Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[QUYỂN 1] CHƯƠNG 1: TRÊU CHỌC ĐÀN ÔNG

Tại một nơi xa hoa của Nhật Bản, khắp nơi là cảnh nhảy múa hỗn loạn, nhốn nháo.

Ngưu Lang.

Tại một góc của đại sảnh tầng 1, Lạc Dao Dao uống đến say khướt, liếc nhìn hai chàng trai bên cạnh mình, oán trách cô bạn thân: "Tiểu, Tiểu Mạn, cậu còn nói Ngưu Lang nhiều...nhiều trai đẹp nhất, làm tớ thất vọng quá, ọe..."

"Này, Tiểu Mạn, chúng tôi vì mẹ cô là khách quen của quán nên mới tiếp cô ấy, giờ lại chê chúng tôi không đủ đẹp, ý gì đây?!" Bị sỉ nhục như vậy, đứa con trai nào có thể chịu nổi?

Cung Tiểu Mạn bất đắc dĩ bĩu môi: "Thành thật xin lỗi, cô ấy uống nhiều quá nên mới nói vậy. Xin lỗi , xin lỗi"

Thấy bạn mình cùng hai tên trai bao thì thầm to nhỏ, Dao Dao mơ mơ màng màng nhìn chung quanh: "Ừm....". Sau đó dừng lại trên hình bóng tại lối vào của Ngưu Lang.....

Chỉ thấy một người đàn ông cả người mặc âu phục chậm rãi đi vào. Sự xuất hiện của hắn thu hút sự chú ý của toàn bộ khách nữ trong quán.

Mái tóc đen bóng rẽ ngôi, lông mày anh tuấn thon dài, ẩn chứa con ngươi đen láy vô cùng sắc bén, môi mỏng tùy tiện nhếch lên, đường nét vô cùng sắc sảo, dáng người cao lớn thon dài nhưng không thô kệch. Như đại bàng trong đêm đen, lạnh lùng quyến rũ nhưng không mất đi khí thế bức người, một khí thế cao ngạo đến mức khinh thường trời đất.

Ngay cả những thuộc hạ phía sau anh, nhìn bề ngoài cũng không hề tầm thường, nhưng đều trở nên nhạt nhòa khi đứng bên cạnh anh ta. Không, phải nói là toàn bộ những trai bao ở Ngưu Lang này về ngoại hình hay khí thế khi so với người đàn ông đều trở nên nhạt nhòa.

Chính là anh ta! Dao Dao đột nhiên đứng lên, chỉ tay về hướng người đàn ông cách đó không xa: "Anh đứng lại cho tôi!"

Khi cô cất tiếng, cả không gian lập tức trở nên yên tĩnh. Hai chàng trai đi cùng cô nghe vậy liền nhìn theo hướng cô nói...

"Không...không thể nào. Tiểu Mạn, bạn của cô điên rồi sao? Dám...dám trêu chọc người đàn ông đó?!"

"Bình thường mà, anh ta đẹp như vậy, tôi cũng muốn đến trêu chọc, chọc ghẹo một chút." Cung Tiểu Mạn chưa hiểu lý do, vẫn si mê thưởng thức người đàn ông gần đó.

"Trời ơi! Tiểu Mạn, cô không biết, anh ta là..."

"Cô gái, cô gọi tôi ư?" Người đàn ông cất giọng trầm thấp, từng bước tiến về phía Lạc Dao Dao, ánh mắt lóe lên một tia sáng vô cùng lạnh lẽo.

"Đúng thế." Lảo đảo đến trước mặt hắn, gật đầu tán thưởng: "Ngoại hình của anh xem như giống một trai bao. Lại đây, tôi muốn anh tiếp tôi." Tay nhỏ túm lấy cà vạt, cương ngạnh lôi anh đến chỗ ngồi của mình.

Thuộc hạ của người đàn ông thấy vậy, lông mày gần như muốn dựng thẳng lên. Vậy mà người đàn ông kia lại lặng lẽ duỗi tay ra hiệu không được manh động, mấy tên thuộc hạ lúc này mới thả lỏng...

Người đàn ông vừa ngồi xuống, hai tên trai bao lập tức đứng lên, hai chân không ngừng run rẩy.

"Khụ." Người đàn ông khẽ ho một tiếng, vẫy tay. Hai tên trai bao như nhận được mệnh lệnh, yên lặng lui ra, không quên mang theo cây "hoa si" Cung Tiểu Mạn rời đi.

Bị cồn rượu làm cho nửa tỉnh nửa mê, Lạc Dao Dao không nhận ra bạn mình đã bị mang đi, cầm lấy ly rượu trên bàn: "Nào, anh đẹp trai, mời...mời ta uống rượu..."

Người đàn ông cười một cách rất gian tà, liếc nhìn ly rượu mà cô đưa, thản nhiên vắt chéo chân. Cảnh tượng này giống như cô mới là người tiếp rượu, còn anh là khách vậy, thật buồn cười.

"Này, anh đẹp trai, bây giờ khách kêu anh uống rượu mà anh không chịu uống? Nhanh lên! Uống!"

"Hửm?" Nghe giọng điệu ra lệnh của cô, ánh mắt người đàn ông lóe lên, nắm lấy cằm cô: "Cô gái, chưa đủ vị thành niên thì đừng tới đây chơi đùa. Cẩn thận, 'chơi với lửa có ngày chết cháy' đấy!"

Lúc này, vẻ mặt người đàn ông tràn ngập sự u ám và bá đạo khiến cho những người ở đây có mạnh mẽ cỡ nào cũng cảm thấy ngạt thở, nhưng kẻ say mèm như Lạc Dao Dao làm gì chú ý đến sự thay đổi này?

"Này, anh làm tôi đau! Tôi... tôi nói cho anh biết, hôm nay tôi muốn tới đây quậy đấy, ai cần anh lo!?"

"Thú vị đấy..." Buông tay ra, người đàn ông đứng lên, chậm rãi đi về phía một tên thuộc hạ, nói nhỏ: "Mang cô ấy tới phòng tôi." Ánh mắt u ám hiện lên một sự thâm thúy khó đoán, bước chân của anh nhanh dần, từ từ biến mất tại lầu 1 đại sảnh... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro