Chương 6: Thử Thách Đầu Tiên
Kiệt cảm nhận được từng bước chân của mình dần trở nên nặng nề. Ánh sáng từ chiếc bùa trong tay anh bừng sáng, nhưng chính sự sáng chói ấy lại khiến không gian xung quanh thêm phần u ám. Mỗi bức tường trong hang động này như một tấm gương phản chiếu nội tâm của họ, khiến Kiệt không khỏi cảm thấy bất an.
"Cẩn thận." – Minh nói, giọng anh không còn lạnh lùng như trước mà thay vào đó là sự lo lắng. – "Lời nguyền không chỉ thử thách thể xác. Nó còn đánh vào tâm hồn chúng ta."
Kiệt gật đầu, nhưng trong lòng anh lại đầy sự nghi hoặc. Anh không tin rằng lời nguyền này chỉ là những thứ mà Minh nói. Những điều này chắc chắn là một phần trong kế hoạch lớn hơn mà anh chưa thể nhìn thấy hết.
Bỗng nhiên, một luồng gió mạnh lùa qua, khiến Kiệt và Minh phải dừng lại. Cùng lúc đó, một tiếng cười vang lên trong không khí, như thể có ai đó đang theo dõi họ.
"Ai?" – Kiệt hô to, nhìn xung quanh, nhưng chỉ thấy bóng tối dày đặc.
Minh đặt tay lên vai Kiệt, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.
"Đừng hỏi. Những câu hỏi này sẽ dẫn cậu vào con đường mà cậu không muốn đi."
"Vậy chúng ta phải làm gì?" – Kiệt hỏi, cảm giác căng thẳng đang dâng lên trong lòng.
Minh nhìn vào chiếc bùa, đôi mắt anh như đọc được điều gì đó từ những ký tự kỳ lạ trên đó.
"Đây là thử thách đầu tiên của lời nguyền. Cậu phải đối mặt với nỗi sợ hãi lớn nhất trong lòng."
Kiệt lùi lại, ánh mắt dò xét Minh.
"Nỗi sợ hãi lớn nhất?"
Minh không trả lời. Thay vào đó, anh đưa tay ra và bước tiếp về phía trước.
Ngay khi Kiệt bước theo, một cánh cửa lớn xuất hiện trước mặt họ, như thể từ đâu đó trong bóng tối. Cánh cửa đó dẫn vào một không gian khác, một căn phòng rộng lớn, nhưng lại vắng vẻ kỳ lạ.
Trong căn phòng này, Kiệt cảm thấy có một sự đè nén khủng khiếp. Cảm giác như mọi thứ đang sụp đổ, và nỗi sợ hãi đang lấp đầy không gian. Đột nhiên, một giọng nói vang lên, không phải từ đâu xa mà như đang từ chính bên trong lòng Kiệt:
"Cậu không thể cứu nổi cha cậu. Cậu không thể làm được gì để thay đổi số phận."
Tim Kiệt đập mạnh, anh không thể giải thích tại sao, nhưng tiếng nói này khiến anh cảm thấy choáng váng. Đó là nỗi lo sợ sâu thẳm mà anh luôn giấu kín bấy lâu: rằng mình không thể cứu nổi cha mình.
Nhưng giọng nói đó tiếp tục vang lên, như muốn đẩy anh xuống vực sâu của sự tuyệt vọng.
"Cậu đã thất bại ngay từ đầu. Lời nguyền này chỉ là một cái bẫy để kéo cậu vào bóng tối. Cậu không đủ mạnh mẽ."
Kiệt đứng im, tay nắm chặt chiếc bùa, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh. Anh không thể để nỗi sợ đó điều khiển mình.
"Tôi không tin." – Kiệt hét lên, mặc cho trái tim anh thắt lại vì cơn hoảng loạn. – "Tôi sẽ không để nó kiểm soát tôi."
Giọng nói im bặt, nhưng Kiệt biết rằng đó mới chỉ là bắt đầu. Những thử thách lớn hơn đang chờ đợi phía trước.
Khi căn phòng im ắng, Kiệt quay sang Minh, ánh mắt đầy quyết tâm.
"Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua. Đúng không?"
Minh gật đầu, nhưng ánh mắt anh lộ rõ sự lo lắng.
"Cậu đã vượt qua thử thách đầu tiên. Nhưng cái giá sẽ càng đắt hơn khi chúng ta tiến xa hơn."
Kiệt không nói gì, chỉ cảm thấy chiếc bùa trong tay ngày càng nóng bỏng, như thể nó đang hấp thụ hết sự kiên định của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro