Chương 7
[Quần đảo Haiwai]
-Hula! Thoải mái !
Với chiếc nón rộng vành cùng với bộ đồ tắm siêu gợi cảm, chiếc kính râm thời trang trên mặt. Rin của ta đang hí hửng và thoải mái dang rộng đôi tay, ngước nhẹ gương mặt lên trời để tận hưởng mùi hương biển thoang thoảng trong không khí.
-Cậu xem cậu ấy vui chưa kìa! - Lily khìu nhẹ Gumi chỉ về phía của Rin đang vui vẻ chạy tung tăng trên cát.
-Con khỉ vừa thoát khỏi ngũ hành sơn không vui sao được - Gumi cười ranh mà đang ví Rin như tôn ngộ không còn Len chắc là ngũ hành sơn quá hay là như lai phật tổ đây.
-Trời không phải chứ? - Lily há hốc mồn lại khìu mạnh Gumi chỉ tay về phía Rin, mới đây mà đã có một đám con trai nước ngoài vây lấy Rin xin làm quen. Mà Rin của chúng ta cũng rất hào phóng và cởi mở không hề từ chối. Đang tíu tít nói chuyện rất vui vẻ với họ.
-Đây là số điện thoại của em khi nào rảnh cứ gọi cho em! - Rin cười thật dễ thương dùng vốn tiếng Anh lưu loát của mình mà nói chuyện với những người muốn làm quen với cô. Chưa gì cô còn đưa luôn cho họ số điện thoại.
-Em vẫn chưa có chồng đâu...ê... - Rin cười ngây thơ đáp
Rin chưa kịp nói gì thêm thì đã bị hai cô bạn lôi đi khỏi đám kiến đang bu quanh lấy cô.
-Cậu đang làm gì vậy Rin? - Gumi chống hông khó hiểu nhìn Rin - Tuy là mình không thích chủ tịch lắm nhưng mà cậu cũng là người có chồng không thể..
-Ayzo, ai bảo có chồng thì không thể kết bạn chứ luật nào nói vậy? - Rin ngây thơ quơ tay cắt ngang lời của Gumi tỉnh queo nói.
-Chiếc nhẫn cưới của cậu đâu? - Lily hét lên và còn rất nhiệt tình luống cuống nhìn xuống cát tìm giúp Rin.
Người bị mất nhẫn thì không lo lắng trái lại rất bình tĩnh mà khìu nhẹ Lily - Mình đâu có làm mất chỉ là khi nãy tiện tay tháo ra bỏ lại trong phòng của khách sạn - Rin cười ngây thơ vô (số) tội.
-Cái gì - Lily và Gumi há hốc mồn nhìn Rin.
-Các cậu cứ xem như mình chưa kết hôn đi, mình chỉ có 1 tuần thôi đó...một tuần để làm người độc thân vui vẻ - Rin nói với vẻ rất tội nghiệp.
-Nhưng mà...chủ tịch mà biết... - Lily thật sự rất lo lắng chuyện này mà để Len hay thì nó sẽ đi đến đâu đây?
-Yên tâm đi, anh ta không biết đâu. Bây giờ chắc là anh ta đang bận bù đầu hoặc là đang vui vẻ bên đám nhân tình của mình.. - Rin lại lấy bụng ta suy bụng người - Đi chơi thôi! - Rin kéo tay hai cô bạn với tinh thần phấn chấn và vui vẻ.
Suốt ngày hôm đó, Rin thật sự chơi rất vui vẻ hết đến nơi này lại đến nơi khác. Phải nói Rin biết cách tận dụng thời gian của mình, cô còn kết bạn với mấy anh tây đẹp trai, cao ráo. Nhìn cô thật sự không dám tin rằng cô đã kết hôn huống chi chiếc nhẫn cưới đã bị cô quăng vào một góc.
[Nhật Bản]
-Chủ tịch, có cần nghỉ một lát không?
Hiyama đi theo sau Len và lo lắng bởi vì cậu mới vừa họp xong lại đòi đi gặp khách hàng ngay. Trong khi cô vợ đang tận hưởng cái không khí vui vẻ ở Hawai thì Len đang cắm đầu làm việc bằng tất cả năng suất của mình để giải quyết cho nhanh chóng còn bay đến tìm Rin.
-Không cần đâu, cậu mau thu xếp cho tôi đi - Len vừa đi vừa xem hồ sơ - Nếu như nghỉ ngơi nhất định lại sẽ nhớ đến cô ấy - Len thở dài phiền não.
Rin chỉ mới đi chưa đến một ngày mà cậu đã nhớ cô đến sắp phát điên lên. Mà cô vợ bướng bỉnh lại cũng chẳng thèm gọi điện thoại về. Cậu thì lại không thể gọi, vì phải tranh thủ giải quyết tất cả mọi chuyện.
-Tôi muốn gặp chủ tịch của các người.
-Thưa cô, cô phải có hẹn trước mới được.
Len vừa rời khỏi thang máy bước ra đại sảnh thì nghe tiếng của ai đó đang quát với nhân viên của cậu ở quầy. Nhìn từ xa cái vóc dáng và giọng nói thì đã lập tức nhận ra ngay là Miku.
-Là cô ta, thật là phiền phức! - Len khó chịu và giả vờ như không nhìn thấy đi lướt ngang qua sau lưng của Miku.
-Len! - Miku đột nhiên quay lại và nhìn thấy Len, cô rất mừng rỡ kéo lấy tay của Len.
-Đây là công ty! - Len đẩy tay của Miku ra và nghiêm túc nói
-Trước đây chúng ta cũng như vậy mà? - Miku khó hiểu khi Len đối xử với cô rất lạnh nhạt.
-Em cũng biết nói là trước đây, bây giờ anh đã kết hôn...chúng ta nên giữ khoảng cách tốt hơn - Len lãnh đạm nói, cậu thật sự không muốn có thêm bất kì tin tức gì trên báo để gây thêm phiền phức, nhất là nếu để Rin biết thì còn mệt hơn.
-Được rồi em hiểu. Bây giờ, anh đang xây dựng hình tượng người đàn ông gương mẫu của gia đình. Nhưng mà, nghe nói cô ta đã đi du lịch...vậy tối nay anh hãy đến chỗ em uống coffee - Miku dùng tay vuốt nhẹ lên chiếc áo vest của Len còn tình tứ nhìn cậu mời gọi.
-Xin lỗi, anh rất bận! - Len đẩy nhẹ Miku sang một bên và lạnh lùng bước nhanh ra khỏi công ty lên xe để đi gặp khách.
-Len Kagami!- Miku chạy theo ra đến bên ngoài thì chiếc xe đã chạy mất, cô chỉ còn biết ôm cục tức với ngọn lửa bừng cháy trên đầu vì cái thái độ quá ư lạnh lùng của Len giành cho mình.
Sau một ngày bận rộn với đống công việc, Len lại trở về nhà. Câu nói "anh về rồi" theo thường lệ cậu lại buột miệng nói ra với nụ cười trên môi. Nhưng khi nhìn vào căn nhà lạnh lẽo, đèn tắt tối om cũng không có ai nói móc họng anh thì lòng Len dâng lên một thức cảm xúc nặng nề và khó chịu.
Mang đôi dép lê đi vào bên trong phòng, Len cởi áo khoác ném lên giường và nằm dài xuống để nghỉ ngơi. Buồn chán hơn khi cậu lại nhìn thấy ảnh cưới trên tường, mùi hương của Rin vẫn còn vương lại trên chiếc giường rộng lớn này, cậu lại thầm nghĩ "đêm nay mình sẽ ngủ thế nào đây?". Không kèm lòng được sau cùng Len cũng phải lấy điện thoại ra..
[Hawai]
-Rin món này thật sự rất ngon đó! - Lily vừa ăn vừa tắm tắc khen.
-Ăn đi, mình sẽ trả tiền cho - Rin hào phóng nói.
-Có chồng giàu sướng thật - Gumi nhìn Rin mà có chút ganh tỵ.
-Đúng là rất sướng nhưng mà mình cũng khổ lắm chứ, phải lấy cái thân này ra mà bị anh ta hành hạ.. - Rin nhăn nhó mặt mày nói.
-Cậu nói gì nghe ghê vậy? - Lily lập tức liên tưởng đến những cảnh đen tối.
-Còn không phải sao?Anh ta cứ bắt mình nấu cơm, đem canh đến công ty, ủi đồ, xếp đồ.. - Rin than ngắn thở dài chỉ mới làm có bao nhiêu chuyện mà cô đã cho Len là kẻ đại ác hành hạ thân xác của cô.
-Vậy mà...cậu làm bọn mình tưởng.. - Gumi lắc đầu vì bản thân cô cũng đã nghĩ bậy bạ.
-Gì chứ? - Rin khó hiểu nhìn hai cô bạn của mình.
-Hình như điện thoại của cậu reo kìa - Lily chỉ cái điện thoại trong túi xách của Rin đang rung lên.
-Ai lại gọi lúc này chứ? - Rin càu nhàu đưa tay vào túi lấy cái điện thoại ra thì ra là một tin nhắn và kẻ gửi đó không ai khác ngoài tên quỷ nhỏ của cô.
"Bà xã, có nhớ anh không?Em đang làm gì đó?Em đã ăn cơm chưa?Hay là bây giờ đang ngủ?"
-Vớ vẩn
Rin xem xong thì để cái điện thoại lên bàn không thèm trả lời lại, cứ vậy mà tiếp tục ăn khiến hai cô bạn mở to mắt mà nhìn Rin ngỡ ngàng. Chiếc điện thoại đặt xuống chưa đầy được 1 phút thì lại có tin nhắn tiếp theo đến.
"?"
-Ý gì đây? - Rin khó hiểu khi trong tin nhắn lại có dấu chấm hỏi ngoài ra không có thêm nội dung gì, cũng chẳng thèm trả lời lại cứ vậy Rin lại quăng nó sang một bên.
"??"
Hai phút sau Rin lại nhận được một tin nhắn có hai dấu hỏi, lần này cô bắt đầu thấy bực và quăng nó vô túi xách luôn.
-Rin...Rin...
Gumi chỉ chỉ cái điện thoại đang reo lên liên tục trong túi xách của cô sau ba phút cô quăng nó vào cái túi. Rin thật sự rất khó chịu khi nó cứ reo mãi, sau cùng đành phải bắt máy để tiếp chuyện với tên quỷ nhỏ.
-Tôi không có nhớ anh, bây giờ tôi đang ăn cơm - Vừa mở điện thoại thấy cái mặt của Len hiện lên là Rin sổ ngay một tràng không kịp cho Len có cơ hội nói gì cả.
-Bà xã, em mau đưa điện thoại ra xa một chút về phía bên trái - Len không đáp lại mà chỉ nghiêm mặt ra lệnh.
-Anh thật là phiền.. - Rin khó chịu nhưng cũng làm theo y như những lời của Len nói.
-Được rồi bây giờ là bên phải - Len lại tiếp tục chỉ đạo trong điện thoại để quan sát Rin từ bên phải.
-Xong chưa, tôi phải ăn đó. Dù cho tôi đẹp nhưng cũng đâu cần ngắm kỹ như vậy sau này anh còn cả đời để mà ngắm - Rin làu bàu với giọng khó chịu.
-Ok, được rồi ngủ ngon bà xã. Em nhớ phải đắp chăn khi ngủ đó. Nên mặc thêm áo khoác vào em mặc quá ít rồi đó - Len nhấn mạnh mấy từ cuối sau đó thông qua điện thoại hôn Rin sau đó tắt máy.
Gumi và Lily khẽ tủm tỉm cười còn Rin thì đang nhăn nhó khó chịu khi không cô lại lấy cái điện thoại đời mới có 3G này làm chi không biết để cho Len có thể nhìn thấy cô đang làm gì?Ở đâu và ra sao?
-Chồng cậu bảo mặc thêm áo vào kìa - Lily trêu chọc Rin vì có lẽ Len thấy Rin mặc bộ đồ tắm quá sexy ngồi ăn cơm trong nhà hàng tuy là mọi người ở đây ai cũng mặc đồ tắm nhưng mà đối với tên gia trưởng kia thì hắn không chấp nhận được.
-Mặc kệ anh ta - Rin tắt luôn điện thoại và quăng vào trong túi vui vẻ ăn cơm cùng hai cô bạn của mình.
[Nhật Bản]
Len đang ngồi trên giường ánh mắt đằng đằng sát khi nhớ lại những cảnh trong điện thoại. Bên trái, bên phải, trực diện của bàn ăn Rin đa phần toàn là nam. Tuy là cậu biết ở Hawai thì mọi người mặc đồ tắm đi lại cũng là bình thường nhưng vợ cậu lại ăn mặc quá sexy như vậy sẽ có rất nhiều nam nhân nhìn chằm chằm vào. Cứ nghĩ thôi thì cậu đã thấy bốc lửa trong đầu, chưa tính đến việc nhắn tin cũng không thèm trả lời. Và tội lỗi tài trời mà cô vợ của cậu gây ra chính là khi nãy quan sát cậu thấy rõ ngay cả nhẫn cưới cũng không thèm đeo.
-Chỉ mới có một ngày mà em muốn tạo phản rồi sao Rin Kagamine!
Len thật sự sôi máu khi nghĩ đến chuyện Rin ngay cả nhẫn cưới cũng không chịu đeo. Lòng kiên nhẫn của Len phật tổ cũng đã đến giới hạn, không suy nghĩ lập tức bấm số 2 gọi nhanh cho Hiyama.
-Hiyama, lập tức hủy hết tất cả các cuộc hẹn vào ngày mai hết cho tôi. Chuẩn bị trực thăng cho tôi ngay lập tức 1 tiếng nữa tôi sẽ đi Hawai.
"Chủ...tịch..."
Đầu dây bên kia Hiyama chưa kịp phản ứng gì thì Len đã nói một tràng sau đó cúp máy, quăng cái điện thoại lên giường đi về phía tủ quần áo kéo lấy cái vali và chuẩn bị mọi thứ một cách nhanh chóng để lát lên máy báy. Xem ra lần này Rin thật sự chọc giận con quỷ nhỏ của cô, đáng ra có hai ngày tự do nhưng xem ra cô đã biến hai ngày đó rút ngắn lại còn ngày rưỡi rồi..
.
.
.
-Cô nói gì chủ tịch của các người đã đi du lịch - Miku sáng hôm sau khi đến công ty tìm Len thì được báo lại Len đã đi du lịch.
-Anh ta đi đâu chứ? - Miku khó chịu và chau mày - Không lẽ là... - Miku sờ cằm và có vẻ đoán ra được nơi mà Len đến.
Không suy nghĩ nhiều Miku lập tức đi nhanh ra khỏi công ty Kagami. Xem ra cô cũng lên đường đến Hawai để mà làm kẻ phá đám.
[Hawai]
-Lily cậu phải lắc mạnh lên chứ? - Rin đánh nhẹ vào cái mông của Lily.
-Rin à, chúng ta đã đứng lắc cả buổi rồi mệt quá đi...đã hơn 1 giờ khuya rồi..cậu cho bọn mình về ngủ đi.
Lily ngáp ngắn ngáp dài nhìn Rin chơi từ sáng đến giờ vậy mà không hề biết đến hai chữ mệt mỏi viết thế nào. Đến tối cô còn kéo Lily và Gumi ra nhảy điệu Hula với mọi người ở bãi biển khiến cho Lily và Gumi toàn thân như muốn rã ra như nước biển vậy.
-Ngày mai, chúng ta chơi tiếp đi - Gumi cũng mệt mỏi ngồi phịch xuống mà hai con mắt gần như muốn híp lại vì buồn ngủ.
-Haizz...các cậu không biết đâu...mình phải tranh thủ từng giờ từng phút - Rin bây giờ rất biết quý trọng gian một tuần này để mà vui chơi, nhưng mà cô đâu biết một tuần của cô bây giờ rút ngắn lại từ 2 ngày sắp thành 1 ngày luôn.
-Rin...bọn mình mệt lắm...thật đó...đi ngủ đi - Gumi níu lấy tay của Rin mà nhăn mặt cầu xin.
-Phải đó, ngày mai chơi tiếp đi...không nghỉ ngơi bọn mình sẽ chết đó - Lily cũng uể oải nói.
-Ok, không ép các cậu nữa chúng ta về khách sạn ngủ thôi - Rin cũng không nỡ ép hai cô bạn đang mệt lả người.
Nhờ vậy mà Rin mới chịu ngưng cuộc chơi của mình và quay về khách sạn để mà nghỉ ngơi.
-Ngủ ngon! - Lily và Gumi giơ tay cho có lệ và đi nhanh vào phòng vì họ thật sự không thể nào cầm cự thêm nữa.
-Ngủ ngon!
Rin đáp lại và đi nhanh vào phòng, nếu chơi liên tục thì không nói gì nhưng mà nếu ngừng lại thật sự cô cảm thấy đúng là mệt. Cởi nhanh bộ đồ tắm trên người quăng trên sàn nhà Rin với cơ thể trần bước vào phòng tắm để tận hưởng dòng nước ấm đang giúp cô mát sa cơ thể. Sau khi tắm gọi sạch sẽ Rin mới phát hiện ra mình đã quên đem một thứ..
-Mình lại quên đem khăn tắm...haizz...không thể dùng khăn của khách sạn - Rin chu mỏ nhăn mặt. Vì cũng chỉ ở một mình nên Rin rất là tự do thoải mái không sợ gì cứ như vậy mà đẩy cánh cửa nhà tắm ra. Vừa mở ra thì cô đã thấy có một bàn tay đưa khăn tắm cho cô.
-Cám ơn nha! - Rin tỉnh queo lấy khăn và lau tóc, sau đó chợt giật mình quay lại - Quỷ nhỏ! - Rin hét lên với vẻ mặt đầy sợ sệt, bất ngờ...nói đúng hơn là một bất ngờ to đùng giành cho cô.
-Không thể có lẽ mình mệt quá nên mơ thôi.. - Rin tự trấn tĩnh lại bản thân và lẩm bẩm quay đi còn đánh nhẹ lên đầu của mình - Khi quay lại ảo giác sẽ biến mất..1..2...3
Rin nhắm mắt lại sau đó quay lại từ từ mở mắt ra. Cái con người với dáng người chuẩn đến không cần chỉnh, với cái gương mặt hoàn hảo được gọi là mỹ nam và cái nụ cười nửa miệng đáng ghét không đụng hàng với ai đó không thể nào là ảo giác được.
-Sao anh lại ở đây? - Rin biết bản thân không phải mơ thì hét lên.
-Bà xã, em quá gợi cảm rồi đó - Len không lấy làm lạ về sự ngạc nhiên của Rin trái lại còn nở nụ cười tinh quái nhìn Rin từ đầu đến chân rồi từ chân lên đầu vì lúc này cô không mặc gì cả cứ vậy mà đứng ngay trước mặt cậu.
-Đồ đáng ghét! - Rin hét lên sẵn tiện cái khăn tắm trên tay trùm luôn lên đầu của Len và chạy nhanh về phía giường lấy chăn trùm lại chỉ chừa cái đầu của mình ra thôi.
-Em thật sự cũng rất là sành điệu, đây là đồ tắm mới nhất của mùa hè năm nay...trong vali cũng đem hơn cả chục bộ...em cũng biết hưởng thụ thật - Len nhặt bộ đồ tắm khi nãy Rin quăng trên sàn lên và xoay xoay mà ngắm.
-Sao anh biết trong vali của tôi có bao nhiêu bộ?Tại sao anh lại vào được đây và tại sao anh lại ở đây? - Rin quăng một mớ câu hỏi không giải đáp được cho Len ngay tức khắc.
-Anh nhớ em cho nên mới đến đây, chuyện vào phòng em quá dễ cho nhân viên khách sạn xem anh cưới của anh và em...với lại chủ khách sạn này anh cũng có quen biết.
Len tự hào nói về cái khoảng giao tiếp thì cậu quen rất nhiều nên đột xuất sang đây đối với Len không có gì phải lo lắng. Cứ mỗi câu nói Len lại tiến gần hơn về phía của Rin cùng với nụ cười ranh ma làm cho Rin chỉ biết kéo cái chăn cô lùi lại vào góc giường.
- Vali của em anh đã kiểm tra trước khi em về...và sẵn tiện anh cũng tìm được thứ này bị em bỏ rơi ở lại.. - Len lấy ra trong túi chiếc nhẫn cưới của Rin, biết bị phát hiện Rin càng lo lắng cứ nghĩ có 1 tuần yên thân không ngờ bây giờ biến thành 1 ngày.
-Tôi...sợ nó rơi mất nên mới tháo ra để lại trong phòng - Rin cười ngây thơ nói dối mà hai con mắt chớp lia chớp lịa.
-Thật vậy sao? - Len tiến lên giường và từ từ chồm về phía Rin như con cọp đang rình rập con thỏ.
-Thật...đương nhiên là thật... - Không biết từ lúc nào trên đầu của Rin hiện hai cái tai thỏ tội nghiệp và run rẩy khi thấy con cọp đang tiến lại gần hơn.
-Cho em thêm một cơ hội, đừng để anh phải dùng đến biện pháp mạnh - Len bây giờ tiến sát lại gần Rin kề sát mặt vào Rin, ánh mắt tinh ma của hắn lại chằm chằm nhìn cô.
-Nói thật có được khoan hồng không? - Rin lí nhí hỏi
-Còn phải xem độ thành khẩn tới đâu? - Len nhìn chằm chằm Rin khi cô đang cuối mặt và tay nắm chặt cái chăn.
-Đúng là tôi cố tình để lại chiếc nhẫn đó ở lại, tôi biết là nhẫn cưới rất là quan trọng nhưng mà dạo gần đây..tôi ốm đi nên chiếc nhẫn cũng lỏng đi...anh xem đi ngón tay ốm đi nhiều đó.
Rin đưa tay ra mà làm chứng cứ cho lời nói dối vừa mới nghĩ ra trong nháy mắt bởi cái đầu nhạy bén của mình. Len vẫn cứ nhìn Rin chằm chằm để xem cô vợ của mình nói dối được đến bao lâu?
-Tôi sợ nó mất đi thì sẽ không hay..mất chiếc nhẫn không phải anh rất buồn sao?Còn về việc đồ tắm nếu mặc không đúng mốt lỡ như ai đó nhận ra tôi...người ta sẽ nói vợ của chủ tịch Kagami tiếng tăm lừng lẫy lại ăn mặc không ra gì sẽ làm bẽ mặt của anh.. - Rin cười hì hì nhìn Len tỉnh queo nói.
-Tại sao không trả lời tin nhắn của anh? - Len muốn nghe luôn phần giải thích này của Rin.
-Anh chắc là bên Nhật Bản rất bận nên tôi sợ khi tôi nhắn tin sẽ phiền anh, làm vậy tôi cũng buồn lắm nhưng vì nghĩ đến anh cho nên mới không nhắn tin lại... - Rin tỉnh bơ đáp một cách khôn khéo.
-Nói tóm lại em làm cái gì cũng vì anh - Len giúp Rin ra một kết luận thích hợp.
-Đúng là như vậy mà - Rin cười ngây thơ.
-Vậy anh có nên thưởng cho em không? - Len cười ranh ma.
-Không cần đâu...không cần đâu.. - Rin bắt gặp cái ánh mắt gian tà đó thì lập tức quơ tay lia lịa từ chối.
-Nhất định cần... - Len cười tinh ranh
-A!
Tiếng la thất thanh của Rin rung chuyển trời đất bởi vì cái chăn của cô bị tên quỷ nhỏ đó kéo ra khỏi người. Đương nhiên mọi thứ của cô lại bị hắn nhìn thấy tất cả, dù đây không phải là lần đầu hắn nhìn thấy cô như thế này nhưng cô vẫn thấy ngượng.
-Anh...thật đáng ghét...mau tránh ra đi...tôi mệt lắm.
Rin cố đẩy Len ra khi cậu đè lên người của cô, cặp mắt đáng ghét của Len cứ nhìn chằm chằm vào ngực của Rin thỉnh thoảng cậu nở một nự cười tinh ranh đáng ghét.
-Anh nhớ em lắm biết không? - Giọng Len dịu dàng, cậu cuối nhẹ xuống hôn lên trán của Rin..
-Tôi...thật sự rất...mệt...
Lời của Rin không thể thốt ra hoàn chỉnh bới vì đôi môi đáng ghét của Len trượt trên đôi môi của cô và liếm nhẹ vành môi của cô. Càng đáng ghét hơn hắn lại tấn công vào cổ của cô , tay thì cứ sờ mó khắp nơi làm cô rất là khó chịu và còn bị hắn kích thích ...đây chính là sự trừng phạt mà hắn giành cho cô chăng?
-Len!Len!
Bỗng chốc, Rin không cảm thấy khó chịu và cơ thể của cô không bị sờ mó nữa. Bây giờ Rin nghe thấy bên tai của mình một âm thanh kì lạ, cái tên đáng ghét đó nằm đè trên người của cô mà ngủ ngon lành. Cô không biết nên cười hay là nên khóc đây? Trong giai đoạn quan trọng như vậy mà hắn lại có thể ngủ đúng là chuyện lạ trên thế gian.
-Len!
Rin cố đẩy Len ngã ra giường, đưa tay khìu mạnh nhưng Len thật sự đã ngủ rất say. Rin tròn mắt nhìn gương mặt của Len, nó hiện lên một nét mệt mỏi có lẽ do ngồi máy bay rất lâu kèm theo trước đó cậu đã liên tục hết họp lại đi gặp khách hàng khiến bản thân bận rộn nên mới không còn chút sức lực nào.
-Tôi cứ tưởng anh là người máy chứ? - Rin béo vào má của Len nhưng cậu vẫn không tỉnh, Rin khẽ mỉm cười vì biết Len thật sự đã rất mệt nên mới ngủ say như chết vậy.
-Nếu như bình thường cũng ngoan như thế này thì hay biết mấy.
Rin khẽ tủm tỉm cười nhìn gương mặt đáng yêu của Len khi ngủ, cô kéo chăn đắp lại cho Len. Rin cứ chống tay mà ngắm Len cho đến khi hai con mắt muốn híp lại thì cô dụi vào lòng của Len mà ngủ.
.
.
.
-Mmmm...mm..
Rin khó chịu trở mình liên tục, chỉ mới sáng sớm mà đã có cái gì đó bò khắp người cô làm cô nhột không thể nào mà mơ tiếp giấc mộng đẹp.
-Đừ...ng...
Tới lúc đầu óc ý thức được thì cô biết không phải là con gì bò mà là cái tên quỷ nhỏ đó đang mò mẫn khắp người cô. Môi hắn trượt khắp nơi trên cơ thể của cô...
-Tôi muốn...ngủ...một lát... - Rin mở mắt và kéo tay của Len ra khỏi đùi của mình, nhăn mặt nói
-Em ngủ cứ ngủ, anh làm việc của anh - Len cười ranh ma.
-Anh như vậy làm sao tôi ngủ - Rin khó chịu nói khi tay hắn lại bắt đầu hư hỏng.
-Anh sẽ không làm chuyện đó đâu... - Hắn cuối nhẹ xuống liếm nhẹ vành tai của Rin làm cô run người.
-Đừ...ng...
Rin kéo tay của Len ra khỏi ngực của mình khi bàn tay đáng ghét của hắn đang nhào nắn cặp ngực trần của cô. Tay của hắn cứ như ở khắp mọi nơi trên cơ thể của cô vậy vừa đẩy ra chỗ này thì hắn lại đi đến chỗ khác.
-Mmmm - Hắn cứ làm cô không thể không phát ra tiếng rên xấu hổ đó.
-Đêm qua không thể trừng phạt em...hôm nay xem như là trừng phạt.
Đột nhiên Len ngồi bật dậy nhìn Rin cười ranh ma, Rin cũng theo phản xạ ngồi bật dậy khi thấy cái nụ cười kì lạ đó. Nhìn theo ánh mắt của Len cô nhìn lại cơ thể của mình...
-Len Kagami! - Rin hét lên khi cơ thể của cô có rất nhiều dấu đỏ do Len tạo nên, đó chính là dấu tích cắn yêu của cậu giành cho cô.
-Để xem hôm nay em mặc đồ tắm ra sao? - Len cười ranh mà chỉ tay vào phần dưới bụng của Rin, ngay gần khe ngực của cô cũng có nói chung chỗ nào mà Rin muốn đế lộ ra thì điều có dấu đỏ của Len ở trên đó.
-Anh thật quá đáng! - Rin giận dỗi trừng mắt đầy tức giận, đây chính là sự trừng phạt mà Len giành cho cô.
-Nếu em còn không mặc quần áo vào lát nữa anh sẽ... - Len kê sát mặt vào cười ranh ma với Rin.
-Anh đừng có mơ! - Rin đưa bàn tay đẩy mặt của Len và nhanh chóng phóng xuống giường chạy vào nhà tắm.
-Bà xã, anh giúp em soạn quần áo lát chúng ta xuống ăn sáng.
Len ở ngoài nói vọng vào, còn Rin đang ở trong nhà tắm mà nén cơn giận xuống. Cứ tưởng sẽ có những ngày yên ổn không ngờ cũng không thể thoát khỏi bàn tay của tên quỷ nhỏ đáng ghét.
-Rin!Chúng ta xuống đại sảnh ăn sáng thôi - Tiếng của Lily và Gumi gõ cửa phòng của Rin.
-Nó làm gì mà lâu vậy? - Gumi nhìn sang Lily hơi ngạc nhiên vì nãy giờ gọi rất lâu nhưng Rin vẫn chưa ra. Nhớ hôm qua cô rất hào hứng nên họ cứ nghĩ sáng nay cô phải là người đến rõ cửa phòng của họ đầu tiên rủ họ đi ăn sáng.
-Gõ thêm lần nữa xem, không chừng vẫn còn ngủ - Lily bước đến gõ cửa lần nữa
Và lần này cánh cửa thật sự mở ra, nhưng hiện ra trước mắt của Lily và Gumi không phải là Rin mà là Len. Cả hai mở tròn to mắt hết cỡ vì ngạc nhiên, họ cứ ngỡ mình nhìn lầm.
-Chào buổi sáng! - Len nở một nụ cười như ánh mắt trời chào bạn của Rin
-Chủ tịch - Cả hai cùng đồng thanh
-Gọi tôi Len được rồi, ở đây không phải công ty - Len khẽ mỉm cười
-Nhưng mà...sao...anh...còn...Rin... - Lily luống cuống vì bất ngờ đến nỗi nói không câu nào hoàn chỉnh câu nào.
-Bà xã, em xong chưa? - Len đứng ở bên ngoài gọi.
Lát sau, Gumi và Lily càng ngạc nhiên hơn khi Rin lót tót đi ra với vẻ mặt không có mùa xuân. Chiếc áo ful đơn giản hình con stick cùng với chiếc quần shot ngắn mà bước ra.
-Rin cậu..
Gumi ngạc nhiên với cách ăn mặc của Rin hôm nay so với hôm qua thật sự là khác một trời một vực. Lily đưa mắt nhìn xuống bàn tay trái của Rin, chiếc nhẫn cưới đã ngoan ngoãn nằm về vị trí cũ. Sự hiện diện của Len cùng với những thay đổi của Rin đã cho Gumi và Lily một đáp án. Họ khẽ nhìn nhau và bụm miệng tủm tỉm cười.
-Đi ăn sáng đi, mình đói bụng rồi - Rin hơi cáu khi vì Len mà cô bị mất mặt với bạn bè.
-Vậy chúng ta xuống đại sảnh ăn sáng thôi - Len mỉm cười choàng tay qua eo của Rin
Ngay lập tức cậu được một cái nhìn sắc béng và không mấy thân thiện, Rin giơ chân và dẫm mạnh xuống chân của Len như một cách trút giận và đi một nước về trước chẳng thèm đợi ai.
-Bà xã! - Len vừa xoa xoa cái chân vừa chạy đuổi theo Rin để dỗ dành cô, còn hai cô bạn của Rin lại có được một trận cười.
t~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro