Lọ Lem
Sasuke là con một trong một nhà làm nông, cậu được cha mẹ hết mực yêu thương, sống cuộc sống không phải lo cơm ăn áo mặc từ nhỏ. Cậu thích chơi một mình trong khu rừng nhỏ cạnh trang trại, ngồi dưới gốc cây lớn và lắng nghe tiếng chim vàng anh hót cả ngày.
Vào sinh nhật thứ tám của Sasuke, cha mẹ cậu đi mua sắm để chuẩn bị cho tiệc sinh nhật của cậu tối nay. Không có ai ở nhà nên Sasuke một mình vào rừng, nheo mắt ngồi dưới gốc cây, ánh nắng lốm đốm xuyên qua kẽ lá chiếu vào mặt cậu, tiếng chim hót lanh lảnh du dương khiến Sasuke mơ màng. Nhưng đột nhiên một tiếng động lạ khiến Sasuke cau mày.
"Quác— quác—-"
Sasuke mở mắt và nhìn về phía phát ra giọng nói.
Đó là một con quạ đen, đang loay hoay với cái chai thủy tinh trên mặt đất, không biết nó đang làm gì.
Sasuke tò mò bước tới, quỳ xuống, nhìn con quạ và nói: "Quạ, ngươi đang làm gì vậy?"
Con quạ không trả lời mà tiếp tục cắm cái mỏ nhọn hoắt vào miệng chiếc lọ thủy tinh mảnh mai. Sasuke yên lặng quan sát một hồi rồi hỏi: "Ngươi muốn uống nước trong bình không?"
Con quạ dừng lại, rút mỏ ra khỏi chai thủy tinh và nhìn Sasuke với đôi mắt đỏ hoe. "Quác—" Nó gật đầu.
"Hahahahaha, ngươi ngốc thật đấy Quạ à!" Sasuke không nhịn được cười. Con quạ bị chế giễu mà giận dữ đập cánh, đôi cánh đen của nó đập vào mặt Sasuke.
"E hèm... được rồi được rồi, ta không cười ngươi nữa. Nếu muốn uống nước trong chai này, ngươi chỉ cần tìm thêm vài viên đá ném vào chai thôi." Sasuke nói.
Con quạ tròn xoe mắt như chợt nhận ra, nó cảm ơn Sasuke rồi bay lên trời tìm viên đá có kích thước phù hợp.
Buổi tối, khi Sasuke tổ chức sinh nhật lần thứ 8 cùng cha mẹ ở nhà, con quạ cuối cùng đã uống hết nước trong chai và bay về với chủ nhân của nó.
"Trông ngươi rất vui vẻ, gặp chuyện gì vui sao?" Một phù thủy trong chiếc áo choàng đen vuốt ve con quạ đen lông vũ.
"Quác—-" Con quạ vui vẻ mổ vào tay phù thủy.
Sasuke nghĩ rằng cuộc sống của mình sẽ luôn diễn ra thế này. Tuy nhiên, thực tế lại khác xa so với tưởng tượng của cậu. Khi cậu mười ba tuổi thì cha mất trong một vụ tai nạn, vô số người thèm muốn tài sản của gia đình cậu, dưới áp lực mẹ cậu đã kết hôn với người đàn ông đã mua trang trại. Nhưng không lâu sau, mẹ cậu cũng qua đời vì bệnh trầm cảm.
Cha dượng của Sasuke là Orochimaru dẫn theo hai người con là Kabuto và Kimimaro. Họ ngược đãi Sasuke như người hầu, cho cậu đồ ăn thừa họ đã ăn, cho cậu mặc những bộ quần áo rách rưới, để cậu sống trong một căn gác hẹp và đảm nhận hầu hết các công việc đồng áng hàng ngày. Ngay cả con bạch xà do Orochimaru nuôi lớn cũng thường bắt nạt Sasuke, nửa đêm trèo lên giường đánh thức cậu dậy.
Dù sống cuộc sống khổ cực nhưng trái tim Sasuke vẫn trong sáng như tờ giấy trắng. Những con thú nhỏ trong rừng là bạn của cậu, chúng thường đi chơi với Sasuke trong khu rừng. Mặc dù Sasuke phải làm rất nhiều việc nhà và việc ngoài đồng, cậu vẫn sống rất hạnh phúc.
Điều khiến Sasuke ngạc nhiên nhất là chú quạ đã gặp lần trước, dường như nó muốn cảm ơn vì sự giúp đỡ của Sasuke mà thường mang một số món quà nhỏ như bánh mì và cà chua đến. Thế là Sasuke và Quạ trở thành bạn thân của nhau. Mỗi lần bị cha dượng và hai anh bắt nạt, cậu luôn tâm sự với Quạ, và bằng cách này, những muộn phiền trong lòng cậu dường như tan biến.
"Anh Kimimaro, nhìn kìa, Sasuke đang nói chuyện với con quạ đó!" Kabuto cười nhạo chỉ vào Sasuke.
"Hừ, thật là bẩn thỉu, trên người thì toàn là bụi đất, lại ở cùng một con chim xấu xí như vậy, anh cảm thấy không nên gọi là Sasuke, Lọ Lem thì đúng hơn." Kimimaro cau mày khinh thường nói.
"Hahaha, Lọ Lem, thật là phù hợp. Mày có nghe chưa, Lọ Lem? Mau đi lau nhà đi!" Kabuto cười to.
"Dạ được, em đi ngay." Sasuke đáp lại, không thèm để ý đến lời sỉ nhục của hai anh, cậu vẫn tươi cười, quay người vẫy tay với Quạ bên cửa sổ: "Ngày mai gặp lại nha Quạ, bây giờ ta có việc rồi."
Cứ như vậy hơn hai năm trôi qua, Sasuke sắp bước sang tuổi mười sáu, nhưng bây giờ không ai nhớ tới ngày sinh nhật của cậu.
Trong Cung điện, Vua Namikaze Minato và Công tước đang thảo luận về cuộc hôn nhân của Hoàng tử Naruto. Hoàng hậu Kushina nói:
"Chúng ta phải để Hoàng tử lựa chọn người mình yêu."
Công tước gật đầu đồng ý, thế là nhà Vua quyết định: "Chúng ta có thể tổ chức một vũ hội và mời tất cả những thanh niên đúng tuổi từ khắp nơi trên đất nước tới."
Ngày hôm sau, nhà Vua sai người gửi thiệp mời đến từng hộ gia đình trong Konoha, và tất nhiên trang trại của gia đình Lọ Lem Sasuke cũng nhận được thiệp mời. Sasuke cũng tới tò mò muốn xem, nhưng Orochimaru đã quát cậu bằng giọng thô lỗ: "Lo làm việc đi!"
Sasuke rất mong chờ được tham gia bữa tiệc khiêu vũ này, nghe nói ở đó sẽ có rất nhiều cà chua bi, Sasuke vô cùng mong đợi. Cà chua bi chỉ có quý tộc ở quốc gia này mới được ăn, Quạ cũng thỉnh thoảng sẽ mang một hai quả cho Sasuke, hương vị tươi ngon dịu dàng đó khiến Sasuke không thể quên được.
Tuy nhiên mỗi người cần phải có quần áo đẹp để tham gia vũ hội, nhưng quần áo của Sasuke rất tồi tàn, cậu có thể làm gì? Đừng lo, những con thú nhỏ đang lặng lẽ may một chiếc váy dạ hội cho cậu. Quạ đem đồ trang sức đến, chú chuột nhỏ thông minh thu thập vải, cắt và may, cuối cùng là chú chim nhanh nhẹn giúp đo đạc và thắt nơ. Một lúc sau chiếc váy dạ hội lộng lẫy đã sẵn sàng.
Khi trời tối, cha dượng và hai anh rời đi, Lọ Lem Sasuke nhìn ra cửa sổ đầy ghen tị. Cung điện sáng lóa, bầu trời cũng đầy sao sáng, nhưng cậu không thể đi tới vũ hội và ăn cà chua bi thỏa thích.
Sasuke thở dài trở về phòng, bất ngờ khi nhìn thấy chiếc váy đẹp đẽ kia. Vậy là cậu có thể vào Cung ăn cà chua bi rồi! "Cảm ơn các cậu rất nhiều!" Cậu mặc váy vào rồi nhanh chóng chạy xuống nhà, định tới vũ hội cùng cha dượng và hai anh.
Hai người anh ngạc nhiên khi thấy cậu trong một bộ lễ phục lộng lẫy, từ đầu đến chân toát ra khí chất cao quý, họ chế nhạo rồi xé chiếc váy thành từng mảnh.
"Bây giờ thì không còn váy nữa, đừng có mà nghĩ tới việc đi tới vũ hội Lọ Lem à!" Kabuto nói, sau đó không lời tạm biệt mà bỏ đi.
Sasuke buồn bã khóc, cậu muốn đến vũ hội ăn cà chua bi biết bao nhiêu!
Quạ thấy Sasuke như thế thì tức giận bay đến chỗ chủ nhân của nó.
"Có chuyện như vậy sao?" Phù thủy thấy Quạ trở về trầm giọng nói.
"Quác—" Quạ trả lời.
Itachi đứng dậy, lấy chiếc áo choàng đen khoác vào, anh cầm cây đũa phép của mình đi ra. Itachi là một phù thủy sống gần biển, thỉnh thoảng có những người tới đó ước nguyện, hy vọng anh sẽ dùng phép thuật để thực hiện điều ước của họ. Itachi không từ chối nhưng anh sẽ yêu cầu họ phải trả một cái giá tương ứng. Konoha có truyền thuyết rằng: Phù thủy Itachi sống trong bóng tối bên bờ biển, chỉ cần bạn sẵn sàng trả giá, bạn sẽ có được mọi thứ nhờ anh ta.
Nhưng hôm nay Itachi muốn sử dụng phép thuật miễn phí cho đứa trẻ đó.
Ngay sau đó, Itachi đến chỗ Sasuke. "Sao em lại khóc?" Itachi hỏi, nhẹ nhàng vuốt tóc Sasuke.
"Hức, em, hức, váy của em..." Sasuke ngước khuôn mặt đẫm nước mắt lên nhìn Itachi, nức nở trả lời.
"Em muốn có váy sao?" Itachi nói rồi vung đũa phép, một chiếc váy sang trọng liền xuất hiện trên người Lọ Lem, thắt lưng bằng pha lê, vừa vặn ôm lấy eo Sasuke, khoe ra dáng người uyển chuyển cao ráo của cậu.
"Oa, em cảm ơn, nhưng anh là ai? Sao anh lại giúp em?" Sasuke kinh ngạc nhìn thứ vừa được biến hóa, cậu nắm lấy tay pháp sư hỏi.
"Anh là phù thủy." Itachi trả lời. "Thời gian qua em đã chăm sóc con quạ của anh nhiều rồi." Anh chỉ vào vai mình nói. "Quác—" Con quạ trên vai chào Sasuke.
"À, là Quạ sao! Cảm ơn ngươi nhiều!" Sasuke cảm ơn chân thành, nụ cười trên môi khiến Itachi ngơ ra trong giây lát.
"Em còn muốn gì nữa không? Bất kể em muốn gì anh cũng sẽ giúp hết." Itachi nói với Sasuke.
"Em muốn đến cung điện để tham dự vũ hội của Hoàng tử Naruto!" Sasuke trả lời.
Mắt Itachi đột nhiên mờ đi. Anh im lặng một lúc, nhìn vào ánh mắt đầy mong chờ của Sasuke, môi mấp máy nhưng vẫn không nỡ từ chối. Anh vẫy đũa phép một cái, quả bí ngô trở thành một chiếc xe ngựa, bốn chú chuột nhỏ trở thành bốn chú ngựa trắng, chú chim trở thành người đánh xe và chú chó của Sasuke trở thành người hầu.
Trước khi Sasuke rời đi, Itachi dặn dò: "Em nhớ phải về nhà trước nửa đêm nhé, phép thuật của anh sẽ biến mất vào lúc nửa đêm. Em không được ở qua đêm trong Cung điện biết chưa?"
"Hả? Dạ được." Dù không hiểu tại sao Itachi không cho cậu ở lại cung điện quá lâu nhưng Sasuke vẫn ngoan ngoãn đồng ý.
Hoàng tử Naruto đến vũ hội, nhưng cậu không tỏ ra thích thú với bất kỳ người trẻ tuổi nào ở đấy, kể cả hai anh trai của Lọ Lem. Sasuke vừa tới nơi đã vui vẻ chạy đến bàn tiệc ăn cà chua bi. Nhìn thấy cậu, đôi mắt xanh của Naruto sáng lên, bước nhanh đến chỗ Sasuke.
"Chàng trai, hình như em ít quan tâm tới Hoàng tử ta đây hơn là cà chua bi?" Naruto nói.
"Hả? Hmm." Sasuke vừa gật đầu vừa nhai cà chua.
"Tốt quá rồi." Hoàng tử cười nói: "Thực ra ta đã có người mình thích rồi. Vũ hội này chẳng qua là hình thức thôi. Hình như em rất thích cà chua bi, vậy chỉ cần em đáp ứng cho ta một điều, ta sẽ tặng em thật nhiều cà chua bi."
"Nhiều cà chua bi sao?!" Sasuke bị cám dỗ.
"Đúng vậy. Chỉ cần đêm nay em khiêu vũ với ta để chặn những kẻ muốn theo đuổi ta thôi."
"Được, không thành vấn đề." Có nhiều cà chua bi Sasuke liền nhanh chóng đồng ý mà không cần đắn đo.
Sau đó, cả đêm Hoàng tử chỉ khiêu vũ với Lọ Lem. Không ai biết chàng trai trẻ đẹp này đến từ đâu, chỉ biết rằng Hoàng tử đã có người yêu và ngày cưới sắp cận kề.
Chẳng bao lâu nữa là mười hai giờ đêm. Sasuke thấy mình sắp hết thời gian và vì phải khiêu vũ với Hoàng tử mà cậu chưa ăn được nhiều. Nhưng sau khi nghĩ lại, Hoàng tử vẫn sẽ gửi cho cậu rất nhiều cà chua bi và cậu nghĩ như vậy cũng xứng đáng rồi.
Khi Sasuke nói lời tạm biệt với Naruto, Naruto hỏi cậu: "Em đã giúp ta nhiều rồi, hãy cho ta biết em sống ở đâu để ta sai người mang cà chua bi đến."
Sasuke định trả lời nhưng chợt nhận ra chỉ còn chưa đầy một phút nữa là đến mười hai giờ. Cậu đã hứa với Itachi dù thế nào cũng phải rời Cung trước nửa đêm. Sẽ bị muộn mất!
Sasuke chưa kịp trả lời thì đã hít một hơi thật sâu rồi lao ra khỏi Hoàng cung.
"Này! Địa chỉ—" Naruto vội kéo lấy thắt lưng pha lê của Sasuke, cạch một tiếng, khóa kim loại ở chỗ nối thắt lưng bị đứt ra, thắt lưng pha lê nằm trong tay Naruto.
Sasuke không quan tâm lắm, cậu lao nhanh ra khỏi cổng Cung điện, và với tiếng chuông cuối cùng của nửa đêm, cậu ngồi trên mặt đất trong bộ quần áo tồi tàn, xung quanh là những người bạn thú của mình. Phép thuật của Itachi đã biến mất.
Sau vũ hội, Hoàng tử Naruto trở về phòng ngủ, nơi người yêu của cậu - Gaara đang đợi. Nhìn thấy Hoàng tử trở về, Gaara mở miệng nhưng không phát ra tiếng, y cau mày, có chút khó khăn đứng dậy chào đón. Y không thể đến vũ hội của Hoàng tử vì y không thể khiêu vũ được.
Sau khi Sasuke rời đi, tâm trạng của phù thủy Itachi trở nên rất tệ. Anh không biết tại sao mình lại như vậy, dù không muốn Sasuke gặp vị Hoàng tử nào đó nhưng anh không thể không thực hiện ước nguyện của Sasuke.
Trở lại dinh thự bên bờ biển, Itachi nghe thấy tiếng kêu, ai đó đang yêu cầu điều ước với anh. Itachi ra biển và nhìn thấy người đó, là hai nàng tiên cá Temari và Kankuro. Itachi biết họ, họ là Công chúa và Hoàng tử lớn của Vương quốc Người cá.
Nhắc mới nhớ, Gaara, Hoàng tử nhỏ của Vương quốc Người cá đã đến gặp anh để thực hiện một điều ước cách đây không lâu. Hoàng tử nhỏ có đôi mắt cương nghị, thứ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong Itachi. Tâm nguyện của y là biến chiếc đuôi cá thành đôi chân có thể đi trên cạn, y muốn từ bỏ biển cả để lên đất liền vì yêu Hoàng tử trong Cung.
Itachi thấy người cá này thật ngu xuẩn, tình cảm của con người không đáng tin chút nào, với ý định để nàng tiên cá rút lui, coi như cái giá của phép thuật, anh lấy giọng nói của Gaara và nói với y: "Mặc dù ngươi có hai chân nhưng ngươi sẽ không khác gì người tàn tật, mỗi bước chân đi đau như dẫm phải mũi dao. Hơn nữa nếu cuối cùng ngươi không thể có được tình yêu của Hoàng tử thì vào buổi sáng thứ hai trong ngày cưới của Hoàng tử với người khác, ngươi sẽ biến thành bọt biển và biến mất hoàn toàn. Ngươi vẫn cương quyết muốn thực hiện điều ước sao?"
Gaara không hề dao động. Itachi cuối cùng phải miễn cưỡng mà dùng phép thuật cho chàng Hoàng tử người cá ngu ngốc này, cho y đôi chân của con người, lên đất liền và gặp chàng Hoàng tử y khao khát, Naruto.
Quả nhiên, Temari và Kankuro chỉ trong nửa tháng đã tìm được Itachi.
"Làm ơn đi, phù thủy." Temari cầu xin, "Làm ơn hãy hóa giải phép thuật lên đứa em tội nghiệp của tôi!"
"Ồ? Cái gì cơ? Hắn ta không hạnh phúc với Hoàng tử sao?" Itachi nhìn xuống hai nàng tiên cá nửa thân trên mặt nước và chế nhạo.
"Làm ơn." Kankuro nói: "Em trai chúng tôi là Hoàng tử trẻ nhất Vương quốc Người cá. Em ấy chưa bao giờ được nhìn thấy thế giới bên ngoài biển, vậy nên mới bị con người làm cho mê hoặc. Tôi nghe nói Hoàng tử Naruto vào vũ hội hôm trước đã tìm được người mà ngài ấy yêu, khiêu vũ với người đó cả đêm và còn giữ lại chiếc thắt lưng pha lê làm kỷ niệm! Tôi sợ rằng bọn họ sẽ sớm kết hôn với nhau. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì em trai chúng tôi sẽ hóa thành bọt biển mất! Cầu xin ngài hãy tìm cách cứu em ấy!"
Temari nhéo Kankuro ra hiệu cho hắn đừng nói nữa, vì nét mặt của Itachi đột nhiên trở nên khó chịu. Hai nàng tiên cá có ý định rời đi về lại biển sâu, nhưng khi nghĩ đến đứa em tội nghiệp thì kìm lại.
Itachi: "Ý ngươi là Hoàng tử Naruto, tại vũ hội, đã khiêu vũ cả đêm với người đeo thắt lưng pha lê. Họ yêu nhau sao? Họ sắp kết hôn sao?" Tất nhiên anh biết chiếc thắt lưng pha lê đó, là anh đã dùng phép thuật đeo nó cho Sasuke. Chết tiệt, ngay cả phép thuật hết hạn vào lúc mười hai giờ cũng không thể ngăn được sự việc này!
Temari: "Chuyện đó chỉ là tôi nghe nói như thế thôi. Phù thủy, xin hãy cứu em trai tội nghiệp của chúng tôi. Tôi có thể trả bất cứ giá nào ngài muốn!"
"Ha ha." Itachi đột nhiên cười làm Temari và Kankuro sợ hãi lặn xuống biển.
"Ngươi không cần trả giá nhiều, ta cũng muốn cứu vị Hoàng tử Tiên cá đó. Ta có một con dao găm ở đây, ngươi cầm lấy đi." Itachi lấy trong ngực áo ra một con dao găm tinh xảo đưa cho Temari. "Chỉ cần trước rạng đông sáng mai Gaara dùng thứ này đâm xuyên qua tim Hoàng tử Naruto, dùng máu của Hoàng tử nhỏ xuống chân hắn thì hắn có thể lấy lại đuôi cá và giọng nói, lời nguyền hóa thành bọt biển cũng sẽ biến mất. Còn về giá phải trả thì... một phần tóc của ngươi là đủ."
Tóc?... Chỉ nhiêu đây thôi sao?
Sau một thoáng ngạc nhiên, Temari cắt một phần mái tóc dài của mình đưa cho Itacho, cầm con dao găm và bơi về phía bãi biển cạnh Cung điện.
Gaara và Naruto đang nằm trên giường. Naruto đã ngủ say, Gaara nhìn ra biển ngoài cửa sổ, y nhớ nhà, nhưng chưa bao giờ hối hận về quyết định của mình. Lúc này biển lặng sóng lớn, y đột nhiên thấy chị của mình.
Temari bơi xuôi theo dòng nước trong Cung điện đến bên giường Gaara và đưa cho y con dao găm.
Gaara theo bản năng mở miệng hỏi, thắc mắc về ánh sáng đỏ trên con dao.
Temari: "Gaara, em có biết hôm nay Hoàng tử đã tìm được người yêu tại vũ hội rồi không? Hắn sẽ không cưới em đâu. Nếu cứ như vậy em sẽ bị biến thành bọt biển đó! Con dao găm này là chị dùng tóc đổi với phù thủy, em chỉ cần dùng nó đâm xuyên qua tim của Hoàng tử, nhỏ máu lên chân, sau đó có thể trở lại thành Người cá quay về biển!"
Gaara sững sờ cầm lấy con dao, y không có giọng nói, cho dù khóc cũng không phát ra tiếng. Temari đưa y con dao rồi rời đi, nhưng y vẫn không thể đâm con dao găm vào tim Hoàng tử, mặc dù y biết chị gái sẽ không lừa dối mình, rằng Hoàng tử thật sự đã có người khác...
Tay y cầm con dao găm lạnh ngắt như nước biển mùa đông, môi run rẩy. Y nhìn khuôn mặt say ngủ của Hoàng tử Naruto, nghĩ về lần đầu nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Hoàng tử tóc vàng với đôi mắt xanh trong lần đầu ra khỏi biển, cuối cùng y ném con dao găm đi.
Sao y có thể làm tổn thương Naruto được? Gaara cười gượng. Tất cả những điều này đều là lựa chọn của y, nếu không có được tình yêu của Hoàng tử thì hắn sẽ hóa thành bọt biển, có vẻ cũng không tồi nhỉ?
Ngày hôm sau khi Mặt Trời mọc, Naruto tỉnh dậy, hôn Gaara và nói: "Hôm nay ta sẽ nói với mẹ rằng em là tình yêu duy nhất của ta, chúng ta có thể bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ của mình." Gaara ngơ ngác nhìn Naruto. May mắn là y không phát ra âm thanh nào, và vẻ mặt kinh ngạc cũng không khiến Naruto nghi ngờ.
"Mà nhắc mới nhớ, hôm qua có một chàng trai đã giúp ta thoát khỏi mấy tên xấu xa yêu ta, ta đã hứa tặng cà chua bi cho cậu ấy, nhưng tiếc là cậu ta không nói cho ta biết nhà cậu ấy ở đâu, chỉ để lại một chiếc thắt lưng pha lê..."
Gaara mỉm cười suy nghĩ một chút, lấy giấy bút ra từ đầu giường.
"Em có cách sao? Ta biết em thông minh nhất mà!" Naruto nói, kiên nhẫn chờ Gaara viết xong.
[Hãy để Công tước đem chiếc thắt lưng đó đến tất cả những gia đình tham gia vũ hội, người thắt vừa đai pha lê là người đã giúp chàng.]
"Hả? Có vẻ... như vậy cũng được nhỉ?" Naruto gãi đầu.
Hôm sau, Công tước theo lệnh Hoàng tử đem chiếc thắt lưng pha lê đến từng nhà trong Konoha để tìm người.
Khi Công tước đến nhà Lọ Lem, cha dượng Orochimaru đã nhốt Sasuke trên gác mái không cho cậu xuống.
Hai anh trai của Lọ Lem đang tranh nhau thắt thử thắt lưng pha lê, nhưng vòng eo của họ quá to, Orochimaru đứng bên cạnh mắng: "Mấy đứa này, không thắt chặt hơn được sao?!"
Những bạn chuột của Lọ Lem đã đánh cắp chìa khóa gác mái thành công, nhưng do chìa khóa quá nặng nên chúng phải mất nhiều công sức để đem nó lên từng bậc cầu thang.
Đột nhiên bạch xà của Orochimaru xuất hiện làm lũ chuột hoảng hồn, may thay chú chó của Lọ Lem đã đến kịp để đuổi con rắn ấy đi.
Lọ Lem Sasuke thoát ra thành công, cậu từ gác mái chạy xuống cầu thang đến chỗ Công tước sắp rời đi hét lớn: "Chờ chút đã, đừng đi! Để tôi thử xem!"
Nghe vậy Công tước lấy chiếc thắt lưng pha lê ra và thắt nó quanh chiếc eo mềm mại của Lọ Lem. Cạch một tiếng, chiếc khóa kim loại được thắt lại, không quá rộng cũng không quá chặt, rất vừa vặn.
Công tước vui mừng kêu lên: "Tìm được người để chúng ta giao cà chua bi rồi!"
"Đợi đã, cà chua bi sao?" Orochimaru ngơ ngác. "Không phải ai đeo vừa thắt lưng này sẽ kết hôn với Hoàng tử sao?"
Vừa nghe xong Công tước liền nhìn Orochimaru châm chọc: "Ông nói nhảm gì thế, Hoàng tử đã có người yêu rồi."
Sự hỗn loạn do chiếc thắt lưng pha lê gây ra đã trôi qua như vậy, những tin đồn thất thiệt trước kia cũng biến mất khi một xe cà chua bi được giao đến nhà Lọ Lem. Khi Itachi nghe tin, anh đã hơi khó xử vài ngày. May mắn thay, Hoàng tử Naruto không chỉ sống rất tốt mà còn kết hôn với Hoàng tử nhỏ Người cá.
Sasuke vui vẻ ăn cà chua bi, nhưng cậu không biết rằng nguy hiểm đang cận kề.
Không biết có phải do ảo giác hay không nhưng Sasuke cảm thấy hai người anh thường ngày bắt nạt mình hình như đã thay đổi rất nhiều. Từ hôm Kimimaro đeo thử thắt lưng pha lê, cổ hắn như bị bóp nghẹn lại, nằm yếu ớt trên giường cả ngày, trông như thở không ra hơi. Anh thứ Kabuto lại càng kì quái, có hôm đột nhiên biến mất, khi trở về thì đối xử thân thiện với cậu hơn rất nhiều, giống như được ai đó giáo huấn lại, không còn bắt nạt cậu nữa. Sasuke rất vui khi được thoải mái thưởng thức món cà chua bi của mình.
Thấm thoắt đã tới sinh nhật lần thứ mười sáu của Sasuke, cậu vươn tay lấy quả cà chua bi còn lại thì đột nhiên thấy đầu ngón tay nhói lên. Sasuke rút tay lại và phát hiện ngón giữa của mình đã rớm máu. Nhìn kĩ thì thật sự có một khung quay sợi nhỏ được giấu trong đống cà chua bi. Lúc nãy không lẽ là chiếc kim trên khung quay đâm vào tay cậu sao? Tại sao lại có...
Không kịp suy nghĩ nhiều, Sasuke đột nhiên thấy choáng váng rồi ngã xuống đất ngất đi.
Orochimaru xuất hiện, hắn ranh ma nói: "Hừ, ngươi cho rằng trốn ra nước ngoài thì có thể thoát khỏi lời nguyền của ta sao?! Không ai có thể chống lại phép thuật của ta!"
Quạ, người đang nhìn Sasuke bên cửa sổ sửng sốt khi thấy cảnh này, nó nhanh chóng bay về tìm Itachi.
Orochimaru không giết Sasuke, nhưng hắn đưa cậu về nhà của cậu. Đây là sự trả thù của hắn, trả thù cha mẹ ruột của Sasuke vì đã không mời hắn đến bữa tiệc!
Hóa ra cặp vợ chồng nông dân đã chết không phải cha mẹ ruột của Sasuke, họ chỉ được vua Uchiha Fugaku thuê để chăm sóc Hoàng tử Uchiha Sasuke, hy vọng Sasuke có thể sống ẩn mình ở nước láng giềng Konoha để tránh được lời nguyền của phù thủy Orochimaru, sống qua tuổi mười sáu.
Đáng tiếc bọn họ vẫn thất bại, Orochimaru đã sớm phát hiện ra Sasuke, tính kế giết chết cha mẹ nuôi của cậu, đồng thời ở bên cậu để chờ tới khi lời nguyền phát huy tác dụng.
–Mười sáu năm trước–
Tại quốc gia láng giềng của Konoha, Uchiha Sasuke, con trai của Vua Uchiha Fugaku và Nữ hoàng Uchiha Mikoto, được sinh ra. Họ đã tổ chức một buổi tiệc lớn trong Cung điện để chào mừng sự ra đời của Sasuke. Ba phù thủy đến chúc phúc cho Sasuke.
"Thằng bé sẽ rất đẹp trai." Phù thủy Kakashi chúc phúc.
"Thằng bé sẽ rất thông minh." Phù thủy Obito cũng vẫy đũa phép gửi lời chúc phúc.
Vừa dứt lời phù thủy Orochimaru liền xuất hiện. "Ta tức giận vì các ngươi không mời ta. Ta nguyền rủa Hoàng tử sẽ bị mũi kim quay sợi đâm chết vào ngày sinh nhật thứ mười sáu!"
Sau khi hắn rời đi, mọi người đều hoảng sợ, Uchiha Mikoto đã khóc vì sợ hãi và lo lắng.
Phù thủy thứ ba Rin nói: "Đừng lo lắng, ta vẫn chưa ban phước cho Sasuke." Cô nhìn xuống đứa trẻ sơ sinh Sasuke, vẫy đũa phép và nói: "Hoàng tử sẽ không bị đâm chết mà chỉ ngủ quên, nếu có ai đó đánh bại Orochimaru và hôn Hoàng tử thì Hoàng tử sẽ thức dậy."
Sau đó ba vị phù thủy đã đưa Sasuke đến nhà một gia đình nông dân ở nước láng giềng, với hy vọng cậu sẽ lớn lên vô tư và thoát khỏi lời nguyền của Orochimaru.
Nhưng lời nguyền cuối cùng vẫn phát huy tác dụng.
Sasuke đang say ngủ được đưa về nước nhà, Vua Fugaku và Hoàng hậu Mikoto nhìn con trai như thế mà vô cùng đau buồn. Vì vậy phù thủy Obito đề nghị với Kakashi và Rin: "Thay vì để mọi người đau khổ như thế này, hãy để cả Cung điện cùng ngủ với Hoàng tử, ít nhất họ có thể đoàn tụ trong giấc mơ. Chờ đến khi có người đánh bại Orochimaru và hôn để đánh thức Hoàng tử, chúng ta sẽ cho mọi người dậy.
Cứ như thế Mặt trăng trên bầu trời chuyển sang màu đỏ máu, gai góc bao phủ khắp các bức tường của Cung điện, toàn bộ người Cung điện đều chìm vào giấc ngủ say.
Quạ bay về chỗ Itachi và kể anh nghe về chuyện của Sasuke.
Việc Hoàng tử nước láng giềng bị nguyền rủa khá nổi tiếng trong giới phép thuật, nhưng anh chưa nghe nói về phù thủy cụ thể đã gieo lời nguyền đó. Anh chỉ không ngờ hóa ra Sasuke lại là Hoàng tử bị nguyền rủa, cậu che giấu thân phận và sống ở Konoha để thoát khỏi lời nguyền.
Itachi cầm đũa phép, khoác áo choàng đen, bước lên một con quạ khổng lồ và bay đến nước láng giềng.
Orochimaru đang ở trong Cung điện của Uchiha, hắn tất nhiên không bị ma thuật mê ngủ làm ảnh hưởng. Nhìn thấy Itachi bay về phía Cung điện, hắn cũng có chút lo lắng. Nghĩ lại thì hắn cũng không đắc tội gì với Itachi, nhìn Itachi có vẻ cũng không phải kiểu người đi lo chuyện bao đồng nhỉ?
Nhưng sát khí thật sự phát ra từ Itachi.
Orochimaru: "Phù thủy Itachi, sao ngươi không ở Konoha? Ngươi đến Cung điện Uchiha làm gì?"
Itachi: "Giao Sasuke cho ta."
Một giọt mồ hôi chảy xuống trán Orochimaru, "Không phải..." Hắn còn chưa kịp giải thích Itachi đã phóng ra một mũi tên bí ẩn tấn công Orochimaru.
Orochimaru không muốn bị đánh bại nên biến thành Bát Kì đại xà, hắn phun ra lửa cản đòn của Itachi.
Itachi không lùi bước, anh sử dụng Thập Quyền Kiếm. Mười thanh kiếm đâm xuyên qua tim của Orochimaru.
"Đây là... ma pháp cấp tám, Thập Quyền Kiếm? Itachi, ngươi đạt tới trình độ này sao?" Orochimaru trút câu nói cuối cùng rồi biến mất.
Sau khi kết liễu Orochimaru, Itachi nhanh chóng chạy đến Cung điện đang say giấc, tìm Sasuke yêu quý của mình và nhẹ nhàng trao cho cậu một nụ hôn.
Sasuke từ từ mở mắt và nhận ra đây là phù thủy Itachi, người lần trước đã giúp đỡ cậu. Khi Hoàng tử thức dậy, cả Cung điện cũng thức dậy theo. Vua và Hoàng hậu không nhớ chuyện gì đã xảy ra, nhưng họ cảm thấy họ vừa trải qua một giấc mơ thật đẹp.
Tại quốc gia láng giềng của Konoha, Cung điện Uchiha tổ chức một bữa tiệc lớn, tất nhiên không thể thiếu thật nhiều cà chua bi. Hoàng tử Sasuke và phù thủy Itachi chuẩn bị kết hôn.
Sasuke mặc chiếc váy Itachi làm bằng phép thuật với một chiếc thắt lưng pha lê quanh eo trông rất đẹp.
Kể từ đó, Hoàng tử và phù thủy sống hạnh phúc bên nhau đến trọn đời.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro