Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

☆ Chương 38 ~

KimThanh : Hôm qua bà Soever có nhờ tui up chương 38 mà tui up qua web mà quên up bên wattpad T_T sáng sớm dậy phải up lại chương 38 rồi mới edit chương 39.

Editor : Soever.

 Buổi tối trước khi ngủ, Tống Tử Kỳ lại nhấn vào QQ Lương Bá Nhã tin nhắn thoại vẫn là câu nói ôn nhu " Ngủ ngon ".

Nghe thanh âm ôn nhu của Lương Bá Nhã, lúc này Tống Tử Kỳ cảm thấy hoàn toàn thỏa mãn nhưng trái tim lại áy náy.... Quả nhiên vẫn là chọn trong thời gian này thẳng thắn sao ?

Tống Tử Kỳ đầu mới ngã xuống giường, ở trong gối đầu vùi mặt vào, ở bên trong xoắn xuýt và bất an không bao lâu cậu ngủ mất rồi.

Ngày hôm sau bởi vì không có lớp, Tống Tử Kỳ lại đi tiệm thức ăn nhanh đó làm thêm.

Tống Tử Kỳ cưỡi tiểu miên dương đi giao thức ăn, sau đó ông chủ cửa hàng sẽ nấu cơm tối ở trong tiệm cho cậu, người nghèo Tống Tử Kỳ bấm ngón tay tính toán ở lại ở trong tiệm ăn là đang dễ dàng tiết kiệm tiền cơm bữa tiếp theo, vì vậy cậu vui vẻ quyết định ở lại ăn cơm chùa vậy.Ông chủ cửa hàng thức ăn nhanh là người tốt, để cho Tống Tử Kỳ tự mình muốn ăn cái gì gắp cái đó, Tống Tử Kỳ yên lặng gắp một chén thịt chọn một chỗ trong góc ngồi xổm xuống ăn.

Tống Tử Kỳ ăn thật vui vẻ, một lát sau lại nghe được ông chủ cửa hàng than thở nói : " Thực ra đã từng một hồi không có ý định mở tiệm này.... "

Trong khoảng thời gian ngắn Tống Tử Kỳ không phản ứng kịp, sửng sốt một chút mới phản ứng được : " Không mở ? Vì sao ? Buôn bán trong tiệm không phải rất tốt sao ? "Hôm nay cậu còn giao thức ăn cả ngày, chạy lên chạy xuống chạy đến chân cũng mềm nhũn, buôn bán tốt như vậy thế nào không làm ? Nếu như nói buôn bán ế ẩm không làm còn không tính, hiện tại cửa hàng buôn bán tốt như vậy ông chủ thế nào không làm chứ ?

 Ông chủ cửa hàng bất đắc dĩ cười cười nói : " Buôn bán đúng là không tệ, bất quá con ta Tử Minh năm sẽ phải lên năm ba cao trung rồi, cậu cũng biết lớp mười hai là thời điểm mấu chốt nhất cho nên ta và mẹ nó dự định hảo hảo về ở cùng nó. "

Tống Tử Kỳ nuốt xuống thịt trong miệng gật đầu nếu là như vậy, như vậy cậu hoàn toàn có thể lý giải dù sao so với kiếm tiền mà nói nhất định là con cái tương đối trọng yếu.Chẳng qua cứ như vậy nói, cậu lại phải một lần nữa đi tìm nơi khác làm thêm lâu dài để giải quyết cuộc sống của cậu mất.

Vừa nghĩ tới lại phải lần nữa vùi đầu tìm kiếm tin tức làm thêm trong đại dương, Tống Tử Kỳ một lần nữa cảm nhận được cảm giác " Chưa bị nước ngập không biết phải làm sao. "

Hơn nữa quan trọng nhất là cậu vẫn rất thích công việc của cậu hiện tại đấy, tuy là giao thức ăn chạy lên chạy xuống quả thực mệt gãy chân chẳng qua so với những công việc làm thêm khác mà Tống Tử Kỳ đã làm trước đây, giao thức ăn tuy là rất mệt mỏi bất quá đơn thuần là việc chân tay không cần phiền não thế nào giao tiếp với người khác, đối với trạch nam mà nói Tống Tử Kỳ vẫn rất thích việc làm thêm này.

Chẳng qua Tống Tử Kỳ không có suy sụp bao lâu, ông chủ cửa hàng liền mở miệng nói : " Bất quá ta biết một người bạn gần đây đang tìm gia sư cho con của hắn, cậu muốn đi thử một lần không ? " 

Tống Tử Kỳ sững sờ, gia sư ? 

Nếu như nói dạy con nít, cậu có lẽ có thể.... thử một lần ? 

Thế nhưng ông chủ cửa hàng rất nhanh chuyển đề tài : " Chẳng qua con bạn ta đặc biệt xoi mói, nhà bọn họ đều thay đổi vài gia sư dạy rồi, gia sư trước đây thực ra vốn cũng không có vấn đề gì, dường như dạy cũng không tệ..... Chẳng qua bởi vì con họ không thích, cho nên sau đó đều bị đuổi việc dạy lâu nhất cũng mới dạy không đến một tháng, còn lại chỉ có mới dạy vài ngày đã bị đuổi việc. " 

Sau khi Tống Tử Kỳ nghe chủ tiệm thức ăn nói xong, nội tâm trong nháy mắt liền đánh rắm phiền toái như vậy a ? 

Hay là thôi đi....

Coi như cậu thông qua khảo hạch dạy tầm vài ngày liền bị đuổi việc kia còn có ý gì ? " Bất quá gia sư bọn họ tuy là đặc biệt chọn, tiền lương cũng trả rất cao, so với sinh viên làm gia sư tiền lương cao hơn ngươi muốn đi thử một chút không ? " Ông chủ cửa hàng vừa nói vừa từ trong túi lấy ra một tờ giấy nhỏ, trên tờ giấy nhỏ viết một dãy số điện thoại, " Đây là phương thức liên lạc người bạn kia của ta, nếu như ngươi muốn đi thử một chút liền gọi số điện thoại này.... Biết đâu cậu có thể thành công, ta xem trọng cậu nha."

Tống Tử Kỳ do dự một chút, vẫn là nhận tờ giấy nhỏ kia tuy là cậu cảm thấy cậu cũng sẽ không đi phỏng vấn, công việc này lúc nào cũng có thể làm nha, chẳng qua chuyện sau này nói cho cùng ai cũng không nói chắc được.(KimThanh: Chém gió tứ tung )

Sau khi cơm nước xong, Tống Tử Kỳ cùng ông chủ cửa hàng tạm biệt liền xoay người trở về ký túc xá.

Sau khi cạn sạch sức lực làm video, trong chốc lát Tống Tử Kỳ nằm ở trên giường bắt đầu suy nghĩ về nhân sinh, sau khi trong chốc lát yên lặng suy nghĩ về nhân sinh, cậu lấy tờ giấy nhỏ trong túi ra.

Nhìn dãy số điện thoại trên tờ giấy nhỏ, Tống Tử Kỳ do dự tới do dự lui điện thoại đều đã lấy ra rồi, thế nhưng cuối cùng cậu vẫn đem tờ giấy nhỏ kia nhét vào dưới gối.

Tống Tử Kỳ tính toán số tiền còn lại của cậu, sau đó cậu phát hiện trong thẻ cộng thêm số tiền mặt trên người cậu cộng lại còn không đủ tiền cơm một tuần, mà tuần sau tiệm thức ăn nhanh cậu đi làm liền phải đóng cửa nếu không nghĩ biện pháp tìm việc làm thêm khác cậu thực sự lập tức cùng đường rồi.....

Xem ra cậu nhất định phải nỗ lực tìm việc làm thêm mới.

Tối hôm đó, Tống Tử Kỳ lại mơ một giấc mơ.

Ở trong mơ, cậu mặc nữ trang trước mặt người thấy không rõ diện mạo từng món từng món cởi bỏ nữ trang trên người của cậu.... Tuy là người đối diện hoàn toàn thấy không rõ diện mạo, thế nhưng cậu lại không khỏi khẳng định người đó chính là Lương Bá Nhã.

Cởi bỏ từng món từng món trên người Tống Tử Kỳ, cậu cũng không biết cậu cởi bao lâu tổng cộng cởi hết bao nhiêu món nói chung cậu liên tục cởi liên tục cởi, liên tục cởi liên tục cởi....

Cởi đến cái cuối cùng, Tống Tử Kỳ rốt cục cũng cởi xong váy trên người, mà thấy không rõ diện mạo Lương Bá Nhã cũng xoay người rời đi.

Trong mộng chính cậu vươn tay muốn phải bắt được góc áo của nam thần, nhưng cậu vươn tay nhưng cái gì cũng không bắt được.

Tống Tử Kỳ bị dọa tỉnh lại.

Cậu mở mắt, nhìn đèn trên trần nhà sau đó chợt bò dậy tìm điện thoại.

Tống Tử Kỳ trong danh sách liên lạc tìm số Lương Bá Nhã, sau đó bắt đầu tay run rẩy đánh chữ -- Xin lỗi, có một việc tôi vẫn luôn gạt cậu, thực ra tôi là nam nhân....

Chữ còn không có đánh xong, dũng khí của Tống Tử Kỳ lại biến mất.

Cậu tự mình xóa bỏ từng chữ vừa mới đánh ra, sau đó yên lặng mở weibo ra.

Tống Tử Kỳ nhớ lại post gần đây weibo của Lương Bá Nhã, cảm giác vừa vui vẻ vừa khổ sở tất cả chuyện phát sinh gần đây đối với cậu mà nói giống như một giấc mộng.....

Tống Tử Kỳ bỏ lại điện thoại, từ trên giường bò dậy liền giống như thường ngày đánh răng rửa mặt, rửa mặt xong sau đó cậu liền lặng lẽ đi học.

Sau khi vô tri vô giác lên xong một ngày giờ học, Tống Tử Kỳ trở lại ký túc xá móc điện thoại mới phát hiện cách đây không lâu mới gửi cho cậu một tin nhắn thoại.

" Ngày hôm qua của cậu trải qua thế nào ? " 

Tống Tử Kỳ lặng lẽ đánh chữ : Rất vui vẻ, cám ơn đồ ăn, ăn thật ngon bộ phim cũng rất hay.

Mấy phút sau, Lương Bá Nhã liền hồi âm vẫn là một tin nhắn thoại : " Lần sau có cơ hội cùng nhau lại đi nữa ? " 

Nghe thanh âm trầm thấp mà ôn nhu của Lương Bá Nhã, Tống Tử Kỳ do dự thật lâu chỉ hồi âm lại một tin : " Được "

Lần sau ? 

Thật sự có lần sau sao ?

.... Nếu như cậu thẳng thắn, thực sự còn có thể có lần nữa sao ?Sau một phút, Tống Tử Kỳ lại nhận được một tin nhắn thoại của Lương Bá Nhã.

" Tuần sau Z Đại tổ chức lễ hội mỹ thực, ngươi muốn tới tham quan không ? "

 Lễ hội mỹ thực tổ chức ở Z Đại ? 

Tống Tử Kỳ nhớ tới trước đây cậu có nghe nói Z Đại như thường lệ sẽ tổ chức các loại hoạt động, nào là lễ hội nữ sinh, lễ hội nam sinh, lễ hội mỹ thực các loại..... Về phần lễ hội mỹ thực ở Z Đại cậu cũng đã nghe nói qua, mỗi năm tổ chức một lần không ít sinh viên G Đại hâm mộ cũng sẽ đi tham gia.

Tống Tử Kỳ do dự trong chốc lát, một tuần hẳn là cũng đủ để cậu chuẩn bị xong tâm tư thẳng thắn....

Lúc này đây, cậu thực sự không thể lùi bước nữa rồi.

Tống Tử Kỳ lặng lẽ ngắt bắp đùi của mình một cái, sau đó cậu tỉnh táo hồi âm : Lễ hội mỹ thực ở Z Đại có phải hay không có rất nhiều đồ ăn ngon ~ được được ~~o(≧v≦)o~~

Sau một phút, Lương Bá Nhã hồi âm một tin nhắn thoại : " Vậy tuần sau gặp ^_^ " 

Tống Tử Kỳ tay run rẩy hồi âm : " Tuần sau gặp. " 

Do dự một lát, Tống Tử Kỳ lại đánh một câu -- " Đến lúc đó tớ có một chuyện rất quan trọng muốn nói với cậu. " 

Sau một lát, Lương Bá Nhã khẽ cười hồi âm một câu : " Chuyện quan trọng gì, bây giờ không thể nói sao ? " 

Tống Tử Kỳ cắn môi dưới hồi âm : " Rất quan trọng, chuyện rất quan trọng bây giờ không thể nói.... Chẳng qua tuần sau tớ nhất định sẽ nói.

Rất nhanh, Tống Tử Kỳ lại nhận được tin nhắn thoại mới, thanh âm Lương Bá Nhã ôn nhu mà trầm thấp : " Được, vậy tớ đợi. " 

Tống Tử Kỳ nghe thanh âm từ tính của Lương Bá Nhã, nhất thời vẻ mặt thả lỏng.

Một tuần trôi qua rất nhanh, đảo mắt liền tới buổi tối một ngày trước lễ hội mỹ thực ở Z Đại.

Tống Tử Kỳ một tuần đều ở đây chuẩn bị tâm lý, tuy là cậu vẫn là không có dũng khí, suy nghĩ dường như một mai Lương Bá Nhã biết chân tướng sau đó sẽ như thế nào nhưng cậu vẫn quyết định suy nghĩ muốn hướng Lương Bá Nhã thẳng thắn.

Tối hôm đó, Tống Tử Kỳ lại nhận được tin nhắn thoại QQ Lương Bá Nhã.Lương Bá Nhã thanh âm vô cùng ôn nhu : " Ngày mai lễ hội mỹ thực ở Z Đại cậu hẳn còn nhớ chứ ? " 

Tống Tử Kỳ tay run rẩy đánh chữ hồi âm : Đương nhiên nhớ, nam thần ngày mai gặp QAQ.

Nhưng vào lúc này, chuông điện thoại Tống Tử Kỳ bỗng nhiên vang lên, cuộc gọi điện tới biểu thị điện thoại đến từ Lương Bá Nhã.

Trái tim Tống Tử Kỳ nhất thời thình thịch loạn nhảy dựng lên, cậu thấp thỏm bắt điện thoại rất nhanh, thanh âm trầm thấp ôn nhu của Lương Bá Nhã liền vang lên : " Tớ còn nhớ cậu nói, ngày mai cậu có một chuyện rất quan trọng phải nói cho tớ biết.... " 

Tống Tử Kỳ trầm mặc không dám lên tiếng nữa, đầu điện thoại bên kia chỉ có tiếng hít thở hơi có chút không yên của cậu.

" Cổ họng của cậu vẫn không thoải mái sao ? " Lương Bá Nhã thanh âm ôn nhu.

Tống Tử Kỳ đè nén cổ họng phát ra một tiếng nhẹ " Ừm. "

" Nghỉ ngơi thật tốt, bất quá tớ vẫn mong có thể nghe được thanh âm của cậu.... " Lương Bá Nhã khe khẽ cười mang theo khí lưu nhỏ làm người khác tê dại.

" ... Cũng rất chờ mong cậu có chuyện quan trọng gì phải nói cho tớ biết, như vậy ngày mai gặp.... Còn nữa, ngủ ngon. " 

Tống Tử Kỳ trầm mặc một hồi, sau đó gởi một cái tin nhắn ngắn cho Lương Bá Nhã --- 

Ngày mai gặp, ngủ ngon.

Tối hôm đó, Tống Tử Kỳ dĩ nhiên trằn trọc khó ngủ.

Lăn lộn qua lại được mấy tiếng sau, Tống Tử Kỳ cầm điện thoại bên gối lên mở weibo ra.

Trong list follow của cậu ở new feed duy nhất chỉ có một người cách đây không lâu post một weibo mới.

Bạch Y Tống Tửu : Ngày mai gặp ^_^

Có lẽ xem ra người qua đường chẳng biết tại sao thích thú chuyển phát lại weibo, bình luận song song hơn vạn nhưng là đối với fan Bạch Y Tống Tửu mà nói post weibo này ý nghĩ đặc biệt sâu sắc. ( Soe : Đoạn này mình chém đấy không hiểu gì cả T_T )

Bạch Y Thiêm Rượu : Bạch Y nam thần cư nhiên post kaomoji* rồi ! Đây quả thực là lần đầu tiên, lần đầu tiên a ! Tại sao ? Lẽ nào nam thần cách mạng nhanh chóng muốn thành công rồi ? Mặc dù có chút đau lòng bất quá vẫn là chúc nam thần có thể viên mãn QAQ 

Bạch Y Hát Tửu : Không biết tại sao nhưng cảm giác là tình yêu đẹp đẽ ý vị xuyên qua màn hình vẻ mặt thanh tú vào ta, nam thần nhất định phải hạnh phúc a !

Bạch Y Tát Tửu : Vẻ mặt thanh tú +1 tiện thể nói nếu bạn gái nam thần cũng chú ý weibo, như vậy cô nhất định có thể thấy bình luận của chúng ta sao ? Mặc dù không biết cô là ai, thế nhưng nếu có thể may mắn được nam thần ta thích không cho cô phụ lòng anh !

Bạch Y Bát Tửu : Có bản lĩnh buông nam thần ra để cho ta tới QAQ ! Không cho phép phụ lòng anh +1 ! Nếu cô dám phụ lòng anh, chúng mấy trăm ngàn fan nữ sẽ không bỏ qua cho cô ! 

.....

Tống Tử Kỳ lật vài bình luận, bỗng nhiên liền cảm giác thấy lạnh cả người đến tận sống lưng cậu, sau đó cậu yên lặng rùng mình một cái.

Tác giả có lời muốn nói : Lần này là thực sự thẳng thắn → _ → 

* kaomoji : Kaomoji (顔 文字) là một phong cách biểu tượng cảm xúc nổi tiếng của Nhật gồm các ký tự tiếng Nhật và dấu câu ngữ pháp, và được sử dụng để thể hiện cảm xúc trong tin nhắn và mạng truyền thông. Từ kaomoji cũng được sử dụng để biểu tượng cảm xúc Nhật Bản. Khái niệm này được hình thành bởi sự kết hợp của hai từ trong Kanji, "kao" (顔 – "khuôn mặt") và "Moji" (文字 – "kí tự").


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro