Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12

12.

Kéo rèm nghỉ một chút mà thành ra ngủ đến mấy tiếng liền, nếu hành lang không vang lên tiếng nói chuyện ầm ĩ, khéo hai người còn ngủ thêm lúc nữa.

Kang Seungyoon ngồi dậy vươn vai, rời chăn xuống giường. Đi tới kéo tầm rèm cửa, bên ngoài đã tối om, từ đây còn thể nhìn thấy toàn bộ khung cảnh thành phố.

"Mấy giờ rồi?" Phía sau lưng, Song Mino lười nhác lên tiếng.

"Tám giờ" Kang Seungyoon cầm điện thoại lên "Dậy đi ăn thôi."

"Ừ..." Song Mino hai mắt nhắm nghiền, đếm từ một đến mười rồi quyết tâm ngồi dậy.

.

.

Rửa mặt xong, Kang Seungyoon hỏi ba người kia có muốn đi ăn không. Kim Jinwoo cùng Lee Seunghoon đã đi ăn trước, Nam Taehyun còn bận ngủ trong phòng. Vậy nên cậu liền lấy áo khoác đưa cho Song Mino, đi ra khỏi cửa.

.

.

Trời vừa tạnh mưa, không khí ướt át se lạnh khiến hai người phải kéo cao khóa áo.

Để tránh bị phát hiện, cả hai phải chuẩn bị cẩn thận kính lẫn khẩu trang. Nhưng có lẽ vì trời vừa mưa, lại đã tối, người đi đường không nhiều, đa số đều bước vội vã, không ai chú ý đến bọn họ.

Nhanh chóng tìm được một quán ăn, hai người chọn một góc khuất ngồi xuống. Người phục vụ lúc đưa thực đơn dường như nhận ra bọn họ, hai mắt mở to ngạc nhiên. Song Mino nháy mắt, dùng tiếng Nhật giải thích hai người muốn ăn tối yên tĩnh, hi vọng cô đừng nói ra ngoài, rồi kí tên cho cô. Người phục vụ gật đầu lia lịa, cầm thực đơn rời đi.

Một lúc sau, thức ăn đã lên đầy bàn. Người phục vụ lại đem ra hai lon bia, bảo nồng độ cồn rất thấp, có thể uống, sau đó rời đi.

"Uống không?" Song Mino nhíu mày cầm lên

Kang Seungyoon do dự cầm lấy lon kia "Mai phải làm việc nữa", sau đó kiểm tra nồng độ cồn, thật sự rất thấp, liền yên tâm mở lon bia, "Uông đi, không sao."

Có bia vào, đồ ăn cũng vừa miệng hơn. Hai người nói linh tinh vài chuyện, hoàn thành bữa tối. Song Mino đi trước tính tiền, sau đó cùng Kang Seungyoon rời khỏi quán ăn.

.

.

"No quá, đi bộ tí cho tiêu đi" Song Mino xoa xoa bụng đề xuất, Kang Seungyoon cũng gật đầu, cả hai cùng đi tới quảng trường bây giờ vẫn rất ít người qua lại.

Gió đêm thổi rất mạnh, hai người song song chậm rãi tản bộ, đèn đường ấm áp đầy màu sắc chiếu lên mặt đường thành từng vòng tròn nhỏ.

Bàn tay buông thõng của Kang Seungyoon không ngừng bị bàn tay buông thõng bên kia của Song Mino chạm vào, Kang Seungyoon nhẩm khẽ trong lòng vô số lần va chạm, suy nghĩ muốn đút tay vào túi áo.

"Tay cậu lạnh quá" Song Mino đang im lặng đột nhiên lên tiếng, Kang Seungyoon giật mình dừng động tác, quay qua nhìn người kia. Sau đó, tay bị người ta nắm lấy nhét vào túi áo.

"Cậu làm gì đấy?" Kang Seungyoon sợ bị người khác nhìn thấy, vùng vẫy trong túi áo Song Mino.

"Yên nào, nhìn kìa" Song Mino rời sự chú ý của Kang Seungyoon, chỉ ra cái cây đằng xa. Quả nhiên Kang Seungyoon dừng lộn xộn, ngó theo hướng Mino chỉ.

Đó là một bụi cây được cắt cách điệu thành hình con thỏ, trên đầu đội một cây thông Noel. Chiếc đèn nhỏ chiếu trên mặt cỏ cũng phát sáng.

"Nhớ Giáng sinh quá" Kang Seungyoon nhìn con thỏ phía xa không chớp mắt.

Song Mino nắm chặt tay Kang Seungyoon, nhìn người kia một dạng trầm mặc, liền biết người ta đang nhớ lại lời hứa kia.

.

Sau này Giáng sinh nào cũng sẽ cùng nhau trải qua.

.

"Ừ, sau này Giáng sinh nào cũng sẽ cùng cậu trải qua" Song Mino nghĩ đến chuyện trước kia, không tự chủ buột miệng nói.

"Gì cơ?" Đột nhiên nghe câu nói này, Kang Seungyoon ngơ ngác quay đầu nhìn lại, thấy Song Mino đang cười với cậu.

Kang Seungyoon tiếp tục im lặng cúi đầu bước đi, chân di di hòn đá trên đường. Song Mino thấy phản ứng của Kang Seungyoon cũng không nói gì thêm, tiếp tục bước.

"Sau này đừng nói mấy câu như vậy nữa" Kang Seungyoon đột nhiên lên tiếng "Chúng ta không còn nhỏ nữa đâu, đừng nói năng tùy tiện"

Song Mino nghe được, dừng bước, kéo Kang Seungyoon quay lại đối diện mình. Cậu nhíu mày ý hỏi hắn lại lên cơn cái gì, lại nhìn một bộ dạng nghiêm túc chân thành rất ít khi xuất hiện ở Song Mino.

"Kang Seungyoon, cậu đừng cứng đầu phủ nhận tình cảm của tớ." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro