Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

"Ngô Diệc Phàmthiếu gia, chúng tôi đã bắt được Trương Nghệ Hưng rồi a!" Một đám vệ sĩ áo đen cung kính cúi đầu trước thiếu niên tuyệt mỹ đương ngồi trên ghế sofa, đồng tử đối phương hơi hơi híp lại.

Ngô Diệc Phàm chậm rãi từ ghế sofa đứng lên, chỉnh lại thắt lưng. "Ai, thật phiền toái! Tuấn Miên ca rốt cuộc vì cái gì a a a! ! !"

Nghĩ nghĩ Tuấn Miên ca tuy rằng ở trước mặt mình chưa bao giờ che dấu tâm tư, hoàn toàn đem chính mình trở thành huynh đệ sống chết có nhau, nhưng cho tới bây giờ chưa lúc nào thất thần như vậy. Khóe miệng Ngô Diệc Phàm hơi hơi cong lên, thật muốn xem xem Trương Nghệ Hưng hình thù như thế nào lại khiến cho Tuấn Miên ca mê mẩn như vậy!

"Quên đi, mau đưa ta đi xem Trương Nghệ Hưng a."

Hiện tại Tử Thao cảm thấy không nói lên lời.

Đcm, ông đây không phải đang cùng Đản Đản ăn đồ ăn Trung Quốc sao? Vì cái gì khi vừa ăn uống no nê, Trương Nghẹ Hưng liền bị ai đó ném vào khách sạn, còn ông đây bị một đám vệ sĩ áo đen mặt sát thủ bao vây? !

Đcm, chẳng lẽ không thểở khách sạn ăn cơm sao? Đcm, chẳng lẽ ở Hàn Quốc không được ăn đồ Trung Quốc sao? Đcm, vì cái gì không bắt cái tên Trương Đản Đản kia đi? Vì cái gì các ngươi dám khi dễ ta a a a! ! !

Tuy rằng, ta so với Trương Nghệ Hưng bộ dạng có xuất chúng hơn đi. . . Chính là mắt các ngươi không thể đui một lần a? Tại sao không bắt Trương Nghệ Hưng a?

Chẳng có lẽ các ngươi nhìn ra tay ta bị thương sao. . .? Khá lắm, xem ra thật sự mưu đồ đã được tính toán kĩ lưỡng, biết ta bị thương lúc sau cố ý lại đây bắt ta? Bình thường mà nói, quán quân liên tục ba khóa võ Nhật Bản như ta lập tức táng vào mặt các ngươi mấy chục cái!

Trương Nghệ Hưng a, quả nhiên cùng người đó không có được cái tích sự gì đâu, hại ông đây tức giận đến toàn thân phát điên lên rồi a a a a! ! !

. . . .

Tử Thao quét mắt một lượt xung quanh căn phòng. Một lúc sau, đcm. . . chính vì thế ông đây ghét nhất là kẻ có tiền! Phòng lớn như vậy là cho người ở sao? Nghĩ vậy, Tử Thao liền tức giận, cúi đầu nội tâm tự phỉ nhổ. . .

Bên cạnh bồn cây nhỏ, một người nào đó liên tục vò đầu bứt tai, hoàn toàn không nghe đến một loạt tiếng bước chân đang đến gần.

"Thiếu gia, tới rồi."

Cánh cửa sắt từ từ mở ra.

"Trương Nghệ Hưng, đâu đâu?" Ngô Diệc Phàm lần đầu tiên cảm thấy phòng rộng lại tác hại như vậy, đcm nhìn mãi không thấy người.

"Thiếu gia, ở đằng kia." Theo hướng ngón tay vệ sĩ nhìn đến, chỉ thấy một thiếu niên hơi gầy đương ôm chặt lấy thân ngồi xổm ở giữa.

Tử Thao mơ hồ cảm thấy có người đến, chậm rãi nâng hai mắt đẫm lệ nhìn về phía người đi tới, ai ngờ Ngô Diệc Phàm tâm tư trở nên rối loạn, giây thứ nhất như bị chém chết đứng yên một chỗ.

"Cậu. . . Vì cái gì bắt cóc tôi. . .?" Thanh âm mềm mại của Tử Thao nhẹ nhàng truyền đến. Hiện tại bị cả một đám người bao vây, để bảo toàn tính mạng tỏ vẻ đáng thương là an toàn nhất a ! Tử Thao thầm nghĩ.

Ngô Diệc Phàm cảm thấy yết hầu lúc nâng lên lúc hạ xuống, đcm không trách được Tuấn Miên ca ngày thường bình tĩnh điềm đạm như vậy, đứng trước tiểu tử kia liền thất điên bát đảo. Quả nhiên là tiểu yêu tinh quyến rũ mê người!

"Trương, Trương Nghệ Hưng. . . Còn nhớ Tuấn Miên ca không?"

Đcm, kết cục chính là như vậy sao? Đáy mắt Tử Thao lóe lên một tia khinh bỉ. Chờ, để cho. . . Hắn nói Trương Nghệ Hưng? Đcm, ta biết ngay mà, Trương Đản Đản ngươi hại ta bị nhốt a a a! Đản Đản, ngươi xem ta thoát khỏi đây sẽ xử ngươi như thế nào? !!!!

Thấy Tử Thao cúi đầu, nhìn không rõ vẻ mặt, trong lòng Diệc Phàm cuồn lên một trận co rút đau đớn, hắn hung ác làm cho tiểu mỹ nhân không vui sao? Kim Tuấn miên ca, anh dựa vào cái gì a. . . cho dù là anh của ta cũng thể cùng ta hưởng thụ cực phẩm này được a!

"Cái kia. . . Tôi không phải Trương Nghệ Hưng, tôi là Tử Thao. Anh tìm nhầm người rồi!" Tử Thao cười gượng, hướng chỗ trống xê dịch, tiểu tử kia làm cái gì cứ tiến đến gần ta a a! ! ! Tử Thao bỗng nhiên có một dự cảm chẳng lành, tiểu tử này sẽ không phải là đại gia tuấn mỹ hoàn hảo nhất kiến chung tình với Đản Đản đi. . .

"Anh thật sự không phải Trương Nghệ Hưng sao?" Ngô Diệc Phàm cố hết sức làm cho chính mình không bị âm thanh kia kích động, đcm, ông trời rõ ràng tặng cho ta một tiểu mỹ nhân ở bên cạnh mà! Ta bị thượng đế làm cho cảm động đến chảy cả nước mắt nước mũi a. . .

". . . Thật sự không phải." Tử Thao thấp màu đen. trong lòng tản ra áp suất thấp màu đen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: