Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 47: Chuẩn bị khai trương

Edit: cpmthapcam

Nàng đi rồi, ý cười trên mặt Kim phu nhân nhạt đi.

Ngân Hồng cẩn thận hỏi: "Phu nhân, ngài cảm thấy Mộc Vân Dao có thể tin sao?"

"Tạm thời nhìn không ra vấn đề gì." Kim phu nhân đánh giá tờ giấy trên tay viết các hạng mục chú ý, trong lòng cũng khó xác định, muốn nói nàng (MVD) có thể tin, nàng (MVD) mới mười ba tuổi tuổi, nếu nói không thể tin, thêu, xiêm y, hương lộ, trà, nay lại biết y thuật, như thế nào cũng không giống nữ hài tử mười ba tuổi có thể biết.

"Nô tỳ cảm thấy Mộc Vân Dao cô nương không giống phàm nhân."

"Ít nhất hiện tại mà nói, chúng ta cùng nàng quan hệ coi như tốt, nàng tâm tư cẩn thận thông minh, chỉ cần chúng ta giữ gìn, phần tình cảm này có thể duy trì, đối với ta chỉ có lợi mà không có hại, về sau ngươi đối với nàng phải cung kính một chút, hiểu chưa?"

"Dạ, phu nhân, nô tỳ hiểu được ." Trong lòng Ngân Hồng có chút bất an, lúc trước nàng thái độ không tính là hiền lành, còn lấy của Mộc Vân Dao trăm lượng bạc, phu nhân bây giờ cũng phải cầu nàng, trong lòng nàng ấy liệu có khó chịu hay không, âm thầm ngáng chân mình?

Về nhà, Mộc Vân Dao lập tức kéo Tô Thanh đi ra ngoài: "Mẫu thân, đi mau, ta dẫn người đi xem tú phường ta mới mua."

"Ngươi đứa nhỏ này, chậm một chút, chậm một chút."

"Kia chính là chậu châu báu của chúng ta, đương nhiên phải nhanh đến nhìn." Mộc Vân Dao lôi kéo Tô Thanh lên xe ngựa, ở trên xe líu ríu nói cái không ngừng, "Mẫu thân, người cảm thấy tú phường của chúng ta gọi là gì thì hay? Người là đại chưởng quỹ, ta là tiểu chưởng quầy, Cẩm Lan các nàng là người làm thuê..."

Nhìn bộ dáng vui mừng của nàng, Tô Thanh cũng không khỏi cảm thấy vui vẻ theo: "Được, ngươi nói cái gì cũng tốt."

Mộc Vân Dao cười cong ánh mắt, thẳng đến thời điểm xuống xe ngựa, trong mắt vẫn chói lọi ánh sáng rực rỡ vui sướng, Lục Lượng đem xe ngựa dừng lại ổn định, khóe mắt nhìn đến bộ dáng của nàng, động tác buộc ngựa không khỏi dừng một chút.

Chưởng quầy tửu lâu Kim Tiền bước nhanh ra, nhìn thấy Mộc Vân Dao liền cung kính hành lễ: "Tiểu (tiểu nhân) Kim Tài, gặp qua Tô phu nhân, gặp qua Mộc cô nương, Kim phu nhân đã phân phó qua, để cho ta chờ cô nương ở đây, có việc gì cần ngài cứ việc phân phó."

Mộc Vân Dao không khỏi cảm khái Kim phu nhân thật chu đáo, sợ là sau khi hai người bọn họ ký kế ước cho thuê, Kim phu nhân liền lập tức phân phó người đến báo cho chưởng quầy tửu lâu biết: "Đa tạ Kim chưởng quầy." Tên này thật sự cát tường, nếu là người không tồi, thật ra có thể lưu lại dùng.

"Cô nương khách khí."

Mộc Vân Dao kéo Tô Thanh đi vào trong tiểu lâu, nơi này tổng cộng có ba tầng, bên trong vô cùng rộng rãi, bởi vì lúc trước là tửu lâu, lầu một không gian rộng lớn, lầu hai tách thành một số nhã gian, trang trí càng thêm tinh xảo một chút, về phần tầng ba, cũng không mở ra tiếp người ngoài.

"Mẫu thân, người cảm thấy như thế nào?"

Tô Thanh tất nhiên là không có gì không hài lòng , chỉ là lo lắng giá cả: "Tiền thuê sợ là cũng không rẻ đi?"

"Tửu lâu này là sản nghiệp của Kim phu nhân, ta cùng nàng ấy có quan hệ tốt, Kim phu nhân chỉ lấy bảy phần giá thị trường cho ta thuê, thật tiện nghi." Dựa theo thị trường, một năm cho thuê xuống, cũng phải hai ngàn lượng bạc không sai biệt lắm, dù sao khu vực này kết cấu tốt, chỉ là, mẫu thân thích là được.

Tô Thanh vừa nghe chỉ lấy bảy phần giá thành, lập tức nhẹ nhàng thở ra: "Kim phu nhân chiếu cố ngươi như vậy, ngươi cũng phải thành tâm đối đãi."

"Vâng, mẫu thân, người yên tâm, chờ tú phường của chúng ta khai trương , về sau xiêm y của Kim phu nhân ta đều làm miễn phí."

"Ân, " Tô Thanh gật gật đầu, rồi sau đó lại bổ sung một câu, "Ngày lễ ngày tết , cũng phải chuẩn bị nhiều lễ vật chút mới đúng." Kim phu nhân thân phận tôn quý, Vân Dao làm xiêm y tuy rằng tốt, nhưng rốt cuộc vẫn quá mức đơn giản .

Mộc Vân Dao vội vàng đáp ứng: "Được, đều nghe mẫu thân ." Mẫu thân tất nhiên không biết, hiện tại có rất nhiều người đang cầm tiền xếp hàng nhờ nàng hỗ trợ làm xiêm y, đợi cho tú phường khai trương, xiêm y nàng tự tay làm lại càng thiên kim khó cầu!

Kim chưởng quầy xem xét thời cơ, tiến lên cẩn thận giới thiệu: "Phu nhân, cô nương, người xem tửu lâu có chỗ nào cần sửa, hai vị quyết định xuống, ta sẽ lập tức an bài nhân thủ khởi công, không đến nửa tháng, tú phường có thể khai trương ."

Hiện tại nghe một chút, Tô Thanh liền cảm thấy trong lòng vui mừng: "Nơi này trang trí tinh xảo như thế, cũng không có gì muốn sửa đi... Dao nhi, ngươi nói đi?"

"Tửu lâu người đến người đi, mà tú phường của ta chỉ tiếp đãi một ít khách nữ, vẫn phải sửa lại, hôm nay chúng ta trước nhìn xem, chờ về sau, vẽ bản vẽ, sẽ cho người đưa đến cho chưởng quầy."

"Được được." Kim chưởng quầy vội vàng đáp ứng.

Hai người ở tửu lâu từ trên xuống dưới đi vài vòng, lúc này mới cảm thấy thỏa mãn ,thương lượng về nhà sẽ làm một chút đồ ăn để chúc mừng, vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy chưởng quầy Thải Nguyệt các từ trên xe ngựa xuống.

Chưởng quầy Thải Nguyệt các gương mặt co rút, một cỗ tức giận xông lên làm gương mặt cũng đỏ lên: "Ngươi... Ngươi..."

Mộc Vân Dao khuôn mặt tươi cười đón chào, nhưng ánh mắt lại dừng ở trên lông mày hắn quét một vòng, trong mắt ý cười càng đậm: "Chưởng quầy, biệt lai vô dạng* nha?"

*nghĩ là "bạn vẫn khỏe từ lần cuối chúng ta gặp nhau chứ

"Hừ, tự nhiên không giống Mộc cô nương đắc ý hả hê." Vốn tưởng rằng sau khi Xuân Tú phường ngã xuống, Thải Nguyệt các sinh ý sẽ đỡ một chút, nhưng vạn vạn không nghĩ tới, những người đó thà rằng cầm bạc chờ, cũng không muốn đến Thải Nguyệt các mua xiêm y được chế tác tinh xảo tỉ mỉ, mà hết thảy đầu sỏ gây nên chính là tiểu nha đầu trước mắt!

"Chưởng quầy Thải Nguyệt các tán thưởng, buôn bán nhỏ, sợ là không sánh bằng một đầu ngón tay của chưởng quầy."

Chưởng quầy Thải Nguyệt các trong cơn giận dữ, vừa muốn nói gì, liền nhìn thấy Lục Lượng ôm kiếm kéo xe ngựa đi tới, nhất thời cả kinh lui về phía sau mấy bước: "Sơn thủy hữu tương phùng*, ngày sau ta cùng Mộc cô nương coi như là đồng hành , cô nương phải tự trân trọng mới tốt."

*không rõ lắm nhưng cơ bản nghĩa là núi với sông cũng có ngày gặp lại

"Đa tạ chưởng quầy nhắc nhở, lại nói, cùng chưởng quầy gặp qua nhiều lần, còn chưa thỉnh giáo đại danh của chưởng quầy?"

Chưởng quầy Thải Nguyệt các chỉ cảm thấy vừa nói một phen tàn nhẫn, giống như một quyền đánh vào bông: "Đàm Lỗ!"

Mộc Vân Dao cười gật đầu: "Đàm chưởng quầy, hôm nay không tiện, ngày khác lại mời ngươi uống trà, cáo từ."

Chưởng quầy Thải Nguyệt các nghẹn một hơi ở cổ họng, sửng sốt một hồi lâu, mới vững vàng hơi thở lại, nhìn về phía Kim chưởng quầy đứng một bên mỉm cười: "Kim chưởng quầy, ta nghe nói Kim phu nhân cố ý đóng cửa tửu lâu, cố ý đến hỏi, có thể hay không đem tiểu lâu này cho tại hạ thuê lại?" Hắn cố ý khuếch trương quy mô của Thải Nguyệt các, ở chỗ này mở một chi nhánh.

"Không khéo, nơi này đã cho thuê ."

"Thuê ? Cho ai thuê ?"

"Vừa nãy Đàm chưởng quầy không phải đã gặp qua sao ."

"Ngươi là nói... Cái tiểu nha đầu kia?"

Ý cười trên mặt Kim chưởng quầy phai nhạt dần, ôm quyền chào: "Còn rất nhiều việc phải làm, ngày khác lại mời Đàm chưởng quầy uống trà."

Một hồi lâu, chưởng quầy Thải Nguyệt các mới hồi phục tinh thần lại, vừa mới nãy Kim chưởng quầy là cho mình xem sắc mặt đi , nhưng vì hắn nói một câu tiểu nha đầu, lại kiến cho hắn lạnh nhạt, Mộc Vân Dao kia rốt cuộc là loại người nào, có thể làm cho Kim phu nhân cùng Kim chưởng quầy đều kính trọng với nàng?

Mộc Vân Dao cùng Tô Thanh liên tục thương lượng ba ngày, mới đem bản vẽ tửu lâu sửa chữa ra. Sau khi đem bản vẽ đưa cho Kim chưởng quầy, Mộc Vân Dao liền chuyên tâm chuẩn bị khai trương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro