Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 5

Ba đứa trẻ con ở trong phòng nháo loạn xong cũng đã gần mười một giờ, thấy Hứa Dương Ngọc Trác vẫn chưa về, Trương Hân có chút lo lắng gọi điện thoại cho người kia. Chỉ là bên kia còn chưa nghe máy, cửa phòng 342 đã mở ra. Hứa Dương Ngọc Trác xách một túi quần áo và giày, rút điện thoại ra chuẩn bị nghe điện thoại. Sau khi nhìn thấy là Trương Hân, nàng có chút vui mừng nói: "Cũng sẽ gọi điện cho mình ha?"

"Haiz, cậu nói gì vậy, quan tâm an nguy của bạn cùng phòng, chính là quan tâm chính mình mà. Cậu nghĩ, vạn nhất cậu nếu như ra ngoài..."

"Được rồi đã biết rồi, đừng nói." Hứa Dương Ngọc Trác còn không có vui vẻ được mấy giây, đã bị Trương Hân làm cho phát cáu muốn nghẹt thở, nàng vội vàng từ phía sau bước tới che miệng Trương Hân. Mái tóc dài nhu thuận nhẹ nhàng dán vào bên sườn mặt Trương Hân, theo động tác chơi đùa của hai người mà vuốt ve bên tai nàng. Hương dầu gội quen thuộc tràn ngập trước chóp mũi Trương Hân, để cho nàng giờ phút này bởi vì Hứa Dương Ngọc Trác an toàn trở về phòng mà cuối cùng bình tâm trở lại.

Hứa Dương Ngọc Trác theo thói quen đặt đầu lên đầu Trương Hân, hai tay ôm lấy cổ Trương Hân, mắt nhìn về phía màn hình máy tính vẫn đang còn sáng, nhìn thấy hai chữ "Thổ tinh" trong mắt hiện lên vẻ bất ngờ.

"Cậu từ lúc nào có suy nghĩ nghiên cứu thiên văn vậy?"

"A... ừm! Không, không phải!"Trương Hân bị dọa sợ phải mau chóng gập máy tính lại, thiếu chút nữa thì kẹp tay. Nàng chống tay đứng lên, dựa lưng vào bàn che máy tính, đối mặt Hứa Dương Ngọc Trác lộ ra nụ cười ngượng ngùng, giải thích: "Gần đây đối với chòm sao cảm thấy hứng thú mà thôi, cảm giác còn thật thần kỳ. Haiz, tùy tiện nhìn một chút mà thôi. Cậu trước đây không phải cũng dùng cái app gì đó đo duyện phận của chúng ta sao."

Hứa Dương Ngọc Trác bị một loạt động tác bất ngờ của Trương Hân mà giật mình đến sững sờ một lúc lâu, suy nghĩ một chút mình đúng là đã làm chuyện này, lúc ấy cũng không biết sao đặc biệt muốn đo duyên phận giữa hai người cung Thiên Bình. Không hiểu vừa khéo thế nào, tinh bàn của hai người lại bất ngờ hợp xứng, chuyện này còn khiến Hứa Dương Ngọc Trác vui vẻ thật lâu, cũng bởi vì cái kết quả nhìn tưởng như rất chính xác này, nàng còn thật sự mê tín một đoạn thời gian.

"Cẳng thẳng vậy làm gì, làm như mình sẽ ăn thịt cậu vậy. Yên tâm đi, cậu cho dù nói chuyện với em gái xinh đẹp nào, mình cũng sẽ không ghen đâu."

"Đúng đúng, Dương tỷ của chúng ta khoan dung rộng lượng nhất, làm sao sẽ so đo với một tên thẳng nam đây." Thấy Hứa Dương Ngọc Trác không có nghi ngờ mình, Trương Hân rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, lấy tay xoa xoa mồ hôi lạnh toát ra trên trán, sau đó vội vàng đẩy Hứa Dương Ngọc Trác đi vào phòng tắm, thúc giục người kia nhanh chóng tắm rửa nghỉ ngơi. Từ bốn giờ hơn đã không thấy bóng dáng, đến bây giờ đã qua hơn sáu tiếng, khoảng thời gian như vậy đối với người đang khống chế cân nặng như Hứa Dương Ngọc Trác mà nói, nhất định là một sự tiêu hao không nhỏ.

Sau khi tắm xong, Trương Hân chờ Hứa Dương Ngọc Trác hoàn thành tất cả công đoạn dưỡng da trước khi ngủ, mới tắt đi đèn trong phòng. Lẽ ra ngày mai sẽ phải đăng vlog mới, nhưng vì hôm nay phát sinh một đống chuyện không nghĩ tới, video của nàng cũng mới cắt được một nửa. Nhưng để Hứa Dương Ngọc Trác có giấc ngủ chất lượng tốt hơn, Trương Hân quyết định tối nay không thức đêm làm nữa.

Hứa Dương Ngọc Trác nằm ở trên giường, khẽ thở dài một tiếng. Một tiếng than thở cực kỳ yếu ớt này lại bị Trương Hân cẩn thận bắt được, nàng nghiêng đầu nhìn về phía Hứa Dương Ngọc Trác, phát hiện người kia cũng chưa ngủ, ánh mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm trần nhà ngẩn người.

"Sao vậy? Huấn luyện không thuận lợi sao?"

"Cậu cảm thấy mình sẽ thành công sao?"

Trương Hân cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ Hứa Dương Ngọc Trác sẽ lại đột nhiên hỏi nàng câu hỏi như vậy. Trước kia lúc gần tới Tổng tuyển, cậu ấy quả thật đã hỏi qua mình vấn đề tương tự, nhưng thường sẽ dùng loại câu khẳng định như "Mình cảm giác mình không ổn". Mà đa phần các trường hợp, là mình sẽ thường xuyên hỏi lại Hứa Dương Ngọc Trác "Cậu cảm thấy mình sẽ ổn sao". So ra, độ đáng tin từ dự cảm của mình so với Hứa Dương Ngọc Trác cũng không kém quá nhiều.

"Quá mệt mỏi sẽ dễ suy nghĩ linh tinh, Dương tỷ của chúng ta là Huyna của đường Gia Hưng a! Nhân vật cấp top ra tay, sẽ còn không thành công sao?"

"Mình cảm thấy cậu đang châm chọc mình..."

Đầu Trương Hân cũng nhanh muốn to lên, nàng còn nghĩ đầu óc mình đang phải làm việc với tốc độ mỗi giây quay mấy ngàn vòng, để tìm kiếm bất kỳ biện pháp nào liên quan tới "Làm thế nào để dỗ con gái vui lên", nhưng dường như không chỉ không có tác dụng, ngược lại còn làm cho Hứa Dương Ngọc Trác càng không tự tin rồi. Nàng vội vàng chống lên nửa người, vượt qua thành giường dùng tay cắt đứt ánh mắt đờ đẫn của Hứa Dương Ngọc Trác, cầm lấy tay người kia kiên định nói: "Nếu như cậu không thể, thì cũng không ai có thể."

Hứa Dương Ngọc Trác vốn cũng không nghĩ Trương Hân có thể nói với nàng điều gì hữu dụng, có nhiều thời điểm, nàng chỉ là muốn có một người bạn có thể tiếp nhận mình phát ra một mặt tiêu cực. Nhưng Hứa Dương Ngọc Trác vẫn bị đoạn văn này của Trương Hân làm cho ngạc nhiên, sau đó nàng cảm nhận được sức mạnh ấm áp cuồn cuộn từ lòng bàn tay Trương Hân rót vào. Hứa Dương Ngọc Trác có thể cảm giác được Trương Hân đang nói ra suy nghĩ từ đáy lòng mình, cái này không giống như đang giả bộ an ủi, nàng có thể cảm nhận được Trương Hân thực sự cho rằng như vậy, cậu ấy thật sự tin tưởng mình có thể thành công.

Hứa Dương Ngọc Trác bị bộ dạng sốt ruột này của Trương Hân làm cho buồn cười, đêm nay tâm tình bị đè nén đột nhiên hoàn toàn biến mất, còn lại chính là tràn ngập năng lượng tinh thần. Nàng cầm lại tay Trương Hân, mỉm cười đối mặt với người kia, vỗ vỗ đầu Trương Hân, từ trong thâm tâm thật lòng nói: "A Hân của chúng ta thật tốt."

"Haiz, mình chỉ đang nói thật thôi." Trương Hân thấy Hứa Dương Ngọc Trác cuối cùng đã bớt đi buồn phiền, thở phào nhẹ nhõm, giúp người kia chỉnh lại góc chăn. Sau đó nằm xuống, nhắm mắt lại nói: "Ngủ ngon, Dương tỷ."

"Ngủ ngon, Trương Hân."

Hứa Dương Ngọc Trác nắm chặt bàn tay vừa được Trương Hân chạm qua, cảm nhận năng lượng người kia dành cho nàng.

Có Trương Hân ở bên cạnh, nàng rất ít gặp ác mộng.

————————

Lời của tác giả: Dự định đến chap 12 hẳn là có thể kết thúc. Ngược lại buổi sáng vẫn không nhịn được mà viết phiên ngoại.

Kết cục cuối cùng thế nào, cảm giác kết mở vẫn tốt hơn đây??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro