Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tân binh xuất sắc nhất 14

Bất ngờ bộ dáng cô ở tiệm ăn khiến tâm mọi người đều ngứa ngáy hiện lên, lực đạo va chạm của Chung Lãng không tự chủ được tăng lớn. Thẳng đến khi túi trứng đập thật mạnh lên miệng huyệt, lông mu đập vào cặp mông mềm mại của cô vỗ thành từng đợt phấn hồng.

Tấm gương chân thực ghi chép lại hình ảnh hai người giao hợp, Chung Lãng vươn một tay bắt lấy bên vú đang lắc lư, một bàn tay còn lại vẫn nhớ rõ lót trước bụng nhỏ để cô không bị cọ thương.

Cũng không biết làm bao lâu, Ninh Uyển lại lần nữa cao trào, sau lại mơ màng sắp ngủ, căn bản không đứng thẳng nổi, hoàn toàn dựa vào côn thịt lớn cùng với cánh tay có lực của nam nhân chống đỡ...

Chờ khi Chung Lãng hoàn toàn thỏa mãn, nữ nhân dưới thân đã mềm yếu không xương, hàng mi dài cong vút lặng lẽ đậu trên đôi mắt nhắm chặt an tĩnh của cô. Nhu thuận an tĩnh giống như bé gái vô tư vô lự, nào còn có ý xấu ngày thường câu dẫn hắn, cùng với ánh mắt tập trung mạnh mẽ.

Lòng Chung Lãng không khỏi mềm mại thêm một phần.

Muốn ôm cô vào bồn tắm rửa sạch, nhưng khi nhìn thấy chất lỏng rượu vang đỏ sậm, thở dài một tiếng, đúng là cuộc sống xa hoa lãng phí, sau đó hắn liền ở bên bồn rửa xả nước ấm, lau đi dấu vết hoan ái.

Khăn lông ấm cọ qua chỗ kiều nộn kia, lại chọc cho nữ nhân đang ngủ say ưm ư ra tiếng.

Cẩn thận ôm cô vào phòng ngủ, sau đó lại đem phòng tắm hỗn độn rửa sạch một phen, Chung Lãng mới ôm Ninh Uyển đang ngủ say, nhắm mắt lại.

Một đêm không mộng mị.

Lúc sắp tỉnh lại, còn ôm thân thể mềm mại trong ngực cọ cọ một cái, từ lòng bàn chân đến mái tóc đều viết đầy thỏa mãn.

Nhưng mà đợi lúc hắn hoàn toàn mở mắt ra, thấy rõ đang ôm trong lồng ngực không phải là ôn hương nhuyễn ngọc, mà là một chiếc gối đầu, liền hoàn toàn bối rối.

Này... Diễn biến phát triển khác hẳn so với hắn nghĩ. Vứt gối đầu ngồi dậy, liền thấy Ninh Uyển mặc váy đen chỉnh tề, dù bận vẫn ung dung, trang điểm tinh xảo, hai chân vắt chéo ngồi trên ghế ở đầu giường, hắn lắp bắp nói: "Này này... chị... chị..."

"Cậu tỉnh rồi à?" Ninh Uyển cười đến thần thái sáng láng.

"Hả?" Chung Lãng tiếp tục ngốc.

"Tỉnh rồi thì đi nhanh đi." Nữ nhân đủng đỉnh đứng dậy, môi hướng về phía tủ đầu giường: "Ừm, mặc tạm cái này vào đi."

Dứt lời, không đợi Chung Lãng phản ứng, lập tức đi ra khỏi phòng ngủ, còn săn sóc mà đóng cửa.

Tâm hồn vốn khinh khinh phiêu phiêu của Chung Lãng chậm rãi chìm xuống đáy cốc, hắn cắn môi không nói một lời nhìn chằm chằm vào áo thun cùng quần đùi gấp ở đầu giường, sau đó lặng lẽ mặc vào.

Lúc ra khỏi phòng ngủ, vali nguyên bản vứt bừa bãi trên sàn đã được thu dọn gọn gàng, Ninh Uyển ưu nhã ngồi trên sô pha, ngón tay thon dài lướt nhẹ trên màn hình điện thoại.

"Ninh Uyển, tôi..." Cho dù mặc áo thun quần đùi bình thường nhất, nhưng hắn vẫn tỏa nắng, cao lớn anh tuấn.

"Ừ?"

Lồng ngực Chung Lãng phập phồng, ngữ khí kiên định: "Tôi sẽ chịu trách nhiệm với chị."

Nhưng người phụ nữ lại tựa như nghe được trò đùa khó tin nào đó, cười khúc khích hỏi ngược lại: "Tôi vì sao lại cần cậu chịu trách nhiệm?"

"Tôi muốn thiết lập mối quan hệ tình yêu lâu dài ổn định với chị!"

"Ha ha, Chung Lãng, nếu như, tôi nói là nếu như trải qua chuyện giường chiếu thì phải thành lập mối quan hệ yêu đương, vậy có thể nói tới kiếp sau tôi cũng nói không xong."

"Ninh Uyển, chị!" Rõ ràng hắn ghét nhất loại người ong bướm lả lơi tận hưởng lạc thú trước mắt này, nhưng hiện tại trong lòng lại tràn đầy ủy khuất không cam lòng, đố kỵ đến phát điên.

Ninh Uyển nhắm mắt làm ngơ, đôi môi đầy đặn no đủ tô vẽ thêm nhan sắc tươi đẹp, giống như hoa anh túc nở rộ, đẹp đẽ nhưng có độc: "Hơn nữa, chúng ta sao có thể ở bên nhau, chẳng lẽ tôi nuôi cậu sao?"

Nghe vậy, thần sắc Chung Lãng đại biến, gò má đỏ bừng, đôi mắt mờ mịt hơi nước, hầu kết trên dưới hoạt động, nắm đấm buông ra rồi lại siết chặt, cuối cùng nghẹn ra một câu: "Chị không đứng đắn!"

Ninh Uyển từ chối cho ý kiến: "Nhưng mà kỹ thuật của cậu không tồi đấy, lần sau có nhu cầu, có thể tới tìm tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro