Chương 18
"Harry, năm học này con dơi già kia không đến trường, hạnh phúc quá đi!" Ron học một tiết Độc dược xong liền kích động hô lớn.
Tiết học Độc dược đầu tiên sau khai giảng, đám động vật nhỏ đang run rẩy chờ xà vương đến dạy thì ngạc nhiên phát hiện ra người xuất hiện là bà Pomfrey.
Có người vui có người buồn. Bà Pomfrey vừa bước vào cửa đã đi thẳng vào vấn đề: "Giáo sư Snape có việc xin nghỉ, ta tạm thời tiếp nhận công việc của giáo sư Snape dạy các trò mấy tiết học. Bởi vì ta chỉ am hiểu điều chế độc dược dùng để trị liệu nên những tiết này chúng ta sẽ học những độc dược loại hình trị liệu trong sách trước."
Đám động vật nhỏ vốn đang không hiểu gì trước sự xuất hiện của bà Pomfrey nghe vậy liền sôi trào lên. Ở lớp học của Ravenclaw và Hufflepuff, những con ưng nhỏ sôi nổi lấy sách vở ra chuẩn bị ghi chép một ít tri thức về hộ lý linh tinh của bà Pomfrey. Mà đám lửng con vốn đang ôm thành đoàn liền sôi nổi buông tay, trong ánh mắt mang cả may mắn cùng lo lắng.
***
Thật đáng sợ! Thật đáng sợ! Chẳng lẽ giáo sư Snape quyết định đem chúng ta nấu thành độc dược sao? Bà Pomfrey tới chọn dược liệu sao?
À, hoá ra là giáo viên dạy thay. Hô hô, có thể thở phào nhẹ nhõm, tạm thời không cần nhìn thấy giáo sư Snape luôn mang theo âm phong rồi. Nhưng tại sao giáo sư lại không đến trường học nhỉ? Giáo sư lợi hại như thế nhất định sẽ không có việc gì.
Sau đó bởi vì nghĩ quá nhiều nên vạc bị nổ.
Trên đây là tiết Độc dược đầu tiên của đám lửng con.
Bà Pomfrey?
A, hoá ra là thế này.
Bà Pomfrey không khủng bố như giáo sư Snape, hơn nữa nếu độc dược có vấn đề cũng sẽ nhanh chóng được chữa trị.
Đám ưng nhỏ yên lặng liếc nhau gật đầu, trong lòng viết ra một đẳng thức: Bà Pomfrey dạy thay = nhân viên chữa bệnh dạy thay = có thể tiến hành thí nghiệm độc dược.
Vì thế vạc của đám ưng nhỏ cũng nổ. Hơn nữa nguyên nhân nổ vạc cũng thiên kỳ bách quái, lộ ra những tia sáng kỳ dị.
Bên kia, lớp học của Gryffindor và Slytherin lại an tĩnh hiếm thấy. Đầu tiên, đám sư tử vốn là khách quen của Phòng Y tế, so với những nhà khác càng hiểu Bà Pomfrey hơn; tiếp theo đám rắn nhỏ vốn là những kẻ động não trước khi động thủ, cho nên nhìn thấy bà Pomfrey dạy thay cũng không khiến chúng làm ra những hành động bất thường.
Nhưng cho dù vậy, đám sư tử con vẫn không thể ức chế được mà phát ra một trận hoan hô, sau đó chạm vào ánh mắt của bà Pomfrey liền an tĩnh lại. Đám rắn nhỏ trao đổi ánh mắt, quyết định sau khi tan học sẽ tổ chức một cuộc họp kín trong Phòng sinh hoạt chung Slytherin.
Không thể không nói, tất cả bọn họ đều cao hứng quá sớm - dĩ nhiên ngoại trừ đám Slytherin, bọn họ luôn lo lắng tình cảnh của mình nếu như không có chủ nhiệm ở trường.
***
"Harry, cậu không vui sao?" Ron lớn giọng khiến cho vài Slytherin nhìn chăm chú, trong đó có cả Draco.
Harry nhìn có vẻ tâm sự nặng nề, hắn không trả lời vấn đề của Ron, ngược lại bước nhanh về phía Draco.
"Ơ, Harry!" Ron kinh ngạc nhìn về phía Hermione: "Hắn làm sao thế?"
Hermione nhún vai: "Gần như toàn bộ kì nghỉ Harry đã ở trong nhà của giáo sư Snape."
Nghe vậy, mặt Ron trở nên vặn vẹo: "Cậu nói là lão dơi già á? Sao có thể?"
Hermione đang muốn sửa lại cách gọi không lễ phép của Ron thì Harry đã cùng Draco đi tới.
"Ron, đừng gọi giáo sư Snape là lão dơi già nữa, như thế không tốt."
"Harry? Không lẽ cậu thật sự ngây người cả một kì nghỉ ở nhà của lão dơi già đó, sao mình lại không biết?"
"Lúc Harry nói chuyện này, cậu còn đang thao thao bất tuyệt kể lại chuyến đi Ai Cập của mình. Hơn nữa cậu gọi giáo sư là dơi già vốn đã không đúng rồi." Hermione xen vào nói.
"Hermione, Ron, ta tìm Draco có chút việc..."
"Cái gì? Cậu còn gọi tên Malfoy đáng chết này..." Ron cảm thấy hắn càng ngày càng không thể hiểu nổi thế giới này, nhịn không được kêu lên. Tại sao thế giới đột nhiên trở nên xa lạ như vậy?
Harry nhìn về phía Hermione cầu cứu. Hermione gật đầu, trước khi Ron nói xong đã che miệng hắn lại kéo đi.
Draco an tĩnh đứng một bên chờ đợi. Harry có chút ngượng ngùng gãi đầu: "Draco, đi thôi, chúng ta tìm phòng học cũ nào đó rồi nói tiếp."
Đến lúc bước ra khỏi phòng học cũ, bước chân của Draco trở nên phù phiếm. Hắn nhịn không được tự cấu bản thân một cái mới dám xác định bản thân không nằm mơ.
Draco nghĩ thầm: ta nhất định phải nói cho cha ta.
Harry trở lại tháp của Gryffindor, Ron đã về phòng ngủ. Hermione chờ ở Phòng sinh hoạt chung: "Harry, cậu về rồi?"
Harry ngồi cách Hermione không xa: "Hermione, cậu nghĩ tại sao giáo sư Snape không đến Hogwarts?"
Harry nhìn thấy bà Pomfrey dạy thay, cả người đều có cảm giác khó chịu. Hắn thật vất vả mới hạ quyết tâm phải học độc dược thật tốt lấy lòng "cha tương lai", vậy mà Snape lại không đến trường học!
Harry vừa lo lắng vừa mất mát. Mới tan học xong hắn đã không nhịn được chạy tới hỏi Draco xem rốt cuộc có chuyện gì. Nhưng hắn không nghĩ tới tuy Draco là con đỡ đầu của Snape nhưng cũng không biết gì cả.
Bởi vì Lời thề bất diệt, Harry không thể chia sẻ cảm giác của mình với ai khác. Nhưng Draco vốn đã biết Lily rồi, nên Harry không nhịn được kể hết cho hắn chuyện về Lily cùng tính toán của bản thân.
"Hermione, mình đã đáp ứng người khác sẽ không nói ra, nhưng hiện tại mình với Draco là bạn bè." Harry biết Hermione đang chờ hắn là vì muốn nghe hắn giải thích chuyện mấy ngày nay.
"Cậu trở thành bạn của Malfoy từ khi nào?" Hermione nghi hoặc hỏi: "Vừa rồi mình thấy cậu rất lo lắng, cậu lo cho giáo sư Snape sao?"
"Mình không thể nói, Hermione. Mình chỉ có thể nói với cậu là mình đang cố gắng để giáo sư Snape không chán ghét mình như trước nữa."
"Được rồi" Hermione cũng không dò hỏi tới cùng: "Đi ngủ một lát đi Harry, chiều nay chúng ta còn phải đi học." Nàng xoay người đi về phía phòng ngủ của nữ sinh.
Mà bên kia, Draco một bên không nhịn được lăn qua lộn lại trên giường, một bên lại tự phỉ nhổ bản thân thật không quý tộc.
Nhờ có chuyến đi chơi công viên giải trí vào kỳ nghỉ, Draco cảm thấy Harry dường như cũng không chán ghét đến thế. Nhưng hắn vừa nói gì vậy, muốn cha đỡ đầu trở thành cha hắn?
Draco vừa rối rắm vừa mong chờ cha hồi âm. Nữ sĩ Evans kia lại không phải mẹ của Harry? Draco nghĩ đến đôi mắt buồn bã nhưng đầy khát khao của Harry khi nói với hắn hi vọng có thể gọi cha đỡ đầu cùng nữ sĩ Evans là cha mẹ, cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái. Nhưng hắn ngay lập tức đem chút không thoải mái này quy kết cho việc hắn không hi vọng cha đỡ đầu bị cướp đi, lại tiếp tục lăn qua lăn lại.
Thiếu Snape, Hogwarts không có thay đổi gì quá lớn, đám động vật nhỏ vẫn cười cười nháo nháo như cũ.
Mà môn độc dược không có Snape lại trở thành tiêu điểm của cả Hogwarts. Từ khi tiết độc dược thứ hai bắt đầu, bà Pomfrey bắt đầu chế độ thưởng phạt đối với cả bốn nhà.
Người nào làm ra độc dược không đạt yêu cầu sẽ phải uống một bình độc dược bảo vệ sức khoẻ, có thể đề cao khả năng miễn dịch của cơ thể, hơn nữa không có tác dụng phụ. Nhưng điều này cũng không nói lên việc nó không có hại gì với vị giác. Mấy thứ như mùi tất thối, mùi nôn mửa cũng chỉ là chuyện thường mà thôi, tóm lại chỉ có ngươi không nghĩ ra chứ không có việc bà Pomfrey làm không được. Còn những học sinh có thể làm ra độc dược ưu tú sẽ được giảm bớt số lượng từ trong luận văn.
Bốn nhà tiễn đi một Snape tàn phá tinh thần, lại nghênh đón một Pomfrey tàn phá thể xác, ai cũng không biết cái nào tốt hơn một chút.
Nhưng cho dù vậy, hai tuần sau bà Pomfrey cũng phải trở về Phòng y tế. Nguyên nhân chính là trong đó đã chứa đầy học sinh, nàng không thể trở về chiếu cố người bệnh - những tên học sinh Ravenclaw làm nổ vạc đó.
Tuần tiếp theo đám động vật nhỏ của Hogwarts lại tiếp nhận một môn Độc dược tràn đầy màu sắc.
Tuy không làm nổ vạc nhưng luôn điều chế độc dược thất bại - tiết Độc dược của giáo sư Flitwick.
Lịch sử độc dược được giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ, cùng với đó là lý thuyết tác dụng các dược liệu, bài tập về nhà là chép sách - tiết Độc dược của bà Pince.
Yêu cầu học sinh đem bút lông chim biến thành vạc rồi mới bắt đầu điều chế độc dược - tiết Độc dược của giáo sư McGonnagal.
Yêu cầu học sinh nhìn những thứ còn lại trong vạc sau khi điều chế độc dược để phán đoán hung cát - tiết Độc dược của giáo sư Trelawney.
..............
"Dumbledore, không thể cứ như thế mãi được." Ba chủ nhiệm khác tề tụ ở văn phòng hiệu trưởng: "Cứ như này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc học của học sinh."
Dumbledore ngồi sau bàn làm việc: "Ta cũng không có cách nào, giờ đi tuyển người khác dạy Độc dược không kịp nữa rồi. Hơn nữa, mọi người cũng biết đấy, ta đã phí rất nhiều sức lực mới có thể ngăn đám Giám ngục ở bên ngoài Hogwarts. Giờ mà chúng ta thông báo tuyển dụng giáo sư, Fudge nhất định sẽ nhân cơ hội này để bọn Giám ngục điều tra Hogwarts, lúc khai giảng hắn đã làm thế còn gì."
"Vậy môn Độc dược phải làm sao bây giờ? Cứ như thế này cũng không được! Rốt cuộc giáo sư Snape làm sao vậy?"
"Nói là trong lúc điều chế độc dược xảy ra chuyện ngoài ý muốn." Dumbledore đẩy kính mắt: "Được rồi, ta sẽ giải quyết.
Sau khi các giáo sư rời đi, Dumbledore nhìn khung ảnh trống không trên bàn, rất lâu không nói gì. Quan hệ giữa Harry và tiểu Malfoy, Snape vắng mặt. Dumbledore bắt đầu nghĩ phải chăng để Harry ở Spinner's End trong kỳ nghỉ là một quyết định sai lầm.
Hắn vốn định đi thăm Harry trong thời gian nghỉ hè đó, nhưng vì Black vượt ngục nên công việc cứ chồng chất khiến hắn vội đến tận ngày hôm qua.
Có lẽ nên đến thăm Severus. Dumbledore uống một ngụm mật ông, quyết định hành trình tiếp theo của bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro