ABO - chương 84
Chương 84. Thế giới bản nguyên & giao lộ giữa các thế giới
Khi người máy nổ tan thành tro bụi, Tùy Viên liền phát hiện thân thể mình bị đưa vào một không gian chỉ có màu trắng, 5237 chẳng biết đã đi đâu, liên hệ với nhau cũng bị chặt đứt hoàn toàn.
Tùy Viên mơ hồ nhớ rõ nơi này, chính là từ nơi này cậu được sinh ra, tuy rằng không hiểu rõ lắm, thế nhưng Tùy Viên lại ẩn ẩn cảm giác được, nơi này chính là thế giới bản nguyên nơi sinh ra tất cả các thế giới, trí não có quyền hạn cao nhất cũng không có tư cách đặt chân ở trong đó.
Ngoài màu trắng ra, nơi này cái gì cũng không có, không có vật thể, không có tiếng động, thậm chí ngay cả thời gian cũng không tồn tại, Tùy Viên nhìn chính mình, trong dự kiến phát hiện cậu cũng đã dung nhập vào trong màu trắng này, cái gì cũng không còn.
— đây là trở về bản nguyên sao? Thế nhưng vì sao, ý thức của cậu còn tồn tại chứ?
Tùy Viên có chút mê mang.
Lúc kịch bản hoàn toàn chấm dứt cậu liền bị đưa tới nơi này, người sáng tạo chắc đã nhìn thấy hành vi của cậu không thể tha thứ được, thế nên mới khẩn cấp như vậy?
Không có thời gian chào từ biệt 5237 và Triệu Hi Hòa, điều này làm cho Tùy Viên có chút mất mát, đồng thời lại nhẹ nhàng thở ra, bởi vì cậu hoàn toàn không biết nên ứng phó thế nào với cục diện như vậy — thậm chí, nếu như có thời gian để đối mặt Triệu Hi Hòa, cậu chắc là cũng không cách nào nói ra lời từ biệt ra khỏi miệng.
Bởi vì đã sớm tiếp nhận kết thúc như vậy, thế nên Tùy Viên cũng không có cảm giác bi thương, ngược lại giống như là đáng lẽ phải như vậy — chấm dứt như vậy, kỳ thật cũng rất tốt.
Đương nhiên, tiền đề là ý thức của cậu cũng phải biến mất, mà không phải cứ bị giam suốt ở trong màu trắng này, nếu không sẽ buồn chết mất ...
【 nhìn qua, trạng thái của ngươi cũng không tệ lắm nhỉ? P0001. 】 Đột nhiên, một thanh âm từ trong ý thức của Tùy Viên — hoặc nên được gọi là P0001– vang lên. Tùy Viên không thể miêu tả thanh âm này, tựa như băng lãnh vô tình, lại tựa như mang theo trêu chọc, hư vô khi ẩn khi hiện, rồi lại như thực sự tồn tại, vô luận hình dung nó thế nào cũng không ổn.
Ấn tượng duy nhất, chính là thân thiết, thân thiết quen thuộc đến tựa như đã sớm khắc thật sâu vào bên trong ý thức của cậu, xóa thế nào cũng không hết.
"Chắc là... cũng không tồi lắm nhỉ? Nếu như không phải thời gian dài quá." Tùy Viên mở miệng, mang theo chờ mong được giải thoát. "Ngươi đến là để xoá bỏ ta sao?"
【 không phải. 】 Thanh âm trả lời. 【 Ta đã hao phí rất nhiều tinh lực để tạo ra sản phẩm thử nghiệm như ngươi, tuy rằng không hoàn hảo, còn có tì vết, thế nhưng, ta đang chậm rãi cải tiến ngươi, tin tưởng rất nhanh sẽ có một ngày thành công. 】
"Ta không hiểu lắm." Tùy Viên nhíu mày — nếu như cậu còn mày để nhíu — "Nếu như không phải đến để xoá bỏ ta, ngươi định đối với ta thế nào?"
【 tìm kiếm tì vết, tu bổ hoàn mỹ, xóa bỏ trí nhớ của ngươi, sau đó cho ngươi sinh ra lần nữa. 】
"Nghe không tồi nhỉ, thế nhưng nếu như ta quên hết thảy, như vậy ta có còn là ta không?" Tùy Viên khó có dịp suy nghĩ vấn đề triết học như thế.
【 với ta mà nói, ngươi vẫn cứ là ngươi, bất quá trở nên càng thêm hoàn mỹ thôi. 】
"Nếu như ' trọng sinh '– nếu như có thể vậy – sau khi trọng sinh, ta còn có thể chọn 5237 trở thành người hướng dẫn cho ta lần nữa, được không?" Tùy Viên có chút chờ mong.
【 sự thật chứng minh, 5237 không thích hợp hướng dẫn ngươi, ta sẽ cho chọn cho ngươi đứa thích hợp hơn — hoặc ngươi có lý do để ta chọn 5237 một lần nữa? Như vậy cũng có thể cho phép. 】 Thanh âm nghe có vẻ thông tình đạt lý, chẳng qua phương hướng thông tình đạt lý có chút không đúng.
"... Kia vẫn là quên đi." Tùy Viên chán nản phủ quyết đề nghị này "Nghe ngươi nói như vậy, ta cảm thấy ta có lẽ không phải lần đầu tiên bị... Tu bổ?"
【 chính xác, đã có nhiều lần, cụ thể ta cũng không nhớ rõ, ngươi ở trong tay của ta trở nên càng ngày càng hoàn mỹ, ta thực thích loại cảm giác này. 】
Thanh âm nghe có vẻ rất sung sướng, điều này làm cho Tùy Viên không tự chủ được cảm thấy thoải mái, có lẽ liên hệ giữa cậu và thanh âm này còn chặt chẽ hơn so với suy nghĩ của cậu — so với người sáng tạo cùng người bị sáng tạo, còn kèm theo những thứ gì khác nữa, điều này làm cho Tùy Viên không chút kháng cự đón nhận toàn bộ ý chỉ của thanh âm.
"Như vậy, lúc này đây ta phải bị tu bổ cái gì? Tình cảm sao?" Tùy Viên bình tĩnh tự đưa ra đề nghị. "Ta cảm thấy ta rất mềm lòng , chịu không nổi người khác đối tốt với ta, luôn hy vọng có thể hồi báo, cho nên mới làm hỏng kịch bản, bị — lại nói tiếp, Triệu Hi Hòa sẽ không phải chịu trừng phạt chứ?"
Lúc Tùy Viên tự thuật, thanh âm luôn luôn trầm ngâm, không thèm đáp lại cậu, tựa như có chút chần chờ, thế nhưng đối với câu hỏi sau, nó (?) trả lời cũng rất rõ ràng.
【 không, thật bất hạnh, hắn sẽ không phải chịu bất cứ trừng phạt nào, hắn – là một tồn tại đặc biệt. 】
"Tỷ như?" Tùy Viên có chút chờ mong, cậu cảm thấy mình có lẽ sắp biết được một bí mật lớn rồi.
【 không có tỷ như. 】 Thanh âm lộ ra một chút ảo não. 【 Ngươi không nên biết. 】
"Được rồi." Tùy Viên không tiếp tục dây dưa, dù sao cậu lập tức liền phải quên hết tất cả, biết cùng không biết đối với cậu mà nói không có gì khác nhau. "Vậy tiếp theo, phải bắt đầu tu bổ rồi sao?"
Thanh âm trầm mặc xuống, không đáp lại, không biết Tùy Viên kiên nhẫn chờ đợi bao lâu, đang định nói tiếng thúc giục, bắt nó mở miệng lần nữa.
【Ta... Còn cần suy nghĩ một chút, kết hợp với hành vi của ngươi ở tám thế giới trước, cuối cùng quyết định phương án sửa chữa. Trước đó, ta định cho ngươi ngủ say, để tránh ngươi quá mức nhàm chán. 】( đoạn này không chắc lắm L)
"Được rồi." Tùy Viên đáp lại một tiếng như có như không, kế tiếp, cậu cảm giác mình... có thể dùng từ "dập tắt" để hình dung.
【... Các ngươi thật sự là muốn gây phiền toái cho ta, hoặc là nói, ta đang tự gây trở ngại chính mình? Thật hy vọng cái này chỉ là chuyện ngoài ý muốn... 】
— đây là câu cuối cùng Tùy Viên nghe được, đương nhiên, cũng có khả năng xuất phát từ ảo giác cùng tưởng tượng của cậu.
Mặc dù có chút tiếc nuối, thế nhưng khi cậu mở mắt lần nữa, có lẽ sẽ không còn là Tùy Viên, mà là P0001.
...
...
...
— nguyên bản, Tùy Viên rơi vào ngủ say cho là như vậy, thế nhưng sự thật chứng minh, chuyện phát triển ở thời khắc mấu chốt, luôn đi ngược lại với ý muốn của cậu.
Khi Tùy Viên mở mắt lần nữa, cậu nhìn thấy 5237 thân thuộc dùng tư thế lệ rơi quen thuộc nhào vào trong lòng ngực của mình.
Tùy Viên ôm 5237 tròn vo khóc thút thít không ngừng, có chút ngốc lăng.
"Hu hu hức hức.. Tùy Viên Viên ngươi cuối cùng đã trở lại QAQ Triệu Hi Hòa thật là khủng khiếp, ta suýt nữa bị hắn giết chết đó... Nếu như ngươi không trở lại, ta nhất định sẽ bị hắn giết chết QAQ" 5237 dùng sức cọ cọ trên người Tùy Viên, để phát hết nỗi lòng cửu biệt tương phùng (?) nỗi khổ tương tư cùng sợ hãi sau khi sống sót sau tai nạn.
"... Ta có phải đã bỏ lỡ chuyện rất trọng yếu hay không?" Tùy Viên đặc biệt mê mang, nhìn nhìn bốn phía, phát hiện cậu đã thoát khỏi thế giới bản nguyên chỉ có màu trắng kia, về lại giao lộ giữa các thế giới. "Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Ta vì sao ở trong này?"
"Ta cũng không biết QAQ" 5237 khóc nức nở, cố gắng làm cho mình nhả từng chữ càng rõ ràng một chút. "Ở thế giới trước, sau khi người máy của ngươi nổ mạnh ta bị cưỡng chế cắt đứt liên hệ với ngươi, sau đó bị truyền tống về giao lộ giữa các thế giới, sau đó nữa, ta liền nhận được thỉnh cầu của cái tên 0007 khốn nạn kia — trời biết sao nó lại biết cách thức liên lạc với ta!"
"Kế tiếp thì sao?" Tùy Viên cắt đứt 5237 oán giận, có chút khẩn cấp truy hỏi.
"Sau đó, 0007 và Triệu Hi Hòa cũng truyền tống đã tới, ta đem chuyện đều nói cho hắn ... Tuy rằng ta nhớ rõ phải giúp ngươi ngược hắn, thế nhưng bộ dáng Triệu Hi Hòa thật sự là rất khủng bố , thế nên... Thế nên ta túng quá..." 5237 thanh âm càng ngày càng nhẹ, tựa như vẫn chưa thoát khỏi hoảng sợ lúc đó. "Ta cảm thấy hắn muốn giết ta — không, ta cảm thấy hắn có thể tiêu hủy ta! Thế nhưng rõ ràng hắn chỉ là một sắm vai giả có quyền hạn dường như hơi cao mà thôi, không có khả năng đối trí não tạo thành bất cứ thương tổn gì, ta vì sao lại có cảm giác như thế nhỉ? Nhất định là lúc ấy hắn rất khủng bố, nên ta bị dọa ngất ..."
Tùy Viên có chút đau đầu vuốt ve, lần nữa ngăn 5237 lại bừa bãi oán niệm: "Sau đó?"
"Sau đó? Nga! Sau đó!" 5237 giật mình kịp phản ứng. "Sau đó, ta đem tất cả những gì ta biết nói hết, hắn nói cho ta, bắt ta chờ ở chỗ này, cái gì đều đừng làm, tiếp theo liền biến mất! Kia tuyệt đối không phải mượn trí não truyền tống đến địa phương nào đi, mà là... Một loại phương thức khác lấy quyền hạn và tích phân trước mắt của ta cũng không dùng được..."
Tùy Viên trầm mặc một lát, cảm thấy 5237 nói cũng như chưa nói, như cũ hoàn toàn không thể giải đáp nghi vấn của cậu.
"Còn gì nữa?" Cậu thúc giục.
"Còn có... không còn gì nữa... Ta nghe lời ngoan ngoãn chờ ở chỗ này, sau đó, 0007 cũng ở trong này đột nhiên rời đi, rồi sau đó, ngươi liền ra đến đây — từ nơi này." 5237 ý bảo Tùy Viên nhìn về phía sau.
Địa phương Tùy Viên "đi ra" là một đống hỗn độn, đã từng, cậu chính là từ nơi này kiểm tra thu hoạch của mình ở mỗi thế giới. Tùy Viên cảm thấy, có lẽ nơi đó thông với bản nguyên.
Tùy Viên đứng lên, đến gần mớ hỗn độn kia, giơ tay lên muốn đụng vào, lại phát hiện ngón tay bị kháng cự — cự tuyệt cậu.
Tùy Viên không biết mình vì sao không bị tiêu trừ ký ức, đồng thời, cũng không có cảm giác mình có bất cứ biến hóa nào — không có bị "Loại trừ tì vết ", cũng không có bị "Tu bổ đầy đủ".
Đương nhiên, tất nhiên không có khả năng là cái thanh âm kia để sót, Tùy Viên biết nó (?) khát vọng theo đuổi sự hoàn mỹ, thế nên, nó (?) tuyệt đối không có khả năng phạm bất cứ sai lầm nào.
Như vậy, cái thanh âm kia buông tha tu bổ chính mình, xóa bỏ ký ức của mình, là do Triệu Hi Hòa?
Tùy Viên tinh tường nhớ rõ cái thanh âm kia dùng một loại tiếng nói gần như không biết kể ra sao khi nói về sự tồn tại đặc biệt của Triệu Hi Hòa, thế nên, vậy biến cố duy nhất xảy ra cũng chỉ có Triệu Hi Hòa.
Nếu như, loạt suy luận này đều chính xác, như vậy Triệu Hi Hòa lại có chuyện gì xảy ra chứ? Hắn cùng bản nguyên, cùng cái thanh âm kia có quan hệ gì?
Tùy Viên nghĩ Triệu Hi Hòa bất quá chỉ là một người bình thường, đặc biệt duy nhất chính là trải qua nhiều thế giới, kiếm được cả đống tích phân, có được quyền hạn khá cao mà thôi.
Thế nhưng sự thật chứng minh, Triệu Hi Hòa so với cậu nghĩ còn đặc biệt hơn.
Hiện tại, Triệu Hi Hòa không ở bên cạnh cậu, tất cả nghi hoặc đều không có giải đáp. Tùy Viên nhìn bốn phía trống rỗng, có chút mịt mờ, tựa như hoàn toàn không có động lực tiếp tục.
— Triệu Hi Hòa... Ở đâu? Thanh âm nói hắn là đặc biệt, không sẽ phải chịu bất cứ trừng phạt nào, thế nên, hắn... hẳn là vẫn còn tồn tại, đúng không?
— nếu đã tồn tại, vậy hắn lại đi đâu chứ? Vì sao không ở bên cạnh cậu, chờ đợi cậu tỉnh lại?
— là... buông tha cậu sao? Bởi vì bị lừa gạt, bởi vì thất vọng rồi, thế nên không định tiếp tục truy đuổi cậu nữa?
Tùy Viên đưa tay phủ lên ngực, cảm thấy trong lòng trống rỗng, không hề muốn tiến vào thế giới tiếp theo, không muốn tiếp tục sắm vai các nhân vật nữa, cứ như vậy ở trong này ngồi ngây ngốc, ý nghĩ như vậy cứ ở trong óc, không thể thoát ra được.
— thế nhưng, vì sao muốn chờ ở chỗ này chứ? Là vì... muốn chờ Triệu Hi Hòa sao?
— nếu như Triệu Hi Hòa vẫn còn thân phận sắm vai giả, như vậy hắn nhất định sẽ quay về đây chứ?
— thế nhưng, nếu như đối phương thật sự buông tha cậu, như vậy cho dù cậu có chờ ở chỗ này, thì còn ý nghĩa gì chứ?
Tùy Viên cảm thấy đầu óc thực loạn.
— nguyên lai, cảm giác bị vứt bỏ là như vậy... vô vọng đến cái gì đều không muốn làm...
Cậu và Triệu Hi Hòa có phải đã xem như huề nhau hay không? Triệu Hi Hòa làm hại cậu bị thu về, tu bổ, rồi lại đưa cậu không sứt mẻ chút nào cứu ra. Cậu thiếu Triệu Hi Hòa một phần tình, dẫn đầu buông tha đối phương, hiện tại, liền đến phiên cậu gieo gió gặt bão.
Như vậy tính ra, đích xác không còn thiếu nợ nhau nữa? Hoặc là nói, vẫn là cậu thiếu Triệu Hi Hòa nhiều hơn một ít? Ít nhất, còn thiếu một câu xin lỗi.
5237 yên tĩnh ở bên người Tùy Viên, nhìn đối phương ảm đạm đến tựa như hoàn toàn mất đi nhan sắc, nghĩ muốn mở miệng, rồi lại không biết nên nói cái gì, chỉ có thể nôn nóng đổi tới đổi lui, thẳng đến cách đó không xa một trận truyền tống khiến không gian vặn vẹo, trong nháy mắt đem Tùy Viên suýt nữa sa vào ma chướng bừng tỉnh.
Đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía không gian vặn vẹo, Tùy Viên lại thất vọng phát hiện đối phương là một nam nhân hoàn toàn xa lạ, không mang theo chút tình cảm nào.
Ánh mắt Tùy Viên chờ đợi làm cho đối phương sững sờ một chút, theo bản năng gật gật đầu. Tùy Viên cũng cười đáp lại với hắn – lễ nghĩa khắc vào trong xương cốt khiến cậu không cho phép đối với đối phương làm như không thấy — cho dù giờ này khắc này khó nén thất vọng.
"Thật khó có thể nhìn thấy một sắm vai giả khác ở trong này." Nam nhân hướng đến Tùy Viên, chủ động mở miệng, lại không có chút nhiệt tình nào. "Cậu đang chờ ai sao?"
"... Có lẽ." Tùy Viên do dự trả lời.
Biểu hiện của Tùy Viên cũng không khiến cho nam nhân nổi tính tò mò, tựa như hắn chỉ là thuận miệng hỏi thôi, dù đáp án là gì, hắn đều không quan tâm.
Sau đó, nam nhân lướt qua vai Tùy Viên, không chút nào lưu luyến hướng về chỗ hỗn độn, ngược lại trí não theo sau nam nhân phiêu phiêu ở lại, tựa hồ đối với Tùy Viên muốn nói lại thôi, cuối cùng lại không nói cái gì cả.
Tùy Viên nhìn nam nhân kiểm tra điểm thu hoạch, sau đó nhanh chóng tiến nhập một thế giới khác, cuối cùng đem ánh mắt ném về phía 5237 chờ đợi đã lâu: "Ta còn nhiệm vụ sắm vai không?"
"Theo lý thuyết... là như thế này, ta không có nhận được bất cứ chỉ thị nào, điều này làm cho ta cũng có chút khó hiểu." 5237 chần chờ, thế nhưng rất nhanh lại cố gắng đem thanh âm trở nên vui vẻ. "Thế nhưng không thể tin nổi chính là, ngươi thế nhưng đã thông qua kiểm tra thuyên chuyển thế giới! Nói cách khác, hiện tại ngươi có thể tiến vào thế giới BL!"
Tùy Viên hiện tại đối với thế giới nào căn bản không có bất cứ hứng thú gì, ba phải nghiêng đầu cái nào cũng được.
"Muốn... Đi không?" 5237 mở miệng thử thăm dò.
"... Đi thôi." Tùy Viên gật gật đầu.
Cậu hiện tại rất mê mang, tâm tình có chút loạn, nếu cứ nán lại chỗ này — trước hết không biết quy tắc có cho phép hay không — trừ bỏ miên man suy nghĩ, làm cho mình trở nên càng thêm suy sụp ra không có bất cứ trợ giúp nào. Thế nên, Tùy Viên quyết định cứ tiếp tục công việc mà mình quen thuộc, tìm một ít chuyện để làm, làm cho mình bình tĩnh lại một chút, để trí não thanh tỉnh thanh tỉnh.
"Tốt tốt!" Được Tùy Viên khẳng định, 5237 cuối cùng mới nhẹ nhàng thở ra, khẩn cấp lựa chọn thế giới kế tiếp, đem Tùy Viên dẫn theo.
Tuy rằng Tùy Viên nhìn qua rất không vui, thế nhưng đối với 5237 mà nói, có thể thoát khỏi cái tên Triệu Hi Hòa từ vô cùng đáng ghét tiến hóa thành khủng bố, tuyệt đối là thần tích làm cho người ta cảm động rơi nước mắt!
— nó thật sự một chút cũng không muốn gặp lại Triệu Hi Hòa nữa đâu! QAQ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro