Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 98: Bức bách Tô Thanh

Edit: comthapcam

Từ Tào phủ trở lại Nghê Vân phường, Mộc Vân Dao tâm sự nặng nề.

Tô Thanh thấy bộ dáng này của nàng, nghĩ nàng ở Tào phủ bị ủy khuất: "Dao nhi, đã xảy ra chuyện gì?"

"Mẫu thân, hôm nay Kim phu nhân bảo ta đi qua, nói cho ta cẩn thận đám người Tuyên Phủ Sử âm thầm ra tay với chúng ta." Mộc Vân Dao cũng không tính giấu diếm Tô Thanh, để mẫu thân rõ ràng việc này, cũng có thể phòng bị nhiều hơn một chút.

"Đúng vậy, chúng ta đem bí mật nhiều năm của Đinh gia đào ra, đồng thời cũng làm cho những đại nhân này mất thể diện, trong lòng bọn họ tự nhiên khó chịu. Chúng ta nên ứng phó làm sao bây giờ? Nếu thật sự không được, chúng ta liền rời khỏi Kim Lăng thành!" Trong tâm Tô Thanh vô cùng bối rối, tuy rằng đối với nơi này có rất thứ không nỡ, nhưng bảo đảm an toàn cho Dao nhi mới là trọng yếu.

Mộc Vân Dao giữ chặt tay nàng: "Mẫu thân không cần quá mức lo lắng, còn chưa tới mức phải rời khỏi đây. Ta công khai châm pháp thêu, coi như là lập công lớn, Kim phu nhân đã đồng ý sẽ âm thầm phái người bảo hộ chúng ta, chỉ là khó tránh khỏi sẽ có sơ hở, còn cần chúng ta tự mình cẩn thận một chút mới được. Mẫu thân nếu ra cửa, không cần đi một mình, nhớ kêu Lục Lượng đi theo bảo hộ."

"Mẫu thân nhớ kỹ, ta thường xuyên ở Nghê Vân phường không ra cửa nhiều, nhưng ngươi đó, thường xuyên phải đi Cẩm Tú Viên, mới phải cẩn thận một chút." Tô Thanh nghĩ nghĩ, nhịn không được đề nghị, "Dao nhi, nay chúng ta cũng có ngân lượng, bằng không lại mua thêm vài người, để các nàng bảo hộ chúng ta, một mình Lục Lượng cũng không tiện."

Mộc Vân Dao nhịn không được cong mắt cười: "Mẫu thân nói có lý, vậy ta liền để Lục Lượng đi tìm mẹ mìn xem một chút, nếu có người thích hợp, liền mua đến đây để cho các nàng bảo hộ chúng ta."

"Được, như vậy cũng tốt." "Mẫu thân, còn có một việc cần thương lượng với ngài. Nguyên bản ta nghĩ, có Đinh phu nhân đến Nghê Vân phường làm chưởng quầy, có thể để nàng mang người lui tới với các phu nhân, nhưng hôm nay Đinh phu nhân bởi vì chuyện của Đinh gia, trong lòng có khúc mắc mà rời đi, Cẩm Tú Viên cũng đã tu chỉnh xong, tqua mấy ngày nữa quá trà sẽ khai trương, Nghê Vân phường cũng chỉ có thể giao cho ngài chủ trì."

Tô Thanh theo bản năng lắc đầu: "Không được, không được, ta làm không được." "Mẫu thân, nay Nghê Vân phường địa vị không đồng nhất, không ai ngốc đến đây làm loạn, nếu có chỗ nào không chu toàn, các phu nhân cũng sẽ tận lực thông cảm, ngài phải tiếp xúc với các nàng, về sau nếu người Tô gia tới, chúng ta nói không chừng còn đến Đế Đô, đến lúc đó các phu nhân lui tới càng thêm tôn quý, đến lúc đó làm như thế nào?"

Tô Thanh cắn môi, trên mặt rối rắm.

Mộc Vân Dao nhìn càng đau lòng, nhưng lại không thể không bắt buộc chính mình phải cứng rắn: Nguyên bản, nàng là muốn để Đinh Duyệt Lam chậm rãi ảnh hưởng đến mẫu thân, hiện tại tìm không thấy người thích hợp như Đinh Duyệt Lam, nàng chỉ có thể bức bách mẫu thân đi về phía trước.

Tô gia là chỗ ăn tươi nuốt sống, nếu tính tình của mẫu thân không thay đổi, tới đó chỉ có bị người khác khi dễ, cho dù nàng lúc nào cũng bảo hộ, cũng không thể phòng ngừa có người chèn ép, làm khó dễ, cho nên phải để tự mẫu thân trở nên cường đại lên mới được.

Tô Thanh suy nghĩ một hồi lâu, chần chờ mở miệng: "Dao nhi, mẫu thân nguyện ý thử một lần."

Không có người biết nàng nói ra những lời này cần nhiều dũng khí, tính tình cảu nàng trước nay mềm yếu, lúc trước ở Hạ Yển thôn, nếu không phải Lý thị uy hiếp đến tính mạng Mộc Vân Dao, nàng cũng không dám phản kháng.

Hiện tại đáp ứng, vẫn là vì Mộc Vân Dao. Nếu thật sự phải trở về Tô gia, nàng nhất định không thể cản trở nữ nhi, ngược lại phải hết sức bảo toàn nàng mới đúng.

Mộc Vân Dao gục ở trong lòng Tô Thanh, ở hõm vai nàng nhẹ nhàng mà cọ cọ: "Mẫu thân, có ngài ở đây thật tốt."

Tô thanh vuốt ve sợi tóc của nàng, chỉ cảm thấy trong lúc nhất thời tràn ngập dũng khí, chẳng sợ khó khăn, vì Dao nhi, nàng cũng muốn cố gắng thử một lần!

Ngày thứ hai, Mộc Vân Dao an bài chuyện ở Nghê Vân phường cho tốt, liền tới Cẩm Tú Viên.

Trong khoảng thời gian này, chỉ cần nàng có rảnh, liền tới nơi này dạy năm mươi người kia kỹ thuật pha trà, không biết có phải Tần quản sự âm thầm nhắc nhở hay không, thái độ của đám người Vệ Nhất cùng Vân Xuân đối với nàng cực kì cung kính, không còn xuất hiện tình huống như lần đầu tiên.

Vừa mới vào vườn, Tần quản sự liền ra đón, trên mặt đều là ý cười ôn hòa: "Mỗi lần ta đến, Tần quản sự đều đích thân nghênh đón, trong lòng ta thật áy náy."

"Cô nương nói gì vậy, thời điểm Tứ gia trước khi đi đã dặn dò, để bọn người lão nô nghe theo mệnh lệnh của cô nương, cô nương nếu không cần chúng ta, mới khiến trong lòng ta khó an." Nếu không phải biết thân phận thật của Việt Vương, Mộc Vân Dao liền cảm thấy thụ sủng nhược kinh, nhưng hiện tại biết được vị Tần quản sự trước mặt này chính là tâm phúc của Việt Vương, ngoài thụ sủng nhược kinh đồng thời không khỏi có vài phần buồn bực: Thái đọ của Tần quản sự đối với nàng quá mức ôn hòa, làm cho nàng cảm thấy vô cùng không thích ứng.

Mộc Vân Dao không gấp đi gặp đám người Vệ Nhất, Vân Xuân, mà là mời Tần quản sự đến một bên nói chuyện: "Tần quản sự, hôm nay ta đến, là có một chuyện muốn nhờ."

"Cô nương có chuyện gì cứ việc phân phó."

"Ta muốn nhờ Tần quản sự hỗ trợ tìm vài thị nữ, tốt nhất là có võ nghệ phòng thân."

"Thị nữ biết võ nghệ?" Tần quản sự nhất thời nghĩ đến những chuyện gần đây Nghê Vân phường xảy ra, trong lòng liền hiểu rõ, "Là ta suy nghĩ không chu toàn toàn, thỉnh cô nương yên tâm, ngày mai ta liền đưa bốn thị nữ qua."

"Thật sự không biết nên cảm tạ ngài như thế nào..." Trên mặt Mộc Vân Dao cảm kích, "Ta thấy Tần quản sự cũng là người yêu trà, liền đưa ngài một ấm trà biểu đạt tâm ý như thế nào?"

"Ta sao đảm đương nổi?" Tần quản sự miệng nói như vậy, nhưng trong mắt lại mang theo vài phần chờ mong!

Mộc Vân Dao vội vàng cầm đem cái hòm trong tay đặt lên bàn, đem ấm trà bên trong nhẹ nhàng đem ra.

Tần quản sự nhìn thấy, trong mắt không che dấu yêu thích.

Ấm trà này chỉ lớn bằng bàn tay, thích hợp cầm ở trong tay, ấm tử sa chính tông, màu hồng tím sáng trong, ngọc dưới ánh mặt trời trơn bóng, làm cho người ta không nhịn được cầm trong tay cẩn thận ngắm nghía. Tần quản sự cũng làm như vậy, ấm trà không lớn, nhưng vô cùng tinh mỹ (tinh xảo + mỹ lệ), trên đó điêu khắc một khóm cây trúc, thân trúc hơi cong, cành lá rõ ràng, kéo dài tới miệng ấm (?), phụ trợ càng thêm tinh xảo đáng yêu.Mặt khác còn khắc một đoạn thơ:

Trúc hạ vong ngôn đối tử trà,

Toàn thắng vũ khách túy lưu hà.

Trần tâm tẩy tận hứng khó nói hết,

Nhất thụ thiền thanh phiến ảnh tà.

"Cô nương thật sự là tâm tư tinh xảo, ấm tử sa này quả thực làm cho người ta yêu thích không buông tay!" Tần quản sự càng nhìn càng thích.

Mộc Vân Dao không khỏi nở nụ cười: "Tần quản sự thích là tốt, ta sợ chuẩn bị lễ vật quá mức bình thường, không đủ để biểu đạt biết ơn trong lòng đối với ngài!"

"Lời này của cô nương thật sự là làm cho lão nô xấu hổ, cô nương nếu lại khách khí như thế, ấm trà này ta không dám nhận." Tần quản sự cẩn thận vuốt ve ấm trà một lát, không nỡ bỏ nó vào trong hòm.

Mộc Vân Dao sửng sốt, lập tức tươi cười rõ hơn: "Ngài thật tình đối đãi, là ta quá mức cẩn thận rồi! Sau này chúng ta phải chiếu cố cho nhau mới đúng."

"Tất nhiên, tất nhiên, lão nô còn ngóng trông cô nương dìu dắt nhiều hơn đó!" Tần quản sự nói xong, đem ấm tử sa cầm trong tay, không nhịn được đánh giá, càng xem càng cảm thấy thích, nhịn không được đứng dậy nói, "Trong tâm lão nô ngứa ngáy khó nhịn, liền pha một ấm trà tới uống."

Mộc Vân Dao ý cười càng đậm, mặc kệ là thật tâm hay là giả ý, thái độ này của Tần quản sự, làm cho nàng cảm giác vô cùng thoải mái: "Ta đây liền đi xem đám người Vệ Nhất cùng Vân Xuân, Tần quản sự tự nhiên."

"Được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro