Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trò đùa dai chi hôn ( 10 )

"Ngô......" Lục Tử Câm giơ tay đập đập đầu chính mình, đầu nặng trĩu, bụng thực đói......

Lục Tử Câm ở trong chăn lăn một vòng, sau đó chộp lấy chăn và ngửi ngửi, thanh hương gỗ thông nhàn nhạt này ...... Không giống như là giường của mình, giường mình, giường.

Cô nhớ rõ chính mình giống như say rồi ngã xuống lễ đính hôn ...... A, không xong, chẳng lẽ bị cái tra nam nào đó chiếm tiện nghi?

Lục Tử Câm nhanh chóng mở mắt ra, đối diện với một đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, giờ mới thấy rõ bố cục căn phòng này, đờ mờ, này không phải phòng Dạ Minh sao?! Lại nhanh chóng xốc chăn lên nhìn nhìn quần áo của mình ——áo ngủ của nam nhân.

"Lễ phục mặc không thoải mái, tôi nhờ bảo mẫu giúp em đổi." Dạ Minh đứng dậy, bước sang một bên, kéo rèm cửa sổ ra, ánh sáng bên ngoài liền chiếu vào, cổ họng khẽ ho nhẹ một tiếng, "Không có áo ngủ của nữ giới, đành phải cho em mặc của tôi."

Lục Tử Câm liền ngồi dậy, giơ tay chắn chắn ánh sáng, tâm loạn như ma!

Vội vàng gọi hệ thống: "Làm sao bây giờ...... Làm sao bây giờ...... Nguyên chủ vậy mà không có trải qua chuyện này a, nam chủ nào có đem chị gái nữ chủ mang về nhà?"

Bên kia hệ thống dường như thở dài, mới nói một câu.

Lục Tử Câm nóng nảy: "Sau đó bọn họ không có đính hôn thành công? Việc họ dẫm lên xác của ta gì gì đó, chỉ là do hiệu ứng cốt truyện mà thôi a."

Lục Tử Câm trong lòng chấn động: "Đờ mờ! Chính là bọn họ ở ba năm sau thuận lợi đính hôn a, như thế nào hiện tại lại hoàn toàn lộn xộn."

Hệ thống quân tựa hồ không thể nhịn được nữa, hắn gần như rít gào mà mắng.

Lục Tử Câm thật là so với Đậu Nga* còn oan hơn: "Ta không có cùng hắn hôn môi a."


("Oan Đậu Nga" là vở ca kịch nổi tiếng của nhà văn Quan Hán Khanh đời nhà Nguyên, tác phẩm được sáng tác dựa trên câu chuyện oan khuất "Đông Hải Hiếu Phụ" trong "Liệt Nữ truyện". Truyện kể Đậu Nga bị bọn vô lại hãm hại, lại bị thái thú Đào Ngột phán tội chém đầu một cách oan uổng.

Đây là một câu chuyện chân thật xảy ra vào triều Nguyên, bởi ảnh hưởng chấn động vào thời bấy giờ, vậy nên đã được ghi vào trong "Liệt Nữ truyện" giống như sử ký vậy.

Nhân vật chủ yếu trong vở ca kịch là một người con gái nhà nghèo vùng Sở Châu, tên là Đậu Nga. Mẹ nàng mất khi nàng còn nhỏ, cha nàng là Đậu Thiên Chương không có tiền trả nợ, lại vội lên kinh dự thi, không có tiền lộ phí, liền bán nàng cho 1 bà góa là Thái Bà làm con dâu nhỏ (tức là con dâu mua từ lúc nhỏ, khi lớn lên phải làm vợ con trai người mua).

Đậu Nga tới nhà họ Thái chưa được 2 năm, thì cậu con trai họ Thái bị bệnh mất, chỉ còn nàng và bà góa họ Thái sống nương tựa vào nhau. Trương Lư Nhi là 1 tên lưu manh ở Sở Châu, cùng với bố là Trương Lão Nhi thấy nhà họ Thái chỉ có 2 người phụ nữ, liền đến ở lỳ đó, rồi ép lão bà lấy Trương Lão Nhi. Thái Bà thế cô, đành ưng chịu. Trương Lư Nhi lại ép Đậu Nga thành thân với hắn. Đậu Nga cương quyết cự tuyệt và chửi rủa hắn thậm tệ. Trương Lư Nhi căm tức, liền nghĩ kế trả thù.

Mấy hôm sau, Thái Bà bị ốm, sai Đậu Nga nấu cháo. Trương Lưu Nhi lén bỏ thuốc độc vào trong bát cháo, rắp tâm giết chết Thái Bà rồi sẽ ép buộc Đậu Nga. Đậu Nga bưng cháo cho Thái Bà, bỗng Thái Bà thấy buồn nôn, không muốn ăn nữa và chuyển bát cháo cho Trương Lão Nhi ăn. Trương Lão Nhi trúng độc, lăn lộn dưới đất rồi tắt thở.

Trương Lư Nhi đã đổ tội đầu độc cho Đậu Nga, bắt nàng giải lên quan cai trị Sở Châu. Tri phủ Sở Châu là Đào Ngột, một viên quan nổi tiếng tham nhũng, nhận tiền đút lót của Trương Lư Nhi, bắt Đậu Nga ra thẩm vấn, ép nàng nhận tội đầu độc. Đậu Nga bị đánh đập chết đi sống lại, nhất định không chịu nhận tội. Đào Ngột biết Đậu Nga rất hiếu thuận với Thái Bà, liền đem Thái Bà ra đánh đập trước mắt Đậu Nga. Đậu Nga thương Thái Bà tuổi già, không chịu nổi cực hình, đành chịu nỗi oan mà nhận tội. Tên tham quan Đào Ngột đã đã dùng mọi thủ đoạn ép được cung, liền khép nàng vào tội chết, giải nàng ra pháp trường xử tử. Trên đường ra pháp trường, nàng đã xin được giải đi ngõ sau, chứ không bị diễu qua phố, vì nàng sợ mẹ chồng nàng nhìn thấy sẽ không thể chịu nổi.)


Thân thể Lục Tử Câm tê liệt như bùn: "Vậy hiện tại làm sao bây giờ?"

Hệ thống quân dường như đang chờ cô nói những lời này, ho nhẹ một tiếng, mới nói ra.

Lục Tử Câm: "......" 

Còn có thao tác như vậy? Cô còn có thể viết báo cáo tổng kết? Hắc hắc, cô dường như đã nắm giữ được điểm yếu của hệ thống quân.

Lục Tử Câm trầm ngâm một tiếng, tựa hồ có chút khó xử nói: "Không được nga, đây là một việc làm dối trá, ta như thế nào sẽ làm đâu? Ta giống người như vậy sao?"

Cho ngươi một chút thuốc màu, ngươi liền có thể mở một xưởng nhuộm đúng không.

Lục Tử Câm cũng không làm khó hệ thống: "Như vậy đi, về sau xem kĩ biểu hiện của ngươi."

Tức giận nga.

Bên này cùng hệ thống nói thỏa đáng, sắc mặt Lục Tử Câm mới thoáng tốt chút, bên kia Dạ Minh đang trực tiếp dựa vào cửa sổ Pháp bên cạnh tấm rèm, đôi tay ôm ngực, mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm cô: "Thế nào, nghĩ muốn hảo hảo ôn lại chuyện xưa sao?"

Lục Tử Câm giương mắt nhìn anh, anh đã thay quần áo bình thường, đáy mắt một tầng màu xám nhạt, con ngươi mang theo tơ máu, bộ dáng thoạt nhìn một đêm không ngủ, cô nhớ rõ, lúc vừa tỉnh lại, đã thấy Dạ Minh ngồi ở một bên.

Kinh khủng! Nam chủ một đêm không ngủ, lại là vì cô mà dốc hết sức lực đến loại tình trạng này!

Lục Tử Câm không thể chịu nổi a: "Dạ...... Minh ca." Lục Tử Câm một bên xuống giường, một bên tìm giày, hoảng loạn nói, "Không ôn chuyện xưa, quấy rầy a, ta hiện tại liền đi, hiện tại liền đi."

Dù sao hệ thống quân đã cùng cô đứng chung trên một cái thuyền, hiện tại nói chuyện như thế nào, hắn cũng không quản được đi.

Dạ Minh nhìn Lục Tử Câm bộ dáng hoảng loạn, nhướng mày, ý bảo dép lê dưới gầm giường, lại nhìn bộ dáng Lục Tử Câm mặc áo ngủ của mình, ánh mắt thâm trầm, bước gần lại, từ trên cao mà nhìn xuống cô: "Em, rất sợ tôi?"


------------------------------------------------------------------------------------------------


Giờ em mới phát hiện truyện không có trích dẫn lời nói của hệ thống quân(●ˇ∀ˇ●), tuy hơi khó hiểu nhưng chắc vẫn đọc tạm được nhỉ????????

(*  ̄3)(ε ̄ *)


(Còn một vấn đề đó là mắt em lại tăng độ rồi huhuhuhuhuhuhuhu

(❁'◡'❁))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro