Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thư sinh cấm dục 7

Trong núi năm tháng yên tĩnh, không biết phàm thế.

Ninh Uyển mơ mơ màng màng ngủ bên trong, lại mơ thấy một tiểu hồ ly lông thuần trắng tự do chạy nhảy trong núi, nhất thời quên mất chuyện xưa đã qua, không biết mình đang ở trời phương nào.

Mở mắt ra, một đạo bạch quang chói mắt đâm vào hốc mắt đau nhức... Trời sáng rồi sao?

"Ninh Nhi, nàng tỉnh rồi sao?"

Một đạo thanh âm thanh thúy tựa như nước chảy va vào đá vang lên, tràn đầy kinh hỉ. Ninh Uyển lúc này mới ý thức được mình đang được bao bọc trong trường bào mang theo mùi trúc xanh, vẫn còn đang nằm trên giường lớn, dưới thân đệm giường khô ráo, còn có thư sinh tuấn mỹ đang nhìn nàng chằm chằm.

"Nguyên Khê..." Ninh Uyển nhớ lại người nam tử lần đầu được nếm thử tư vị dục vọng, đem mình dày vò lăn qua lộn lại, cho đến khi mình ngủ thật say cũng không dừng lại...

Đáng ghét, nam nhân này rốt cuộc được cấu tạo từ gì vậy, bản thân mềm đến không xuống được giường, hắn lại như cũ tinh thần sáng láng, hơn nữa mặt mày sau khi được ăn no nê càng thêm rạo rực.

"Ninh Nhi, ta đỡ nàng dậy." Lâm Nguyên Khê động tác mềm nhẹ, tựa như vật ở trong tay là bảo vật vô giá, lỗ tai đỏ bừng, tự trách chỉ mải lo chính mình sảng khoái một hồi mà dày vò Ninh Nhi tới mức này.

"Shh." Ninh Uyển vừa động liền cảm giác da thịt trên người mẫn cảm dị thường, đặc biệt là đầu nhũ hoa vẫn còn như cũ run rẩy, bị quần áo tơ lụa cọ xát vào có cảm giác mát lạnh sảng khoái, đồng thời cũng có chút ngứa ran. Sau khi cử động lần nữa, nơi bí mật dưới cơ thể rõ ràng đã được làm sạch, nhưng nó vẫn sưng đỏ nóng lên.

Lâm Nguyên Khê nhìn thấy bộ dáng thấp thoáng xuân tình của Ninh Uyển không khỏi nhớ lại cảnh sắc đẹp đẽ lúc hắn ôm nàng dọn dẹp. Thân thể bạch ngọc tràn đầy dấu vết hồng hồng, nhũ tuyết no đủ run rẩy đứng thẳng...

Đặc biệt là chỗ cắn chặt mất hồn kia, giữa bụi cỏ đen có hai phiến hoa oánh nhuận sáng ngời, vì thời gian dài trừu sáp khiến nó thật lâu không thể khép lại được, lộ ra một lỗ nhỏ cỡ ngón tay cái, mị thịt đỏ bừng vô ý thức co rút lại, phun ra tia máu cùng tinh dịch đặc quánh.

Hầu kết Lâm Nguyên Khê lăn lộn, hơi thở dồn dập, chỉ nghĩ tới hình ảnh ướt át dâm mỹ kia thôi đã khiến nửa người dưới hắn sung huyết. Thầm mắng bản thân thật sự không bằng cầm thú, hắn hoang mang rối loạn buông cánh tay Ninh Uyển ra, chạy mất dạng: "Ta...Ta đi trước lấy đồ ăn cho nàng..."

Chỉ dư lại Ninh Uyển nghẹn họng nhìn trân trối, vừa tức vừa buồn cười, đây có phải là thư sinh đoan chính nghiêm nghị bất khả xâm phạm hồi trước không thế?

Điều chỉnh tư thế, đang chuẩn bị đứng dậy, trong đầu đột nhiên "Đinh" một tiếng.

【Hệ thống: Người chơi thân mến, chúc mừng nhiệm vụ đầu tiên của bạn có thành công nho nhỏ, do đó sẽ rơi xuống vật phẩm đặc biệt 《Sách xuân cung đồ đầy đủ nhất trong lịch sử》, xin mời kiểm tra và nhận.】

Thật là một hệ thống thú vị!

Ai biết được thứ mà hệ thống rơi xuống có phải là đồ vượt xa thời đại này hay không?

Ninh Uyển bất chấp thân thể khó chịu, vội vàng đứng dậy, lục tung chăn nệm cùng trong phòng nhưng không phát hiện ra quyển sách kỳ quái kia.

Thật là kỳ quái...

Trong lúc nghi hoặc, nàng đã đi tới gian phòng ngoài, Lâm Nguyên Khê đang chuẩn bị thức ăn vội vàng đỡ nàng đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống: "Ninh Nhi, ta đã làm món canh nấm dại nàng thích nhất, mau nếm thử đi."

Nguyên thân vốn thích ăn thịt động vật nhỏ, nhưng mà Ninh Uyển ngửi thấy những thứ kia sẽ cảm thấy khó chịu, cũng may mấu chốt của việc tu hành của hồ yêu là hấp thụ linh khí núi rừng, cũng sẽ không quá đói, cho nên khi Ninh Uyển xuyên qua chỉ thích ăn chút đồ ăn dân dã.

Nếm thử một ngụm, quả nhiên trơn mềm tươi mới, không ngờ được hắn đã dậy sớm tự mình đi hái. Ninh Uyển lộ ra nụ cười chân thành: "Thật sự rất ngon."

Lâm Nguyên Khê dung nhan tuấn tú ôn nhu nói: "Vậy thì ăn nhiều một chút."

Đợi nàng uống xong, nam nhân bên cạnh mang vẻ mặt nghiêm túc, tựa như lần đầu mới gặp nhau, hắn trịnh trọng nói: "Ninh Nhi, ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro