Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Minh tinh văn - Chương 95

Chương 95

Yến tiệc xem như thuận lợi, trừ Tùy Viên ra, những người khác đều vô cùng tò mò vì sao quan hệ giữa Nhạc Sâm và cậu đột nhiên trở thành "người xa lạ", chỉ tiếc một đương sự căn bản không thèm để ý, còn vị đương sự còn lại thì trăm lần vạn lần không thể trêu vào, mọi người cho dù có hiếu kỳ bát quái đến đâu cũng không dám gây sóng nổi gió, chỉ có thể tạm gác sang một bên.

Vì thế, ngày hôm sau Tùy Viên bị chuông điện thoại di động đánh thức.

Eason cực kì ghét tất cả các sinh vật đối với Tùy Viên "lánh nhãn tương đãi"(*), thế nên tiền bối Nhạc Sâm "chiếu cố hậu bối" tự nhiên cũng trở thành đối tượng phải cảnh giác tuyệt đối. Khi Tùy Viên quyết định tham dự tiệc, tâm tình của Eason không dễ chịu cho nổi, đợi đến khi Tùy Viên trở về, đương nhiên phải hảo hảo phát tiết một phen, liền làm cho Tùy Viên ngủ thẳng đến giữa trưa hôm sau, mơ mơ màng màng ngã xuống giường.

(*) lánh nhãn tương đãi: dùng thái độ khác thường để đối xử với người khác

Bị di động đánh thức, eo mỏi lưng đau, ngủ không đủ giấc, tâm tình Tùy Viên cũng cực kì khó chịu, đấu tranh nửa ngày mới thò một bàn tay ra khỏi chăn, lấy điện thoại di động.

Trên màn hình hiện một dãy số xa lạ, trí nhớ Tùy Viên cũng coi như không tồi, suy nghĩ một lát, xác định bản thân thực sự chưa từng nhìn thấy số điện thoại này bao giờ, trong đầu hoàn toàn mờ mịt bấm nút nghe.

"Lý Khôn? Anh là Nhạc Sâm." Nghe Tùy Viên hỏi, người bên kia điện thoại trả lời, trong giọng nói ôn hòa vẫn khiến Tùy Viên nghe ra vài phần khẩn trương. "Cổ họng em làm sao vậy?"

"Hả? Khụ, không có việc gì, chắc là cảm lạnh, cổ họng có chút không thoải mái." Tùy Viên vội vàng điều chỉnh lại giọng nói, cố gắng quay về giọng nói trong trẻo ban đầu, mà không phải trầm thấp như bây giờ, thậm chí còn mang theo một chút khàn khàn câu nhân - đều là tối qua Eason hại!

Nhạc Sâm trầm mặc một lát: "... Chuyện kia, vô cùng xin lỗi."

"Chuyện gì cơ?" Tự nhiên xin lỗi, Tùy Viên chẳng hiểu tại sao.

"Chưa ai nói cho em ư? Em chưa lên mạng hả?" Nhạc Sâm hiển nhiên có chút kinh ngạc.

Tùy Viên ngượng ngùng gãi gãi gò má: "Tối qua về quá muộn, em vừa mới dậy... Có chuyện gì vậy?"

"Xin lỗi, hôm qua ở bữa tiệc tối... Anh có chút lãnh đạm đối với em, bị người ta truyền lên mạng, nháo ra chút phong ba..." Lời nói của Nhạc Sâm có chút tối nghĩa.

Vẻ mặt Tùy Viên mịt mờ, không hề nôn nóng bất an giống như Nhạc Sâm tưởng tượng, chỉ cầm lấy điện thoại từ tay Eason khi thấy cậu tỉnh lại đi vào phòng, mơ hồ lật xem một chút.

Cũng không phải là tin tức chính thức gì cả, chỉ là vài tin đồn nhảm mà một số blog đăng lên, nhóm minh tinh nhàn rỗi bình luận vài ba câu trào phúng, cộng thêm nhóm fan không có việc gì làm tích cực đào bới, ý đồ tìm đối tượng để trào phúng, hơn nữa có người trợ giúp, nói Tùy Viên đùa giỡn đại bài(*), thị sủng mà kiêu, từ trong ra ngoài đều bị đào bới hết ra, nói cậu đắc tội đại thủ(*) trong giới, bị cạch mặt - đương nhiên, không ai dám nói thẳng người đó ra, chỉ dám ám chỉ đến Nhạc Sâm.

(*) đại bài: đọc cổ trang nhiều thì có đầu bài, chỉ kĩ nữ xuất xắc nhất kĩ viện, nên chắc đại bài chỉ người đứng đầu giới.

(*)đại thủ: bàn tay to => chắc dùng phép hoán dụ chỉ người tai to mặt lớn trong ngành

Tùy Viên nhìn mà chẳng nói gì, cậu hoàn toàn không hề nhận ra bản thân đã bị xem như sao băng tỏa sáng nhất thời rồi vụt tắt, vì thế cảm giác bị người ghen ghét, vừa thức dậy liền phát hiện mình bị anti, cảm giác này thực kì lạ.

Tùy Viên bên này im lặng không nói gì, bên kia Nhạc Sâm thì đứng ngồi không yên, chờ giây lát, khi không thể chờ nổi áp lực trước khi bị tuyên án nữa, Nhạc Sâm chủ động mở miệng nói: "Chuyện này là trách nhiệm của anh, ngày hôm qua tâm tình anh không tốt lắm, tuyệt không ý nhằm vào em, đã gây phiền phức cho em, thật xin lỗi. Anh đã yêu cầu công ty quản lý và quan hệ của anh áp chế đống tin tức này rồi, anh nghĩ công ty của em chắc cũng sẽ có hành động, không cần lo lắng, chuyện rất nhanh sẽ qua thôi."

"Không sao." Mải xem chuyện bát quái mà quên mình, còn quên cả chuyện trả lời Nhạc Sâm, Tùy Viên vội vàng bày ra tư thái của một Bạch Liên Hoa, vừa tủi thân nhưng vẫn giả bộ kiên cường. "Em biết đây không phải là lỗi của anh Nhạc, là có người không vừa mắt em mà thôi, không liên quan gì đến anh, mong anh bỏ quá cho!"

Lòng tràn đầy xin lỗi cùng ảo não bị Tùy Viên chém đinh chặt sắt trả về, Nhạc Sâm trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì cả, đã bị cúp điện thoại. Tùy Viên ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn Eason đang khoanh tay lạnh lùng liếc nhìn mình, biết tên này khẳng định lại bắt đầu khó chịu.

Tùy Viên quyết đoán vứt điện thoại sang một bên, một tay đỡ thắt lưng một tay bắt lấy vạt áo sơmi của Eason, đáng thương ngẩng đầu: "Thắt lưng đau lắm mừ QAQ "

Hô hấp Eason ngừng trệ, vốn định giáo dục Tùy Viên cách xa Nhạc Sâm ra nhất thời bị lạc tới tận chín tầng mây rồi, vẻ mặt dịu dàng chuyển xuống thắt lưng, đưa tay đặt ở phần eo tinh tế của Tùy Viên, chậm rãi xoa nắn.

Tùy Viên ở chỗ Eason không nhìn thấy nhấc miệng, nhìn lướt qua 5237, thầm nghĩ chủ ý 5237 cho cậu không tồi chút nào, quả thực là vũ khí sắc bén!

Đứa nhỏ biết làm nũng có đường ăn, một khi sắc mặt Eason không vui, vậy phải làm nũng thôi!

5237 nhìn chủ nhân ngu đần nhà mình dương dương tự đắc, quả thực không biết nên đánh giá độ ngu xuẩn của đối phương như thế nào nữa, còn không phát giác được nguy cơ đang tới gần.

Làm nũng cũng phải tùy lúc! Lúc này người làm nũng, không phải đem mình dâng miệng sói sao?!

Cảm thấy bản thân hoàn toàn không thể nhìn thảm trạng kế tiếp của Tùy Viên, 5237 lặng lẽ lắc lư thân mình, phiêu phiêu rời khỏi căn phòng, rất nhanh đã nghe được tiếng thở dốc ngắt quãng của Tùy Viên, lời nói cự tuyệt nức nở bị đối phương nuốt vào trong miệng, cùng tiếng giường ma sát.

5237: ... ... Chỉ mong chủ nhân ngu ngốc hôm nay còn xuống giường là được【 thắp nến 】.

Bên này Tùy Viên lại bị bức tập thể dục buổi sáng một cách nhiệt tình, bên kia Nhạc Sâm cầm điện thoại di động bị ngắt, biểu cảm sững sờ trông cũng không được tốt lắm.

Trợ lý luôn luôn chú ý gã vội vàng bu lại, đầy mặt quan tâm - còn ẩn chứa bát quái - "Làm sao vậy? Lý Khôn mất hứng? Giận à?"

"Không có." Nhạc Sâm hít sâu một hơi, đưa tay xoa xoa mặt, xóa đi biểu cảm không nên có trên mặt, khôi phục lại bộ dáng luôn treo nụ cười, nhưng giọng nói lại trầm thấp mang theo áp lực, "Cậu ấy hoàn toàn không trách tôi, nói là trách nhiệm của cậu ấy, còn mong tôi bỏ qua cho."

"Đây không phải là tốt lắm sao? Vốn là việc không đâu." Trợ lý hoàn toàn không hiểu thằng sếp nhà mình vẻ mặt trầm trọng đến cùng là chuyện gì xảy ra.

Nhạc Sâm cười lắc lắc đầu, có lẽ chính gã cũng không hiểu rõ cảm xúc của bản thân. Rõ ràng trước khi gọi điện thoại còn lo lắng đối phương không vui tỏ ra xa cách, hiện tại lại tình nguyện bị đối phương oán giận vài câu, trách cứ vài câu, còn tốt hơn áy náy tràn đầy cõi lòng hiện giờ, lại không thể nào phát tiết.

Từ khi bị người đại diện và trợ lý của mình chỉ ra bản thân đối Tùy Viên có một chút tiểu tâm tư không thể cho ai biết, Nhạc Sâm đầu tiên là giật mình, buồn cười, rồi dần dần có chút không rõ và dao động. Trong cuộc u mê, ngoài cuộc tỉnh táo, Nhạc Sâm vốn không có cảm giác gì cả, chỉ dựa theo bản năng che chở đối phương, đối tốt với cậu ta, mà chưa bao giờ nghĩ phần chiếu cố này đã vượt qua giới hạn của tiền bối đối với một hậu bối có tiền đồ, có tài hoa. Giật mình ý thức được cảm giác của mình đối với Tùy Viên thật sự có khác biệt, phản ứng đầu tiên Nhạc Sâm là khắc chế và xa lánh, dự định kéo cảm xúc của mình trở về trong giới hạn cho phép, vì thế trong tiệc tối, khi bước vào hội trưởng phản ứng đầu tiên là tìm kiếm Tùy Viên, rồi khi lúc đối mặt với cậu lại tỏ ra lãnh đạm.

Tuy rằng trong lòng không thoải mái, thế nhưng nếu như sau đó không có chuyện Tùy Viên bị nói xấu, Nhạc Sâm tuyệt đối sẽ không hối hận lựa chọn của mình, vẫn sẽ tiếp tục kiên trì như vậy, dù sao, loại "chuyện xấu" này vô luận là đối Tùy Viên hay là đối với gã, đều khó có thể thừa nhận, chứ đừng nói đến Tùy Viên còn chưa đứng vững gót chân ở giới giải trí, đủ để chôn vùi một đời của cậu.

Chẳng qua, ngày hôm sau từ trợ lý biết được chấn động trên blog, phòng tuyến tâm lí của Nhạc Sâm bị đánh nát trong nháy mắt.

Gã muốn xa lánh Tùy Viên, trở lại giới hạn giữa tiền bối và hậu bối, nhưng tuyệt không nghĩ muốn tổn thương cậu - cho dù đây là bị người khác lợi dụng, hoàn toàn không phải là ý định của gã.

Ấn tượng Tùy Viên đơn thuần không một vết bẩn, non nớt ngây ngô đã khắc sâu trong lòng Nhạc Sâm, sợ đối phương không thể vượt qua tin tức như thế, càng sợ đối phương bởi vậy mà ôm hận với gã, Nhạc Sâm hoàn toàn bất chấp giới hạn mà mình định ra lúc trước, dựa vào quan hệ, cuối cùng lấy được số điện thoại của Tùy Viên, bấm số, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này cùng gã kỳ thật không chút quan hệ, gã căn bản không cần phải nôn nóng, tự trách như thế.

Kết quả không thể nói không tốt, dù sao giọng nói của Tùy Viên vẫn sáng sủa trước sau như một - đương nhiên, cũng có khả năng là miễn cưỡng cười vui - cũng không trách gã, thế nhưng Nhạc Sâm hoàn toàn không hề cảm thấy thoải mái chút nào.

Có lẽ là bởi vì đối phương quá khách khí? Khách khí như là một hậu bối tôn trọng tiền bối? Bất quá, đây chẳng phải là mong muốn của gã sao?

"Thôi được rồi, đừng suy nghĩ nhiều, hiện tại anh bận rất nhiều việc." Trợ lý nhìn Nhạc Sâm thơ thẩn, hồn du thiên ngoại, vội vàng đánh thức gã, đem kịch bản nhét vào trong tay của gã "Còn nửa giờ nữa là quay rồi, nhanh nhanh học thuộc kịch bản đi, hiện tại nghĩ nhiều cũng vô dụng!"

Nhạc Sâm cầm lấy kịch bản, cười gật gật đầu, không tiếng động thở dài, mở kịch bản ra.

Bị Nhạc Sâm và Eason, hai đại thủ trọng giới điện ảnh và giới âm nhạc chạm vào có thể bỏng tay liên hợp, mấy tấm ảnh blog kia đăng lên chưa kịp gây nên sóng gió gì quá lớn đã bình ổn lại, vốn bị nói xấu thảm hại Tùy Viên chưa kịp chịu thương tổn gì, ngược lại chủ blog đó cộng một ít tiểu minh tinh lặng lẽ trợ giúp đã gặp họa, trong sáng ngoài tối đều bị làm khó dễ.

Album mới của ban nhạc Fashion Mix xuôi chèo mát mái sản xuất, bởi vì bận thu album, tỉ lệ xuất hiện của Tùy Viên và Eason bên ngoài hạ xuống, thế nhưng trên thực tế, mức độ nổi tiếng của bọn họ nhờ EP càng ngày càng lan rộng mà không ngừng tăng lên.

Trên các bảng xếp hạng, các vị trí top đầu đều có tên của Fashion Mix, không ít trang web vì bình ổn oán niệm của các ca sĩ khác, không thể không tháo xuống các ca khúc không cần thiết, chỉ lựa chọn ca khúc có vị trí cao nhất, đem số liệu gộp vào, để tránh "bi kịch" năm vị trí đứng đầu bảng xếp hạng đều là của ban nhạc Fashion Mix.

Mở radio ra, bên trong đang phát ca khúc của EP, tiến vào quán ăn, bên trong đang mở các ca khúc của EP, thậm chí đi từ phố lớn ra ngõ nhỏ, các cửa hàng quần áo mười thì có tám chín nhà lựa chọn các ca khúc trong EP để phát, tạo thành một vòng tuần hoàn tẩy não, thậm chí đến cả người già đã gần như hoàn toàn không tiếp xúc với âm nhạc hiện hành cũng có thể thuộc đôi lời, ca từ được già trẻ lớn bé đều yêu thích.

Đồng thời, trên Internet mấy câu "Nghe nhiều muốn ói", "Cảm thấy ác cảm khi cứ phải nghe" cùng các loại ngôn luận khác cũng bắt đầu xuất hiện, bất quá khát vọng đối với album mới càng ngày càng cao, chờ Fashion Mix, hoặc nói Eason có thể sáng tác ra nhiều ca khúc kinh điển hơn.

Cao trào Fashion Mix kéo dài không tan, hoàn toàn áp đảo các ca sĩ cùng thời khác, ước chừng chỉ có vài đại tác phẩm lừng lẫy của giới điện ảnh truyền hình mới có thể tranh phong, đây đối với giới âm nhạc đã suy thoái từ lâu mà nói quả thực như là thiên phương dạ đàm(*), mà so với Fashion Mix đang bùng nổ, con đường diễn xuất của nhân vật chính Hoắc Kha ảm đạm rất nhiều.

(*)thiên phương dạ đàm: nghìn lẻ một đêm, chỉ điều kì diệu

Trong kịch bản, vai diễn đầu tiên của Hoắc Kha rất được chú ý, trong lúc quay phim cùng ảnh đế Nhạc Sâm bồi dưỡng ra "Tình bạn ", được gã đặc biệt chiếu cố, hiện nay đã bị Tùy Viên đoạt mất thu hoạch đáng lẽ ra là của Hoắc Kha sau khi công chiếu bộ phim. Đồng thời, có Tùy Viên tồn tại, chú ý và chiếu cố của đạo diễn Trịnh Bân và Nhạc Sâm bị san sẻ ra làm hai - thậm chí đặt lên trên người Tùy Viên nhiều hơn - nên Hoắc Kha không được Nhạc Sâm giới thiệu, đi đóng một bộ phim điện ảnh khác, ngược lại vẫn cứ luẩn quẩn trong giới truyền hình, từng bước từng bước bò lên đỉnh cao.

Chỉ tiếc, Tùy Viên bị Eason sai khiến mà quay lòng vòng, sau khi tập luyện nghiêm khắc và thu âm album xong là bị đối phương dây dưa cầu hoan, căn bản cậu không nhàn hạ đi chú ý Hoắc Kha phát triển, hoặc là nói cho dù cậu có chú ý, đại khái cũng không có biện pháp gì hỗ trợ.

Album mới tuyên bố đúng hạn, so với EP lần trước phần lớn chỉ đứng xem mà thôi, thì lần này các fan sau khi trải qua một lần dạy dỗ nay phải có album vào tay cái đã, mà album mới cũng tuyệt đối không để bọn họ thất vọng, mỗi một ca khúc đều là tinh hoa, mỗi một MV đều là kinh điển, mãnh liệt thính giác, thị giác chấn động, là giao hội văn hóa giữa các thế giới khác nhau.

Lúc album mới một lần nữa tạo ra nhiệt triều, ban nhạc Fashion Mix cũng được mời đến lễ trao giải âm nhạc hàng năm, trở thành người chiến thắng hoàn toàn xứng đáng của năm nay.

Album của năm, ca khúc của năm, sản xuất tốt nhất, ban nhạc của năm... Khi Tùy Viên và Eason sóng vai đứng trên bục nhận giải, trước máy quay, trước khán giả, thậm chí trước mặt người xem truyền hình cả nước, Tùy Viên bị Eason nhét vào trong ngực, thâm tình hôn trán.

Tùy Viên dừng một chút, giơ tay lên quay về ôm lấy hắn, vỗ vỗ lưng đối phương, giả bộ trấn an để cảnh cáo.

Trừ bỏ giới CP đối màn này thét chói tai nhao nhao, vui sướng khi chính phủ ban phát đường, quan bức tử cùng ra, giới truyền thông đứng đắn cũng không có phản ứng gì lớn.

Trong một năm này, Fashion Mix gần như sắp giải tán đến nơi rồi lại kịp xoay mình phản kích trở nên cực kì nổi tiếng đủ để giải thích vì sao hai người lại kích động đến mức thất thố gì thế, huống chi Eason là con lai, sống ở nước ngoài từ nhỏ nên hành vi cử chỉ của hắn phóng khoáng hơn so với người trong nước rụt rè. Đương nhiên, quan trọng hơn, quan hệ xã hội của công ty quản lý ban nhạc Fashion Mix tốt lắm, đúng lúc áp chế tin tức xấu.

Sau khi trao giải kết thúc, Eason lập tức nhận được điện thoại từ ban lãnh đạo công ty, tuy không thể nói là bị mắng đến cẩu huyết lâm đầu, nhưng thực sự tỏ rõ sự khó chịu với màn vừa rồi trên bục nhận giải. Eason chẳng hề để ý nhún vai, thẳng thừng nhìn người đại diện ở một bên che mặt, thể hiện mình hoàn toàn không cách nào ứng phó với cái cây tiền tùy hứng làm bậy này.

Sau đó, người đại diện vui mừng nhìn thoáng qua Tùy Viên rõ ràng nhu thuận hơn nhiều, lại nhìn nhìn Hoắc Kha cựu thành viên cũng được mời tới, có chút tiếc hận và khó hiểu vì sao đối phương thế nhưng tự nguyện rời khỏi ban nhạc, buông tha thành công dễ như trở bàn tay, lựa chọn một con đường khác còn gian nan hơn.

Mà lúc này, Hoắc Kha còn bận liếc Tùy Viên bằng nửa con mắt, không tiếng động trào phúng đối phương: nhìn, nhìn ngươi dung túng Eason mãi, thậm chí đối phương càng ngày càng quá quắt, thế nhưng ở trước công chúng thân mật! Quả thực là vội muốn come out lắm rồi đúng không! Đáng đời!

Tùy Viên đối chuyện này cực kì vô tội: cậu căn bản không quản được Eason mà?!

Sau khi Eason cúp điện thoại, điện thoại Tùy Viên ngay sau đó vang lên, vốn tưởng rằng cũng bị công ty răn dạy một trận, đang chuẩn bị đau khổ lắng nghe, lại phát hiện đầu bên kia là Nhạc Sâm.

Sau lần phong ba trên blog, liên hệ giữa Tùy Viên và Nhạc Sâm thật ra nhiều hơn, đối phương luôn luôn gọi điện thoại cho cậu, không phải vì công việc, ngược lại thích tâm sự công việc, cuộc sống với nhau, làm cho Tùy Viên không hiểu nổi Nhạc Sâm đến cùng muốn làm gì - chẳng lẽ thật sự coi cậu là bạn tốt để kể khổ sao?

Không thể không nói, Tùy Viên hoàn toàn HOLD không nổi đối phương lúc lạnh lúc nóng như vậy.

Bất quá, làm một đóa Bạch Liên Hoa, Tùy Viên đối với điện thoại của Nhạc Sâm chỉ có thể tỏ thái độ cao hứng, thụ sủng nhược kinh, quyết tâm đến ứng phó, cho nên mỗi lần trò chuyện điện thoại xong, cậu đều sẽ bị Eason hung hăng lật đi lật lại.

May mắn, Eason cũng biết chừng mực, cho dù ăn dấm chua cũng chưa từng hạn chế hành động của Tùy Viên, cưỡng chế cậu chặt đứt liên hệ với Nhạc Sâm.

Cú điện thoại lần này của Nhạc Sâm, đương nhiên là chúc mừng Tùy Viên đạt giải. Tùy Viên một bên duy trì nụ cười khoái trá đáp lại, một bên khóc không ra nước mắt đón ánh mắt Eason càng ngày càng lạnh, tính toán mau chóng chấm dứt trò chuyện, lại không nghĩ rằng đối phương đã chuyển chủ đề: "Album mới đã phát hành, tuyên truyền cũng làm không tồi, thời gian gần đây có rảnh rỗi hay không? Trong tay của anh có một nhân vật, rất thích hợp với em."

Tùy Viên không nghĩ tới đối phương đột nhiên đưa ra chuyện này, sững sờ một chút: "Nhân vật? Nhân vật gì?"

Không đợi Nhạc Sâm giải thích thêm, di động trong tay Tùy Viên đã bị Eason mạnh mẽ đoạt lấy: "Xin lỗi, thành viên ban nhạc dù có rảnh, cũng sẽ không đi làm diễn viên."

Nhạc Sâm bên kia trầm mặc một lát.

Tuy rằng Nhạc Sâm và Eason gặp nhau không nhiều, thế nhưng thiên tính cảnh giác đối với tình địch làm cho song phương không có bất cứ hảo cảm nào với nhau. Bản năng Nhạc Sâm cảm giác quan hệ giữa Eason và Tùy Viên tốt quá mức quy định, cảm giác ánh mắt đối phương nhìn Tùy Viên quen thuộc đến mức làm gã kinh hãi.

"Lý Khôn chỉ là thành viên ban nhạc, không phải vật sở hữu của anh." Thanh âm Nhạc Sâm đột nhiên trở nên lãnh đạm, mang theo hàn ý nhè nhẹ. "Cho dù anh là đội trưởng của cậu ấy, cũng không có tư cách ngăn cản cậu ấy phát triển sự nghiệp? Đây là cơ hội chỉ có thể gặp không thể cầu, bởi vì anh mà vuột mất, anh không sợ Lý Khôn sẽ bất mãn sao?"

Eason đương nhiên không sợ, bởi vì hắn biết Tùy Viên căn bản không thèm quan tâm, thế nhưng Nhạc Sâm dám lên giọng chỉ trích, đứng ở góc độ bảo vệ Tùy Viên làm hắn cực kì không thoải mái: "Nếu em ấy muốn, tôi sẽ thoả mãn em ấy, tiền đồ của em ấy không liên quan đến anh, anh không cần quan tâm!"

Kế tiếp, Eason trực tiếp cúp điện thoại, sau đó thấy người đại diện trợn mắt há mồm.

Tùy Viên yên lặng cầm lại điện thoại di động của mình, Hoắc Kha quay đầu che mặt, người đại diện run rẩy run rẩy đưa tay, chỉ chỉ Eason, lại chỉ chỉ Tùy Viên: "... Các cậu... Chẳng lẽ... ?"

"Không sai." Eason không chột dạ chút nào nắm bả vai Tùy Viên, hướng tới người đại diện đang bị sét đánh giữa trời quang gật gật đầu, "Tôi sớm nghĩ muốn nói cho anh, nhanh chóng thương lượng với công ty phương pháp giải quyết, người mơ ước em ấy quá nhiều, tôi cảm thấy tôi sắp không nhẫn được bao lâu nữa."

Tùy Viên: "... ... ..."

Hoắc Kha: "... ... ..."

Người đại diện: "... Dám nói thản nhiên như vậy, cậu có biết cậu đang tìm đường chết không hả?!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammy