VĂN ÁN
VĂN ÁN 1
Dư Vy vừa lên đại học, lòng ngập tràn phấn khởi mà gia nhập hội học sinh.
Chỉ muốn làm thật tốt công việc của mình, ai ngờ lại bị xem như chân sai vặt.
Thật là mệt mỏi quá đi mà, cảm giác muốn ngừng thở luôn…Lúc này, bên cạnh lại xuất hiện một người nam sinh, ôm lấy đồ vật trên tay cô.
Lâm Cảnh Trạch quan tâm mà hỏi: "Sao không gọi anh đến giúp?"
Dư Vy nghịch ngợm trả lời: "Để nam thần hạ mình thu dọn đồ đạc, có cần trả phí không đây?"
–– "Đưa người."
★
Trong mắt Lâm Cảnh Trạch, con gái chỉ có hai loại:
–Người bình thường
–Dư Vy
VĂN ÁN 2
Học bá nam thần lạnh lùng cao ngạo cuồng liêu mặt trời nhỏ ấm áp đáng yêu.
1.Dư Vy cảm thấy, nói về cao lãnh thì không ai so được với Lâm Cảnh Trạch, nhưng sao lúc mình và anh ở chung lại không thấy vậy đâu?
Cô đột nhiên muốn trêu chọc Lâm Cảnh Trạch, hỏi: "Vậy anh có dễ tiếp cận không?"
Lâm Cảnh Trạch thấy cô cười, nghe được ngữ khí nghịch ngợm, tự nhiên muốn xoa đầu cô, vì vậy liền đưa tay phủ lên đầu cô.
Anh trầm giọng hỏi: "Em cảm thấy sao?"
Dư Vy ngây người, khuôn mặt ửng đỏ tới tận mang tai.
Sao lại có cảm giác đùa giỡn người, lại bị người đùa giỡn?
2.Trong một buổi toạ đàm, Lâm Cảnh Trạch trước mặt người dưới đài mở miệng nói: "Thứ nhất, là tôi theo đuổi cô ấy. Thứ hai, có người cho rằng cô ấy không xứng với tôi, nhưng tôi muốn nói, tôi không cho rằng chính mình là ai, có bao nhiêu lợi hại. Nhiều người thích thêm biệt danh vào tên của tôi, nhưng trong lòng tôi, tôi chỉ là Lâm Cảnh Trạch, nếu có cũng chỉ là Lâm Cảnh Trạch thích Dư Vy."
Tips:
1. Giai đoạn trước vườn trường, hậu kỳ có chút đô thị, toàn văn rải đường, cẩu độc thân ngoan ngoãn ăn cẩu lương.
2.HE, 1V1
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro