Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Con gái ai cũng quãng thời gian mơ mộng và ước mơ về một tình yêu đẹp chẳng hạn. Một tình yêu lãng mạn như những cuốn tiểu thuyết hay những phim truyện thần tượng. Quãng thời gian đó gọi là tuổi mộng mơ của thanh xuân. Nhưng đối với tôi, cái quãng thời gian đó được gọi là tuổi ngu ngốc.

.

.

.

-Rin!Cậu lại không chịu học hành gì. Cứ thích trốn tiết mà xếp mấy thứ vớ vẩn này - Cô bạn học tên Gumi với mái tóc tém phù hợp với gương mặt đáng yêu và xinh đẹp đang trách mắng Rin.

-Cứ mặc mình đi mà, hôm nay là tới sinh nhật của anh ấy rồi mà mình vẫn chưa xếp xong nữa.

Rin vẫn ngoan cố cứ ngồi đó tiếp tục xếp những ngôi sao nhỏ của mình bỏ vào cái lọ thủy tinh thật là lớn. Cô cười hạnh phúc mỗi khi xếp xong một ngôi sao, mỗi ngôi sao chính là tình yêu và tấm lòng của cô giành cho người mà cô yêu.

-Cậu đúng là ngốc nghếch mà, anh ta có thiếu gì những kẻ tặng thứ này - Gumi nhíu mày nhìn cô bạn của mình vẫn cứ như con thiêu thân vậy, đâm đầu một cuộc tình không đâu vào đâu.

-Nhưng anh ấy nói với mình, chỉ thích quà mình tặng thôi - Rin ngây thơ nói với nụ cười tràn đầy hạnh phúc trên môi.

-Rin, cậu nghe mình đi tên Len Kagami hoàn toàn không hợp với cậu. Rõ ràng nói là yêu cậu sau đó quay lưng một cái đi với cô gái khác...hắn ta đúng là bừa bãi, phóng túng..là dạng con trai không thể tin tưởng - Gumi lấy tờ giấy xếp sao ra khỏi tay của Rin và quay Rin vịnh chặt hai vai của cô nói với giọng lo lắng và nhắc nhở.

-Ayzo, cậu không biết đâu Gumi - Rin đẩy tay của Gumi ra khỏi vai của mình - Anh ấy nói là những cô gái đó thích bám theo anh ấy, người anh ấy yêu chỉ có mình và trong tim của chỉ có mình là độc nhất - Rin cười tít hai con mắt khi nhớ đến những lời có cánh mà người bạn trai của cô giành cho cô.

-Cậu đúng là trúng độc quá nặng rồi đó, nếu như sau này có đau khổ thì đừng đến tìm mình đó - Gumi lấy ngón tay đẩy mạnh trán của Rin và lắc đầu với cái tính cứng đầu của cô bạn mình nói mãi cũng không chịu nghe.

-Gumi, cậu có quá nhiều thành kiến với Len rồi...anh ấy không phải là loại đó đâu. Anh ấy rất tốt với mình - Rin vẫn cười hạnh phúc và tiếp tục xếp ngôi sao bỏ vào cái lọ thủy tinh.

Trong lọ thủy tinh những ngôi sao từ từ nhiều lên, Rin vẫn tích cực và chăm chú xếp thật cẩn thận bằng tất cả tấm lòng của mình. Cô gái chỉ mới 16 tuổi này rất đơn thuần đối với cô tìm được một tình yêu không dễ dàng nên cô rất trân trọng nó. Cô không thích ăn diện như những cô gái khác nên lúc nào cũng ăn mặc xề xoàng, cặp kính cận dày che đi gương mặt đáng yêu và mái tóc cắt ngắn ngang vai tạo Rin thành một cô gái quê mùa. Nếu không nói ra chắc ai cũng không dám tin rằng cô chính là một đại tiểu thư. Rin thích mơ mộng về những tình yêu đẹp trong các cuốn tiểu thuyết và những bộ phim thần tượng trên tivi.

Trong lớp học có biết bao chàng trai nhưng không ai thèm để ý đến cô vậy mà bạch mã hoàng tử của khối lớp trên lại để ý đến cô. Anh ấy còn tỏ tình với cô và muốn làm quen với cô khiến cho Rin cảm thấy hạnh phúc. Cô tin rằng tình yêu là có thật không phải bề ngoài không đẹp thì không thể quen bạn trai. Không phải bây giờ cô đang có một người bạn trai rất là đẹp trai sao?Anh ta còn là hotboy của trường mà biết bao cô gái điều mơ ước trở thành bạn gái.

-Ôi!Mình hạnh phúc quá đi! - Rin nghĩ đến những chuyện đã trải qua như một giấc mơ đẹp, cô ôm lấy tấm hình của cô và Len vào lòng và mỉm cười hạnh phúc.

Bây giờ, Rin đang đặt chân ở nhà của Len mọi thứ trong nhà điều rất quen thuộc. Quen nhau được một tuần thì Len đã đưa chìa khóa nhà cho cô. Rin cầm chiếc chìa khóa và cảm thấy rất hạnh phúc không phải con trai rất ít khi đưa chìa khóa cho con gái sao?Nếu đưa chìa khóa nhà tức là cô ấy rất đặc biệt và rất đáng tin tưởng. Nghĩ đến đây thôi Rin đã cười đến tít cả hai con mắt vì hạnh phúc. Cô ôm lọ thủy tinh chứa đầy sao và đi vào phòng của Len, cô đang suy nghĩ xem nên đặt nó ở đâu cho tốt để Len mỗi khi nhìn thấy nó cũng giống như nhìn thấy cô.

-Cạch

Mãi lo suy nghĩ nên để đâu thì Rin lại nghe thấy tiếng mở cửa, cô lật đật ôm chặt lấy lọ thủy tinh và đứng nép ở trong phòng. Cô phải đợi Len bước vào sau đó la thật lớn "Chúc mừng sinh nhật" nhất định cậu ấy sẽ rất ngạc nhiên.

-Anh..hư quá!

Rin đang mỉm cười hạnh phúc thì nụ cười vụt tắt đi, cô nghe thấy tiếng con gái, đó không phải là Len.

Len vừa khép cửa lại thì vòng tay qua eo của cô gái đó cùng cô ta hôn nhau thật say đắm. Cậu dường như không để ý đến trong nhà có người, Len đưa tay vào trong váy của cô gái và bóp nhẹ cái mông của cô gái làm cô ta bật cười khút khít vì thích thú. Cả hai hôn nhau đến quên trời đất và ngã xuống sofa, để tiếp tục đi xa hơn họ không biết đang có ánh mắt đang rất đau đớn nhìn họ.

Len cởi chiếc áo của cô gái đó ra và tiếp tục hưởng thụ cái cảm giác vui sướng lúc này. Cô gái cũng rất thích thú cởi luôn áo của Len và hôn lên vòm ngực của Len.

Rin ôm chặt lấy lọ thủy tinh thật chặt, người cô cứng đơ lại đó khi thấy cảnh tượng đó. Không phải Len nói với cô chỉ làm điều đó với cô thôi sao?Vậy mà giờ đây anh ấy lại ôm và còn hôn cô gái khác, họ lại còn sắp làm chuyện đó với nhau. Rin khép chặt cánh cửa phòng lại và ngồi phịch trong phòng lấy tay che miệng lại để ngăn tiếng nấc của mình, cô còn phải dùng tay để bịt lỗ tai lại để không phải nghe thấy những tiếng rên la ngoài phòng khách của hai kẻ đang làm tình cùng nhau. Nước mắt rơi xuống không ngừng ướt đẫm đôi môi của Rin, làm nhòe đi cặp kính trên gương mặt của cô và rơi xuống lọ thủy tinh đó...Tim cô đang bị chia năm xẻ bảy bởi sự bất ngờ đầy kinh ngạc của người yêu cô mang lại cho cô.

Sau khi xong cuộc mây mưa cùng cô gái đó, Len nhặt chiếc quần jean mặc lại và đi về phòng của mình. Cậu mở nhẹ cánh cửa ra và đập ngay vào mắt cậu là Rin đang đứng ngay trước mặt cậu tay vẫn còn ôm chặt lấy lọ thủy tinh xếp đầy sao. Bỏ qua sự ngạc nhiên Len nhanh chóng mỉm cười và đặt tay lên vai của Rin

- Em yêu, sao em đến lại không nói với anh?

Rin ngước nhìn Len với ánh mắt lạnh lùng và đau đớn, anh ta đã làm điều có lỗi với cô vậy mà lại còn có thể cười một cách vui vẻ như không có xảy ra chuyện gì.

-Anh yêu, anh đi lấy chăn đắp cho em mà lâu vậy sao? - Cô gái kia không mặc quần áo đi đến gần Len lúc này cô ta mới phát hiện ra có Rin đứng ở đó - Cô ta là ai vậy?

-Cô ấy là... - Len định nói với cô gái đó

-À, em biết rồi...cô ta chính là cô gái anh hay kể cho em, cứ suốt ngày bám theo anh. Thân hình cũng tầm thường không chút thú vị đó đúng không? - Cô gái nhìn Rin mà bật cười mai mỉa

Rin cú mặt xuống và nước mắt lại sắp rơi ra thì ra đó chính là tất cả những gì mà Len giành cho cô. Cô không là gì cả, chỉ là kẻ phiền phức thích bám theo cậu giống như cậu nói về các cô gái khác. Thì ra, cô cũng không khác gì họ, ...không hề đặc biệt một chút nào. Cô chỉ là thứ tầm thường như bao thứ khác..

-Rin à... - Len nhìn Rin khẽ lên tiếng

-Anh nói em là người đặc biệt nhất tại sao lại như vậy chứ?Anh hãy giải thích đi...có phải là có chuyện gì không?Có phải anh có nỗi khổ gì không... - Rin cố gắng bình tĩnh lại và níu lấy tay của Len

Len khẽ bật cười nhìn Rin

- Em tưởng đây là phim truyền hình sao? Anh đối với cô gái nào cũng như vậy cả...nếu như em chấp nhận chúng ta vẫn có thể như trước. Anh sẽ xếp lịch cho em nhiều một chút - Len mỉm cười dịu dàng nói

Nước mắt của Rin rơi xuống khi nghe những lời như dao đâm vào tim mình - Trên đời này thật sự không có tình yêu chân thành...không có... - Rin đau đớn nói và nước mắt không ngừng rơi xuống - Len Kagami, tôi đã cho anh trái tim của tôi nhưng anh lại xem nó như trò đùa...bây giờ trái tim là của tôi ..tôi sẽ không cho anh nữa...và sẽ không cho bất kì ai.

Sau lời tuyên bố lạnh lùng đó, Rin lạnh lùng đẩy mạnh Len ra và buông lọ thủy tinh trên tay của mình xuống làm cho nó rơi xuống đất vỡ ra thành từng mảnh và những ngôi sao nhỏ văng tung té trên sàn nhà. Rin đi thật nhanh ra cửa và không thèm quay lại nhìn Len thèm lần nào nữa.

-Thời buổi gì vậy, còn xếp những thứ này chứ...đúng là ngốc - Cô gái đó nhặt một ngôi sao lên và cười mai mỉa

Len giật lấy ngôi sao từ tay cô gái và lạnh lùng nói - Em đi về đi, anh sẽ gọi điện cho em sau.

-Nhưng mà... - Cô gái khó hiểu nhìn Len.

-Đi đi! - Len lớn tiếng

Cô gái mặc nhanh quần áo vào và đi ra khỏi cửa, Len vẫn đứng đó nhìn những mảnh vỡ thủy tinh cùng với những ngôi sao trên sàn nhà. Đây chính là trái tim của Rin Kagamine, nó đã bị cậu làm cho tan tành thành từng mảnh vụn không có cách gì đế mà ghép lại. Lòng Len bỗng chốc có chút đau xót, cậu cuối xuống và nhặt những ngôi sao đó thật cẩn thận lại.

Rin rời khỏi nhà của Len mang theo một nỗi đau trong tim cô cứ thẩn thờ bước đi trên con đường dài và ngừng ở ngay trước nhà của Gumi.

Sau khi nhận được điện thoại của Rin, Gumi lập tức rời khỏi phòng và chạy ra cổng. Cô thấy Rin đang đứng ở ngoài đó với vẻ mặt thất thỉu.

-Gumi! - Rin vừa thấy Gumi đã ôm chặt lấy cô bạn và khóc ầm lên

-Rin, có chuyện gì vậy? - Gumi lo lắng khi chưa bao giờ thấy Rin khóc thê thảm như vậy

-Anh ta...gạt mình....đau quá....mình hận...anh ta...

Rin vừa khóc vừa nói nghẹn không thành câu. Gumi thở dài vì biết sớm muộn cũng có chuyện này chỉ là Rin quá ngây thơ không chịu tin lời của cô. Dù là từng giận vì cô bạn mình ngốc nghếch nhưng Gumi vẫn rất cảm thông cho Rin. Cô đứng đó vỗ lưng của cô bạn và im lặng không nói gì cứ để cho Rin trút hết bao nỗi đau trong lòng của mình ra.

.

-Rin! Khi sang đó phải nhớ viết thư cho mình biết không? - Gumi nắm tay Rin dặn dò thật kỹ

-Mình biết rồi - Rin khẽ mỉm cười

Sau bài học về tình trường làm cho con tim của Rin đau vô cùng, cô không còn nghị lực và ý chí để đến trường tục đối diện với con người kia. Cô đã lựa chọn cách trốn tránh đó là đi ra nước ngoài du học mong là sẽ quên đi được nỗi đau này.

-Phải biết chăm sóc mình biết không? - Gumi lo lắng cho Rin và ôm chặt lấy cô bạn của mình thêm lần nữa

-Mình sẽ cố gắng - Rin khẽ đáp với ánh mắt buồn bã, nước mắt lại rơi xuống.

Rin lau nhanh nước mắt và đẩy nhẹ Gumi ra. Cô kéo hành lý của mình quay đi thật nhanh đi vào bên trong không ngoái đầu lại nhìn nữa. Cô muốn bỏ lại sau lưng tất cả những nỗi đau và quá khứ. Và cả cái tình yêu ngu ngốc của cô..

.

.

.

"Xin các hành khách chú ý chúng ta còn 10 phút nữa sẽ đáp xuống Nhật Bản, xin quý vị kiểm tra hành lý.."

Tiếng loa phát từ máy bay làm cho Rin giật mình và mở nhẹ đôi mắt của mình ra. Cô khẽ mỉm cười vì ký ức của 7 năm trước lại quay trở về trong giấc mơ của cô. Nghĩ đến nó cô lại cảm thấy nực cười, không ngờ cô lại có một thời ngốc nghếch như vậy. Lần này, cô trở về sẽ không để mắc một sai lầm nào nữa...cô sẽ không cho trái tim bất cứ người đàn ông nào bởi vì trái tim của cô, cô sẽ không cho bất kì ai.

-Nè, sao nãy giờ vẫn chưa xuống vậy? - Gumi thấp thỏm nhìn vào bên trong phòng kính

-Cậu có chắc là nhận ra Rin không đó? - Lily khẽ hỏi

-Mình là bạn thân của nó không lẽ không nhận ra - Gumi nói chắc chắn

-Nhưng bao năm qua cậu với Rin với chỉ nói chuyện điện thoại, chat, email..tấm hình cũng không gửi cho cậu. Bảy năm rồi đó cô nương ơi...sẽ phải khác đi chứ? - Lily đưa ngón tay lên cho Gumi biết đã là một quãng thời gian dài con người sẽ có thay đổi.

-Không thể nào đâu, mình tin Rin vẫn sẽ như xưa thôi - Gumi nói chắc chắn và lôi tấm hình chụp từ thời họ còn 16 tuổi ra nhìn thêm một lần.

Từng người, từng người bước ra khỏi phòng kính với hành lí trên tay. Lily và Gumi cũng đang căng mắt tìm Rin trong dòng người đó...nhưng họ không thể nào tìm ra được cô gái giống như bức anh mà Gumi có.

-Trời, cậu xem cô gái đó còn mốt hơn mình nữa

Lily chỉ tay về phía một cô gái đang đi đôi boot cao, đem kính râm đen, áo sơ mi model thắt ngang eo rất là hấp dẫn kết hợp với chiếc váy ngắn. Mái tóc vàng dài qua vai một chút phất phơ nhẹ theo mỗi bước đi uyển chuyển của cô, những chàng trai trong sân bay đang trố mắt nhìn cô gái đó.

-Mau tìm Rin đi! - Gumi thở dài đánh nhẹ Lily vì nãy giờ vẫn chưa thấy Rin ra

Khi Gumi và Lily đang tìm kiếm Rin thì cô gái đó kéo hành lý đi về phía họ, cô gái khẽ nở một nụ cười nhẹ vì nhận ra người quen.

-Gumi! - Cô khẽ gọi làm cho Gumi giật mình và đưa hai con mắt căng to để nhìn cô gái trước mặt của mình.

-Cậu...cậu là... - Gumi ấp úng vì sự bất ngờ đến chóng mặt

-Là mình đây Rin Kagamine - Rin mỉm cười tháo mắt kính xuống

-Hả? - Lily há hốc mồn nhìn tấm ảnh trên tay của Gumi và cô gái đứng trước mặt hoàn toàn khác xa một trời một vực.

-Rin là cậu sao? - Gumi cười méo xẹo khi không nhận ra Rin bây giờ đã hoàn toàn khác trước. Lily bụm miệng cười khút khít vì cái vẻ mặt bất ngờ quá đỗi của Gumi.

*******

-Cậu thay đổi nhiều quá! - Gumi cứ nãy giờ nhìn Rin từ đầu đến chân rồi lại thở dài và lắc đầu.

-Thay đổi như vậy cũng tốt mà - Rin cười hạnh phúc

-Phải đó Gumi, mình thấy bạn cậu như vậy rất đẹp - Lily lập tức lên tiếng

Rin đưa mắt nhìn Lily vì từ sân bay đến quán nước nãy giờ Gumi vẫn chưa giới thiệu Lily cho Rin biết.

-Cô ấy là bạn của mình và cũng đồng nghiệp của mình Lily Kim - Gumi lập tức giới thiệu cho Lily và Rin làm quen với nhau - Còn đây là Rin bạn thân từ hồi mặc tả của mình.

-Chào cậu rất vui được quen cậu! - Rin vui vẻ đưa tay bắt tay với Lily

-Mình cũng rất vui quen với cậu - Lily bắt tay lại với Rin - Rin à, cậu có thấy bọn con trai đang nhìn cậu không? - Lily nói nhỏ với Rin

-Mặc kệ bọn họ - Rin nhìn đám con trai trong quán đang nhìn mình thì chỉ liếc nhẹ và không thèm quan tâm đến.

-Lần này, cậu về có kế hoạch gì chưa? - Gumi biết Rin đã tốt nghiệp nên mới quay về Nhật.

-Về làm CEO cho ba mình. Ông ấy đã gọi điện nói như vậy đó - Rin thở dài - Mình ghét việc kinh doanh - Rin lại tiếp tục thở dài

-Đến giờ rồi Gumi! - Lily nhìn đồng hồ và tỏ ra luống cuống

-Hai người có việc bận sao? - Rin khó hiểu nhìn cả hai cô bạn

-Bọn mình chỉ xin nghỉ được nửa buổi để đón cậu đến giờ phải quay về công ty. Tối nay, chúng ta gặp lại nhau... - Gumi cũng hối hả đứng dậy lấy túi xách

-Nè, tối nay chúng ta đi bar đi - Rin mỉm cười nói với theo

-Ok - Lily lập tức quay lại tỏ ra rất hào hứng vì đã tìm được thêm một cô bạn có tính cách giống mình.

Rin ngồi một mình trong quán uống nốt cho xong ly nước cam, cô đưa mắt nhìn về một cái kệ nhỏ gần chỗ mình ngồi. Đây là chỗ mà chủ tiệm để báo và tạp chí cho khách vào quán có thể trong lúc chờ đợi mà đọc. Rin quơ lấy một tờ báo để xem có tin tức gì mới thì nhận ra người trên tạp chỉ ở trên trang bìa chính là Len. Đã 7 năm không chỉ cô thay đổi mà người này cũng đã thay đổi rất nhiều. Hắn chẳng những đẹp trai hơn trước mà còn rất tài giỏi được xếp vào doanh nhân thành đạt đứng đầu Nhật Bản. Nhưng bên cạnh đó, mấy tin tức lá cải xung quanh về đời tư của hắn cũng không ít.

-Đúng là không hề cải biến - Rin cười nhạo và ném tờ báo lên bàn chẳng thèm nhìn đến và đứng dậy rời khỏi quán.

Sau một buổi nghỉ ngơi, tối hôm đó Rin cùng hai cô bạn của mình đi đến bar để vui chơi. Rin vừa bước vào quán bar đã có rất nhiều cặp mắt chú ý đến cô, một người vừa xinh đẹp lại có thân hình cực kì hấp dẫn khiến cho đàn ông điều phải trố cặp mắt háo sắc ra mà nhìn.

-Len!Nhìn xem bên đó có mục tiêu mới kìa - Thằng bạn thân kiêm luôn trợ lý Hiyama Kito đang chỉ tay về hướng ba bóng hồng đẹp vừa bước vào quán và họ đang nhảy nhót trên sàn nhảy rất vui vẻ.

Len đặt ly rượu xuống và đi ra sàn nhảy, cậu nhanh chóng bắt theo điệu nhạc và tiến đến gần chỗ của Rin đang đứng. Len đưa ánh mắt phóng điện của mình nhìn Rin cười tràn đầy tình ý, Rin đương nhiên nhìn là lập tức nhận ra Len ngay, cô mặc cho hắn đang có ý ve vãn cô vẫn làm lơ xem hắn như không khí. Chỉ có điều có lẽ Len không thể nhận ra cô chính là Rin Kagamine năm nào thôi.

Gumi thì nhìn thấy Rin đã chạm mặt Len ở đây thì bắt đầu lo lắng, cô kéo tay của Rin ra khỏi sàn nhảy.

-Cậu làm gì vậy Gumi? - Rin khó hiểu nhìn Gumi

-Rin cậu điên sao?Đó là Len đó... - Gumi lo lắng nhìn Rin

-Thì đã sao? - Rin mỉm cười bình thản ngồi xuống ghế và nốc cạn ly rượu.

-Cậu...

-Chào người đẹp! - Gumi chưa kịp nói gì tiếp thì bất chợt Len đi đến gần chỗ Rin còn ngồi xuống cạnh Rin rất tự nhiên, cậu đưa tay choàng qua eo của Rin cười tình tứ - Rất vui nếu được kết bạn với em.

Rin cười nhếch nhẹ không có phản ứng mạnh như lúc trước hoặc là cảm thấy hạnh phúc khi được hắn ôm ấp nói chuyện. Cô đứng dậy cầm ly rượu tạt mạnh vào mặt của Len làm cho Gumi, Lily, Hiyama và người ở quầy rượu há hốc mồm vì ngạc nhiên.

-Nè, cô có biết đây là ai không hả? - Hiyama tức giận tiến lại gần

-Hiyama - Len đưa tay ra cản Hiyama không nói tiếp, cậu khẽ mỉm cười nhìn Rin như không có gì.

-Muốn kết bạn với tôi sao?Anh vẫn chưa đủ tư cách đó đâu - Rin khẽ mỉm cười kêu ngạo và đưa ngón tay cái chỉa xuống đất như một cách khinh thường Len và xách túi đứng dậy rời khỏi quán bar. Gumi và Lily lập tức chạy theo họ bụm miệng cười khút khít vì cái cách mà Rin giành cho Len.

-Cậu không sao chứ?

Hiyama đưa khăn cho Len lau mặt, cậu thấy ánh mắt của Len vẫn không rời khỏi cô gái đó cứ nhìn theo cho đến khi bóng cô ta khuất khỏi cánh cửa quán bar.

-Đúng là thú vị - Len nở một nụ cười nhếch nhẹ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: