Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[QUYỂN 1] CHƯƠNG 15: KHÁNG CỰ TRONG VĂN PHÒNG

Khoa Phục Vụ? Không phải là khoa của cô sao?

Vì sao nhân viên nữ của khoa khác phải phục vụ giám đốc của phòng quan hệ công chúng chứ? Dao Dao bị cuộc trò chuyện của hai người kia trở nên hoang mang.

"Nhân viên ở khoa Phục Vụ đa số cũng đã 30 rồi, anh biết tôi chỉ muốn phụ nữ 20 trở xuống thôi, anh đang đùa tôi sao?" Long Diệp vờ hét lên phẫn nộ.

Ngự Ngạo Thiên liên tục giải thích: "Thực xin lỗi Giám đốc Long, tôi sẽ nhanh chóng tìm nhân viên dưới 20 cho ngài."

Nhân viên dưới 20? Hầu hạ? Chuyện bọn họ đang nói chẳng lẽ là...

Dao Dao hoảng sợ, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch.

"Tìm được rồi Giám đốc Long, Khoa Phục Vụ có một nhân viên trực thang máy mới vào tuổi dưới 20, tên cô ấy là... Lạc Dao Dao."

Không thể nào? Cô đúng là xui xẻo, vừa mới đi làm hôm sau lại gặp loại chuyện này. Cô quay người lại...

Hai người đàn ông bên trong thang máy hệt như một con sói đói mà nhìn cô, nụ cười không chút đứng đắn.

Thật, thật đáng sợ...

"Giám, Giám đốc Long, tôi chỉ là một nhân viên mới thôi."

Hai người đàn ông nhìn nhau, Long Diệp đi tới: "Thì ra cô chính là Lạc Dao Dao. Không tệ, tôi rất khá là thích loli."

Chết, cô đang tự chui đầu vào lưới sao? "Giám đốc Long, anh có thể đổi người khác được không, tôi không biết phục vụ." Long Diệp nghiêng đầu, trừng mắt nhìn Ngự Ngạo Thiên.

Anh nhún vai, ra vẻ mình vô tội.

"Thay người?" Long Diệp có chút khó xử. "Hừm...thật ra, nhìn kỹ thì nên đổi người khác thì hơn, tôi không thích 'phẳng' đâu."

Phù... Tốt rồi...

Tuy hơi khó chịu vì bị chê ngực phẳng nhưng so với chuyện kia thì tốt hơn nhiều, cô trở nên nhẹ nhõm.

Nhưng ngay sau đó...

"Cậu!" Long Diệp chuyển hướng, chỉ Ngự Ngạo Thiên đang đứng đó: "Cô nhân viên Lạc Dao Dao này thưởng cho cậu, nếu cậu không 'làm' được thì có nghĩa là cậu không có năng lực làm việc ở đây, lập tức rời khỏi Berson cho tôi. Hiểu chưa?" Nói xong, anh đưa tay đẩy Dao Dao làm cô đứng không vững ngã vào lòng Ngự Ngạo Thiên.

"Giám đốc Long, ngài làm vậy tôi rất có xử. Nhưng vì công việc, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ." Ngự Ngạo Thiên tùy tiện nở nụ cười, tay giữ chặt cơ thể đang run rẩy của cô.

Trời ơi, cô nói muốn thay người, không phải là thay cho cô người đàn ông khác.

Rốt cuộc Berson là công ty như thế nào, vừa thoát khỏi hang cọp bây giờ lại nhảy vào hang sói, thật muốn chết!

Thang máy dừng lại ở tầng 41, Long Diệp trao đổi ánh mắt với Ngự Ngạo Thiên sau đó rời đi trước...

"Thả tôi ra, thả tôi ra, hôm qua anh đã hứa với tôi sẽ không quấy rầy tôi nữa mà." Dao Dao bị Ngự Ngạo Thiên mang ra khỏi thang máy, không ngừng giãy dụa.

Anh cười bất đắc dĩ: "Bảo bối, cô cũng thấy đấy, tôi là 'thân bất do kĩ' thôi." Anh ôm cô như ôm trẻ con đi về phía phòng quản lý của ngành Quan hệ công chúng.

Lúc này, Long Diệp đã thay anh dọn sạch 'chiến trường', bây giờ đang đứng ở cửa văn phòng đợi bọn họ: "Tôi rất mong chờ biểu hiện của cậu đó."

"Vâng, tôi tuyệt đối sẽ không làm Giám đốc Long thất vọng." Ánh mắt hai người đàn ông đều đổ dồn vào cô, nhếch môi cười.

Dao Dao như một con búp bê vải, mặt lạnh nhìn Long Diệp: "Giám đốc Long..." Cô vẫn mang hy vọng cuối cùng anh sẽ đổi ý.

Đáng tiếc hai người đàn ông này kẻ tung người hứng lâu như vậy, làm gì có chuyện thay đổi kế hoạch dễ dàng được?

Bước vào trong phòng, Ngự Ngạo Thiên quét hết đồ vật trên bàn xuống, đặt Dao Dao lên trên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro