Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trò đùa dai chi hôn ( 11 )

Sợ! Sợ muốn chết! Ngươi chính là muốn lấy mạng chó của ta đó? Không, mạng người mới đúng a!

Buông tha ta đi, ta vẫn còn là cái tiểu hài tử a!

Nhưng trên mặt, Lục Tử Câm vẫn là duy trì ổn trọng, cô hơi hơi mỉm cười: "Như thế nào sẽ vậy đâu, ngươi là vị hôn phu của em gái ta, ta cũng sẽ không sợ ngươi."

"Nga? Phải không?" Dạ Minh đột nhiên đem thân mình áp lại gần, dường như vì một câu nói "Vị hôn phu" kia mà có chút tức giận, lại nghĩ tới cái gì, nói, "Em tối hôm qua không phải còn nói, muốn thuận lợi đính hôn, trừ khi bước qua xác em sao?"

Lục Tử Câm nuốt nuốt nước miếng, vẫn luôn lui về sau.

Kia đều là cô tùy tiện nghĩ ra một cách tình cờ a!

"Hi hi, này không phải nói giỡn sao." Lục Tử Câm nói, "Ngươi đừng coi là thật sự."

Ánh mắt Dạ Minh ngưng lại, trong mắt hàn khí càng sâu, lạnh nhạt nói: "...... Muộn rồi, tôi đã coi là thật."

Lục Tử Câm bất đắc dĩ, đành phải xin sự giúp đỡ từ hệ thống quân: "Uy, đừng ở một bên xem diễn không lên tiếng nha, ta gặp nạn, ngươi cũng đừng nghĩ sung sướng. Không bằng ta trước làm bộ cự tuyệt một chút, sau đó trên thực tế lựa ý mà hùa theo mong muốn của hắn?"

Lục Tử Câm nghiến răng nghiến lợi nói: "...... Ngươi lấy lời thoại từ đâu ra!"

Lục Tử Câm giận tới không thể lấn át: "Im đi đại ma đầu!" Lục Tử Câm quyết đoán cự tuyệt.

"Kia...... Vậy ngươi muốn thế nào?" Lục Tử Câm run rẩy hỏi, cô đã không còn chỗ đứng, Dạ Minh ngươi đừng có áp lại đây.

Dạ Minh nhìn Lục Tử Câm bộ dáng quẫn bách, hàn khí trong mắt dần dần tan, thấy Lục Tử Câm sắp ngã, vươn cánh tay bắt lấy, hai người liền cùng nhau ngã xuống giường, Dạ Minh đem cằm gác trên vai Lục Tử Câm, thanh âm mang theo một chút giọng mũi: "Tôi buồn ngủ quá, một đêm không ngủ, em bồi tôi ngủ một giấc."

Ngủ, ngủ một giấc?

Nam chủ đại nhân yêu cầu ngươi cùng hắn ngủ một giấc làm sao bây giờ? Online chờ, rất cấp bách.

Lục Tử Câm gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng, chẳng lẽ nam chủ đại nhân muốn cùng cô làm những cái đó sự tình?

Cô tư thế cứng đờ mà đợi trong chốc lát, nhưng Dạ Minh chỉ là ôm lấy cô, điều chỉnh tư thế ngủ một chút, liền nặng nề ngủ, sau lưng truyền đến hô hấp nhàn nhạt, khẽ lướt qua cổ cô.

Ngứa.

Sau lưng truyền đến một trận ấm áp, Lục Tử Câm thế nhưng cũng yên tâm thoải mái mà lại ngủ rồi.

Thời điểm lần nữa tỉnh lại, vẫn là bị đói tỉnh, cô muốn duỗi tay sờ sờ bụng, ai ngờ nửa đường liền đụng phải cánh tay Dạ Minh, đang gắt gao mà ôm lấy eo cô......

Lục Tử Câm có điểm đỏ mặt, tay tựa như đụng tới rắn rết mà đột nhiên rút ra, nội tâm giống như ngàn vạn con ngựa đang lao nhanh, đờ mờ! Lớn như vậy còn không có cùng nam nhân ngủ qua, đây là lần đầu ta ngủ a!

Mấu chốt là giá trị nhan sắc còn cao như vậy!

Được, lần này không lỗ.

Dạ Minh mở mắt ra, thời điểm Lục Tử Câm đụng tới cánh tay anh đã tỉnh, thấy cô chịu kinh hách mà cố tránh thoát, anh có chút dở khóc dở cười, vì tránh cho cô xấu hổ, đành phải qua vài phút mới "Tỉnh".

Dạ Minh khẽ nhúc nhích, Lục Tử Câm vội vàng nhắm mắt lại, bộ dáng giả vờ còn đang ngủ, tuy nói lần này không thiệt, nhưng mặt đối mặt, thật là quá xấu hổ.

Dạ Minh nhìn Lục Tử Câm phản ứng, lắc đầu, liền ngồi dậy, duỗi tay nhẹ nhàng chạm vào vai Lục Tử Câm: "Đói bụng đi, tôi kêu dì lấy chút đồ ăn."

Lục Tử Câm lúc này mới mang bộ dáng như là vừa tỉnh ngủ, mở to mắt nhìn Dạ Minh một cái, mới nhàn nhạt mà ừ một tiếng.

Nội tâm hung hăng phun tào: Ngươi diễn thật giỏi!


--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Lại bắt đầu chuyên mục nói tào lao nữa rồi ψ (`∇') ψ

Chuyện là em lại mới tăng cân nữa rồi (3 cân lận đó) φ (゜▽゜*) ♪ Mà thôi kệ em cũng không lo lắm lúc nào đi học lại thì sút ý mà, với lại em vốn hơi gầy nên không bao giờ lo béo (dáng người thanh mảnh cực kì xinh đẹp đó nha)(•̀ ω •́) ✧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro