. Và cô đã có được một bàn tay vàng.

"Chủ nhân, chủ nhân..."

Vân Tiểu Tiểu tay trái ôm một quả dưa, tay phải ôm một quả táo, liều mạng ăn, nhìn chẳng khác gì quỷ chết đói, vừa ăn vừa nói ú ớ, "Chủ nhân, hôm nay cô kiếm được một viên tinh hạch cấp 1 a?"

"Cô có ý định với tinh hạch?" Vân Lạc cúi đầu nhìn cô bé hình hài lớn chỉ bằng bàn tay, nói: "Tôi cần tinh hạch để thăng cấp, không thể cho cô được."

"Không phải như cô nghĩ đâu chủ nhân, tôi cảm thấy cô đem tinh hạch chôn dưới đất có thể thăng cấp không gian, đối với cô rất có lợi nha." Vân Tiểu Tiểu là khí linh trong không gian, đem không gian thăng cấp, Vân Tiêu Tiểu từ đó cũng có thể thăng cấp lớn lên. Cô ấy cùng không gian là một.

Vân Lạc ngồi xổm xuống, vỗ đầu Vân Tiểu Tiểu, "Cô thật lắm tiểu tâm đấy." Vân Lạc còn cố làm ra vẻ suy tý, "Tôi có lẽ nên đem cô trói lại, không một ngày nào đó tinh hạch tôi đặt trong không gian đều bị cô trộm đi để thăng cấp hết thì làm sao bây giờ?"

Vân Tiểu Tiểu nhảy dựng lên, dưa đỏ cùng quả táo ốm trên tay đều rõi hết xuống đất: "Tôi là khí linh có đạo đức, sẽ không làm những chuyện như vậy, chủ nhân cô phải tin tưởng tôi a."

"Ít nói nhảm đi, tinh hạch tôi để trong không gian đâu hết rồi?"

"Ở bên trong yếm của tôi." Vân Tiểu Tiểu cúi đầu nói.

"Lấy ra."

Vân Tiểu Tiểu đem tinh hạch trong yếm lấy ra, còn chưa bỏ ý định nói: "Sau khi không gian thăng cấp sẽ có phòng chế tạo vũ khí, phòng chế phù chú, dược phòng, tàng kinh các, còn có phòng tinh luyện. Chủ nhân, cô không muốn tự luyện cho mình một loại vũ khí tiện dụng sao? Cô còn có thể tạo ra nhẫn không gian để bán lấy tiền a, còn có thể chế bùa chú, chế dược, trong không gian khắp nơi đều là linh dược quý hiếm a, cô không làm thì thật đáng tiếc...."

Vân Tiểu Tiểu nói rất nhiều.

Vân Lạc không phải là không động tâm, nhưng muốn thăng cấp không gian, không phải chỉ cần một viên tinh hạch cấp 1 là có thể thăng cấp, cũng không phải là vài chục hay vài trăm viên, muốn không gian càng cao cấp thì càng phải cần thật nhiều tinh hạch.

"Vì cái gì cô gấp gáp muốn thăng cấp không gian?"

"Tôi đã sống mấy vạn năm ở trong không gian rồi, muốn nhìn thế giới bên ngoài một chút." Vân Tiểu Tiểu nhìn về phía trước.

"Với bộ dạng này..." Vân Lạc bĩu môi nói, "Cô mà ra ngoài còn không bị người ngoài ra ngâm formalin, đem đi giải phẫu nghiên cứu mới là lạ."

"Tôi sẽ lớn lên nha." Vân Tiểu Tiểu tỏ ra đáng yêu ôm lấy đùi Vân Lạc.

"Ðừng giả vờ đáng yêu, tôi không bị bộ dạng đó làm xiêu lòng đâu."

Vân Lạc vẫn đem tinh hạch chôn dưới đất, việc thăng cấp không gian quá hấp dẫn đối với cô, giống như Vân Tiểu Tiểu nói, chế tạo một ít nhẫn không gian đem ra ngoài bán, tại mạt thế có thể kiếm được không ít tinh hạch.

Một viên tinh hạch hiển nhiên không thấm vào đâu được, một lúc sau không gian chợt loé lên một luồng ánh sáng trắng, rung chuyển một cái, liền yên tĩnh lại.

Vân Lạc ngáp một cái, tiến vào tiểu lâu tu luyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #thomin7