Hệ thống kích hoạt
Trung tâm bệnh viện Tân Trạch, tầng chín.
Ở một gian phòng trống rỗng, ở giữa bày một cái bàn hình chữ nhật làm từ pha lê, một nữ nhân trần truồng đang ngâm trong chất lỏng màu lam đột nhiên mở mắt, trong mắt tràn ngập thống khổ, kinh sợ, tựa một chú mèo bị thương.
Bàn tay tái nhợt, mảnh khảnh từ trong chất lỏng nâng lên, ấn xuống cái nút màu đỏ phía trên tấm che, tấm màn che kín chậm rãi lui về phía sau hai bên.
- "Xôn xao!"
Nữ nhân đột nhiên từ trong nước ngồi dậy, mạnh mẽ hít một hơi, sau đó kịch liệt thở hổn hển, đồng tử co chặt từng đợt, trên mặt tái nhợt là dấu vết sợ hãi và tim đập nhanh.
Qua một lúc, những cái hình ảnh đó thảm thiết dần dần tiêu tán, khoảnh khắc tử vong kia mang đến thống khổ cũng dần dần bình ổn, hô hấp mới chậm rãi vững vàng, tay vô lực đáp ở thành trên khoang, nữ nhân ngẩng đầu lên, nhìn quét một vòng gian nhà ở này, thống khổ lạ bất đắc dĩ mà nhắm mắt, chua xót nhận mệnh: "Lại đến một lần nữa."
Đây là lần thứ mấy?
Đại khái là lần thứ năm hoặc là lần thứ sáu...... Nhớ không rõ.
Lúc này, đây là lần nàng kiên trì lâu nhất, năm tháng.
Kết quả vẫn là trở lại cái địa phương quỷ quái này, lại một lần một lần nữa bắt đầu.
Nàng tên Dịch Miêu, năm nay 23 tuổi, chết vì sự cố trụy tim, thời gian tử vong là ngày 1 tháng 4 năm 2018.
Thời điểm tỉnh lại phát hiện chính mình nằm ở tron một bộ "Quan tài pha lê", cả người bị ngâm trong chất lỏng màu lam không rõ thành phần, mà nàng cũng chưa chết, thời gian là ngày 1 tháng 4 năm 2022, bên ngoài đã không phải thế giới mà nàng hiểu rõ, mà là tận thế nơi hoành hành của tang thi mất đi nhân tính.
Mỗi một lần trải qua tử vong, nàng liền sẽ một lần nữa trở lại cái địa phương này, từ cái pha lê khoang này tỉnh lại, thời gian như cũ là ngày 1 tháng 4 năm 2022.
- "Đinh! Hệ thống cứu vớt đang kích hoạt, mong chờ một chút ——"
Trong đầu lại một lần nữa vang lên này thanh âm quen thuộc, trong mắt Dịch Miêu lần này ngay cả một tia sóng cũng lười nổi lên. Từ nơi "Quan tài" bò ra, đến thời điểm rơi xuống đất, nàng vẫn bởi vì chân mềm mà lảo đảo một chút.
Đã trải qua vài lần trước, nàng đã thói quen vừa mới tỉnh lại liền suy yếu, đi đến một cái bàn bên cạnh duy nhất trong căn phòng này, trên bàn có cái rương đang mở ra, đồ vật bên trong vừa xem liền hiểu ngay.
Một bộ quần áo, một đôi giày, một thanh đoản đao.
Dịch Miêu đem vải bố trắng trên bàn kéo xuống, đem người lau khô, lại đem đầu tóc xoa nắn một hồi, mãi đến lúc không còn giọt nước thì nàng mới bắt đầu mặc quần áo.
Quần áo giống như được chế tạo dành riêng cho nàng, vải dệt mảnh khảnh giống như da thịt của chính nàng. Đoản đao chỉ dài như cánh tay nàn, lại là vũ khí sắc bén chém sắt như chém bùn, gần một năm thời gian tới nay, không biết có bao nhiêu tang thi bị giết dưới đoản đao. Mà hiện tại, cây đao này bị nàng dùng để cắt tóc, từng sợi tóc theo bả vai chảy xuống, ướt lộc cộc dính trên mặt đất. Đây là lần đầu tiên hay là lần thứ hai? Nàng bị tang thi tay nắm lấy tóc, sau đó bị cắn.
Dịch Miêu dùng vòi trên tấm kim loại dội xuống mái tóc có chút so le, vừa lòng nhếch môi cười một chút.
- "Đinh!" Âm thanh hệ thống thanh thúy nhắc nhở lại một lần vang lên:
- "Hệ thống kích hoạt thành công, xem xét hay không?"
Không để ý đến thanh âm này, đem đoản đao nắm ở trong tay, Dịch Miêu hoạt động các khớp xương cứng đơ một chút, sau đó lẳng lặng chờ đợi cảm giác suy yếu khi vừa mới thức tỉnh biến mất, mãi đến thời điểm cảm quan thân thể lần nữa trở nên nhạy bén, trong thân thể cũng tràn ngập lực lượng, Dịch Miêu lần thứ sáu kéo cửa phòng này đi ra ngoài.
Trong nháy mắt nàng ra khỏi phòng, phía sau cửa có một trận vặn vẹo, sau đó quỷ dị cùng vách tường bên cạnh hòa hợp thành một thể, biến thành một vách tường hoàn chỉnh vô khuyết, giống như căn bản là không có tồn tại căn phòng nào, mà Dịch Miêu sớm đã thấy nhiều lần nên cũng không có biểu tình gì.
Hành lang thật dài không có ảnh ai, trên mặt đất nơi nơi đều là dấu chân hỗn độn cùng vết máu khô cạn loang lổ, ngẫu nhiên còn có cánh tay bị gặm cắn qua cùng thi thể bị tàn phá chỉ còn lại có nửa đoạn dưới, thoạt nhìn như là hiện trường vụ án khủng bố giết người.
Dịch Miêu nắm đao, mắt nhìn thẳng, tản bộ hướng tới một đầu khác của hành lang dài.
Tại chỗ ngoặt có một đạo bóng đen mạnh mẽ xông ra, Dịch Miêu ngay cả mí mắt cũng chưa nâng một chút, né qua cánh tay cứng cáp duỗi lớn của nó, đoản đao trong tay nhanh chóng giơ lên, chính xác tàn nhẫn nhắm vào mắt phải của nó, giống như trong tưởng tượng của Dịch Miêu, đoản đao trong tay không có chút nào trì trệ xỏ xuyên qua đầu của nó, động tác giống như nước chảy mây trôi, phảng phất đã đã làm vô số lần.
- "Hy vọng đây là cuối cùng một lần." Dịch Miêu thở dài, rút đao ra.
Thân thể "Nữ nhân" tức khắc uể oải trên mặt đất, gương mặt hư thối cùng thân thể cứng đờ đều biểu thị thân phận của nàng, đã là một khối thể xác không có tư tưởng, chỉ biết đi săn vật còn sống.
Một ngày vô cùng bình thường ba tháng trước, nhật thực đã xảy ra mà không có bất kì sự báo trước nào.
Chờ đến mặt trời lên mới phát hiện có rất nhiều người té xỉu.
Cùng với đó chính là triệu chứng liên tục sốt cao không lùi, bệnh viện lâm vào bạo loạn.
Ở cái niên đại tin tức nổ mạnh này, khủng hoảng lấy tốc độ cực nhanh bay vào trong đám người truyền bá.
Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, đây là lúc tận thế bắt đầu.
Những người sốt cao không lùi đó, trong thời gian một đến ba tiếng đồng hồ, tất cả đều hạ sốt, sau đó chuyển tỉnh, sau đó...... Bắt đầu lao ra cắn người sống.
Một cái miệng vết thương nho nhỏ cũng có khả năng bị cảm nhiễm virus tang thi, nhanh thì mười phút, chậm thì vài giờ, liền sẽ bị cảm nhiễm thành một cái xác không hồn, tiếp tục cắn người sống. Cùng so với tỷ lệ cảm nhiễm bệnh chó dại cắn, nhiễm độc, virus tang thi là trăm phần trăm cảm nhiễm, tốc độ truyền bá cực nhanh vượt qua mọi loại bệnh dịch mà nhân loại trải qua từ trước đến nay.
Một tòa rồi lại một tòa thành thị, đều bị virus tang thi công hãm.
Toàn thế giới lâm vào một mảnh hỗn loạn trong bóng tối.
Mà ở mạt thế bắt đầu ba tháng sau, Dịch Miêu bắt đầu thức tỉnh lần đầu tiên.
Mạnh mẽ đẩy cửa thông đạo khẩn cấp ra, đồng thời đè lại cửa, dùng sức đập vào tường, nguyên bản tang thi đi đến phía sau cửa đột nhiên bị va chạm, còn chưa kịp phản ứng lại đã bị ngăn chặn nửa người, không thể động đậy, chỉ là múa may cánh tay gãi lung tung, trong cổ họng phát ra thanh âm nôn nóng hiển hách, Dịch Miêu một tay ngăn chặn ván cửa, giơ tay chém xuống, thanh âm liền đột nhiên im bặt.
Dịch Miêu ngồi xổm xuống, đem đồng hồ trên tay tang thi áo blouse trắng nam tính gỡ xuống, thuần thục mang ở trên tay của mình, sau đó mới tiếp tục đi xuống dưới lầu.
Từ lầu một đến lầu chín, vô luận là trên tường hay là trên mặt đất nơi nơi có thể thấy được các loại vết máu màu đen khô cạn biến thành, thi thể tang thi bị đứt đầu, bộ mặt con người bị gặm cắn thay đổi hoàn toàn, các bộ tứ chi tàn khuyết, mùi hôi thối làm con người hít thở không thông, hết thảy những thứ này đều sẽ làm một người bình thường sợ tới mức mặt không còn chút máu.
Mà Dịch Miêu tại thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này đích xác cũng sợ tới mức hai chân nhũn ra, sắc mặt trắng như tờ giấy, nhưng mà hiện tại nàng đã có thể mặt không đổi sắc đi qua, chỉ là mùi tanh tưởi kia vẫn làm nàng thấy thật không dễ chịu.
Cầu thang từ lầu đến lầu một này không có nguy hiểm, Dịch Miêu dùng thời gian nhanh nhất từ lầu chín vọt tới lầu một, động tác của nàng phi thường nhanh nhẹn, bước chân thực nhẹ, sẽ không bởi vì tiếng bước chân trong lúc chạy phát ra mà kinh động thứ gì, từ lầu chín một đường vọt tới lầu một, hô hấp lại vẫn vững vàng như cũ.
Tố chất ở thân thể trụy tim trước của nàng vô cùng kém, không làm được những vận động kịch liệt, chạy 500m cũng sẽ hô hấp khó khăn, hơn nữa nàng còn bị cận thị. Thực hiển nhiên thân thể của nàng đã bị cải tạo qua, cảm quan cũng càng trở nên nhạy bén thêm.
Từ thông đạo khẩn cấp đi ra ngoài, liền đến lầu một.
Dịch Miêu nâng cánh tay lên nhìn thời gian một chút, lúc này bọn họ còn chưa tiến vào nhanh như vậy, nàng liếc mắt một cái, tìm phương hướng đại sảnh, sau đó hướng cái thông đạo tương phản kia bước đi. Phương thức công kích của Dịch Miêu hiện tại hơn phân nửa đều hoàn toàn lợi dụng kinh nghiệm phong phú của nàng làm kỹ xảo mang tính công kích, động tác của nàng như là một con báo giống nhau, nhanh nhạy, nhẹ nhàng vòng đến phía sau tang thi, sau đó đao từ cái ót thẳng chém đi —— lợi dụng đầy đủ ưu thế của mình cùng hoàn cảnh xấu của tang thi tiến hành công kích có thể đạt trình độ lớn nhất mà lại làm chậm sự hao tổn của thể lực.
Nhưng mà nàng dùng tích phân đổi giá trị thể lực ở lúc tử vong qua đi trực tiếp bị tiêu hao, giết hơn mười đầu tang thi liền cảm thấy bàn tay nắm đao run mạnh, cánh tay cũng bắt đầu nhức mỏi.
Giải quyết một con tang thi cuối cùng rớt trên hành lang này, Dịch Miêu không có tiếp tục nữa.
Thanh âm lạnh băng của hệ thống bắt đầu báo cáo chiến tích:
- "Đánh chết 16 đầu tang thi, đạt được 16 tích phân. Đổi hay không?"
- "Đổi không gian."
- "Không gian khởi động."
Thừa dịp còn có thời gian, Dịch Miêu không chậm trễ nữa, ngựa quen đường cũ tới dược phòng, kệ để hàng bên trong đều ngã trái ngã phải, bị lật đến lung tung rối loạn, hiển nhiên có không ít người ghé vào, Dịch Miêu ở trong dược phòng dạo qua một vòng, sau lúc nàng đi ra khỏi dược phòng, trừ bỏ kệ để hàng cùng cái bàn ở ngoài, dược phẩm tức khắc tất cả đều biến mất vô tung vô ảnh.
Hệ thống lại lần nữa vang lên:
- "Trước mặt tích phân có thể sử dụng không gian trong 100 giờ."
Dịch Miêu nghĩ chính mình ở hệ thống trước tích lũy mấy ngàn tích phân mà đau lòng. Bất quá loại cảm giác này nàng đã thành thói quen, nàng hiện tại chỉ hy vọng đây là một lần cuối cùng.
Giơ tay nhìn thoáng qua thời gian, nàng đi ra khỏi dược phòng, hướng đại sảnh đi đến.
Thời gian nắm chắc vừa lúc, ở thời điểm Dịch Miêu tới đại sảnh, tiếng bước chân hỗn độn cũng đồng thời vọt vào đại sảnh. Không chờ họng súng nhắm vào chính mình, Dịch Miêu trước tiên đã đem đôi tay giơ lên, lòng bàn tay hướng ra ngoài, tỏ vẻ chính mình vô hại.
_______________________________________
Tình hình là truyện do một mình ta edit với beta nên tiến độ sẽ siêu rùa bò =)))) hoan nghênh mọi người nhảy hố
Cố gắng mỗi tuần một chương =)))))))) vì ta cũng thi cử khá nhiều
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro