Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5

Hôm nay 5 người cùng tập trung tại phòng tập, chuẩn bị cho comeback sắp tới. Ca khúc lần này cả 5 người cùng sáng tác, đều là dành cho fans, nên vô cùng chú tâm.

Lee Seunghoon nghe xong bài hát, liền cùng thầy dạy nhảy thảo luận vũ đạo, cũng Kim Jinwoo say sưa luyện tập.

Kang Seungyoon ngồi trên ghế, nhìn Lee Seunghoon cùng thầy dạy nhảy, lại quay sang Song Mino đang tập trung sửa lại bài hát trước máy tính.

"Sửa đến đâu rồi?" Ôm guitar gảy một đoạn ngắn của bài hát mới, Kang Seungyoon đặt cây đàn sang một bên.

"Không khác nhiều lắm, ngày mai mọi người xem lại có ý kiến gì không, không thì ghi âm gửi cho Chủ tịch."Song Mino xoa xoa thái dương, tựa vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, ghế xoay vì động tác của hắn mà lắc qua lắc lại.

Thấy người phía sau nửa ngày không nói gì, Song Mino xoay ghế, quay lại nhìn Kang Seungyoon, chỉ thấy người kia đang ngần người nhìn Lee Seunghoon cùng thầy dạy nhảy.

"Nghĩ gì thế?"

Kang Seungyoon nghe được liền sực tỉnh lại, cười cười, tay cầm đàn guitar tùy ý phủi phủi vài cái "Seunghoon hyung lúc nhảy vẫn đẹp trai như vậy."

Song Mino cũng nhìn theo: "Ừ, vẫn giống như ngày trước"

"Lão già, mấy năm nữa cậu sẽ không nhảy được như thế nữa đâu." Seungyoon nói trêu.

"Đã có cậu giúp tớ còn gì, nào đi xem Seunghoon hyung nhảy" Song Mino đẩy Kang Seungyoon một cái, đùa đến vui vẻ.

Nghe câu này, Kang Seungyoon đang đánh đàn bỗng giật mình một cái, ngừng lại ngẩng đầu nhìn lên, thấy Song Mino đang cười vui vẻ, lại nhếch môi cúi đầu tiếp tục gẩy đàn.

Đôi khi cậu không nghĩ đến tương lai sẽ như thế nào. Kang Seungyoon từng trong khoảng thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi, những đêm tập nhảy trong phòng, trên sân khấu ướt đẫm mồ hôi cùng hắn sóng vai, lén lút nghĩ đến chuyện tương lai. Cũng nghĩ nếu mình liều lĩnh tỏ tình, người kia sẽ phản ứng như thế nào.

Hoặc là giống như bây giờ, dùng thận phận anh em chí cốt làm bạn của nhau cả đời, nhìn đối phương lấy vợ sinh con, một buổi chiều nào đó lại lén hẹn nhau đi uống vài li, ôn lại chuyện xưa cũ.

Càng quý trọng càng cẩn trọng, Kang Seungyoon nhìn Song Mino đang cười vui vẻ, cảm thấy như hiện tại không có gì là không tốt.

.

.

Lại một ngày luyện tập căng thẳng. Nam Taehyun và Kim Jinwoo đã về từ nửa tiếng trước, chỉ còn Kang Seungyoon và Lee Seunghoon ở lại phòng tập. Song Mino đi thu âm, đúng ra đã xong, lại gặp trục trặc nên đành kéo dài thời gian. Kang Seungyoon vất vả mãi mới khuyên được người kia cứ thu âm cho tốt, không cần quay lại công ty đón cậu. Song Mino càu nhàu nửa ngày, không tự nguyện tắt máy.

"Mino thu âm có vấn đề à?" Lee Seunghoon tập nhảy xong ngồi xuống cạnh Kang Seungyoon, lấy chai nước ra uống một hơi.

Kang Seungyoon nhìn điện thoại, lại ấn nút khóa màn hình "Không có gì, chỉ là việc thu âm gặp trục trặc một chút, chắc tiếng nữa mới xong."

Lee Seunghoon nghe xong liền cười "Mấy tuổi rồi, có chút chuyện như vậy cũng gọi để nghe em cằn nhằn à?"

Kang Seungyoon không đáp, cười cười đứng dậy cầm balo chuẩn bị xếp đồ ra về.

.

.

Một hồi vừa khuyên vừa dọa, Lee Seunghoon cuối cùng cũng chịu về nhà. Kang Seungyoon ôm một đống túi lớn túi nhỏ ra khỏi công ty.

Mới đến cửa đã thấy chiếc xe quản lý quen thuộc, Kang Seungyoon nghi hoặc ngó vào cửa xe nhìn. Vừa vặn lúc áp mặt vào kính xe, cửa bỗng nhiên kéo xuống xuất hiện một gương mặt tươi cười, dọa Kang Seungyoon nhảy dựng.

"Mau lên xe"

Kang Seungyoon lên xe rồi liền không nhúc nhích, nhìn chằm chằm Song Mino đang nghịch điện thoại.

"Ê, giải thích đi?"

Song Mino rời mắt khỏi điện thoại, ngẩng lên nhìn Kang Seungyoon "Giải thích cái gì?"

"Cậu không phải đang thu âm sao?" Sao tự nhiên chạy về?" Kang Seungyoon giật lấy điện thoại từ tay Song Mino, tắt máy bỏ vào túi mình.

Song Mino nhao qua muốn giật lại, "Ầy, tớ trực tiếp thu âm không thèm nghỉ ngơi mới có thể về sớm a"

Kang Seungyoon ôm chặt lấy túi của mình, không cho Song Mino thò tay vào lấy điện thoại. Song Mino nản chí quay lại chỗ của mình "Vì cái gì mà tôi phải vội vã thu âm để về đón con người này chứ?! Cậu còn lấy điện thoại của tớ!"

Kang Seungyoon không nghĩ là phải, nhướn mày "Ai khiến cậu phải thu âm nhanh để về? Tớ cần à? Lúc nãy gọi điện đã nói là cứ thu âm cho tốt, không phải để ý đến tớ cơ mà."

"Cậu, đồ khinh người!"

"Cậu, đừng nghĩ đến chuyện lấy được điện thoại."

"Trả cho tớ!"

"Hừ, không trả!"

.

.

Quản lý cứ vậy bị hai người chí chóe cậu một câu tôi một câu, giày vò suốt dọc đường, đành vội vàng lái xe nhanh về kí túc xá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro