Chương 221+222
Chương 221: Thắng thì phải thắng cho đẹp
Cả người Yeri dựa nhẹ vào thành giường, lạnh nhạt nói, "Chị Somin, tôi không hiểu chị đang nói gì!"
Chị Somin nổi giận lôi đình nói, "Cô còn giả ngu với tôi?"
Thái độ trước sau không giống nhau của chị khiến Yeri trở nên trầm mặt.
Chị Somin bắt đầu xổ ra một tràng mắng chửi với giọng điệu giận dữ, "Cô là cái đồ lòng dạ rắn rết, đồ ác độc. . . . . ."
Yeri đợi đến lúc chị Somin mắng hết một hơi dài không mắng tiếp được nữa, cô mới bình tĩnh nói, "Nếu như chị còn tiếp tục dùng những lời lẽ thô lỗ đó để nói chuyện với tôi nữa, thì rất xin lỗi, bây giờ tôi muốn được nghỉ ngơi."
Chị Somin cố tình gây sự, "Yeri, cô nói cho tôi biết, có phải cô đang bắt tay cùng Suga để đối địch với tổng giám đốc không?"
Yeri nhíu mày, "Tôi nói rồi, tôi nghe không hiểu chị đang muốn nói gì."
Robert ngồi bên cạnh có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng của chị Somin đang tức giận chửi mắng trong điện thoại, Robert không nhịn được giằng lấy điện thoại của cô, sẵn giọng quát chị Somin, "Chị Somin bây giờ Yeri là vợ của tôi, tôi không cho phép chị dùng cái giọng đó nói chuyện với cô ấy."
Chị Somin ở đầu bên kia nghe thấy giọng của Robert, ngữ điệu dần dần hòa hoãn lại chị mất hứng nói, "Cậu Robert, cậu có biết chuyện cô Kim yêu cầu tổng giám đốc giao lại phần tài sản ly hôn không?"
"Tôi biết."
"Cậu biết vậy tại sao cậu không ngăn cản cô ấy? Chẳng lẽ cậu đã quên cậu và tổng giám đốc là bạn tốt bao nhiêu năm rồi à?"
Robert thản nhiên nói, "Tình bạn của tôi với Jungkook chưa bao giờ thay đổi, mà ngược lại hình như cậu ấy không coi tôi là bạn nữa thì phải."
Chị Somin vội vàng giải thích, "Cậu Robert, không phải như thế. . . . . . Tổng giám đốc không có ý đó đâu, mà là gần đây tổng giám đốc có rất nhiều chuyện khó giải quyết phải xử lý, tổng giám đốc cũng muốn gặp cậu lâu rồi . . . . . ."
Robert rộng lượng nói nói, "Bỏ đi, tôi cũng hiểu cậu ấy bây giờ đang gặp phải rất nhiều chuyện phiền phức . . . . . . Chị vừa rồi mới quát mắng 'bà xã' của tôi, chị tốt nhất nên giả thích rõ ràng với tôi."
. . . . . .
Cúp điện thoại, Robert ngẩn ra, sau đó đưa di động trả lại cho Yeri.
Yeri hỏi, "Chị Somin nói gì với anh?"
Robert nhìn Yeri một lúc lâu, như đang do dự, lại giống như không biết nên nói như thế nào.
Yeri cau mày, "Sao cứ muốn nói rồi lại thôi?"
Robert nhìn sang Jennie bên cạnh nói, "Cô bé tinh nghịch, ngoan. . . . . . Con qua bên kia chơi ghép hình đi, chú 'củ cải' muốn nói chuyện riêng với mẹ con một chút."
Jennie rất hiểu chuyện, kéo theo một chiếc ghế nhỏ ngoan ngoãn ngồi vào một góc phòng bệnh.
Sau đó Robert nhìn Yeri nói, "Jennie đối với chuyện của Jungkook rất nhạy cảm, anh không muốn con bé nghe được tin tức xấu có liên quan đến Jungkook. . . . . ."
Yeri nhíu mày thật sâu, "Tin tức xấu?"
Robert nhìn xoáy vào Yeri, trong đôi mắt màu lam mang theo chút bi thương, hối tiếc nói, "Yeri, có lẽ chúng ta đã làm sai rồi. . . . . ."
"Làm sai cái gì?"
Robert cúi đầu xuống, chán nản nói, "Có lẽ, chúng ta không nên 'hợp tác' với Suga. . . . . ."
Yeri hoang mang hỏi, "Tại sao anh lại có ý nghĩ này? Chuyện gì đã xảy ra rồi?"
Robert khẽ thở dài, lần nữa ngước mặt lên, buồn bã mà nhìn thẳng vào Yeri, nhỏ giọng nói, "Chị Somin nói với anh, Jungkook cậu ấy luôn có kế hoạch để đối phó với Suga. . . . . . Jungkook vốn định lợi dụng 30% cổ phần còn lại để dụ Suga rơi vào bẫy, Jungkook đoán rằng Suga vì muốn đoạt lấy toàn bộ tài sản của Jeon gia mà sẽ đi vay tiền. Nhưng Jungkook không nghĩ tới vào lúc này em lại muốn số tài sản ly hôn đó. . . . . . Vì thế, tiền vốn Suga có được đã đủ mua lại 15% cổ phần trong tay Jungkook, cũng có thể thành công đá văng Jungkook ra khỏi Jeon thị, do đó Suga cũng sẽ không rơi vào bẫy của Jungkook, vậy cũng có nghĩa là mọi thứ mà Jungkook đã cố gắng từ đầu đến giờ đều uổng phí rồi!"
Yeri sững sờ hỏi lại, "Anh ấy có kế hoạch sao?"
Robert gật đầu, "Ừ."
Yeri dựa hẳn cả người vào thành giường, bỗng nhiên trầm mặc không nói gì nữa.
Robert ảo não mà nói, "Chúng ta vốn là muốn giúp Jungkook, không ngờ lại khéo quá hóa vụng. . . . . ."
Sau khi trầm tư mất vài giây, Yeti hỏi, "Vậy bây giờ em nói không cần tới số tài sản ly hôn ấy nữa, làm vậy có còn kịp không?"
Robert nhẹ nhàng lắc đầu, "Không kịp nữa, Jungkook đã hủy bỏ kế hoạch này rồi. . . . . ."
Yeri giật mình kinh ngạc, "Tại sao anh ấy lại làm vậy?"
Robert giải thích, "Nguyên nhân thứ nhất, nếu em quyết định tiếp tục 'hợp tác' với Suga, mặc dù kế hoạch của Jungkook vẫn có thể tiến hành theo kế hoạch, nhưng trong tính toán của Jungkook nếu Suga rơi vào bẫy thì đồng thời cũng sẽ kéo theo cả em vào. Nguyên nhân thứ hai, nếu em từ chối không tiếp tục hợp tác với Suga, lúc đó Suga cũng sẽ không đi vay tiền để mua lại cổ phần của Jungkook nữa, ngược lại hắn sẽ hoài nghi nguyên nhân mà em bất ngờ đổi ý, cho nên em chỉ có thể tiếp tục đòi Jungkook số cổ phần đó, nhưng bất kể em có làm gì đi nữa, tất cả đều đã muộn rồi. . . . . ."
. . . . . . . . . .
Tất cả đều đã muộn rồi. . . . . .
Trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại những lời Robert nói, Yeri liên tục bị vây trong trạng thái hoảng loạn.
Robert từ ngoài phòng bệnh đi vào.
Yeri ngước mắt lên nhìn, nhưng không có thể hiện sự thẫn thờ trước đó ra ở trước mặt Robert.
Robert ngồi xuống mép giường, nhẹ giọng nói với Yeri "Anh đi tìm hiểu tin tức. . . . . . Có tin đồn đúng như những lời chị Somin đã nói, Jungkook nói với bên ngoài là bác Jeon không cho cậu ta bán đi số cổ phần còn lại, phải dùng đến lý do này để giải thích cho sự đột ngột thay đổi ý định. . . . . . Xem ra, Jungkook đã thật sự hủy bỏ kế hoạch!"
Yeri chán nản thốt lên, "Thật ra anh ta có thể không cần để ý đến em."
"Cậu ta làm sao có thể không để ý đến em. . . . ." Suýt chút nữa Robert đã nói toạt ra cuộc nói chuyện giữa anh và Jungkook lần đó có liên quan đến việc ly hôn cho Yeri biết, nhưng vì ngại dụng ý muốn giấm giếm Yeri của Jungkook, huống chi anh cũng đã đồng ý với Jungkook.
Sẽ giữ bí mật đến khi Jungkook tới đón Yeri, Robert liền sửa lại lời định nói, "Cậu ta. . . . . . Cậu ta đương nhiên là phải để ý đến em, em là mẹ của Jennie, nói thế nào cũng là mẹ của con gái cậu ta, nếu em theo Suga mà gặp chuyện không may thì Jennie phải làm thế nào?"
Yeri lại rơi vào trầm mặc lần nữa.
Robert bắt đầu có chút lo âu, "Chúng ta biến khéo thành vụng mất rồi, bây giờ nên làm gì đây? Thời gian vẫn còn một ngày nữa, Jungkook sẽ có biện pháp gì để đối phó với Suga bây giờ?"
Yeri vẫn không nói một câu.
Robert nói, "Hay là, chúng ta đi gặp Jungkook đi. . . . . . Em hãy giải thích nguyên nhân em hợp tác với Suga cho Jungkook biết, ít nhất cũng sẽ không làm cho Jungkook hiểu lầm em."
Yeri bình thản nói, "Không cần."
"Tại sao?"
"Ngày mai là ngày anh ấy đối đầu với Suga, bây giờ anh ấy không có thời gian để ý đến những chuyện này đâu."
"Nhưng mà. . . . . ."
"Robert, em mệt rồi, em muốn nằm nghĩ một lát, anh có thể giúp em trông chừng Jennie được không?"
Thấy Yeti đã nằm xuống nhắm mắt lại ngủ, Robert không nói thêm gì nữa, anh gật đầu nói, "Được."
. . . . . .
Sau khi Robert rời đi, Yeri từ từ mở mắt ra.
Trong đầu đầy những suy nghĩ tạp nham, Yeri nằm nghiêng sang một bên, chợt nhớ lại đêm qua.
Anh đến thăm Rose, tinh thần vẫn nhiệt tình hăng hái, tác phong bình tĩnh ung dung.
Cô vẫn luôn biết anh là người dù có đối mặt với hoàn cảnh khó khăn thến nào cũng sẽ lâm nguy không loạn, nhưng mà lần này, mọi dấu hiệu đều cho thấy Suga đang đứng ở thế thượng phong, mặc dù anh làm việc từ trước đến nay luôn tính toán kỹ lưỡng, nhưng cô vẫn không dằn được mà lo lắng cho anh. . . . . .
Cô đã từng đoán rằng có lẽ anh đang âm thầm bày mưu, cô cũng sẵn lòng vì anh dốc hết sức mình, cô vẫn nghĩ mình đang giúp anh, vậy mà. . . . . .
Ngay lúc này, những âm thanh huyên náo từ ngoài cửa truyền đến cắt đứt dòng suy nghĩ của Yeri.
Giọng hộ vệ vang lên, "Cậu chủ, bà ấy nhất định muốn vào. . . . . ."
Robert lên tiếng nói, "Mọi người tránh ra đi, đừng làm bác gái bị thương. . . . . . Bác gái, bác gái. . . . . . Yeri cô ấy đang nghỉ ngơi. . . . . ."
Yeti nghi ngờ ngồi dậy, vẫn chưa rõ tình huống ra sao, bà Jeon cũng đã đẩy cửa đi vào phòng bệnh.
Bà Jeon khí thế hừng hực, đi một mạch tới trước giường, lúc gần đến trước mặt Yeri, lúc này Jennie từ bên ngoài lao vào ôm chặt lấy chân bà Jeon, cô bé đáng thương cầu xin nói, "Bà nội, đừng đánh mẹ, bà nội. . . . . ."
Bà Jeon mặc dù đang giận dữ, nhưng không cách nào giận chó đánh mèo sang Jennie, bà cố sức gỡ hai tay Jennie ra, dùng sự uy nghiêm của bà nội nói, "Jennie, con mau tránh ra! !"
Jennie khóc nức nở nói, "Không được, con không cho bà nội đánh mẹ. . . . . ."
Bà Jeon đã lâu không được gặp Jennie, trong lòng cũng có mấy phần nhớ thương, nhưng nghĩ đến những chuyện Yeri đã làm ra, tâm tình bà Jeon liền trào dâng lên sự tức giận, bà mạnh mẽ lôi Jennie ra, sau đó hai mắt bừng bừng lửa giận đi về phía Yeri.
Lường trước được mọi việc, cả người Robert đứng chắn trước giường bệnh của Yeri, anh lạnh lùng nói, "Bác gái, Yeri bây giờ đã là vợ con, con không cho phép bác làm tổn thương cô ấy! !"
Bà Jeon giận dữ trừng mắt nhìn Robert, "Dù gì con cũng là bạn tốt nhiều năm với Jungkook, con đã không giúp Jungkook thì thôi đi lại còn dung túng tiếp tay với người phụ nữ này đi hợp tác với Suga, con thật khiến mọi người quá thất vọng! !"
Robert cố gắng giải thích, "Bác gái, bác bình tĩnh một chút, mọi chuyện không giống như bác tưởng tượng đâu. . . . . ."
Đúng lúc này, Joohyun đi vào phòng bệnh, cô đỡ lấy bà Jeon, ánh mắt nhìn thẳng uy hiếp Robert , thất vọng nói, "Robert, người phụ nữ như cô ta, có đáng để anh đi cưới không, có đáng để anh bảo vệ không?"
Robert hỏi ngược lại, "Vậy chẳng lẽ cô đáng?"
Giấy phút này, tim Joohyun đạp mạnh loạn nhịp, cô nhìn Robert thật lâu, lòng lại một lần nữa bị những lời nói sắc nhọn của anh đâm vào gây thương tích đau đớn.
Giọng mắng chửi giận dữ của bà Jeon lại vang lên, "Yeri, nếu cô dám làm ra cái chuyện thấp kém hèn hạ như thế, tại sao còn núp sau lưng Robert làm một con rùa đen rút đầu?"
Mặt Robert lộ vẻ không vui, "Bác gái, xin bác đừng tùy tiện nói những lời như thế."
Bà Jeon dùng uy nghiêm của trưởng bối mạnh mẽ cưỡng ép Robert, "Con tránh ra."
Robert lạnh lùng nghiêm túc nói, "Có con ở đây, bất kỳ ai cũng không thể làm hại Yeri"
Jennie ở bên cạnh cũng ôm chặt bà Jeon, tiếng nói ngây thơ cầu xin của cô bé vang lên, "Bà nội, bà nội. . . . . . Đừng mắng mẹ, sẽ dọa 'em bé nhỏ' trong bụng mẹ sợ đó. . . . . ."
Khoảnh khắc đó, bà Jeon dường như đã nghe được lời của Jennie, cả người bà cứng đờ.
Đúng lúc này Robert cũng chen vào khuyên, "Bác gái, con sẽ không để bác làm tổn thương đến Yeri."
Joohyun siết chặt tay bà Jeon, vờn quanh bên tai đều là những lời quan tâm của Robert dành cho Yeri, lòng cô đau như cắt.
Có lẽ là Jennie nhắc tới ba chữ 'em bé nhỏ' đã khiến cho bà Jeon dần dần trấn tĩnh lại.
Phá vỡ trầm mặc, Yeribbình tĩnh nói, "Robert, anh tránh ra đi!"
Robert kiên trì nói, "Anh sẽ không cho phép bất luận kẻ nào làm hại đế em!"
Vào lúc này bà Jeon quay sang bảo Joohyun "Joohyun à, con bế Jennie ra ngoài đi, mẹ có chuyện muốn nói riêng với Yeri một chút."
"Dạ."
Joohyun ngồi xổm xuống muốn bế Jennie lên, nhưng dù có làm gì Jennie cũng không chịu buông bà Jeon ra.
Bà Jeon nói với Jennie bằng giọng yêu thương giống như trước đây, "Cháu gái ngoan, mới nãy bà nội lớn tiếng với con, bà nội xin lỗi con. . . . . . Con theo cô đi ra ngoài chơi một lát, bà nội bảo đảm sẽ không mắng mẹ con!"
Jennie vẫn lắc đầu không chịu.
Sau đó bà Jeon ngước mắt nói với Robert, "Cháu cũng có thể đi ra ngoài ngồi một lát chứ. . . . . . Bác cam đoan với cháu, bác sẽ không làm gì Yeri, huống chi trong bụng Yeri còn có đứa bé của Jungkook."
Robert nói thẳng, "Bác gái, cháu không tin bác."
Bà Jeon nhíu mày, "Chẳng lẽ trọng lượng lời bác nói không đáng giá như vậy sao?"
Robert vẫn chưa bày tỏ thái độ gì thì Yeri đã lên tiếng nói, "Robert, anh ra ngoài trước đi, em không sao đâu."
Robert chần chờ không chịu đi.
Yeri nói lần nữa, "Anh yên tâm đi, viện trưởng sẽ không làm gì em đâu."
Robert đứng chần chừ một lúc, cuối cùng vẫn bị Yeri thuyết phục, bế theo Jennie đi ra khỏi phòng bệnh.
Đợi khi bên trong phòng bệnh chỉ còn lại Yeri và bà Jeon, Yeri mới nhỏ nhẹ lên tiếng nói, "Viện trưởng, bác nói đi."
Bà Jeon nhìn vào gương mặt rõ ràng gầy đi nhiều so với trước kia của Yeri, lãnh đạm nói, "Tại sao cô bằng lòng sinh con cho Jungkook?"
Yeri quay mặt nhìn sang chỗ khác, tầm mắt dừng lại trên những bông hoa nhỏ màu vàng được cô y tá đặt trên bệ cửa sổ, cô lạnh nhạt nói, "Bác sĩ nói sức khỏe tôi hiện tại không thích hợp để phá thai."
Bà Jeon chuyển sang một đề tài khác, "Yeri, tôi biết cuộc sống hôn nhân giữa cô và Jungkook cũng không vui vẻ gì, tuy rằng tôi có thành kiến với cô, nhưng tôi cũng thấy được Jungkook đã làm ra rất nhiều chuyện tổn thương cô. . . . . . Cô hãy nói cho tôi biết, trong lòng cô có ghi hận với Jungkook hay không?"
Yeri nói chuyện rất thoải mái, "Chuyện tình cảm có gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, tôi không có sức đâu mà ghi hận anh ta."
Bà Jeon nói, "Nếu như cô thật sự đã nghĩ như thế, vậy tại sao còn bắt tay với Suga để đối phó Jungkook? Một ngày làm vợ chồng tình nghĩa trăm năm, dù cô có hận Jungkook thế nào đi nữa thì nó cũng là cha của Jennie, cũng từng mang đến hạnh phúc cho cô, tại sao cô phải tàn nhẫn đến vậy?"
Yeri từ từ nhắm mắt lại hai hàng lông mi, trong lòng nhói đau nhưng cũng không có một lời giải thích.
Phịch --
Đột nhiên vang lên tiếng của người quỳ xuống sàn.
Yeri chợt mở mắt ra, nhìn thấy bà Jeon giờ phút này đang quỳ trên mặt đất, Yeri lập tức xốc chăn bước xuống giường, cô khẩn trương nói, "Viện trưởng, sao bác lại . . . . . Mau đứng dậy đi!"
Nhưng dù Yeri có nâng bà lên thế nào, bà Jeon vẫn một mực không chịu đứng lên.
Yeri luống cuống muốn ngồi xổm xuống, nhưng bởi vì mang thai mà đành thôi, chỉ có thể nâng bà Jeon dậy, "Viện trưởng. . . . . ."
Bà Jeon nhìn về phía trước, ánh mắt dại ra, nghẹn giọng nói, "Mặc dù Jungkook không nói gì với chúng tôi, nhưng chị Somin đã kể với chúng tôi về tình hình của Jungkook. . . . . . Tôi biết hiện tại nó đang rơi vào khốn cảnh, tôi rất lo lắng cho nó. . . . . . Jungkook từ nhỏ đến lớn cho tới hôm nay cũng chưa từng khiến tôi và ba nó lo lắng bao giờ, lúc đi học nó cũng rất thông minh, người khác mất nửa năm để học một thứ gì đó nhưng nó chỉ cần mất một tháng. Sau khi ba nó ngã bệnh nó thay ba nó tiếp quản Jeon thị, dường như trời sinh nó ra đã là thương nhân, 'Jeon thị ' được nó quản lý không ngừng phát triển. . . . . . Tôi vẫn luôn rất kiêu ngạo vì có đứa con trai này. . . . . . Nhưng mà nó không phải là thần, cũng có lúc nó sẽ gặp phải khó khăn, giống như hiện tại, nó đang đối diện với khốn cảnh. . . . . . Chị Somin nói, Suga có tài liệu để uy hiếp Jungkook, nếu ngày mai Jungkook không chuyển nhượng cổ phần lại cho Suga, rất có thể Suga sẽ để Jungkook ngồi tù, Jungkook vốn đã nghĩ ra cách để đối phó với Suga, mặc dù rất mạo hiểm, nhưng ít ra còn có phần thắng, nhưng mà cô lại nhẫn tâm phá ngang kế hoạch của nó! !"
Nói tới đây, nước mắt bà Jeon rào rạt chảy xuống. . . . . .
Đây là lần đầu tiên Yeri nhìn thấy bà Jeon luôn luôn tôn quý kiêu ngạo cởi ra áo khoác kiên cường, bởi vì lo lắng cho con trai mà nước mắt rơi dài trên mặt.
Hốc mắt Yeri cũng ửng hồng theo, cô khó khăn nói, "Viện trưởng, bác đứng lên trước đi. . . . . ."
Bà Jeon bắm chặt lấy Yeri, lần đầu tiên ở trước mặt Yeri ăn nói khép nép, "Tôi không cần cô vì giúp Jungkook mà phải quay lại bên Suga làm gì cả, tôi chỉ cầu cô trong lúc quan trọng này đừng giúp Suga mà khiến Jungkook càng thêm họa vô đơn chí, nếu như cô có thể cách Jungkook thật xa đã là rất tốt rồi. . . . . ."
. . . . . .
Buổi tối.
Từ lúc bà Jeon và Joohyun đi khỏi, Yeri liền tự nhốt mình trong phòng bệnh. . . . . .
Robert rất lo lắng cho cô, nhưng dưới sự liên tục bảo đảm của cô, Robert rốt cuộc vẫn phải dẫn theo Jennie trở về khách sạn, nhường không gian và thời gian lại cho cô.
Không có ai biết, suốt đêm này, thật ra cô rất muốn gọi một cuộc điện thoại. . . . . .
Đúng vậy, cô muốn gọi cho anh.
Nói "xin lỗi" cũng tốt, nói "tin anh" cũng được, cái gì cũng được hết. . . . . .
Cô chỉ muốn nghe giọng của anh mà thôi, muốn biết anh bây giờ có ổn không. . . . . .
Đáy lòng cô không chắc, rất không chắc chắn. . . . . .
Thật ra cô cũng giống chị Somin, giống viện trưởng, giống Robert cũng rất lo lắng cho anh, nhưng cô lại không thể biểu lộ sự quan tâm của mình ra ngoài giống như họ. . . . . .
Mình đã làm hỏng kế hoạch của anh ấy, hiện tại anh sẽ nghĩ sao? Sẽ giống như nhóm người viện trưởng cho rằng mình đang giúp Suga sao?
Không, vào giờ phút này cô không nên để tâm đến việc anh nhìn nhận về cô như thế nào, cô nên để tâm chính là cửa ải ngày mai này, anh sẽ vượt qua như thế nào?
"Em không muốn để cho anh một mình, một mình chìm nổi trong biển người. . . . . ."
Chuông điện thoại di động đột ngột vang lên cắt ngang suy nghĩ của cô.
Nhìn thoáng qua dãy số hiển thị trên màn hình điện thoại di động, Yeri hít một hơi thật sâu, sau khi xác định tâm trạng không có ảnh hưởng gì cô mới ấn nút nghe, bình tĩnh nói, "Không biết Min tổng có chuyện gì quan trọng mà nửa đêm lại gọi điện cho tôi?"
Suga khẽ bật cười, "Anh gọi đến chỉ là muốn nói cho em biết, thật đáng tiếc anh không thể mua được 15% cổ phần còn lại trong tay Jungkook, nghe nói là bởi vì lão già của anh ta không cho phép anh ta bán ra chỗ cổ phần còn lại của 'Jeon thị', cũng đúng, ông ta coi trọng 'Jeon thị' giống như ba nuôi anh cũng là ba em coi trọng 'Min thị' vậy. . . . . ."
Yeri lạnh giọng nói, "Anh không thể mua được cổ phần của Jeon thị cũng chẳng liên quan gì đến tôi hết, tôi đã đòi lại phần tài sản ly hôn của tôi từ phía Jungkook . . . . . Tôi cũng cần phải cảm ơn anh nhiều đấy, làm người có lúc không cần quá thanh cao, không có đạo lý nào mà vượt qua được tiền cả."
Suga làm ra vẻ quan tâm nói, "Nghe nói hôm nay bà Jeon đã đến bệnh viện tìm em sao? Có phải em đã bị bà ta mắng cho một trận rồi không?"
Yeri không hề nể mặt nói, "Trễ thế này mà Min tổng gọi đến chỉ vì muốn hỏi chuyện này, tôi nghĩ không cần mất thời gian nữa, tôi chuẩn bị ngủ rồi, vui lòng cho tôi gác máy."
Suga vội vàng nói, "Chuyện anh nói còn chưa hết mà. . . . . . Chuyện bây giờ anh nói với em mới là chuyện chính."
Yeri im lặng lắng nghe.
Suga tiếp tục nói, "Ngày mai anh sẽ cùng Jeon tổng, à, không. . . . . . Về sau cũng không nên gọi anh ta là 'Jeon tổng' nữa, anh ta bây giờ chỉ nên gọi là Jungkook thôi. . . . . . Trưa mai anh và Jungkook sẽ cùng nhau mở họp báo, đến lúc đó toàn thế giới cũng sẽ được xem, anh hy vọng em có thể mở ti vi lên xem hoặc muốn đến tận nơi xem cũng được, anh mong rằng lúc mình chiến thắng có thể được nhìn thấy em, cùng anh chia sẻ niềm vui đó. . . . . ."
Yeri bình tĩnh lạnh nhạt nói, "Tôi sẽ xem trên tivi, về phần đến tận nơi, thật xin lỗi, ai thắng ai thua tôi cũng chẳng thấy vui mừng gì."
Suga tựa lên khung cửa trong phòng, lại cười nói, "Có phải em không muốn đến tận nơi là vì biết ngày mai Jungkook sẽ biến thành một kẻ đáng thương, em sợ phải nhìn thấy hình ảnh như thế đúng không?"
"Tại sao Min tổng lại nghĩ như thế?"
"Bởi vì hiện giờ em đang rất tự trách, vì em đã phá hỏng kế hoạch của Jungkook. . . . ."
Yeri nhíu chặt lông mày, "Anh đang nói vớ vẩn cái gì thế?"
Suga dương cao độ cong nơi khóe miệng, cười lạnh nói, "Yeri, em cần gì phải giả vờ như thể mình không hề quan tâm đến Jungkook chứ? Anh biết em đã nhiều năm rồi, tính cách em thế nào anh còn không hiểu sao? Em yêu Jungkook còn hơn thứ gì trên đời này. . . . . ."
Yeri cũng cười theo, "Min tổng anh thật đúng là người biết lấy chuyện cổ tích ra pha trò đấy."
Suga nhẹ nhàng nói, "Em có thừa nhận hay không cũng chẳng sao cả, hay để anh trực tiếp nói cho em hiểu vậy. . . . . .Thời điểm Jungkook truyền ra ngoài tin tức muốn bán thảo cổ phần Jeon thị, anh đã biết ngay là anh ta đang giở trò. . . . . . Anh thừa nhận, trong quá khứ anh rất khó phòng bị được anh ta, anh ta muốn anh ngồi cả đời trong tù, nhưng thật đáng tiếc chính là, con rết trăm chân đập hoài không chết, được sống lại từ cõi niết bàn anh đã không còn giống với trước kia nữa, anh ta muốn gài bẫy anh, vậy anh cũng thử đùa với anh ta một chút. . . . . . Anh biết hắn muốn dụ anh mua cổ phần của hắn, mặc khác cũng đã đào sẵn một cái bẫy để anh nhảy vào, thế là anh cũng mạn phép kéo luôn cả em vào. . . . . . Em thật quá mức ngây thơ đấy, em nghĩ anh sẽ tin em hợp tác với anh là vì muốn đánh bại Jungkook sao, Yeri ơi là Yeri, chút mưu mẹo đó của em vẫn chưa đủ khả năng để qua mặt anh đâu, nhưng hết lần này tới lần khác cứ bỏ mặc chính người đàn ông mà em yêu nhất. . . . . . Ôi thật là, kế hoạch của Jungkook chuẩn bị lâu như thế, trong một đêm đã bị em phá hủy, tuy nhiên, thông qua chuyện Jungkook bị buộc phải huy bỏ kế hoạch lần này, ngược lại em có thể suy nghĩ tới một vấn đề Jungkook có còn quan tâm đến em hay không. . . . . . Yeri, em thấy sự phân tích của anh thế nào?"
Cách điện thoại, giọng điệu của Yeri vô cùng kiên đinh và còn mang theo sự khinh bỉ, "Anh vĩnh viễn không bao giờ thắng được anh ấy! !"
Suga cũng không tức giận, vẫn cười cười nói, "Vậy sao, anh nhớ trước đây anh đã từng nói với em, chuyện thắng thua giữa anh và Jungkook vẫn chưa có quyết định đâu. . . . . . Ngày mai, em sẽ nhìn thấy được sự thật ai thắng ai thua rồi ! !"
Yeri cười mỉa nói, "Anh hãy tự cầu nguyện cho bản thân mình đi!"
Suga trơ trẽn nói, "Người nên cầu nguyện chính là Jungkook, hắn đã không còn một phần thắng nào cả! Em cứ chờ xem đi, ngày mai nếu hắn không công bố với toàn thế giới chuyển nhượng cổ phần lại cho anh, số phận cuối cùng của hắn đó là phải sống những ngày tháng trong tù đấy!"
"Tốt, tôi sẽ chờ đến ngày mai xem anh thua thảm hại như thế nào! !"
Thốt ra những lời châm biếm vào điện thoại xong, Yeri không cho Suga có cơ hội đáp lại, cô đã dứt khoát tắt máy kết thúc cuộc nói chuyện.
--
Trưa hôm sau.
Sáng sớm, Robert đã đến bệnh viện đón Yeri quay lại khách sạn. . . . . .
Giờ phút này, Robert và Yeri đều ngồi trên giường, Jennie ngồi trên đùi Robert, ba người chăm chú nhìn vào chương trình đang trực tiếp trên tivi. . . . . .
"Hoan nghênh các vị phóng viên đã đến với cuộc họp báo của tập đoàn 'Jeon thị' và tập đoàn 'Y' hôm nay . . . . . ."
Đúng lúc căng thẳng này, Jennie đột nhiên hỏi một câu rất ngây thơ, "Chú 'củ cải', tập đoàn 'Jeon thị ' là công ty của ba phải không ạ?"
Robert đang nhìn chằm chằm vào TV nhưng vẫn rất nghiêm túc trả lời, "Đúng, là công việc kinh doanh của ba con, công ty đó rất lớn."
"Hay quá, ba thật là lợi hại."
"Nhóc con, con mau im lặng một chút. . . . . ."
"Dạ."
Yeri từ đầu đến cuối không hề hé răng, cô căng thẳng nhìn chằm chằm vào TV tim đập như trống dồn.
Cảnh trên TV đột ngột chuyển sang phía ngoài của cuộc họp báo, Suga đang mặc một bộ vest rất đẹp trai, đeo kính đen, hăng hái để đám phóng viên chụp ảnh liên tục.
"Min tổng, ông có thể tiết lộ một chút nội dung ngày hôm nay hay không, là có liên quan đến chuyện 'Jeon thị' muốn đổi chủ như bên ngoài đồn đãi sao?"
"Min tổng, có lời đồn nói ông đã mua được 70% cổ phần của Jeon thị sao?"
. . . . . .
Hàng loạt những vấn đề của phóng viên bay đến tai Suga, Suga chỉ cười không nói, cuối cùng làm bộ giống như thật sự bị đám phóng viên bị quấy rầy quay lại nói với đám phóng viên một câu, "Mở cuộc họp báo này là chủ ý của Jeon tổng, còn vấn đề cụ thề như thế nào hay là mọi người đợi Jeon tổng đến rồi hỏi ông ấy đi!"
Nghe được lời nói của Suga trên TV, Robert tức không chịu được, "Tên khốn kiếp này, muốn để toàn thế giới nhìn thấy Jungkook cúi đầu xưng thần với hắn đây mà."
Yeri vẫn duy trì tỉnh táo, giữ im lặng không nói một lời.
. . . . . .
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Suga đến rất đúng giờ, nhưng bóng dáng của Jungkook vẫn mãi không thấy xuất hiện.
Các phóng viên của các kênh truyền thông nổi tiếng thế giới đã sớm chặn kín đường trước chỗ ngồi của hai vị tổng giám đốc, từng cái máy quay phim cùng với vô số microphone chĩa thẳng về phía bọn họ.
"Min tổng, đã đến giờ họp báo, tại sao vẫn không thấy Jeon tổng tới?"
Có phóng viên đã bắt đầu đặt câu hỏi. . . . . .
Suga liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, ngay sau đó nói với Tzuyu ở bên cạnh, "Cô đi xem thử đi, nếu Jungkook dám đổi ý thì cô biết phải làm thế nào rồi đấy!"
Tzuyu gật đầu, cô đang định xoay người chuẩn bị rời đi, đột nhiên --
"Jeon tổng, Jeon tổng. . . . . ."
Jungkook bước đi tới hiện trường ở trước mặt, tất cả phóng viên lập tức lao đến.
Trong giây tiếp theo, tất cả hình ảnh chuyển thành bóng dáng của Jungkook .......
Khoảnh khắc Jungkook xuất hiện bầu không khí dường như lắng đọng xuống -- Bộ vest đen như mực, dáng vẻ cao lớn mạnh mẽ đi giữa những ánh đèn plash không ngừng lóe lên, anh giống như một vị Vương giả, cả người toát lên sự khí phách cùng phong độ ngạo mạn của bậc Vua chúa, thật giống như tất cả mọi thứ trên thế gian này đều nằm trong lòng bàn tay anh.
Suga dẫn đầu vỗ tay, "Hoan nghênh Jeon tổng." Thật ra hắn muốn đưa Jungkook lên càng cao, như vậy lúc rơi xuống mới càng đau.
Tất cả mọi người đang có mặt cũng phối hợp vỗ tay, bỗng dưng, Jungkook liếc mắt quét qua cả đám phóng viên, đám phóng viên từng bị Jungkook tố cáo đều sợ hãi mà yên tĩnh lại.
Suga dường như không thể chờ đợi được nữa, hắn đứng lên mỉm cười nhìn Jungkook nói, "Jeon tổng, mọi người đã đợi anh rất lâu rồi. . . . . .Giờ thì bắt đầu buổi họp báo được rồi, vậy nhờ anh nói với các nhà báo nguyên nhân tại sao hôm nay chúng ta lại mở cuộc họp báo này."
Jungkook ung dung dựa vào thành ghế, sau khi điều chỉnh cho mình một tư thế thoát mái nhất mới nhìn sang Suga, sau đó đưa mắt nhìn tới đám phóng viên của các kênh truyền thông đang nhìn mình chằm chằm chờ đợi, cười mà như không cười nói, "Cám ơn sự có mặt của chư vị phóng viên truyền thông, hôm nay tôi có một chuyện quan trọng cần tuyên bố, đó chính là tập đoàn 'Jeon thị' và tập đoàn 'Y' từ hôm nay trở đi sẽ xác nhập lại thành cùng một công ty! Nói đơn giản chính là -- Trong một tháng tới, tập đoàn 'Y' sẽ thuộc quyền sở hữu của tập đoàn ' Jeon thị' tôi và trở thành một trong các công ty chi nhánh của Jeon thị."
Nghe được lời của Jungkook, mọi người hai mặt nhìn nhau, ai cũng có nghi vấn nhưng lại không dám lên tiếng đặt câu hỏi, mà gương mặt tươi cười rạng rỡ của Suga sau khi nghe những lời nói đó của Jungkook đã bắt đầu vặn vẹo khó coi.
Suga cố gắng duy trì hình tượng, dùng ánh mắt uy hiếp nhìn chằm chằm Jungkook, nhỏ giọng nói, "Anh đang nói cái gì?"
Jungkook nhàn hạ liếc sang Suga, khóe miệng thoáng hiện ý cười nói, "Min tổng, anh thua rồi. . . . . ."
Suga nghiến răng nói, "Jeon Jungkook! !"
Tzuyu đứng bên cạnh mặt lạnh nói, "Min tổng, ngay bây giờ tôi sẽ đi sắp xếp chuyện mà anh đã giao."
Jungkook thoải mái tự nhiên mà nói với tất cả đám phòng viên trước mặt, "Hôm nay là một ngày rất tốt, mọi người có thể đặt câu hỏi, tôi sẽ cố gắng hết sức để trả lời."
Jungkook vừa nói ra lời này, lập tức đám phóng viên liền ào lên đặt câu hỏi.
"Jeontổng. . . . . ."
Cũng không có ai ngờ tới, chưa có một phóng viên nào kịp đưa ra câu hỏi hoàn chỉnh, thì lúc này có sáu vị cảnh sát Los Angeles mặc cảnh phục đã nghiêm túc xuất hiện ở hiện trường.
Các câu hỏi của nhóm phóng viên đưa ra không thể không dừng lại.
Giây phút tiếp theo, trong khi nhóm phóng viên vẫn còn đang nghi ngờ nhìn nhau, một vị cảnh sát trưởng đã đi tới trước mặt Suga, những cảnh viên còn lại bước đến còng tay Suga lại, đồng thời cũng còng luôn cả Tzuyu đang có mặt tại hiện trường, ngay sau đó cảnh sát trưởng vô cùng nghiêm túc nói với Suga, "Thưa ông Suga, ông bị tình nghi giết người có chủ đích, bắt cóc, chiếm đoạt tài sản, gây trở ngại tư pháp công chính. . . . . . Hiện ông đã bị bắt, mời ông theo chúng tôi về đồn cảnh sát để hợp tác điều tra."
Chương 222: Cô sững sờ khi mở cửa ra nhìn thấy anh
Tốc độ lan truyền của tin tức luôn rất nhanh, cho đến buổi tối, dường như tất cả mọi chương trình thời sự đều đồng loạt đưa tin như sau:
"Tin tức tập đoàn ‘Jeon thị’ sắp đổi chủ là do một kênh truyền thông hạng ba trong nước tung ra, vì muốn thu hút sự chú ý của mọi người mà phao tin lừa đảo. Hôm trước, chủ tịch tập đoàn Jeon thị - Jeon Jungkook trong buổi họp báo đã lên tiếng truy cứu trách nhiệm của kênh truyền thông này trước pháp luật."
"Sự kiện tập đoàn ‘Y’ hợp nhất với ‘Jeon thị’ bởi vì người phụ trách hiện tại của tập đoàn ‘Y’ là Min Suga đã bị cảnh sát bất ngờ đến bắt đi mà phải tạm hoãn lại, nhân viên của tập đoàn ‘Jeon thị’ đã thay mặt lên tiếng về chuyện xác nhập của hai công ty có lẽ sẽ kéo dài thêm một thời gian nữa. . . . . ."
"Còn về chuyện Min Suga người đứng đầu tập đoàn ‘Y’ bị cảnh sát đưa đi trong buổi họp báo, chúng tôi sẽ theo dõi và cung cấp những tin mới nhất đến quý khán giả. . . . . ."
. . . . . .
Trên TV, nếu là bản tin thời sự của các kênh truyền hình thì tất cả đều đang nói về chuyện của buổi họp báo.
Robert liên tục bấm đổi kênh, cuối cùng cáu giận nói, "Chết tiệt, những tin tức bọn họ nói toàn là chuyện nhỏ nhặt vớ vẩn! !"
Trong buổi họp báo này, người bên ngoài có lẽ nhìn thấy được rõ ràng chính là hình ảnh Suga bất ngờ bị cảnh sát đến đưa đi, nhưng Robert và Yeri thì xem có cái hiểu cái không . . . . . .
Cái bọn họ thấy chỉ là Suga bị cảnh sát đưa đi, nhưng lại không biết Jungkook có thắng trận này hay không.
Phải biết rằng, Suga là nhờ lợi dụng vào phần văn kiện kia uy hiếp Jungkook mới có được cơ hội ra tù, lần này lại là lần thứ hai Suga bị cảnh sát khởi tố, có phải là tất cả mọi thứ đã nằm trong lòng bàn tay Jungkook?
Nếu là kế hoạch của Jungkook, vậy có nghĩa là Jungkook đã không còn chịu sự uy hiếp của Suga nữa? Nhưng nếu không phải, Suga bị điều tra lần nữa sẽ kéo cả Jungkook xuống nước, đồng thời cũng đưa ra phần văn kiện có thể dùng để uy hiếp Jungkook chuyển cho cơ quan tư pháp?
Tình cảnh hiện tại của Jungkook rốt cuộc là như thế nào?
Vỗ một cái vào đùi, Robert phiền não nói, "Thôi, có ở đây nghĩ nát cả óc cũng không nghĩ ra được, chúng ta hãy đến hỏi thẳng Jungkook! !"
Vừa nói xong Robert liền nắm lấy tay Yeri đang ngồi ở mép giường.
Nhưng không ngờ, Yeri rút khỏi tay Robert, lạnh nhạt nói, "Anh đi hỏi đi!"
Robert xoay người, sững sờ nhìn Yeri, "Chẳng lẽ em không quan tâm đến tình hình của Jungkook lúc này ra sao à?"
Yeri nói, "Jennie buồn ngủ rồi, em phải dỗ cho con bé ngủ."
Jennie đang ngồi ở cạnh Yeri đúng lúc này lên tiếng, "Mẹ, Jennie chưa muốn ngủ. . . . . ."
Yeri ghì chặt lại Jennie ở bên cạnh mình, dịu dàng dỗ dành, "Ngoan, đã tám giờ rồi, trẻ con không nên đi ngủ muộn. . . . . ."
Jennie vươn hai tay quấn chặt lấy mẹ, "Mẹ, Jennie muốn gặp ba. . . . . ."
Robert lại phu họa rất đúng lúc, "Đúng vậy, em đã đồng ý với Jennie là sẽ dẫn con bé đi gặp Jungkook mà, ít nhất thì em cũng nên thực hiện lời hứa với trẻ con đi chứ?"
Yeri bình thản nói, "Em sẽ thực hiện vào lúc khác."
Robert nhíu mày, "Yeri, giờ phút này rồi mà em thật sự không hề lo lắng cho tình cảnh của Jungkook sao?"
Yeri cụp mắt xuống, dường như đang đè nén tình cảm của bản thân xuống tận đáy lòng, lại ngước mắt lên, cô bình tĩnh nói, "Suga bị cảnh sát bắt giữ đối với Jungkook không phải là chuyện bất ngờ gì, nếu không vừa bất đầu buổi họp báo anh ấy đã chẳng đem việc chuyển nhượng cổ phần trở thành chuyện hợp nhất giữa hai tập đoàn."
Robert gật đầu, "Anh cũng hiểu, nhưng mà. . . . . . Cứ coi như đó là tin tốt đi, nhưng nếu không nghe được chính miệng Jungkook xác nhận thì anh vẫn không thể nào yên tâm được."
Yeri hờ hững nói, "Chuyện của anh ấy. . . . . . Đã chẳng liên quan gì đến em nữa."
Đúng vậy, bây giờ cũng đã là hai người xa lạ, làm sao cô có thể quan tâm đến anh được nữa chứ?
Cho dù thắng hay thua, bên cạnh anh giờ đây chắc chắn đang có rất nhiều người vây quanh anh, anh căn bản cũng không cần đến cô.
Nhìn biểu cảm buồn bã miệng nói một đằng nhưng lòng nghĩ một nẻo của Yeri, Robert do dự mấy giây, bỗng từ tốn nói, "Yeri, chuyện cũng đã đến mức này rồi, có một chuyện anh nghĩ mình nên nói cho em biết. . . . ."
"Dạ?"
"Thật ra thì, trước khi anh đưa em đến Riyadh, anh đã từng nói chuyện với Jungkook một lần."
Yeri ngước mắt nhìn Robert.
"Là lần em vào viện vì sốt cao đấy, lần chúng ta gặp phải đám phóng viên bao vây và Jungkook đã kịp thời xuất hiện. . . . . . Em còn nhớ lúc đó anh bảo em lên xe ngồi chờ anh không?"
Yeri gật đầu. Sở dĩ cô còn nhớ là vì lần đó Robert đã để cô đợi trong xe rất lâu, hình như cô còn ngủ thiếp đi một lúc.
"Trước khi anh kể cho em nghe nội dung cuộc nói chuyện giữa anh và Jungkook, có một chuyện anh cần phải nói tiếng xin lỗi với em."
"Chuyện gì ạ?"
"Chuyện là thế này, hôm anh đi làm hôn thú giả cho hai chúng ta, anh tra ra được trong danh sách kết hôn thời gian ly hôn chính xác của em và Jungkook."
Yeri không hiểu hỏi, "Có vấn đề gì không?"
Robert từ từ kể lại, "Có lẽ em cũng không biết, thời gian em và Jungkook ly hôn là vào ngày trước khi anh đi làm thủ tục kết hôn giả cho hai chúng ta. . . . . . Đó cũng là ngày anh dẫn em đi đến nhà họ Jeon, là ngày em tuyên bố với Jungkook chuyện em quyết định kết hôn với anh."
Sau khi Yeri nghe xong lời Robert nói, cô hoảng sợ ngớ ra, sau đó hỏi, "Làm sao có thể? Không thể nào. . . . . . Em và anh ấy đã ly hôn trước đó một tháng rồi."
Robert thản nhiên nói, "Nghi vấn này cũng chính là nguyên nhân mà hôm đó anh muốn nói chuyện riêng với Jungkook."
Yeri khó hiểu hỏi, "Vậy tại sao anh không nói chuyện này cho em biết?"
Robert giải thích đúng với sự thực, "Bởi vì khi đó em đã bị tổn thương quá nhiều rồi, trước khi anh chưa xác định rõ Jungkook cậu ấy còn quan tâm đến em hay không, anh không muốn ngay lúc em đang nản lòng thoái chí lại nhen nhóm cho em một hy vong. . . . . Nếu như anh đoán sai suy nghĩ của Jungkook, thì tia hy vọng đó đối với em sẽ biến thành sự đả kích trầm trọng hơn!"
Yeri nhìn Robert chỉ trầm mặc im lặng.
Robert tiếp tục nói, "Anh dự định sau khi xác nhận được tình cảm của Jungkook rồi mới nói cho em biết, nhưng Jungkook không có cho anh câu trả lời mà anh muốn, cậu ta nói cậu ta vốn cũng không biết chuyện này. . . . . . Vì thế anh gọi điện hỏi Aston, Aston nói với anh, đó là sự nhầm lẫn của anh ta, sự thật là hơn một tháng trước Jungkook đã bảo anh ta đi xử lý chuyện ly hôn rồi, chỉ là anh ta đã vô tình để lạc mất phần thỏa thuận ly hôn của hai người, rồi sau lại tìm được phần giấy thỏa thuận đó, tình cờ hôm chúng ta đến nhà họ Jeon nói chuyện thì cũng đúng vào buổi sáng hôm ấy thủ tục ly hôn được giải quyết. . . . . . Anh đã rất nghi ngờ, tại sao có thể có chuyện trùng hợp đến vậy? Aston xưa nay làm việc rất cẩn thận, anh ta làm sao có thể để mất phần tài liệu thỏa thuận ly hôn được, trừ phi cho tới bây giờ Jungkook vẫn không có ý định ly hôn với em, cậu ta muốn kéo dài cho đến lúc cuối cùng. . . . . ."
Yeri lập tức lắc đầu, "Không đâu, là do Aston không cẩn thận mà thôi!"
Robert ngồi xổm người xuống, chăm chú nhìn xoáy vào khuôn mặt xinh đẹp đang muốn trốn tránh của Yeri, anh nghiêm túc nói, "Yeri, Aston đi theo Jungkook nhiều năm rồi, anh ta chưa bao giờ phạm phải bất cứ sai lầm nào, Jungkook và em ly hôn chuyện lớn như thế, sao anh ta có thể để sảy ra sơ xuất chứ? Anh không nói dối em, trước khi anh biết được chuyện này, anh cũng cho là Jungkook đã trở nên máu lạnh vô tình giống như em đã nghĩ, mà anh suy đi nghĩ lại, cuối cùng anh vẫn thấy Jungkook có cái gì đó không đúng, chí ít chuyện cậu ta thích Rose đã khiến anh cực kỳ nghi ngờ. . . . . . Anh nghĩ Jungkook muốn xa lánh em nhất định là có lý do, nhưng anh lại không chắc chắn, cho nên anh đã nói thẳng chuyện chúng ta kết hôn giả với Jungkook, cũng nói với Jungkook anh sẽ đưa em đi Riyadh trước và chờ cậu ta tới đón em."
Lòng Yeri trăm mối ngổn ngang, ngạc nhiên nói, "Anh. . . . . . Anh đã nói với anh ấy chuyện chúng ta giả kết hôn?"
Robert gật đầu, "Anh thừa nhận, lúc trước anh đề nghị em cùng anh đi là để tránh bị Jungkook làm tổn thương, nhưng sau này anh đưa em đi là vì muốn thay Jungkook bảo vệ chăm sóc cho em."
Yeri trợn to hai mắt, dường như không thể tin nổi đó là sự thật.
Robert nâng nhẹ bờ vai đang run lên của Yeri, xúc động nói, "Yeri, sự xuất hiện của Suga đã chứng minh cho suy nghĩ của anh, vì bảo vệ em cho nên Jungkook mới đành phải xa lánh em. . . . . . Anh vốn định giấu em chuyện này đến lúc Jungkook tới đón em, nhưng bây giờ tình trạng khó khăn của Jungkook đã được giải quyết, cũng là lúc anh nên giao em lại cho Jungkook rồi. . . . . ."
Yeri bịt tai lại, không ngừng lắc đầu, "Robert, xin anh đừng nói những chuyện đó với em nữa, em không muốn nghe. . . . . ."
Robert gỡ hai tay Yeri xuống, nghiêm mặt mà nói, "Em đã đến Los Angeles, điều đó đã chứng minh em vẫn còn rất quan tâm đến Jungkook. . . . . . Nếu còn có cơ hội, tại sao em không hỏi Jungkook cho rõ ràng?"
Yeri vẫn liên tục lắc đầu, "Robert, em van xin anh, đừng ép em nữa, em và anh ấy đã kết thúc rồi. . . . . ."
. . . . . .
Vào giờ phút này, trên dưới nhà họ Jeon đều đang vui mừng đến mức nhảy cẫng lên.
Bà Jeon không dám tin hỏi J-hope "Suga nó đã thực sự không còn cơ hội để trở mình nữa đúng không?"
J-hope cười gật đầu, "Đúng vậy, đêm nay hắn ta sẽ bị áp giải về Hàn Quốc, bị khởi tố vì những tội kia, không bị phán tử hình cũng sẽ bị xử chung thân! !"
Chị Somin đứng ở đằng sau lưng bà Jeon thở phào một hơi nhẹ nhõm, vui mừng nói, "Tôi biết ngay mà, tổng giám đốc nhất định sẽ thắng."
J-hope ngượng ngùng gãi gãi đầu, "Nhưng mà, cho đến bây giờ tôi vẫn không hiểu tổng giám đốc đã thắng như thế nào. . . . . . Lại có thể khiến cho Suga không có đường trở tay!"
Chị Somin đột nhiên nhớ ra một vấn đề, khẩn trương hỏi, "Phần văn kiện Suga dùng để uy hiếp tổng giám đốc đâu?"
J-hope lắc đầu, "Tôi cũng không biết. . . . . . Nhưng vừa rồi lúc tôi theo tổng giám đốc về đây, tôi nghe thấy vị cảnh sát trưởng đã dẫn Suga đi gọi điện thoại cho tổng giám đốc, hình như là muốn mời tổng giám đốc dùng thân phận là người bị hại đến sở cảnh sát một chuyến . . . . . Tôi nghĩ, đợi lát nữa tôi theo tổng giám đốc đến sở cảnh sát rồi có lẽ tôi mới biết được ngọn nguồn sự việc."
Chị Somin phân tích, "Cảnh sát trưởng mời tổng giám đốc dùng thân phận người bị hại đến sở cảnh sát, điều này chứng tỏ phần văn kiện mà Suga đang nắm trong tay đó đã không còn tác dụng nữa, có lẽ bên phía cảnh sát đã điều tra được khi đó tổng giám đốc chỉ là vì Yeri. . . . . ."
Bà Jeon nhạy cảm hỏi, "Có liên quan gì đến Yeri?"
Joohyun từ nãy đến giờ vẫn im lặng không mở miệng cũng nghi ngờ nhìn về phía chị Somin.
J-hope đúng lúc này len lén liếc nhìn sang chị Somin.
Nhớ tới mệnh lệnh trước đó của Jungkook, chị Somin vội sửa lời, "Tôi nói nhầm, ý tôi nói là bên cảnh sát tra được việc Suga kết thù kết oán với Jungkook phần lớn nguyên nhân đều là do Yeri. . . . . ."
Bà Jeon cũng không đồng ý cho lắm, "Điều này cũng không hẳn, Suga là con nuôi của nhà họ Min, tôi đoán chừng hắn là vì muốn báo thù thay cha nuôi mình. . . . . ."
Chị Somin không dám nói nhiều nữa, gật đầu nói, "Có lẽ vậy."
Joohyun nói, "Mẹ, ba ở trong viện có lẽ vẫn chưa biết tình hình của Jungkook đã ổn, bây giờ chúng ta đến bệnh viện nói cho ba biết tin tốt này đi!"
Đúng vậy, biết được Jungkook gặp phải cảnh khó khăn phải nhường lại 70% cổ phần của Jeon thị, ông Jeon bởi vì không chịu đựng được cú sốc này mà trúng gió phải vào viện, may mắn là tình trạng trúng gió của ông Jeon cũng không phải quá nghiêm trọng, ở lại bệnh viện nghỉ ngơi vài ngày là có thể xuất viện.
"Được."
. . . . .
Đối lập với sự ồn ào của tầng một, ở tầng hai lại cực kỳ yên tĩnh.
Jungkook không bật đèn ngồi sau bàn làm việc trong phòng sách, ánh mắt sáng như sao nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn nữ trong tay đang được ánh sáng mờ ảo bên ngoài cửa sổ chiếc rọi vào phát sáng rạng rỡ.
Một lúc lâu sau, Jungkook quơ lấy chìa khóa xe trên bàn sau đó đi ra khỏi phòng sách.
Nhìn thấy Jungkook đi xuống lầu, J-hope đang đứng canh giữ trong phòng khách, vội bước lên cung kính hỏi, "Tổng giám đốc, ông muốn ra ngoài sao?"
J-hope thân là cận vệ của Jungkook, dĩ nhiên là cần phải biết Jungkook đi đâu.
Jungkook lãnh đạm mở miệng, "Cậu không cần đi theo tôi."
J-hope cúi đầu, "Dạ."
Mấy phút sau, chiếc xe Bentley của Jungkook lăn bánh ra khỏi nhà họ Jeon.
. . . . . .
Cùng lúc đó, Robert đang lái xe chạy về phương hướng nhà họ Jeon.
Jennie cài dây an toàn ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau, thỉnh thoảng nhìn những cảnh vật bên ngoài cửa sổ mà cô bé quá quen thuộc.
Robert liếc mắt nhìn Jennie qua kính chiếu hậu, dẫn dụ nói, "Hì, bé con, con có muốn cùng mẹ trở về nhà không, sau này sẽ cùng chung sống một nhà với ba con?"
Jennie theo phản xạ gật gật đầu, nhưng sau đó lại lắc đầu thật mạnh, cắn cắn môi, "Mẹ nói, ba sẽ không sống cùng với con và mẹ nữa đâu, ba đã có gia đình riêng của ba rồi, con và mẹ không thể làm phiền ba."
Robert khuyên nhủ, "Cô bé ngốc này, con hãy nghe lời chú ‘củ cải’ nói, chỉ cần con khóc hai tiếng thôi là ba con sẽ mềm lòng ngay, đến lúc đó chắc chắn sẽ bế con không nỡ buông tay. . . . . . Còn nữa, chú ‘củ cải’ bảo đảm ba con không có gia đình nào khác đâu, ba con chỉ có con và mẹ con mà thôi. . . . . ."
Jennie không hiểu, nghiêng đầu hỏi, "Nhưng mà mẹ nói ba đã kết hôn với dì Rose rồi mà. . . . . ."
Robert nghiêm trang trả lời, "Đó là do mẹ con nghĩ ngợi lung tung, con có nghe chính miệng ba con thừa nhận đã kết hôn với dì Rose chưa? Không có chuyện đó đâu."
"Ba không có kết hôn với dì Rose thật sao?"
Robert đang muốn trả lời nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên anh phát hiện một chiếc Bentley trông khá quen thuộc đang lái tới ở hướng đối diện.
Con đường này dẫn đến khu nhà của người giàu có tại Los Angeles, sẽ không dễ gì mà đụng phải xe của người quen, mà chiếc Bentley ở trước mắt là loại xe số lượng có hạn trên toàn cầu, đây cũng chỉ có một khả năng duy nhất . . . . . .
Chắc chắn về khả năng sắp xảy ra này, Robert liền cho xe dừng lại ngay giữa đường.
Cô bé Jennie tò mò lên tiếng hỏi, "Chú ‘củ cải’, tại sao không đi tiếp?"
Cũng lúc này, ánh mắt Robert và chủ nhân chiếc Bentley đột nhiên dừng lại ở phía trước chạm nhau.
Robert lập tức bước xuống xe.
Chủ nhân chiếc Bentley ở đối diện cũng bước xuống xe.
Robert lên tiếng hỏi trước, "Cậu đi đâu vậy?"
Tròng mắt đen sâu thẳm của Jungkook ở trong màn đêm lại có vẻ phát sáng đến kì lạ, ánh mắt nhạy bén của anh đã nhìn thấy Jennie ngồi ở trên xe phía đối diện, nhưng lại không thấy người kia đâu.
Jungkook trầm giọng hỏi, "Cô ấy đâu?"
"Cậu hỏi Yeri à?" Robert nhướng nhướng mày, thuận miệng trả lời, "Cô ấy ở khách sạn!"
Jungkook không hỏi thêm gì cất bước đi thẳng về phía Jennie đang ngồi ở sau xe của Robert.
Robert đúng lúc đưa tay cản lại Jungkokk, anh lạnh lùng nói, "Trước khi cậu gặp con gái cậu, tôi có mấy câu muốn nói với cậu."
Jungkook dừng chân lại, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn tới Robert.
Robert từ tốn nói, "Tôi rất lo lắng cho cậu, may mắn là giờ phút này nhìn thấy cậu vẫn bình yên vô sự, tảng đá đè ở trong lòng tôi rốt cuộc cũng được bỏ xuống. . . . . ."
Robert nghĩ không cần phải hỏi Jungkook tới vấn đề có thắng hay không nữa, bởi vì giờ phút này nhìn thấy Jungkook đã nói lên tất cả.
"Jungkook, cậu đúng là không khiến tôi thất vọng!"
Jungkook lạnh lùng mím lại đôi môi mỏng, không lên tiếng nói lời nào.
Robert tiếp tục nói, "Trước đây tôi đã nói với cậu, tôi chỉ tạm thời thay cậu chăm sóc cho Yeri và Jennie. . . . . . Hiện tại cậu đã thắng được Suga, tôi mặc kệ cậu còn đang suy tính cái gì, tóm lại, bây giờ tôi sẽ giao lại hai người họ cho cậu! !"
Đôi mắt đen của Jungkook nhíu lại, cuối cùng cũng lạnh lùng lên tiếng, "Cậu buông tay cô ấy ư?"
Robert không trả lời.
Ánh sáng trong mắt Jungkook chợt tối lại, như đang suy nghĩ điều gì đó.
Robert đột nhiên cười nói, "Thật kỳ quái, tại sao tôi lại nhìn thấy sự sợ hãi trong đáy mắt Jeon đại tổng giác đốc nhỉ? Có phải cậu đang sợ lúc này tôi sẽ nói tôi không có ý định buông tay, như vậy cậu và em gái Yeri sẽ khó mà quay lại với nhau?"
Jungkook lãnh đạm nói, "Tôi sẽ tôn trọng sự lựa chọn của cậu và cô ấy."
Robert nghe vậy liền kích động siết chặt nắm đấm, nghiến răng nói, "Lựa chọn con mẹ gì, tôi vốn không có lựa chọn nào cả, bởi vì người Yeri yêu không phải là tôi! !"
Nhìn nhìn sắc mặt cuồng loạn của bạn tốt, Jungkook lại trầm mặc.
Robert phất tay sang một bên, phải mất mấy giây để đè nén sự tức giận đang trào lên trong lòng, anh quay lại nhìn Jungkook một lần nữa bình tĩnh nói, "Jennie rất nhớ cậu, đây cũng là nguyên nhân tại sao Yeri dẫn theo Jennie đến Los Angeles. . . . . . Về phần tối nay tại sao cô ấy không đi theo tôi đến gặp cậu, chắc cậu cũng đã đoán được nguyên nhân rồi, hiện cô ấy rất đang mơ hồ, cô ấy cần cậu cho cô ấy một lời giải thích."
Nói xong những lời này, cả người Robert ủ rũ như mất đi hết sinh khí, sau đó cũng lựa chọn im lặng.
Bất ngờ, giọng nói trầm trầm quen thuộc của Jungkook vang lên, "Cám ơn."
Robert giật mình ngước mắt lên, không dám tin nhìn Jungkook, "Cậu vừa nói gì? Cậu nói cám ơn tôi sao?" Robert cố ý làm một tư thế vểnh tai lên để nghe cho rõ, "Này, thật ngại quá, tôi không nghe thấy, cậu nói lại lần nữa đi. . . . . ." Có trời mới biết, từ xưa tới nay tên nhóc này chưa bao giờ nói với anh những câu khách sao như thế!
Nhưng cũng trong lúc này Jungkook đã cất bước đi thẳng, hoàn toàn không thèm để ý tới Robert.
Robert oán hận mắng, "Thật là một kẻ chẳng biết lễ phép gì cả!"
Jungkook đi tới cạnh xe Robert, nhìn chằm chằm vào Jennie ngồi ở trong xe đang trừng lớn hai mắt nhìn anh.
Nhưng lúc Jungkook cúi người chui vào xe muốn bế Jennie lên, thì Jennir lại phản ứng theo bản năng dịch người vào phía trong.
Jungkook hơi hơi nhíu mày, gọi khẽ, "Jennie?"
Jennie không dám ngước mắt lên, cô bé cứ cúi đầu xuống, dáng vẻ thật giống như mình đã làm chuyện gì sai.
Robert cũng đi theo đến bên cạnh xe, đột nhiên đẩy Jungkook sang một bên, sau đó cởi dây an toàn ra cho Jennie rồi bế cô bé lên.
Jennie nằm sấp trên vai Robert nhưng cũng không dám liếc mắt nhìn tới Jungkook.
Robert vỗ nhẹ lưng Jennie, dỗ dành nói, "Jennie, không phải con luôn đòi mẹ đưa con đến gặp ba sao? Bây giờ đã nhìn thấy ba rồi, tại sao lại không nói chuyện?"
Jungkook vô hạn yêu thương nhìn con gái.
Lúc này Jennie đột nhiên khóc thút thít, cô bé nức nở nói, "Mẹ nói Jennie không được gặp mặt ba, Jennie chỉ có thể lén nhìn ba thôi. . . . . ."
Giây phút này, Jungkook đã đón lấy Jennie từ trước ngực Robert.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của Jennie đã ướt sũng nước mắt, cô bé ấm ức nói, "Ba ơi, ba không cần mẹ và Jennie nữa thật sao?"
Jungkook siết chặt Jennie vào trong lòng, trong đôi mắt anh đã ẩn hiện lóng lánh ánh nước.
Jennie giơ tay ôm chặt lấy Jungkok, mím môi khóc tức tửi.
Thỉnh thoảng Jungkook còn hôn lên gương mặt trẻ con của Jennie, rồi lại ôm thật chặt Jennie vào trong ngực.
Nhìn cảnh ấm áp trước mắt, tận đáy lòng Robert cũng không bùi ngùi xúc động, người cùng một nhà thì sẽ không bao giờ có thể chia cách được!
"Jungkook, nhiệm vụ bảo vệ vợ con từ bây giờ tôi giao lại cho cậu, tôi cảnh cáo cậu, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể bay tới Los Angeles quấy nhiễu hai người, nếu cậu chọc em gái Yeri tức giận nữa, vậy thì tôi cam đoan sẽ đưa cô ấy đến Riyadh không bao giờ để cho cô ấy quay trở lại nữa. . . . . ."
Để lại những lời này xong, sau đó nhìn Jungkook và Jennie lần cuối cùng, Robert mới ngồi vào trong xe nổ máy, chiếc xe lập tức lao nhanh như tên bắn.
Jennie đang tựa vào trong ngực Jungkook, ngước lên đôi mắt vẫn còn nhập nhòe ánh nước, ngây ngô hỏi, "Ba ơi, chú ‘củ cải’ đi đâu rồi?"
"Chú ấy đi rồi...."
Trả lời xong vấn đề của Jennie, Jungkook ôm Jennie xoay người đi trở về xe của mình.
. . . . . .
Khoảng chừng hai mươi phút sau.
Yeri đang ôm gối ôm ngồi trên ghế sofa trong phòng khách ngẩn người thì bỗng nghe được bên ngoài phòng khách sạn vang lên tiếng gõ cửa.
Không ngờ Jennie và Robert lại quay trở lại nhanh thế, Yeri đầy bụng nghi ngờ buông ôm gối xuống đi ra mở cửa.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô thật vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy khuôn mặt đàn ông đẹp trai tuấn mĩ của Jungkook.
Yeri bỗng ngớ ra, cứ sững sờ nhìn anh đang bế Jennie đứng trước mặt mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro