Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trò đùa dai chi hôn ( 4 )

Chỉ cần có thể giải trừ hạn chế về OOC, ngày thuận lợi ôm đùi nam chủ còn xa sao?

Ha ha ha ha, Lục Tử Câm hắc hắc mà cười.

Bởi vì Lục Bạch Liên bị dị ứng với lông mèo, cho nên cô chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn bọn họ vuốt mèo, Lục Tử Câm tuy rằng có phát hiện, nhưng là cô đối với vật đáng yêu lại không có một chút sức chống cự nào, đã sớm đem Lục Bạch Liên để một bên.

Lục Tử Câm tuy đã xem nuôi mèo nhiều năm, nhưng lại không có kinh nghiệm nuôi mèo thực tế, chỉ có thể ở một bên nhìn động tác của Dạ Minh, một bên học vươn ba ngón tay, ở dưới cằm mèo nhỏ gãi gãi, lại thử vuốt lông trên đầu mèo, mèo nhỏ khả năng không có cảm nhận được sự thoải mái, trực tiếp liền trượt khỏi cánh tay Lục Tử Câm.

Lục Tử Câm: "......" Nhìn mèo nhỏ trốn, có chút không muốn buông.

Dạ Minh lại vào lúc này lên tiếng, hắn nhìn nhìn tay Lục Tử Câm, nói: "Động tác không cần quá thô lỗ, phải mềm nhẹ một chút." Nói, liền đưa tay mình vuốt mèo tới.

Lục Tử Câm có chút thụ sủng nhược kinh*, vội không ngừng tiến lên tiếp lấy, kia mèo sữa nhỏ được gãi đến thoải mái, bị thay đổi người vuốt cũng không biết, Lục Tử Câm thật cẩn thận mà vuốt vuốt lông mèo, mèo sữa nhỏ xốc xốc mí mắt, lại ngủ thiếp đi, thân mình nhẹ nhàng đáp ở trên tay Lục Tử Câm, đáng yêu đến rối tinh rối mù.

(Thụ sủng nhược kinh có nghĩa là được sủng ái mà lo sợ)

Lục Tử Câm có chút hưng phấn, không khỏi hướng Dạ Minh biểu hiện ánh mắt cảm kích.

Dạ Minh có chút ý vị không rõ mà nhìn cô, môi mím lại, mới đứng dậy đi ôm một chú mèo khác lại đây.

"Này mèo đều rất ngoan a, quả nhiên là ở nhà cần có một con để sủng." Lục Tử Câm cảm thán nói.

Dạ Minh nghe lời này, khẽ lắc đầu: "Mèo thật tình rất cao lãnh, so với lòng trung thành của loài chó, thậm chí còn có chút tùy hứng hơn, thường hay làm theo ý mình."

"Đúng đúng đúng." Lục Tử Câm tựa hồ nhớ tới cái gì, "Trên mạng nhìn thấy rất nhiều truyện cười đều nói mèo mới là chủ nhân trong nhà, các ngươi nuôi mèo, nhiều nhất chỉ tính là cái sạn phân quan, ha ha ha......"

Lục Tử Câm cảm thấy, bản thân mình càng ngày càng thăm dò được rõ ràng kịch bản của hệ thống.

Dạ Minh nghe vậy, giật mình, trong cổ họng phát ra một tiếng cười trầm thấp, nếu không phải Lục Tử Câm thời khắc lưu ý phản ứng của Dạ Minh, cũng sẽ không có thể phát hiện.

Lục Tử Câm nghĩ nghĩ, liền gọi hệ thống: "Nói, ngươi không phải bảo Dạ Minh biết bộ mặt thật của nguyên thân sao? Ta xem phản ứng của hắn đối với ta khá tốt, còn chủ động cho ta tiến vào."

Ân?

Nói như vậy, thời khắc ôm đùi nam chủ, quả thực sắp tới!

"Kia rốt cuộc phát sinh chuyện gì, làm Dạ Minh hoàn toàn đối nguyên thân hết hy vọng?" Lục Tử Câm yên lặng nói.

Trát thiết, lão tâm.

Lục Tử Câm: "......" Ta không nghĩ giết chết Lục Bạch Liên a, cô hơi hơi ngoảnh mặt về phía Lục Bạch Liên nhìn thoáng qua, chỉ thấy Lục Bạch Liên lòng tràn đầy nóng bỏng mà nhìn về bên này.

Lục Tử Câm đem mèo ôm về ổ mèo, tay chậm rãi rời khỏi mèo con, mèo con lại lập tức tỉnh dậy, nâng lên thân mình liền đáp xuống tay Lục Tử Câm, giống như muốn cô tiếp tục vuốt.

Lục Tử Câm có chút dở khóc dở cười, thật tự nhiên mà nhìn về phía Dạ Minh: "Ngươi xem, nó luyến tiếc ta, ha ha ha......"

Dạ Minh nhìn mặt Lục Tử Câm, cuối cùng dường như không thể chịu đựng được nữa, mím môi, tiến lên một bước, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: "Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?"

A? Người bỗng chốc dấu chấm hỏi đầy mặt.

Mặc kệ Dạ Minh xuất phát từ tâm trạng gì mà hỏi cô những lời này, nhưng hắn thoạt nhìn dường như có điểm không vui, nam chủ một khi không vui, mạng nhỏ liền phải khó bảo toàn.

Lục Tử Câm bỗng chốc thu hồi tươi cười, chẳng lẽ là bản thân mình cười đắc ý quá, làm cảm xúc hắn biến đổi?

"Cái...... Có ý tứ gì?" Nhất định là khí thế Dạ Minh quá cường đại, cho nên mới khiến chính mình nói chuyện không tự tin, Lục Tử Câm có chút khóc không ra nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro