Trúc mã tướng quân 16 (H)
"A..." Tiếng nước mút vang lên rõ ràng, đầu vú bị hắn mút đến ê ẩm tê dại, Ninh Uyển không kìm nén được nữa, kiều mị thở gấp liên tục.
Túc Lưu Vân ăn hai bên ngực thẳng tới khi nó lớn thêm một vòng mới buông tha. Bàn tay to không nói hai lời tách hai chân đang khép chặt của nàng ra, hai cánh hoa trắng nõn no đủ gắt gao khép chặt, ở giữa khe hở nhỏ hẹp lộ ra một đầu mút nhỏ hồng nhuận, còn có dịch thể ướt át nhỏ giọt ra ngoài.
"Đừng nhìn...." Ninh Uyển muốn khép hai chân lại, nhưng đã sớm bị hắn làm cho chân tay bủn rủn, không còn sức chống lại, bị hắn nhìn chằm chằm, bụng dưới căng chặt, trào ra càng nhiều dâm dịch...
"Thật là thân thể mẫn cảm mà..."Túc Lưu Vân môi mỏng cong lên, "Vi phu hiện tại dạy nàng cách thứ ba uống rượu hợp cẩn."
Hắn cầm bình rượu trên đầu giường lên, uống một ngụm rượu từ vòi bình, Ninh Uyển mơ hồ biết hắn muốn làm cái gì, liên tục không ngừng lui về phía sau, trong lòng không nói ra được là mong đợi hay là sợ hãi. Lại bị bàn tay của hắn đè lại, tiếp đó hạ thân chợt lạnh, cái đầu đầy tóc tiến lại gần giữa hai chân nàng.
"A nha...." Chỗ mềm mại kia bị cồn kích thích đau buốt, bị thiêu đốt tới cực điểm, khiến Ninh Uyển thất thanh hét chói tai. Nhưng mà thứ càng dữ dội hơn so với rượu mạnh chính là đôi môi nóng bỏng của nam nhân, hắn... hắn thế nhưng lại hôn ở nơi đó. Chỉ nghĩ đến thôi, Ninh Uyển liền không nhịn được.
Lưỡi to linh hoạt đẩy khe tiểu huyệt sang hai bên, tìm hạt ngọc đang sưng huyết cương cứng, trăn trở liếm mút. Cửa mình hỗn tạp mùi rượu cùng với hương vị thơm ngọt, đôi môi chạm vào thịt mềm như tơ, Túc Lưu Vân chu môi hút một cái, hài lòng nghe được nữ tử dưới thân không khống chế được ngâm nga kêu.
Ninh Uyển chỉ cảm thấy linh hồn mình như đều bị hắn hút ra khỏi thân thể, toàn thân lã chã phát run, ngay cả đầu ngón chân cũng tê dại. Bàn tay nhỏ bé luồn vào mái tóc màu đen sẫm màu của hắn, trong miệng lung tung kêu: "Không cần... Nơi đó không muốn, mau đứng lên..." Hai tay lại dùng sức, đem đầu hắn ấn vào giữa hai chân mình. Túc Lưu Vân biết là nàng chờ không kịp, đưa chiếc lưỡi ấm áp của mình chui vào trong cửa động bí hiểm, bắt chước động tác giao hợp, bắt đầu ra vào nhanh chóng.
"Ừ a..." Ninh Uyển cảm thấy mình như cá mắc cạn, khoái cảm nghẹt thở cùng sợ hãi vồ lấy lòng nàng, khiến nàng điên cuồng thét chói tai, làm cho mỗi tế bào trong thân thể nàng cũng muốn ồn ào kêu gào muốn nhiều hơn. Muốn bị thứ gì đó to lớn hơn hung hăng đâm vào, cánh mũi nàng kích động nhanh chóng hít thở, "Ta... Ta chịu không nổi... Mau vào... A!"
Túc Lưu Vân thấy chuẩn bị gần như xong hết, từ chân nàng lui ra, một tay cởi y phục chính mình, nhưng đụng phải đôi bàn tay vội vàng lại không có tổ chức đang mò mẫm sờ soạng trên vạt áo hắn lục lọi. Lúc này bàn tay to vung lên, y phục tức khắc được lột ra, hắn cố ý ôn nhu tra tấn nàng, kiên nhẫn đến lúc này cũng đã là cực hạn.
Một nam căn hếch lên cong cong từ giữa đũng quần giống như cự long đang trồi lên khỏi mặt nước, bên trên nổi lên đầy những đường gân tím, miệng chuông đang phun ra chất nhầy trong suốt, vận sức chờ phát động.
Cự long bị bàn tay nàng trong lúc vô tình lướt qua, hai người đều rên rỉ phát ra tiếng, Ninh Uyển kinh ngạc với sức nóng cùng độ cứng của nó, Túc Lưu Vân lại cảm thấy bản thân bị nàng mang tới một trân điện lưu điên cuồng.
Bàn tay to đặt trên eo tinh tế của nàng, Ninh Uyển quỳ rạp xuống trước mặt nam nhân, cặp mông đĩnh kiều dồn xuống nhìn có vẻ càng đầy đặn, mật huyệt khẩn trương co rút lại, từng ngụm từng ngụm phun ra chất lỏng màu bạc.
Túc Lưu Vân nghiêng người, một tay đỡ đầu nấm cực đại ma sát chạm vào ngọc châu sưng đỏ, rượu dịch còn lại kích thích côn thịt từng chút từng chút một, môi mỏng theo dọc sống lưng hôn đi lên, cuối cùng dừng lại, liếm hôn lên vết sẹo màu hồng nhạt.
"Không cần liếm nơi đó..." Ninh Uyển bị hắn xoa mạnh đến nỗi hai chân run rẩy, trong người trống rỗng hư không, miệng thở gấp liên tục, tiểu huyệt theo bản năng nhích lên hôn lên thiết bổng nóng bỏng kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro