Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trúc mã tướng quân 11 (H)

Túc Lưu Vân trong lòng cũng kích động, tiểu huyệt háu ăn dưới thân đã thích ứng với kích thước của hắn, cho dù buổi tối có bị làm biết bao lần, sáng hôm sau đều sẽ khôi phục thành một cái khe hở hẹp phấn nộn mỹ lệ. Nửa người trên bất động, nhưng mông lại dùng sức, vừa động thân liền cả côn thịt đi vào...

"Ưm a..." Ninh Uyển thở gấp một tiếng, bị đỉnh cho vỡ tan tành, động tác liên tục khiến lớp da thịt dán sát vào lớp áo giáp lạnh lẽo run lên, bị kích thích nhiều lần vừa khiến nàng sợ hãi lại vừa muốn nhiều hơn nữa.

Túc Lưu Vân sau khi dây dưa với mị thịt chặt chẽ, bắt đầu tỉnh táo khắc chế lại, nhưng nhiều lần đụng tới hoa tâm rồi lại rút ra đưa vào, loại này không giống ngày thường nhanh như vũ bão mà nhẹ nhàng đánh sâu vào trong, khiến cho hai người đều cảm nhận một loại vui sướng không tài nào khống chế được, muốn ngừng mà không xong. Phần non mềm trước ngực Ninh Uyển bị giáp phiến làm cho đỏ bừng, hai viên hồng mai bị ma sát vừa lạnh vừa cứng, phía dưới truyền đến từng đợt từng đợt khoái cảm kịch liệt...

"Uyển Nhi, nàng hút ta thật chặt, khiến ta như muốn tan ra vậy." Túc Lưu Vân cắn vành tai nàng, liếm liếm.

Giờ phút này Ninh Uyển nói không nên lời, chỉ có thể y y nha nha kêu loạn, trong lòng oán thầm, ngươi mềm chỗ nào, rõ ràng cứng rắn như sắt...

Nhất thời doanh trướng nhìn bề ngoài uy nghiêm đoan trang, tràn ra từng tiếng rên rỉ nũng nịu đè nén, giống như tiếng kêu mèo con câu lấy lòng người tê dại.

Cùng lúc đó, Tương Vanh, người đã sớm chỉnh đốn toàn quân đang ngồi trên lưng ngựa, cùng với những binh linh xếp hàng chỉnh tề phía sau, đều có đồng dạng nghi hoặc. Chủ soái đâu?

Bình thường vô luận là có duyệt binh hay là xông pha trận mạc, chủ soái đều là người đi trước làm gương cơ mà.

Nhớ tới nội dung buổi nghị sự đêm hôm đó, Túc tướng quân không phải là thay đổi chủ ý không muốn về kinh nữa chứ? Tương Vanh đến cùng là người đi theo Túc Lưu Vân lâu nhất, trong lòng gấp như lửa nhưng trên mặt vẫn là một bộ kính cẩn lạnh lẽo, làm cho những tiểu lính quèn kia suy nghĩ không ra.

Vệ Dương lại không trầm ổn như vậy, quay đầu thấp giọng hỏi hắn: "Tương đại ca, chủ soái chẳng lẽ ngủ quên sao?"

"Ngủ quên cái đầu ngươi, tướng quân là người như nào, có thể tùy ngươi ở chỗ này sắp xếp sao!" Tương Vanh hạ giọng trách mắng.

Vệ Dương lập tức nghiêm chỉnh, tác phong nhà binh, ngồi thẳng ngay ngắn trên lưng ngựa. Một lát sau, rốt cuộc không nhịn được, gãi gãi đầu lại thò sang: "À mà... Ninh tướng quân cũng ngủ quên sao?"

"Ninh tướng quân thương thế chưa lành, cần... cần dành nhiều thời gian chuẩn bị hơn cũng nên."

Trong lời Tương Vanh lộ ra khuynh hướng muốn tiếp tục đàm thoại, bị Vệ Dương chuẩn xác bắt được: "Nhân tiện... Gần đây Ninh tướng quân đều ở doanh trướng chủ soái dưỡng thương... Ngươi cảm thấy giữa bọn họ có chút.... Có chút thân mật không nói ra được không?"

"Không cần suy đoán lung tung, hai người bọn họ là huynh đệ quen biết từ nhỏ, so với ta và ngươi tự nhiên thân thiết hơn." Tương Vanh thiếu tự tin phản bác, trong đầu nhớ tới đêm hôm đó, Ninh tướng quân bộ dáng thanh tú môi hồng răng trắng....

"Này, ngươi nói xem, đồng dạng ở trong cát vàng sa mạc lăn lộn, sao Ninh tướng quân lại trắng như vậy chứ?"

"Ngươi sao lại giống như nữ tử vậy, muốn trắng để làm cái gì!" Tương Vanh quả thực không chịu nổi hắn ồn ào, lời này vừa nói ra khỏi miệng, hai người nhìn nhau cả kinh, nữ tử?

Vừa lúc đó, một nam nhân cao lớn uy nghiêm bước ra từ cửa doanh trướng, dáng đi nhẹ nhàng oai vệ, khí chất mạnh mẽ không nói nên lời, chính là chủ soái Túc Lưu Vân. Bên cạnh hắn, khoác áo choàng đen, Ninh tướng quân sắc mặt tuy có chút tái nhợt, nhưng ánh mắt như sao, dung mạo đoan trang, khí thế bừng bừng. Hai người khí thế uy nghiêm như thể một mình một ngựa giữa thiên quân vạn mã mà giết ra ngoài, quá đủ để khiến Tương Vanh cùng Vệ Dương kinh sợ, hai người này rốt cuộc cũng tâm phục khẩu phục ngậm miệng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro