Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Người máy trung khuyển 2

Đây là một con robot hình người cao gần 2m, ưu nhã thon dài, cả người tuy tỏa ra ánh kim loại lạnh lùng nhưng tỷ lệ cơ thể gần như hoàn mỹ, khuôn mặt nghiêm nghị sắc bén không thể xâm phạm. Đôi mắt xanh lam tĩnh mịch, vừa giống trời xanh lại vừa giống biển rộng. Người tạo ra nó ắt hẳn là "người yêu thích sưu tập tem mô hình nam."

"Em gái?" Ninh Tâm thấy cô nhìn đến ngây người, lên tiếng nhắc nhở. Trong mắt hiện lên tia sáng không rõ ý vị.

"Oh!"

Ninh Uyển chậm rãi đến gần người máy, mặc dù tương lai chưa biết, cốt truyện cũng rất mơ hồ... Nhưng, nếu cô đã xuyên tới, vận mệnh nguyên thân hãy để cô tới sửa lại. Cô hít một hơi thật sâu, nâng tay trái lên, đặt ngón trỏ lên vị trí tim người máy. Một tia điện giật tê dại từ ngón tay truyền về, cô nín thở ——

Con ngươi xanh lam của người máy trước mặt lóe lóe, nó lui ra phía sau hai bước, thân sĩ quỳ một gối xuống đất, phát ra thanh âm máy móc lạnh băng.

Nó nói: "Xin chào chủ nhân, ta là quản gia riêng của ngài - i5, mời phân phó."

Chủ... Chủ nhân, đúng là một loại trải nghiệm kỳ quái. Ninh Uyển chú ý thấy i5 di chuyển rất yên lặng, có thể linh hoạt bắt chước động tác của nhân loại, có thể thấy nó được chế tạo phi thường tinh tế.

i5 không đợi cô phản ứng, "tích tích" vài tiếng, đôi mắt trên dưới rà quét: "Chủ nhân, thân thể của ngài bị tổn thương đến 31%, cần lập tức tĩnh dưỡng trị liệu phục hồi như cũ."

"Ồ..." Ninh Uyển vẫn đang tiêu hóa những điều bất ngờ về thời đại khoa học kỹ thuật.

Nhưng Ninh Tâm không chịu đựng được cô dây dưa nữa, hét lớn: "Này! Chúng ta còn 45 phút để trốn khỏi địa cầu, kiểm tra thân thể gì đó về sau lại làm có được không? Nhu yếu phẩm chị đã thu thập ——"

Sau đó cô ấy chuyển hướng sang i5, ra lệnh: "i5, mau mang em ấy lên phi thuyền."

Tuy nhiên i5 lại làm như không thấy, đôi mắt lạnh băng bình tĩnh chăm chú nhìn Ninh Uyển, như thể còn đang chờ đợi chủ nhân phân phó.

Ninh Uyển gãi gãi đầu: "i5, lên phi thuyền."

"Vâng, thưa chủ nhân." i5 ưu nhã đứng dậy, tiến đến bế ngang chủ nhân lên, bước tới khoang tàu hình quả trứng. Con tàu du hành vũ trụ này tên là "MT85" là một tác phẩm tâm huyết khác của Ninh Hoàn Vũ, thời trẻ ông từng lái nó ngao du vũ trụ, tuy bề ngoài nhỏ nhắn nhưng rất linh hoạt, được làm từ vật liệu đặc thù, có thể chịu được trên dưới mấy vạn độ C, các tầng không gian xếp bên trong quả thực phù hợp cho việc đề phòng giết người cướp của.

Sau khi lên phi thuyền, i5 thắt kỹ dây an toàn cho cô, Ninh Tâm ngồi trong phòng điều khiển lập tức ấn nút khởi động màu đỏ. Phi thuyền vèo một tiếng bắn ra ngoài, Ninh Uyển ngoại trừ lúc đầu vì không trọng lực có chút buồn nôn, sau đó nhanh chóng thích ứng được.

Cô âm thầm quan sát động tác của Ninh Tâm, trên vị trí phòng điều khiển ước chừng gần nghìn phím bấm, Ninh Tâm tựa như hòa một thể với những nút bấm đó, ngón tay bởi vì di chuyển quá nhanh tựa như tạo ra tàn ảnh.

Nhìn cảnh sắc chuyển nhanh ngoài cửa sổ, Ninh Uyển biết phi thuyền đã khéo léo vượt qua mấy tòa kiến trúc cao hơn nghìn tầng, tránh né được từng chiếc xe bay trên trời, vững vàng bay lên cao.

Đột nhiên ở vị trí trái tim i5 xuất hiện một màn hình màu đỏ, trên đó nhấp nháy dòng chữ "WARNING", nó máy móc mở miệng: "Lớp phòng ngự đã kết giới thành công 30 giây trước."

—— Hệ thống máy chủ của nó có thể xâm nhập vào internet công cộng của liên minh, chặn lấy được tin tức.

"Shit!" Ninh Tâm mắng to, ấn mạnh nút xanh lục.

Trong đầu thoáng lóe lên, Ninh Uyển đột nhiên nhớ lại, bây giờ cách lúc núi lửa Sumer phun trào còn có 20 phút, cô không chút nghĩ ngợi ra lệnh: "i5, tìm vị trí núi lửa Sumer."

"Vâng, chủ nhân."

Một bản đồ đa phương 3D xuất hiện trên màn hình phi thuyền, một biểu tượng hình tam giác được đánh dấu đang lập lòe cách bọn họ 3 vạn kilomet. Ninh Tâm thông minh lập tức hiểu được ý đồ của Ninh Uyển, các chuyên gia dự đoán lần này núi lửa Sumer phun trào sẽ tạo ra lỗ hổng, lượng dung nham khổng lồ có thể xé rách tầng lưới điện phòng ngự, mỗi lần phun trào cách nhau khoảng 2 - 3 phút, bọn họ chỉ cần nắm chắc khoảng cách thời gian đó là có thể lao ra ngoài.

Tốc độ đạt tới cực hạn, bên trong phi thuyền, hai người đều ngừng thở, thần kinh căng chặt, chỉ có người máy i5 vẫn là bộ dáng máy móc lạnh lùng.

"Bùm~"

Âm thanh nổ lớn được thân tàu đệm giảm lại, nhưng vẫn lọt vào tai Ninh Uyển, tựa như muốn xuyên thủng màng nhĩ cô, tức khắc đầu óc mơ màng muốn nôn, i5 kịp thời duỗi những ngón tay cứng ngắc che tai cô lại, cũng ra hiệu cho cô há miệng.

Nhắm mắt lại, cô không nhìn thấy dung nham màu đỏ che phủ bầu trời ngoài cửa sổ, nhưng tầng sóng nhiệt cũng không giả. Khóe miệng Ninh Tâm tràn ra một vệt máu, tốc độ thao tác càng thêm nhanh.

Lại "bùm" một tiếng, "MT85" đã thành công thoát khỏi tầng lưới điện dày đặc của địa cầu.

---------

i5 = Yêu ta (Ài wǒ) = tên người máy là Aiwu~~

Đạm Y nữ sĩ: Lần này tôi thử viết kiểu khác, các bạn vẫn thích chứ~



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro