Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

《 Chầm Chậm》 2

Đoàn làm phim của Lý Nhất Đồng sau khi quay xong cảnh tuyết rơi, liền di chuyển đến Tô Châu.

Bộ phim của Kim Thần còn phải quay ở đó một thời gian, vừa lúc hai nhà đoàn làm phim đều ở cùng một khách sạn, Lý Nhất Đồng không nói cho Kim Thần biết, chờ ổn định xong mới gửi địa điểm cho Kim Thần.

"Nhìn này"

"Ngươi đang ở đâu?"

"Ngươi đoán xem?"

Kim Thần không giữ được bình tĩnh, liền gọi video qua.

Lý Nhất Đồng kết nối, nhìn thấy Kim Thần đang ngồi trên con ngựa trong bộ phục trang quay phim với khuôn mặt bẩn thỉu.

Diễn cái thể loại phim gì mà đem mình biến thành dạng này.

"Ngươi đang ở chỗ nào?"

"Tô Châu nha"

"Ta biết ngươi đang ở Tô Châu, nhưng gửi cho ta cái địa điểm kia là có ý gì"

Lý Nhất Đồng cũng không vòng vo nữa, đem ống kính điện thoại đổi thành camera sau, ở trong phòng quay một vòng.

"Thấy không, ta đang ở khách sạn, đoàn của chúng ta đều ở nơi này nha"

Kim Thần xích lại gần màn hình, đại khái nhìn rõ hơn một chút.

"Thì ra là cùng một khách sạn, chúng ta ở cùng với nhau"

Ý cười trên mặt không thể che giấu, cộng thêm vẻ ngoài hoá trang có chút bẩn thỉu của nàng, trông cực kỳ buồn cười.

"Thật là trùng hợp, hiện tại ta có thể đến tìm ngươi."

"Trước khi đến ngươi nhất định phải tắm trước mới được"

Lý Nhất Đồng nói xong, chiếc điện thoại trên tay Trương Tuấn Vũ mém chút là cầm không chắc, cái đôi vợ chồng trẻ này bây giờ nói chuyện cũng không thèm che giấu gì đi, thật là xấu hổ.

"Sạch sẽ, ta nhất định sẽ tắm rửa sạch mà"

Kim Thần nhe răng cười một một ngụm rõ ràng ngốc nghếch, cũng không có đoán được ý tứ sâu xa trong lời nói của Lý Nhất Đồng, ngây ngô hẹn gặp lại nàng sau, đạo diễn bên này đang yêu cầu nàng chạy qua thảo luận một cái.

"Các ngươi làm sao vậy?"

Lý Nhất Đồng vừa quay đầu lại, ba cặp mắt nóng rực đang nhìn nàng chằm chằm.

Vương Trí Hiền khoát tay, mây trôi nước chảy nói

"Ta vừa nói với họ có thể sắp tới ở khách sạn thường sẽ có chó đến chơi, bọn họ cố gắng thích ứng một chút là được rồi"

Chán ghét.

Lý Nhất Đồng trợn mắt trừng một cái.

Trương Tuấn Vũ cũng không rõ ràng cho lắm, liền hỏi tiếp-

"Vậy con chó kia ban đêm có kêu bậy hay không, nếu có Đồng tỷ tỷ liền sẽ nghỉ ngơi không được, hay là ta cùng với lễ tân thương lượng một chút đi"

Lý Nhất Đồng quá xấu hổ trực tiếp từ trên ghế salon cầm một cái gối đập về phía Vương Trí Hiền.

Vương Trí Hiền: Vì cái gì ta vẫn luôn là người bị ăn đòn.

______

Kim Thần cũng không muốn quấy rầy vào lúc quá muộn, trời vừa rạng sáng liền đến gõ vang Lý Nhất Đồng cửa phòng.

"Đại tỷ, mấy giờ rồi?"

Trong miệng thì giở giọng oán giận, nhưng tay một điểm cũng không ngừng mở cửa kéo người ta đi vào.

"Tới đây ngủ"

Giống như trở lại nhà của chính mình, Kim Thần cởi xuống dày áo khoác ném ở trên ghế salon, xe nhẹ đường quen vén chăn lên chăn bông một cách dễ dàng, nằm uỵch xuống giường và vỗ nhẹ vào khoảng trống bên cạnh.

"Ta đem đồ chuyển đến phòng ngươi có lẽ sẽ càng tiện hơn đó"

Lý Nhất Đồng đi chân trần trở về bên giường, bàn tay đắp chăn dừng lại một chút, quá mập mờ đi.

"Ngươi cũng chỉ có thể ở lại đây đêm nay"

"Hả? Tạo sao lại như vậy?"

"Thân ái A Di của ngươi trưa ngày mai liền từ Tế Nam sang đây thăm ta rồi"

Kim Thần đầu óc một chút cũng không thấy có điểm gì sai.

"Vậy còn Thúc Thúc của ta đâu?"

"Đây là trọng điểm sao?"

Lý Nhất Đồng dở khóc dở cười, nhìn thế nào đều cảm thấy hai nàng đang yêu đương vụng trộm.

Rõ ràng quan hệ còn không có xác định. Căng thẳng đã bay đầy trời.

Quá nhiều thứ để lo lắng. Đành phải tự an ủi bản thân mình.

"Nếu vậy tại sao ngươi không nói với ta trước?"

Kim Thần ủy khuất âm cuối kéo dài, chiếc đuôi rủ xuống đau khổ lắc lư mấy vòng

Giống như con Husky đang bị chủ khiển trách.

"Ta cũng là hôm nay mới biết, tính tình của mẹ ta ngươi cũng không phải là không biết, tuỳ tiện tới lui, huống hồ nàng cảm thấy ta cũng không có giấu người, càng thấy không quan trọng"

"Nhưng-"

Kim Thần dừng lời, nàng lúc đầu muốn nói rằng nàng đang ở chỗ Lý Nhất Đồng đây còn không tính là Lý Nhất Đồng giấu người sao, lại cảm thấy rõ ràng không đủ tư cách. Nàng còn chưa biết Lý Nhất Đồng đến cùng nghĩ như thế nào, đường đột nói không chừng tất cả đều xong.

"Ừm?"

"Không có việc gì không có việc gì, vậy ta liền trở về"

Nói xong Kim Thần liền nghiêng đầu qua nhắm mắt lại, Lý Nhất Đồng cảm thấy nàng có mấy lời chưa nói xong, giống như có thứ gì đó sắp phát ra, đột nhiên bị chặn lại, kỳ kỳ quái quái.

"Này, Kim lão sư, ngươi sẽ không tức giận đó chứ"

Trong chiếc chăn bông, nàng dùng tay chọc chọc cánh tay của Kim Thần

"Không có, chỉ là buồn ngủ một chút, mau ngủ đi"

Còn muốn nói tiếp cái gì, Kim Thần liền đưa tay phải ra nhẹ nhàng đặt lên tay trái của nàng.

"Ngủ ngon, Lý Tuyết"

______

Mẹ của Lý Nhất Đồng đến được ba ngày, Kim Thần liền ba ngày không có tìm Lý Nhất Đồng. Tin nhắn Wechat cũng trả lời một cách tạm bợ, cũng không còn đùa qua giỡn lại như trước.

Thật kỳ quái, Lý Nhất Đồng cảm thấy có gì đó không ổn.

Đúng lúc Vương Phi Phi muốn nàng giúp tuyên truyền một bài quảng cáo trên Weibo, nàng cũng nhịn không được phải gọi điện thoại cho Vương Phi Phi.

"Thế nào, muốn được tuyên truyền miễn phí còn phải trả lời ta một chút"

"Chán ghét quỷ, muốn ta giúp ngươi chuyện gì?"

Vương Phi Phi bên kia đóng lại giao diện trò chuyện cùng Kim Thần.

"Để ta đoán một chút, là liên quan tới Kim Thần có phải không"

"Hử?"

"Không đúng, nói chính xác là liên quan tới việc mẹ ngươi đến Tô Châu, ngươi không cho Kim Thần sang chỗ ngươi ngủ"

Từ trong miệng Vương Phi Phi nói ra, Lý Nhất Đồng cảm thấy có điều gì đó không ổn, Kim Thần thật là đáng thương.

"Nàng nói cho ngươi?"

Vương Phi Phi lại trượt màn hình đến giao diện còn đang nói chuyện cùng Kim Thần, nghĩ xem có nên gửi cuộc trò chuyện này cho Lý Nhất Đồng hay không, rồi lại khóa điện thoại.

Thôi bỏ đi, Bồ Tát một lần cũng là làm, nhiều lần cũng là làm.

"Đúng là Nàng đã với ta chuyện này, cũng không phải ủy khuất đi, có thể nhiều nhất là cảm thấy ngươi đẩy nàng ra xa, kiểu mà ngay cả bạn bè bình thường cũng không được làm đó"

Lý Nhất Đồng nhức đầu, Kim Thần não mạch cũng có vấn đề đi, sao có thể nghĩ như vậy.

"Lúc đó ta nói với nàng, mẹ ta cảm thấy ta vốn không có giấu người mờ ám mới không câu nệ mà tới lui tự nhiên. Ta nghĩ ta đều là đang ám chỉ cho nàng, nếu mẹ ta đến mà để nàng đi chỗ khác, không phải là đang nói nàng đối với ta không giống như bình thường sao?"

Vương Phi Phi nghe được cười rạng rỡ, ấn mở máy ghi âm.

"Từ từ đợi đã, ngươi lặp lại những lời vừa rồi lặp lại được không, mới vừa rồi ta bị mất sóng"

"Vương Cự Phong, ngươi tức chết ta rồi"

"Thôi mà, nói lại một lần nữa đi, ta thật sự là không nghe rõ mà"

Ngoài cửa truyền đến tiếng động, hẳn là mẹ của Lý Nhất Đồng đi dạo buổi tối mới về, nàng chạy vào phòng ngủ, khép hờ cánh cửa, đi về phía cửa sổ.

"Ta nói, ta là đang ám chỉ cho Kim Thần, bởi vì ta không thể hỏi nàng trực tiếp, cũng chỉ có thể nói bóng nói gió một chút. Ai biết được nàng nghĩ như thế nào, còn cảm thấy ta đẩy ra nàng, trách không được nàng biến mất mấy ngày nay"

"Vậy ngươi nói rõ cho nàng không được sao"

Vương Phi Phi ho khan một tiếng, hạ giọng.

"Tiểu muội ngươi nhìn, hiện tại ngươi cũng đại khái biết thái độ của Kim Thần đối với ngươi rồi. Hay là từ phía ngươi đến xuyên phá đi, Sơn Đông Đại Mãnh 1"*

"Ta...... Ài không nói, không nói nữa, mẹ ta đến rồi"

*Ngôn ngữ mạng trung quốc, trong mối quan hệ đồng tính thì 1 ám chỉ công, 0 ám chỉ thụ. Cả Kim Thần và Lý Nhất Đồng đều đến từ Sơn Đông, ở đây Fei đang trêu Đồng Đồng là "cao lớn mạnh mẽ công" :))))

______

Lúc ăn cơm Lý Nhất Đồng cầm điện thoại không rời tay, đống tôm mà mẹ nàng bóc cho nàng chất đầy trong bát vẫn không hề nhúc nhích.

"Tiểu Tuyết, hình như ta vừa mới gặp Tiểu Thần ở dưới lầu"

"D-dạ?"

Lý Nhất Đồng ngẩng đầu lên, nàng còn đang nói chuyện phiếm cùng Kim Thần đây.

Nói cho đúng hơn, là đang suy nghĩ làm như thế nào để tháo dỡ cái cục diện bế tác này cùng Kim Thần.

"Có thể là ta nhìn lầm đi, hiện tại hai đứa vẫn còn liên hệ sao?"

"Vẫn còn liên hệ ạ"

Lý Nhất Đồng cũng cho mẹ cô xem giao diện trò chuyện với Kim Thần cho mẹ nàng tùy ý nhìn một chút. Sau đó úp điện thoại xuống bàn, há miệng lớn ăn tôm sốt tỏi mẹ nàng làm.

Cười đến ngoan ngoãn ngọt ngào.

Ai biết lời nói của mẹ nàng lại xoay chuyển.

"Ta đọc được trên mạng nói, người trẻ tuổi các ngươi bây giờ yêu đương tựa như ngươi vừa rồi, điện thoại lúc nào cũng không rời tay, mê như điếu đổ hồn đều bị câu đi mất"

Không nghĩ tới nghe được câu này, Lý Nhất Đồng suýt nữa cắn trúng đầu lưỡi.

"Mẹ này, mẹ đang nói cái gì vậy"

Mẹ của nàng làm như là không thấy, múc cho nàng một chén canh.

"Ta cũng không phải không biết Tiểu Thần, nếu người ta cũng đang ở cái khách sạn này, có dịp thì mời nàng sang ăn cơm, cũng chỉ là thêm một đôi đũa mà thôi"

"Dạ...vâng ạ"

"Dù sao cũng là chuyện sớm hay muộn"

Lý Nhất Đồng ăn một ngụm canh, cảm thấy kỹ thuật nói chuyện của mình tuyệt đối là di truyền từ mẹ. Như gần như xa, như là đang nói chuyện Kim Thần cùng nàng, mặc dù ý tứ không có nói trắng ra, nhưng khắp nơi lại có bóng dáng của Kim Thần.

Đợi nàng ăn xong canh, đã nhìn thấy mẹ mẹ mang một hộp cơm đưa cho nàng.

"Mang qua cho Tiểu Thần"

Lý Nhất Đồng không hiểu, nàng cảm thấy mẹ của nàng mới vừa ở dưới lầu gặp Kim Thần, chắc chắn hai người đã nói cái gì.

Mặc dù không thích hợp, nhưng đây coi như là một cái cơ hội để tháo bỏ nút thắt này.

Đi thì đi thôi, cùng lắm thì không có chút nào tiến triển.

______

Kim Thần vừa lau tóc vừa mở cửa.

Nhìn thấy người vừa tới, trong mắt lóe ra sao trời, mềm lòng nhưng vẫn mạnh miệng.

"Có chuyện gì sao?"

"Cho ngươi, mẹ ta nói vừa mới nhìn thấy ngươi, liền làm cơm cho ngươi"

"Ừm, còn có việc gì nữa không?"

Không nghĩ tới Kim Thần thái độ tệ như thế, Lý Nhất Đồng tâm lạnh một nửa, đem cái túi đưa trước mặt Kim Thần, ra hiệu nàng nhận lấy, lắc đầu chuẩn bị rời đi.

"Lý Tuyết"

Nàng còn không có kịp phản ứng, liền bị kéo vào trong phòng cùng với giọng nói của Kim Thần. Miệng nàng nóng bừng lên, Kim Thần chụp lấy chiếc túi từ trong tay nàng, tùy ý đặt ở trên tủ giày. Cái tay còn lại từ vạt áo len của nàng từng chút từng chút chui vào trong.

"Phi Phi đều cho ta nghe, ngươi liền không thể trực tiếp nói thẳng cho cho ta biết sao?"

"Hả? Nói cái gì cơ?"

Kim Thần tóc vẫn còn đang ẩm ướt, quét qua trên mặt Lý Nhất Đồng cũng là hơi nước, nhàn nhạt ấm áp không khí tràn ngập khắp cơ thể nàng. Bàn tay của Kim Thần đã chụp đến bên ngoài nội y, ngoài miệng còn lầm bầm oán trách nàng. Lý Nhất Đồng choáng váng còn không có kịp phản ứng, rốt cuộc Vương Phi Phi đã cho Kim Thần nghe cái gì.

Phản ứng của tên này trước sau làm sao chênh lệch lớn như vậy

"Ngươi còn hỏi, sao ngươi không hỏi xem ta đang làm gì?"

"Ài ngươi-"

Lý Nhất Đồng đầu óc hoàn toàn chết máy, lại bị người mang vào phòng tắm, Kim Thần vừa mới tắm xong, bên trong tiên khí còn đang lượn lờ. Kim Thần cũng không sợ nàng thấy lạnh, trực tiếp tách ra một chút đem áo len của Lý Nhất Đồng lột ra, ném vào bên trong giỏ quần áo.

Bàn tay lại đi xuống phía dưới dò xét, thuần thục cởi hai ba cái nút quần, vừa sờ đến một mảng ẩm ướt, Kim Thần cười đến vô lại --

"Nhìn xem, nó so với ngươi còn thành thật hơn"

Kim Thần ngươi thật khốn kiếp, Lý Nhất Đồng không có mắng ra, chủ yếu là nóng mặt hoảng hốt.

Cẩu vật. Nàng lại chửi thầm trong lòng một tiếng, Trương Tuấn Vũ nói sai rồi, con chó này ban đêm không có kêu, mà ngược lại nó làm cho nàng phải kêu mới đúng.

Trước kia còn nói cái gì mà vật dụng chưa vệ sinh qua liền không tốt, hiện tại còn đang tựa Ngư Long nghịch nước vui vẻ cầu hoan. Lý Nhất Đồng bị ép ngồi nửa người trên bồn rửa tay, cánh tay khó khăn lắm mới có thể ôm được cổ của Kim Thần, kìm nén vui sướng.

Khách sạn này trang trí gương trên cả hai bức tường của phòng tắm, để bây giờ nàng có thể nhìn thấy tấm lưng trắng mịn màng của Kim Thần và dáng vẻ khô nóng động tình của mình trong tấm gương phía đối diện.

Nâng lên hạ xuống, đúng thật là Tỷ Tỷ Cưỡi Sóng Vượt Gió.

Xấu hổ đến chết.

Kim Thần nhẹ nhàng gặm lấy eo của Lý Nhất Đồng, nhắc tới --

"Dịp tết Trung Thu, lúc ngươi hỏi ta vấn đề cung Hoàng Đạo, lúc đó ta đang xem làm sao theo đuổi chòm sao Xử Nữ. Dù cho chúng ta đều thuộc một cái chòm sao, nhưng tóm lại sẽ có sự khác biệt, ta sợ sẽ làm ngươi sợ. Nhưng ta cũng nói chỉ cần sinh nhật gần liền có thể kết hôn đi, ta cũng cho ngươi gợi ý mà"

Kim Thần lại hôn lên bờ môi nàng, ủy khuất làm nũng.

"Mặc dù chúng ta trước đó đều hỏi nhau đang làm gì cái gì, nhưng lần đó ta cảm thấy không thích hợp, cảm giác ngươi có thể đang nhớ ta. Ta liền thử nói chuyện thăm dò nói một chút, đi tìm ngươi, đi làm một ít chuyện, nhưng ngươi cuối cùng không cho ta qua chỗ ngươi ngủ."

"Ngươi là chợt cảm thấy sao...Aahh đau"

Kim Thần thật sự là chó mà.

"Ta sợ mọi thứ quá nhanh, sợ là ta không có từ bên trong diễn xuất đi ra. Về sau chậm rãi ta phát hiện người ta thích chính là ngươi, mà không phải Lục Khả. Ta lại cảm thấy nếu đã xác định được là ngươi, vậy liền từ từ mà tiến đến. Nhưng động lòng người luôn rất tham lam, ta chờ không có được, đặc biệt là chúng ta mập mờ càng lâu ta càng không chịu nổi"

"Kim Thần"

Lý Nhất Đồng khẽ rời môi và nhìn chằm chằm vào mắt nàng.

Từng chữ khẽ khàng --

"Nghe cho kỹ, từ giờ trở đi, ta là của ngươi"

Lúc đầu chính là bầu không khí cảm động, nhưng Kim Thần chiếm được tiện nghi không ngại khoe mẽ, tìm đường chết liền hỏi --

"Vậy ta có thể làm thêm một lần nữa sao?"

"Không có khả năng"

"Hai lần"

"Hai lần càng không được"

"Vậy liền ba lần"

Thôi thôi, theo ý nàng đi.

Hậu quả chính là Lý Nhất Đồng xong xuôi bị người thu xếp cho nằm ngủ, người nào đó ngồi ngồi ở phòng khách ôm cơm mẹ của nàng làm cho ăn.

Ăn quên cả trời đất, chính là cánh tay có chút mỏi...

[Còn tiếp]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro