☆ Part 12
"Elsa!"
Elsa mở mắt ra, theo bản năng tìm nơi phát ra tiếng gọi, nhưng xung quanh vẫn là một vùng tăm tối.
Bên tai đột nhiên xẹt qua tiếng gió vù vù, áo choàng rộng quấn quanh người nàng. Elsa bị bất ngờ nên lảo đảo, ngã vào một cái ôm ấm áp. Liền bị mang đi rời xa khỏi bóng tối.
Người kia vừa ôm Elsa trong ngực, vừa hối hả băng qua khu rừng rậm. Áo choàng phía sau bị gió thổi bay lên cao, mũ trùm kéo xuống thật sâu, che cả khuôn mặt, trên vạt áo lại có mùi lạnh lẽo quen thuộc.
Elsa bật thốt lên: "Ja..."
Miệng nàng đột nhiên bị che lại.
"Đừng lên tiếng." Giọng nói trầm thấp khàn khàn, nhưng rõ ràng là giọng của Jack. "Sẽ bị bọn họ đuổi theo."
Elsa vội vã ngậm miệng.
Jack nhanh chóng rẽ qua nơi ngã tư, trước mắt con đường sáng sủa rộng rãi hơn. Ánh trăng chiếu rọi xuống, chiếu sáng gương mặt Jack. Bóng đen phía sau như cái bóng, khóe miệng Jack cong lên mang theo vẻ hiểm ác hiếm thấy, trên trán anh có một lớp mỏng mồ hôi lạnh, tay trái nắm chặt lấy thanh gỗ đến nỗi hiện lên cả gân xanh. Sương giá ở trên cây gậy hướng lên phía trên, phát ra tiếng kêu răng rắc.
"Chết tiệt... !" Jack cắn răng tức giận nói, giơ thanh gỗ hướng lên phía trên và phóng tới. Cây bị chặt đứt tận gốc, đổ rào rào xuống mặt đất, trên đỉnh đầu bầu trời rộng mở xuất hiện lối thoát. Jack dùng áo choàng quấn chặt Elsa hơn, hai chân thẳng xuống hướng lên trên bay đi.
Trước mắt là một hồ băng màu bạc hiện ra.
Jack ôm Elsa nặng nề rơi xuống trên mặt băng, lúc rơi xuống đất theo quán tính trượt về phía sau mấy mét mới đứng vững được. Lúc ngẩng đầu lên, không còn gặp đám bóng đen đuổi theo họ.
Gió rì rào thổi qua khu rừng rộng lớn, tiếng xào xạc liên tiếp vang từ xa đến gần rồi lan ra.
Vẻ mặt Jack trở nên nghiêm túc. Đã không còn đường thoát nữa rồi.
Thanh gậy đột nhiên đâm thẳng xuống mặt băng một cái, Jack nhìn xung quanh, lạnh giọng nói: "Đường đường là Giáo chủ Thánh giáo, chẳng lẽ nói mà không giữ lời!"
Từ bên cạnh có tiếng cười lạnh lùng nghiêm nghị truyền đến, đột nhiên liền dịch chuyển sang một hướng khác, tiếng cười như gió lạnh quanh quẩn bốn phía, rải rác ở mỗi góc. "Ngươi biết ta tới nơi này là vì cái gì, cần gì phải nhiều lời."
Jack nhíu mày cười lạnh nói: "Vậy thì không thể nghe theo được rồi."
"Ha ha ha ha ha ha ha." Trong tiếng cười người kia kèm theo cả sự châm biến. "Dọc đường đi ngươi đều trút hết pháp lực toàn thân để che chở cho nữ nhân trong tay ngươi, coi như ngươi là Tinh linh của mặt trăng, nhưng lúc này chỉ e là đã yếu đi rồi?"
"..." Ánh mắt Jack đột nhiên tàn ác thêm mấy phần, cắn răng. Thả Elsa trong lòng xuống, kéo nàng ra phía sau mình.
"... Jack!" Elsa kêu lên sợ hãi.
Jack xoay người, vuốt phần tóc lòa xòa trên trán Elsa lại, hai tay đặt trên vai của nàng, nhìn thẳng vào mắt của nàng. "Elsa, lát nữa sẽ có hơi phiền phức một chút. Cô cần phải rời khỏi nơi này và trở lại Lâu đài Băng. Khi tôi nói 'đi ngay', cô lập tức xoay người chạy về phía sau, không được đổi hướng, chạy mãi cho đến khi ra khỏi khu rừng này, quay trở về Lâu đài Băng. Được không?"
"Không... Jack, tôi làm sao có thể bỏ lại một mình anh mà chạy trốn?" Elsa bám vào tay áo Jack hốt hoảng nói.
"Nghe lời đi, Elsa." Jack nhẹ giọng nói như dỗ dành trẻ con, cởi áo choàng trên người mình khoác lên người Elsa, thay nàng kéo mũ trùm lên. "Giờ trốn ở phía sau tôi, đừng chạy loạn."
"Còn nữa, không được sử dụng phép thuật." Jack nói thêm. "Từ nay về sau dù có thế nào, cũng phải tránh sử dụng phép thuật của cô."
Jack xoay người, vẻ mặt lại trở về vẻ lạnh lùng nghiêm nghị khi nãy. Một tay giơ cao thanh trượng, triển khai sức mạnh cuối cùng còn sót lại.
"Jack..." Elsa nhìn bóng lưng Jack, ngực bỗng nhiên thắt lại như đau đớn.
Cũng không phải là lạnh lẽo, mà là —— nỗi đau đớn rất nóng. Thật sự bên trong ngực đang bốc cháy lên.
Đòn công kích mạnh mẽ kèm theo ánh sáng băng xanh từ đỉnh thanh gỗ tuôn ra, phóng nhanh về phía trước. Cùng một cột bóng đen khác đập vào nhau trên không trung, phát ra tiếng ầm ầm.
Jack rên lên một tiếng, lảo đảo về phía sau một bước. Nụ cười cong lên chen lẫn mùi máu tanh. "Luồng sức mạnh mạnh mẽ này... rốt cục đã nuốt chửng biết bao nhiêu linh hồn mới có thể tích góp được như thế này đây?"
"Câm miệng!" Người kia hét lớn một tiếng như vừa bị làm tức giận, màn đạn bóng tối che ngợp bầu trời hướng về Jack bay tới. Jack lùi về sau một bước, vung cây gậy, trước mặt ngưng tụ thành một tấm chắn băng khổng lồ. Bóng tối đánh vào tấm chắn băng, lại biến mất không còn tăm hơi như bông. Trong nháy mắt đòn tấn công hung mãnh liền hóa thành hư ảo.
"Chỉ tiếc là vẫn còn quá yếu." Jack đứng lại, trên môi chậm rãi phác hoạ lên một nụ cười giễu cợt. "Quá yếu, Luther!"
Lời còn chưa dứt, hàn quang ở tay phải Jack lóe lên, nhắm đến cổ tay trái mà vung tới. Một dòng máu nhỏ từ trên cổ tay chảy ra, chảy xuống mặt hồ băng. Máu càng ngày càng chảy nhiều, máu chảy trên mặt đất như có sinh mệnh, dần dần tạo thành một hoa văn quỷ dị.
Elsa đau đớn rên rỉ một tiếng, nơi ngực nóng rực lên như muốn bốc cháy. Elsa chau mày chặt lại, hàm răng cắn môi dưới đã bật ra tia máu.
Hình vẽ trên hồ băng dần dần có thể nhìn ra hình thành trận pháp, bóng đen đối diện thất kinh kêu lên: "Ngươi... Thì ra là ngươi!"
"Ngươi rốt cuộc cũng hiểu, Luther." Jack khẽ nói. "Đáng tiếc là đã quá muộn."
Trận pháp thành hình. Trận pháp bằng máu tươi tỏa ra ánh sáng vàng chói mắt, chiếu sáng mặt hồ tối tăm. Jack nhẹ lau đi vết máu trên cổ tay, sắc mặt tái nhợt.
"Ha ha ha ha ha ha ha, thì ra là như vậy... Hóa ra ngươi đã đi xa mức này rồi à." Người đối diện càng nở nụ cười. "Giờ ngươi cũng giống như bọn ta không còn đường lui, Jack Frost, một ngày nào đó ngươi sẽ hối hận!"
"Chẳng liên quan tới ngươi." Trong mắt Jack lộ ra ánh sáng mạnh mẽ.
Phía sau Elsa cũng không chịu được nữa, yếu đuối ngã xuống mặt đất.
Ánh vàng đột nhiên dữ dội hơn, những tia sáng như những thanh kiếm sắc bén đâm về hướng đối diện, trong nháy mắt liền xuyên thấu thân thể đối phương.
"Ngươi và ta đều sẽ có kết cục như nhau cả thôi." Giọng nói lạnh lẽo như băng như vang vọng dưới cả bầu trời. "Buông bỏ nó... thoát khỏi tăm tối."
Bóng đen nổ ra, ánh đen mang theo sát ý đâm khắp bốn phương tám hướng.
"Elsa!" Jack cản được một đòn công kích, bỗng nhiên nhớ ra gì đó, kinh hoàng la lớn.
Elsa nằm trên mặt đất lạnh lẽo, cảm giác nóng rực nơi ngực đột nhiên yếu đi khá nhiều. Tầm nhìn mờ mịt trước mắt dần rõ ràng lại, một đòn tấn công kích theo sát ý bay về phía nàng. Elsa không có ý định chống lại, chỉ nhẹ nhàng nhắm chặt mắt.
Nếu như bắt buộc phải kết thúc, phản kháng thì có ích lợi gì.
Vũ khí xé rách da thịt, âm thanh phát ra làm người ta cảm thấy khó chịu.
Chất lỏng ấm áp cùng mùi máu tanh nhỏ trên mặt đất, nhưng không đau đớn như dự đoán. Elsa mở hai mắt ra, khuôn mặt trắng bệch của Jack chắn ngay trước mặt nàng, dùng cả người để bảo vệ nàng, chặn hết tất cả đòn tấn công.
"Jack!" Elsa kinh hoảng ngồi dậy, đỡ Jack.
"Elsa..." Jack nhìn nàng, mừng rỡ nở nụ cười.
Tay Elsa run run đưa ra sau lưng Jack, cảm giác ẩm ướt ấm áp, thu tay về, trên tay là máu tươi, dọc theo bàn tay nhỏ xuống dưới.
"Tại sao lại như vậy..." Elsa khẽ lẩm bẩm. "Jack... Jack!"
Khuôn mặt thiếu niên hơi trắng bệch, lượng lớn máu đã chảy ra, thấm ướt làn váy của nàng. Jack nhìn nàng cười nhợt nhạt, thân thể đột nhiên mất đi khí lực, nằm ở trong lòng nàng. Giọng Jack khàn khàn yếu ớt: "Xin lỗi... biến cô thành như vậy, tôi không có cách nào... giúp cô trở lại như trước."
"Không... Jack!" Nước mắt Elsa không kìm được chảy ra, nhỏ xuống gò má trắng bệch như tuyết của Jack. "Đây không phải là sự thật..."
"Lạnh quá." Máu chảy có dấu hiệu sắp khô, Jack nhắm mắt lại. "Ôm tôi được không... tôi sẽ ngủ một chút."
"Jack..." Elsa khẽ vuốt mặt Jack.
Chàng thiếu niên trong lòng đã bình yên nhắm hai mắt lại.
"Jack!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro