Chương 1
*Lưu ý:
Truyện được tác giả viết với 2 góc nhìn, phần đầu tiên là góc nhìn của Lưu Lệnh Tư, phần thứ hai là góc nhìn của Hứa Giai Kỳ.
Vì tác giả là fan của Châu Kiệt Luân nên việc bạn thấy lời bài hát của Châu tổng xuất hiện trong đây cũng không có gì là lạ:)))))
1.llz: Trời trong xanh chờ đợi cơn mưa phùn, còn ta đang đợi người.(1)
"Thật xin lỗi, cho hỏi một chút Lưu Lệnh Tư là ai vậy?"
Đang ngồi bên giường, Lưu Lệnh Tư nghe được âm thanh từ cửa ký túc xá truyền đến, một cái đầu nhỏ với mái tóc ngắn từ cạnh cửa thò vào, có chút ngượng ngùng hướng bên trong hỏi thăm, muốn tìm được người mà mình đang tìm. Lưu Lệnh Tư khi đó không biết, từ câu nói này, vậy mà bắt đầu ngàn vạn câu chuyện về sau.
"A, là tôi". Lưu Lệnh Tư đứng lên đáp lại.
"Ồ, em là người ở trong group hỏi số lớp phải không?" Người kia với cái đầu nhỏ và mái tóc ngắn nói, giương khóe mắt, đem ánh mắt tập trung ngay tại bạn học nhỏ cao cao lạnh lùng vừa mới đứng lên này. Ngay sau đó nàng nói: "Chào em, chị là học tỷ cùng chuyên ngành với em, phụ trách trả lời các vấn đề về việc nhập học, nếu không trước tiên em add Wechat của chị đi. Sau này chị sẽ đem số lớp nhắn cho em". Sau khi nói xong nàng lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn, cúi đầu lấy điện thoại di động ra, một bên tóc ngắn xõa xuống, một bên vén sau tai.
Lưu Lệnh Tư nuốt một ngụm nước bọt, cũng vội vàng lấy điện thoại di động ra, mở ra giao diện của Wechat. Ảnh đại diện của học tỷ là một con tiểu hồ ly, Lưu Lệnh Tư không hiểu sao lại cảm thấy có chút giống người đang đứng trước mặt mình đây.
"Đúng rồi, chị là Hứa Giai Kỳ, về sau em cứ gọi Kiki là được, có vấn đề gì đều có thể trực tiếp dùng Wechat để hỏi chị. Em nghỉ ngơi đi, chị đi trước".
"Ừ... A... Được rồi... Hẹn gặp lại, học tỷ". Lưu Lệnh Tư không hiểu sao vì cái gì mà mình đột nhiên trở nên ấp úng, liền ngay cả lời tạm biệt cũng nói không rõ ràng. Nàng nhìn bóng lưng của học tỷ, lại cúi đầu nhìn một chút Wechat của chị ấy, trong lòng âm thầm đọc lên: "Kiki..."
1.xjq: Dưới đáy bình nét bút chữ Lệ phản phất nét phiêu dật của tiền triều. Coi như ta vì người mà phục bút.(2)
Hôm nay là ngày khai giảng đầu tiên của tân sinh viên, Hứa Giai Kỳ là sinh viên ưu tú của trường nên phải giúp đỡ thầy cô chuẩn bị công việc liên quan đến buổi lễ khai giảng, đồng thời phải gánh luôn việc giải đáp thắc mắc của tân sinh viên. Hứa Giai Kỳ đang cùng Hứa Dương - bạn cùng phòng của mình đi dạo trên con đường phủ đầy bóng râm thì nhìn thấy xa xa có một nữ sinh tóc dài đội mũ lưỡi trai, vóc dáng gầy gò cao cao, mặc một chiếc áo tay ngắn thuần trắng, quần short, đang lôi kéo chiếc vali dán đầy hình khủng long hết nhìn đông tới nhìn tây đi về phía trước, hình như là không biết đường. Cách một con đường, Hứa Giai Kỳ không kiềm được đem ánh mắt dán trên người nàng, yên lặng chăm chú nhìn cô gái kia. Cô gái kia vì lo nhìn xung quanh, không để ý liền trực tiếp đụng phải một bạn học khác. Hứa Giai Kỳ thấy cảnh này nhịn không được cười ra tiếng, Hứa Dương không hiểu hỏi nàng cười cái gì, nàng cúi đầu cười cười sau đó lắc đầu nói: "Không có gì, không có gì". Không biết vì cái gì, Hứa Giai Kỳ cảm thấy mình cùng cô gái kia nếu đứng chung một chỗ, hẳn là sẽ rất xứng đôi. Nghĩ đến nàng đây lại không kiềm được mà mỉm cười.
"Lệnh Tư!" Đột nhiên Hứa Giai Kỳ nghe được bên kia đường có người đang gọi cái tên này, ngẩng đầu nhìn qua, phát hiện có một người đang vẫy tay với cô gái kia. "Thì ra gọi là Lệnh Tư, cái tên thật dễ nghe".Hứa Giai Kỳ yên lặng ở trong lòng nghĩ.
"Này Giai Kỳ! Cậu đứng đó làm cái gì vậy? Thầy cô đang giục chúng ta kìa, mau đi thôi!" Hứa Giai Kỳ không có chú ý, thì ra mình bị Hứa Dương bỏ lại một đoạn. Nàng vừa nói: "Tới rồi tới rồi" vừa vội vàng chạy đến.
Đến khoa, thầy cô để các nàng hỗ trợ sửa sang một chút tư liệu của tân sinh viên, đem phòng ký túc xá phân cho sinh viên xong, thuận tiện nhắc đến đàn em mới vào trường. Hứa Giai Kỳ cùng Hứa Dương vừa chỉnh sửa tư liệu vừa nói chuyện phiếm:
"Này Hứa Giai Kỳ, cậu nói xem liệu sẽ có một học đệ thật đẹp trai hay không? Ai, khẳng định đến lúc đó lại sẽ có một đoàn người theo sau cậu, lần này cậu có nên cân nhắc không? Năm 4 đại học rồi, cũng nên suy nghĩ một chút".
"Cậu nói bậy cái gì vậy, mình là loại người đó sao?" Hứa Giai Kỳ dùng tài liệu trong tay vỗ vỗ lên đầu Hứa Dương, giả bộ như tức giận. Đột nhiên nàng nhìn thấy phần tài liệu tiếp theo để tên là Lưu Lệnh Tư . "Lệnh Tư, Lưu Lệnh Tư. Cô gái vừa rồi không lẽ cùng khoa với chúng ta?!" Hứa Giai Kỳ kinh ngạc mở to hai mắt, cầm lấy phần tài liệu kia cẩn thận nhìn: "Ảnh chứng minh mà cũng đẹp mắt như vậy, quả nhiên là em ấy". Hứa Giai kỳ khóe miệng không tự chủ giương lên.
"Các em chỉnh sửa thế nào rồi? Nhớ nhanh lên nhé, một lát liền sẽ có người an bài lãnh đạo đến thăm hỏi đấy". Tiếng của giảng viên đánh gãy suy nghĩ của Hứa Giai Kỳ, nàng vội vàng bỏ tư liệu trong tay xuống, quay lại đáp: "Vâng, bọn em xong ngay ạ, cái ký túc xá cuối cùng rồi". Sau đó cấp tốc đem mấy phần tư liệu sau chỉnh lý tốt, cùng Hứa Dương mang đến văn phòng của giảng viên.
Trên đường về ký túc xá, Hứa Giai Kỳ không hiểu sao hưng phấn lên, hồi tưởng lại phần tài liệu mới nhìn thấy hôm nay, ký túc xá của người kia, nàng suy nghĩ một chút liền liền không tự chủ muốn cười: "Cùng một khoa, về sau cơ hội gặp mặt chắc sẽ nhiều lắm, hắc hắc". Hứa Giai kỳ vụng trộm nghĩ đến, lộ ra bộ dáng giảo hoạt của tiểu hồ ly.
Vừa trở lại ký túc xá, liền thấy trong group tân sinh viên có một sinh viên để ảnh đại diện khủng long đang hỏi số lớp, ấn vào liền phát hiện là Lưu Lệnh Tư , trang cá nhân chỉ toàn khủng long và Châu Kiệt Luân, tại nơi rất bí mật mới tìm thấy một bức ảnh chụp của nàng. Tay để hình chữ V bên cạnh đôi mắt , mặt mũi đều viết "chớ lại gần", nhưng lại rất đơn thuần. Xem đến phần mô tả, chỉ có năm chữ "Đứa trẻ không hoàn hảo". Nhìn thấy cái này, Hứa Giai Kỳ lại nhịn không được nhếch miệng lên, quả nhiên là một đứa trẻ ngốc mà.
Không nói hai lời, Hứa Giai Kỳ cầm điện thoại di động lên liền phóng tới ký túc xá của Lưu Lệnh Tư, nàng nhớ kĩ số phòng. Nàng không kịp chờ đợi liền muốn đi làm quen một chút bạn học nhỏ này, muốn đợi cũng đợi không được.
Nhẹ nhàng gõ cửa túc xá, mở ra một khe nhỏ, hướng bên trong hỏi một câu: "Thật xin lỗi, cho hỏi một chút, Lưu Lệnh Tư là ai vậy?", sau đó ánh mắt điên cuồng bắt đầu tìm kiếm người kia.
"A, là tôi". Một thanh âm từ bên trong giường ngủ thứ nhất truyền tới, tiếp theo đã nhìn thấy đứa trẻ ngốc kia, người thật cùng ảnh chụp giống nhau, mặt mũi đều viết câu "chớ lại gần", nhưng so với ảnh chụp thì đẹp mắt hơn nhiều. Bạn học nhỏ này đối với người xa lạ đều có khoảng cách, điều này làm cho sự tò mò của Hứa Giai Kỳ đạt đến giá trị max, càng khó hiểu nàng càng muốn tìm hiểu.
"Add Wechat của chị đi". Hứa Giai Kỳ add xong Wechat một cách nhẹ nhàng, sau đó nghênh ngang về túc xá.
"Hắc, có Wechat rồi, ngày tháng sau này còn dài, mình không cần vội". Vừa đặt ghi chú "Đứa trẻ ngốc" xong, Hứa Giai Kỳ tà mị kéo khóe miệng đem ý nghĩ thể hiện ra vô cùng tinh tế.
Đúng vậy, ngày tháng của chúng ta còn dài.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
(1),(2): lời bài hát Sứ Thanh Hoa - Châu Kiệt Luân
Má ơi, dài muốn xỉu T.T
Mới chương 1 mà liêm sỉ cô Hứa rớt không còn một miếng:)))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro