Thư sinh cấm dục 11 (H)
"Ư... Là.... Là côn thịt...." Ninh Uyển hai mắt tan rã, nói không nên lời.
Lâm Nguyên Khê thưởng cho nàng một cái hôn: "Ninh Nhi ngoan, chúng ta đổi tư thế nhé."
Hắn đầu tiên khép hai chân nàng lại, vẫn ở tư thế giao hợp, chậm rãi lật người nữ nhân trong ngực mình lại, sau đó đem cẳng chân thon dài xinh đẹp của nữ tử tách ra treo trên vay vịn ghế bành, tay vịn có độ cao vừa phải sẽ không làm nàng cảm thấy khó chịu, vừa vặn có thể khiến cho sức nặng toàn thân nàng chỉ có thể chống đỡ ở nơi giao hợp.
Toàn bộ quá trình côn thịt luôn một mực chôn trong tiểu huyệt, trong quá trình mài xoáy di chuyển sinh ra các góc độ kích thích khác nhau, cuối cùng mặc nàng nặng nề ngồi xuống, trụ thịt đâm vào độ sâu chưa từng thấy, Ninh Uyển sợ hãi kêu lên, bụng phun ra nhiệt lưu, đầu ngón chân sung sướng cuộn tròn.
Phản ứng bất ngờ của nữ nhân dẫn tới Lâm Nguyên Khê kêu ra tiếng, gân xanh trên trán nhảy lên, hắn cố kìm nén dục vọng bắn tinh mãnh liệt, đỡ lấy thắt lưng nàng bắt đầu đĩnh lộng lên xuống kịch liệt, nhũ phong tuyết trắng của nữ nhân theo thân thể phập phồng đung đưa, Lâm Nguyên Khê cúi đầu nắm lấy đỉnh hồng mai cương cứng, liếm nó.
Vốn là do tư thế nên việc di chuyển không gặp nhiều khó khăn. Lâm Nguyên Khê dễ dàng mang nàng chết trong dục tiên dục tử.
"Không muốn... Không cần... Quá nhanh... Chậm một chút..." Tư thế này khiến Ninh Uyển chỉ có thể ôm chặt lấy bả vai nam nhân, vì thế càng ép đôi nhũ hoa đưa vào trong miệng hắn, bị hắn liếm mút cắn đến tê dại, động tác phía dưới làm nàng có cảm giác toàn thân giống như thuyền nhỏ bị sóng lớn đánh trúng, xóc nảy lên xuống, lắc lư phập phồng, tùy thời cũng có thể bị đưa tới đỉnh điểm dục vọng.
Một dòng chất lỏng chảy ra từ nội bích, thấm ướt từng mạch gân xanh trên cự vật, lại bị nó vỗ thành bọt nước dâm mỹ không chịu nổi, lông đen bị nước xối đến óng ánh, làm ướt hai bên túi thịt, sau đó chảy xuôi xuống, làm ướt một mảng lớn trường bào.
"Ninh Nhi, thích không?" Lâm Nguyên Khê cầm bàn tay nhỏ bé của nàng dẫn tới địa phương hai người giao hợp, miệng huyệt bị chống đỡ sớm banh tròn, lông tuyến nóng dọa người, mị thịt mắc cỡ lại càng cắn chặt.
Mái tóc đen đẫm mồ hôi dính vào làn da trắng như tuyết, cái đầu nhỏ khẽ lắc qua lắc lại, khóe miệng tràn ra chất lỏng óng ánh: "Ha... A... Ta không được... Nguyên Khê... Mau... Cho ta..."
"Cái này cho nàng, cái miệng dưới của Ninh Nhi... rất biết mút..." Lâm Nguyên Khê đẩy nhanh tần suất động thân, trong một khắc phun ra trọc dịch đục ngầu, hắn gắt gao đè lại eo thon của nàng, trút hết toàn bộ vào hoa tâm đã được phá mở của nàng...
Ninh Uyển chỉ cảm thấy một dòng chất lỏng nóng bỏng phun sâu vào trong cơ thể, khiến toàn thân nàng co rút từng hồi, triều lưu bắt đầu chảy ra, sau đó xương cốt cả người như bị rút đi, hai chân mở rộng, mềm nhũn ngã vào ngực nam nhân.
Đột nhiên, bên ngoài nhà tranh phát ra một tiếng "loảng xoảng" rất lớn, làm Ninh Uyển từ trong dư vị cao trào bừng tỉnh, ý thức được có người nhìn lén, cả người nàng xấu hổ đến ngón chân cũng đỏ bừng. Vách tường bên trong vì khẩn trương mà co rút căng thẳng, khiến côn thịt nửa mềm lại lần nữa thô cứng sưng lên.
Đôi mắt Lâm Nguyên Khê tối sầm lại, nhanh chóng kéo y phục quấn chặt lấy nàng, sau đó nhẹ nhàng ôm nàng lên, đặt ở trên ghế bành, thời điểm côn thịt tráng kiện rút ra ngoài, phát ra tiếng vang "ba" rất nhỏ, cũng đủ làm người ta hổ thẹn.
"Ninh Nhi ngồi yên chỗ này, đừng sợ, ta đi ra xem một chút." Lâm Nguyên Khê mặc y phục cho nàng, ghé vào bên tai thì thầm nói nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro