Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thế thân (1)


"Cô nghĩ cô là ai? Cô dựa vào đâu so sánh cùng cô ấy? Chẳng qua chỉ là một thế thân tôi dùng để giết thời gian, cô còn tưởng đang cùng tôi hẹn hò? Hừ, cũng không nhìn xem cô có xứng hay không?"

A, thế thân? Người này đang nói gì? Không đúng, đây là ai?

Đinh---

Hệ thống nhắc nhở: phát hiện cặn bã Giang Thừa Diệc, hệ thống chấm 98 điểm. Coi là đối tượng công lược trọng điểm, có muốn kiểm tra độ hảo cảm nhân vật không?

Vừa mới phục hồi lại tinh thần, Dung Tự nghe được hai giọng nói trên liền trở nên ngây ngốc. Đôi mắt mở lớn, nước mắt kiềm chế hồi lâu cuối cùng rơi xuống, nặng nề rơi trên tay người trước mặt.

Mình, khóc?

Dung Tự cúi đầu theo bản năng, phải biết rằng lớn như vậy nhưng những lúc cô khóc chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ngay cả lúc mẹ ruột cô mất cũng không khóc, hiện tại lại khóc trước mặt người đàn ông xa lạ này? Nhưng mà người đàn ông này thực sự rất đẹp trai nha, rất hợp gu của cô.

Khoan đã, không đúng, hệ thống là gì?

Người nọ bị nước mắt nóng hổi của cô chạm vào, ngón tay bóp chặt cằm cô không tự chủ được mà run lên. Thấy đối phương một bộ dáng cúi đầu thương tâm khó kìm chế, nhíu nhíu mày, trong lòng liền sinh ra một tia áy náy. Nhưng lại cảm thấy lời nói vừa rồi cũng không vấn đề gì, vốn từ đầu cô đã biết mình chỉ là thế thân, sao có thể so sánh cùng Dĩ Nhu? Đây chính là sự nhục nhã đối với Dĩ Nhu!

Nghĩ như vậy hắn liền rút tay lại, từ trên cao nhìn xuống Dung Tự. Ngay lúc chuẩn bị mở miệng nói gì đó, chuông điện thoại đột nhiên vang lên, hắn nghi hoặc lấy điện thoại trong túi ra nhấc máy, vừa nghe xong, đôi mắt liền mở lớn, đột nhiên hét lớn một tiếng: "Được! Được! Anh ở đó chờ tôi, tôi tới ngay đây, chờ tôi! Nhất định phải chờ tôi!"

Nhiều năm như vậy, hắn rốt cuộc cũng có tin tức của Dĩ Nhu. Lần này, hắn nhất định phải tìm được cô ấy trước anh trai của mình. Nhất định!

Hắn gắt gao tắt di động, cả người kích động khó có thể kìm nén. Thậm chí cũng không kịp liếc mắt nhìn Dung Tự một cái, lấy áo khoác chạy nhanh ra ngoài.

Đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, Dung Tự giật mình nghe tiếng đóng cửa thật lớn. Ngẩng đầu nhìn, cả căn phòng trở thành trống rỗng.

Ơ, người đâu? Mới đây không phải có một người đàn ông sao? Một người thực hợp với gu thẩm mỹ của cô a? Nhưng người đâu rồi?

Dung Tự vẻ mặt ngạc nhiên.

Cúi đầu nhìn bàn tay mình, cô có thể khẳng định chắc chắn đôi bàn tay này không phải của mình. Đôi tay cô không hề thô ráp như vậy, vậy cô coi như đã xuyên qua sao?

Đúng lúc này, cô đột nhiên nhớ ra giọng nói máy móc ban nãy...

"Hệ thống..." Cô gọi thử một câu

Im lặng một lúc, giọng nói không rõ nam nữ vang lên.

"Ký chủ, cô có nhu cầu gì?"

"Có phải nên giải thích cho tôi một chút?"

"Xin hỏi cô muốn biết về phương diện nào?"

"Tất cả!"

Dung Tự nổi giận, cô cũng coi như người mới, cái gì tra nam, cái gì cho điểm, còn có cái gì đối tượng công lược, độ hảo cảm linh tinh, sao không cung cấp chỉ dẫn cho người mới bắt đầu?

Đối phương nghe vậy, hơi dừng một chút, sau đó tiếng nói máy móc kia không mặn không nhạt mà giới thiệu.

"Hệ thống công lược cặn bã, đến từ nền văn minh cấp cao, được đánh số 417..."

Lúc này Dung Tự mới biết, chính mình đã xuyên qua, nhưng khác với tiểu thuyết là người khác dựa vào vận khí, còn cô dựa vào hệ thống. Mà đã dùng đồ của người ta thì phải giúp người ta làm việc, cũng chính là phải công lược tra nam.

Đúng vậy, chính là công lược tra nam, cái gọi là hệ thống công lược cặn bã này có thể coi là khắc tinh của những người đàn ông cặn bã. Tất cả những tên đàn ông cặn bã được cho trên 60 điểm đều là những đối tượng nàng cần công lược. Mà vừa rồi vị Giang Thừa Diệc kia, được hệ thống đánh giá 98 điểm, có thể coi là cặn bã của cặn bã, là đối tượng công lược trọng điểm, không thể xem nhẹ, không thể bỏ qua. Nói cách khác, chính là Dung Tự cần phải công lược, khiến độ hảo cảm của đối phương đạt mức tối đa mới được.

Dung Tự nhớ lại đoạn đối phương vừa nói về thế thân cùng xứng hay không, không khỏi chán nản. Thế thân nghĩa là đã có chính chủ. Xem ra đoạn đầu ẩn giấu một đoạn cẩu huyết không muốn cho người biết a!

Cô nóng lòng muốn biết rõ sự tình, lại lần nữa hỏi hệ thống: "Giới thiệu sơ cốt truyện đi, tôi hiện tại không biết chút gì, làm sao công lược?"

Vừa nói xong, không ngờ lại là một trận trầm mặc.
Cái hệ thống giẻ rách này đúng là không được tích sự gì!

"Hiện tại đang làm nhiệm vụ của người mới, lần này miễn phí, mở ra cốt truyện..."

"Ai...từ từ.. Lần này miễn phí nghĩa là sao? Vậy là lần sau muốn thu phí à? Này, như thế nào..."

Dung Tự còn chưa kháng nghị xong, liền bị một mảnh kí ức khổng lồ bao phủ, bắt đầu chóng mặt nhức đầu. Tại một mảnh ký ức bên trong, cô coi như hiểu biết một phần về thế giới này.

Đây căn bản là tra nam tiện nữ, gương vỡ lại lành chuyện xưa!

Nữ chính cùng tên với cô - Dung Tự.

Nữ chính a, đáng tiếc lại là nữ chính của bộ tiểu thuyết tra nam tiện nữ, vừa đáng thương vừa đáng giận! Bị nam chính ngược, lúc sau còn rộng lượng tha thứ, kết cục đại đoàn viên.

Dung Tự đoán không sai thì đây chính là tra tiện văn nữ chính. Mà nam chính còn bị hệ thống đánh giá là đối tượng công lược trọng điểm, nam cặn bã Giang Thừa Diệc được hệ thống cho tới 98 điểm.

Bên trong tiểu thuyết, Dung Tự vừa tốt nghiệp đại học lớn. Đáng tiếc vừa tốt nghiệp thì trong nhà xảy ra chuyện, cha mẹ qua đời vì một tai nạn ngoài ý muốn, chỉ còn lại cô và em trai. Hai người vẫn luôn sống dưới sự bảo vệ của cha mẹ, lúc nhận được tin tức liền bàng hoàng. Dung Tự vì bi thương quá độ mà khóc ngất xỉu nhiều lần.

May mắn trong nhà còn người thân giúp đỡ mới xử lý xong hậu sự của cha mẹ cô, nhưng bởi vì chị em cô luôn ngây ngốc cho nên không biết đám người thân bụng dạ khó lường kia sau lưng toan tính điều gì.

Mãi cho đến khi cha mẹ cô được bồi thường một khoản bất động sản cũng bị nhóm người thân này lấy mất, còn đem chị em cô đuổi ra khỏi nhà. Cô thế mới biết đám người thân ngoại trừ lễ tết đều không thường đi lại này đang làm gì.

Cô không phải chưa từng đấu tranh, thậm chí từng báo cảnh sát, nhưng gần đây có rất nhiều chuyện cô không hiểu, ngay cả cha mẹ có bao nhiêu bất động sản cũng không biết. Đối phương lại lấy ra giấy nợ có dấu vân tay của cha mẹ cô, cô liền lúng túng. Hơn nữa cô cũng rất nhát gan, chạy tới chạy lui vài tháng cũng chỉ vay được mấy vạn nhân dân tệ, khóc lóc mang theo em trai rời đi.

Đúng lúc này, em trai của cô đột nhiên mắc bệnh, vẫn luôn không được tốt. Không bao lâu sau, mấy vạn nhân dân tệ đã bị cô dùng hết.

Đang ở thời điểm cùng đường, Giang Thừa Diệc xuất hiện, đối với cô vô cùng tốt, thật sự vô cùng tốt, ra sức dùng tiền. Tại lúc cô khó khăn nhất, là người này bận rộn trong ngoài giúp đỡ. Nếu không, chỉ sợ cô và em trai đã đi theo gặp cha mẹ.

Cho nên chờ tất cả khó khăn qua đi, Giang Thừa Diệc nói với cô, cô liền gật đầu đồng ý. Cô thật sự nghĩ hai người là người yêu, thế nhưng không ngờ rằng ở trong nhà Giang Thừa Diệc một thời gian liền phát hiện bóng dáng người con gái khác.
Tình yêu đối với người con gái kia, Giang Thừa Diệc căn bản không hề che dấu, hơn nữa không hề kiêng dè Dung Tự, thường xuyên uống say liền ôm cô gọi tên Dĩ Nhu.

Dung Tự là người đơn thuần, nhưng không phải là kẻ ngu ngốc. Cô biết mình là người thay thế của cô gái tên Lâm Dĩ Nhu kia. Nhưng cái này tính là gì? Cô gái Lâm Dĩ Nhu kia chính là vị hôn thê của Giang Thừa Minh, anh trai Giang Thừa Diệc. Giang Thừa Diệc vẫn luôn yêu chị dâu của mình, người đã mất tích ba năm trời.

Đúng vậy, ba năm trước đây Lâm Dĩ Nhu đã náo loạn cùng vị hôn phu của mình. Bỏ ra nước ngoài đi du học liền bị mất tin tức. Hai anh em họ Giang đều dốc sức đi tìm cô ấy, đáng tiếc đã ba năm vẫn không tìm được.

Thật ra thời điểm Giang Thừa Diệc thấy Dung Tự giống Lâm Dĩ Nhu, còn nghĩ rằng Lâm Dĩ Nhu đã trở lại, liền tìm cách ở chung sau đó mới phát hiện ra đây căn bản là người khác.

Nhưng dù là như vậy, hắn cũng không muốn buông, hắn rốt cuộc không chịu nổi nữa, hắn nhớ Lâm Dĩ Nhu phát điên rồi. Mặc dù chỉ là gương mặt giống cô ấy, hắn cũng muốn để cô ở bên cạnh, để bản thân ngày ngày nhìn thấy khuôn mặt này.

Nhưng Dung Tự ngàn vạn lần không được chạm đến ba chữ Lâm Dĩ Nhu này, đây là điều kiện của Giang Thừa Diệc. Cho nên bây giờ mới có đoạn nói chuyện trên.

Mà cuộc điện thoại kia, nếu như không sai, hẳn là Lâm Dĩ Nhu sắp trở lại.

Cũng chính lúc này, Giang Thừa Diệc vì muốn khiến cho Lâm Dĩ Nhu đối với anh trai mình hoàn toàn hết hy vọng, trực tiếp chơi xấu. Đem Dung Tự đến bên cạnh anh trai hắn, cho cô thời gian một tháng, trước khi Dĩ Nhu trở về phải thuận lợi lên giường cùng anh ta, chụp ảnh lại, nếu có thể dụ dỗ khiến anh ta kết hôn cùng cô càng tốt.

Hiện tại, Giang Thừa Minh chưa biết tin tức của Lâm Dĩ Nhu, kế hoạch có khả năng thành công.

Em trai Dung Tự ở trong tay Giang Thừa Diệc, nếu không làm sau này đừng mong gặp lại cậu ấy. Dưới sự lựa chọn khó khăn, Dung Tự vẫn là làm theo kế hoạch, đi tìm anh trai Giang Thừa Diệc. Cũng trong một tháng thuận lợi bò lên giường người kia. Đối phương cũng thật sự động tâm, còn nói muốn cưới cô, nhưng ngay tại ngày hai người đính hôn Lâm Dĩ Nhu liền trở lại...

Hôn sự này tự nhiên không thể tiếp tục, cô còn bị bạn bè của Lâm Dĩ Nhu nhục nhã.

Nghĩ mặt có nét giống Dĩ Nhu liền có thể cùng Dĩ Nhu đánh đồng sao? Đừng tự rước lấy nhục!
Chịu đủ các loại nhục nhã, bất luận kẻ nào cũng có thể nhục nhã cô. Thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, Dung Tự cuối cùng chỉ có thể mang theo em trai rời khỏi thành phố này.

Lại không nghĩ ngay lúc này, tên điên Giang Thừa Diệc thế nhưng lại cho rằng cô mới chính là tình yêu đích thực, lập tức bắt đầu tìm kiếm nhưng không tìm được, ngược lại bản thân còn bị tai nạn, gãy chân, mặt mày bị huỷ.

Ngay lúc hắn đau khổ nhất, Dung Tự trở về bên cạnh hắn, nói nửa đời sau đều nguyện ý ở bên hắn, kết cục đoàn viên.

Hahaha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro