Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Em gái Tự bế x Anh trai Bệnh kiều

Hiện tại Bạch Tiên Tiên là học sinh mới của trường Đông Lâm, là học sinh lớp 12 phòng a, nàng mới vừa đi tiến tầng 3, lập tức đã rơi vào tầm ngắm chủ nhiệm phòng a.

"Bạch Tiên Tiên!"

Một người phụ nữ chân đi đôi giày cao gót, dáng người ngực tấn công mông phòng thủ bước lại gần, giáo viên chủ nhiệm lớp tên Vương Nhược Lan một tay chơi đùa lọn tóc lượn sóng của mình, tay kia lại kẹp thẻ học sinh của Tiên Tiên, ánh mắt chuyển từ thẻ học sinh lên khuôn mặt của Tiên Tiên, đầu tiên là kinh ngạc khuôn mặt nhỏ xinh của thiếu nữ, hai ánh mắt chạm nhau, Nhược Lan đối diện với anh mắt đầy lười biếng, quyến rũ của Bạch Tiên Tiên, Vương Nhược Lan đột nhiên phừng phừng lửa giận.

Nàng thật sự thật sự tức giận, ngày hôm qua nàng chờ tới ba tiếng mới nhận được cuộc gọi điện báo xin nghỉ của người lớn, đã là học sinh lớp 12, có còn đứa học sinh nào lười như vậy?

Bệnh có xíu liền kêu phụ huynh gọi điện ? Ngày đầu tiên đến lớp đã thế còn cho cô chờ? Có còn ý thức học tập không vậy!

Đừng nghĩ xinh đẹp là tha thứ, xinh đẹp có thể ăn thay cơm à?

"Cô còn biết chính mình là học sinh lớp 12 không? Lớp 12 đã sắp thi đại học rồi, tôi đặc biệt thông báo cho cô biết không thể được nghỉ học thêm nữa chỉ biết kéo điểm thi đua của lớp xuống, nếu không dù là học sinh giỏi của quốc gia đi chăng nữa, cô cũng không bao giờ tốt nghiệp được đâu!"

Vương Nhược Lan là giáo viên tốt nghiệp Đông Đại, trực tiếp chuyển tới trường này làm cô giáo, cũng khá lực lượng trong trường, mà cô ta không biết Bạch Tiên Tiên là tiểu thư Diệp mới nạt nộ Tiên Tiên như vậy.

Vì thế, ở trong mắt Bạch Tiên Tiên, chỉ thấy một nữ nhân quyến rũ đê tiện uốn éo bước tới, bắn ra hàng loạt từ hiện đại mà nàng chẳng thể nào hiểu được như một cái súng máy.

Bạch Tiên Tiên cúi đầu xuống, tóc mái dài che khuất đi đôi mắt của nàng, dường như đã tiếp thu lời phê bình của Vương Nhược Lan đang cúi đầu áy náy, càng như vậy Vương Nhược Lan dường như thỏa mãn được hứng thú, càng hào hứng chỉ trích nàng.

Hai học sinh liền đứng ở trước cửa sổ phòng a, mấy bạn học đứng trong nhà nhìn xuyên qua cửa kính, kinh ngạc bàn tán: " Nó là học sinh mới đúng không? Chưa gì mà đã bị bà già Nhược Lan khó tính bắt được rồi kìa, xem xem bị nói đến mức không dám ngẩng đầu luôn ."

Nhưng thật ra trong đầu Bạch Tiên Tiên lại đầy mờ mịt: "Ngân Hà, nàng luyên tha luyên thuyên nói cái gì đấy?"

Quên cho Bạch Tiên Tiên xem trước tư liệu về trường học, Ngân Hà thầm mắng bản thân đây chính là sai lầm nghiêm trọng trong kiếp làm hệ thống của nó, nhưng rất nhanh Ngân Hà liền đền bù, trực tiếp đem tư liệu ném thẳng vào não cửa Tiên Tiên.

Bạch Tiên Tiên tiêu hóa tin tức một lát, thở dài: " Ta không thể OOC với chủ nhiệm lớp sao, đừng nói không thể OOC nha?"

"Có thể có thể có thể, đối mặt với loại nữ phụ tuyến 28 còn không bằng như cô ta, nương nương người cứ OOC, thích làm như thế nào liền làm thế đấy" Ngân Hà nhìn Bạch Tiên Tiên cúi đầu nghe chửi nửa ngày trời, trong lòng có áy náy, vội vàng cổ vũ nàng.

"Tốt ." Bạch Tiên Tiên cười.

Lúc nàyVương Nhược Lan chửi vẫn chưa ngừng nghỉ, từ việc Bạch Tiên Tiên xin nghỉ bệnh liền sẽ kéo xếp hạng của lớp lại nói đến: " Loại cin gái không chăm lo học tập lại còn không có nghề như vậy Vương Nhược Lan ta đây thấy rất nhiều, suốt ngày chỉ biết ăn bám cha mẹ của mình, bán khuôn mặt của bản thân liền thích làm gì thì làm à? Mua bằng của mấy trường nước ngoài, sau đó lại đút tiền để vào trường trọng điểm trong nước, ta thấy chắc bố mẹ cô tốn không ít tiền nhỉ? Hay là cô không biết Đông Lâm là trường cấp ba nổi tiếng, con cái nhà giàu, phú nhị đại nhiều lắm, đừng nghĩ muốn đút con cái vào để câu mấy con rùa vàng... "

Vương Nhược Lan nói đến một nửa, lại thấy con bé trước mặt hất nhẹ tóc mái, lộ ra một đôi mắt to tròn xán lạn đầy tươi đẹp.

Dáng vẻ đầu sức sốnng tuổi xuân như vậy, Vương Nhược Lan lùi ba năm cũng không trở nên như thế, nàng chủ nhiệm lớp ba năm, năm nay 25 tuổi lại như 35.

Vương Nhược Lan càng khó chịu, ngực phập phồng, đôi mắt thiếu nữ cong cong như vầng trăng non.

"Cô giáo, em như thế nào nhà em  thế nào......"

Bạch Tiên Tiên gằn từng chữ một, hất mặt, cười đến tươi rói: "Liên– quan-nhà- cô-à?"

"Diệp Đình Thu là anh trai em, cô có việc liền đi tìm ảnh đi. Diệp Đình Thu của Diệp gia thành phố A, đừng tìm em, em không tiếp đâu."

Có Diệp Đình Thu, nàng còn cần câu rùa nào nữa?

Thật nực cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro