Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Đã trở lại

Edit + Beta: Tris

Quà 20/10 muộn với một chương full nhé cả nhà. 

* * *

Sau khi Khang Tây Triết trở về cũng không trực tiếp đi tìm cô, chỉ gọi điện thoại nói qua hành trình của anh một chút; một tuần này trên cơ bản anh đều làm việc liên tục cuối cùng cũng hoàn thành cảnh quay của mình.

Một tuần này Trình An cũng không nhàn rỗi, cô dùng một tay đánh chữ tốc độ tuy chậm nhưng may mắn trước đó vẫn còn bản thảo nên cũng không đến mức bị dừng truyện; người ngoài đều nói cô là một tác giả quá mức cao lãnh bởi vì trừ việc nói cảm ơn ra cô chưa bao giờ trả lời bình luận của người đọc, cũng không cho độc giả biết Weibo của mình; đối với nhóm tiểu thiên sứ trong lòng cô rất là cảm kích nhưng cô tự hiểu lấy bản thân không giỏi giao tiếp; cô sợ nói sai gì đó nên dứt khoát cái gì cũng không nói. Hơn nữa truyện của cô một khi viết ra sẽ không dừng giữa chừng cho nên độc giả thân thiết cũng có kha khá; tuy số lượng sản phẩm không nhiều nhưng đánh giá đều rất tốt.

Chờ cô đánh xong chữ cuối cùng của chương, ngẩng đầu lên đã thấy đồng hồ điểm 12 giờ, cô có chút đói bụng, miệng cũng đang thèm thèm cái gì đấy nên cô tự thưởng cho mình một bữa ăn khuya.

Cô sửa lại câu từ cho tốt rồi đem bản thảo lưu lại, nhìn thời gian vừa vặn 12 rưỡi; vì không để đánh thức mẹ với dì, cô cố ý ghi chú lúc đặt: chỉ cần giao đến sảnh thôi.

Gió mùa hè còn mang theo chút khí nóng, trong tiểu khu này không nhiều người đặt đồ ăn lắm. Cô đã đặt mấy lần rồi cho nên khi anh trai bảo an cũng biết, gọi điện báo cho cô một câu rồi để anh giao hàng đi luôn.

Lấy được hộp đồ ăn cô cũng không lập tức lên nhà, an ninh khu này tương đối tốt nên cô rất yên tâm đi tìm một chỗ cô cho là an toàn rồi ngồi xuống ăn lẩu cay cùng đồ nướng.

Tâm trạng của cô hôm nay đúng là rất tốt, buổi sáng biên tập có gọi điện tới nói truyện của cô có người liên hệ muốn xuất bản, tuy đây không phải lần đầu tiên nhưng cô vẫn rất hưng phấn. Chuyện này vẫn chưa xác định chắc chắn nên cô không dám nói với ai, tâm tình vui sướng này liền không có người chia sẻ cùng.

Cô biết Khang Tây Triết đã trở lại nhưng hắn không có tới tìm cô ngay cả gọi điện cũng rất ít, việc này ít nhiều cũng làm cô cảm thấy mất mát đôi chút; có lẽ hắn và vợ trước đã tái hợp; một đoạn tình nghĩa này của bọn họ cũng đã đến hồi kết. Chỉ là cô có chút không cam lòng, hắn đem một nửa thiên nga đen còn lại cho cô chính là muốn nói hắn đã tìm thấy một nửa kia? Dù sao cũng là bạn bè hắn hẳn là nên nói thẳng mặt với cô chứ nhỉ!

Người ta có vợ trước, cô cũng có chồng trước nhé; chỉ là cô không biết chồng cũ gọi là gì, trông như thế nào cũng không nhớ, nói ra khẳng định không có ai tin mất.

Tay trái cầm đồ ăn vốn đã không tiện, cô khó khăn kẹp được một viên thức ăn thời điểm cho vào miệng thì lại cắn trúng đầu lưỡi, cô đau đến mức thiếu chút nữa liền rớt nước mắt.

Nghĩ đến chồng trước cô lại suy nghĩ đến một vấn đề: Vì cái gì khi báo trí đưa tin, ảnh chụp của hai người họ không có xuất hiện qua nhỉ, thậm trí tiêu đề đều không thấy?

Vốn là cô vẫn luôn cho rằng hai nhà hợp tác làm ăn nổi bật quá mức nên lấp hết tin của bọn họ, nhưng hiện tại ngẫm lại, rõ ràng là có người áp tin tức xuống; thân phận của bọn họ vốn rất xấu hổ nhưng cho dù truyền thông lớn không dám nói linh tinh cái gì thì những truyền thông và trang web nhỏ không phải vẫn luôn thích bát quái của hào môn kiểu này sao, như thế nào một chút tin tức cũng không có?

"Hào môn con vợ lẽ", Trình An vẫn luôn cân nhắc cái từ này, kỳ thật ở giới thượng lưu Hải Thành, Khang gia nói chung cũng không tốt gì; Khang Trạm một tay bắt hai mỹ nhân ở Hải Thành chính là chuyện được mọi người say sưa bàn tán; có đại ca như vậy đi đầu, hai vị còn lại cũng không tốt hơn, theo cô biết Khang gia đồng lứa này có 6 người con trai, một nửa trong số đó đều có thể gọi là "Con vợ lẽ".

Khác với đời trước, trừ con trưởng của Khang Trạm – Khang Tây Xuyên thường xuyên xuất hiện trước ống kính, còn lại một đám đều rất ít xuất hiện trước mặt truyền thông. Khang Tây Triết xuất đạo dùng nghệ danh có lẽ cũng là vì lý do này đi. Bởi vì che dấu quá kĩ nên đối với những người đó bên ngoài cũng chỉ tự suy đoán mà thôi.

Lấy hiểu biết của cô đối với hào môn, những người đó cố tình không xuất hiện khẳng định là do không có cơ hội xuất hiện; chứ ai sẽ can tâm bị mai một như vậy; nên là Khang gia xảy ra chuyện khẳng định có liên quan đến bọn họ. Nếu người liên hôn cùng cô cũng ở trong số đó, hắn vì hủy diệt đoạn kí ức không tốt đẹp kia mà động tay động chân cũng là điều dễ hiểu.

Theo suy nghĩ này, rất có khả năng chồng trước của cô chính là một vị lão đại, hơn nữa còn là loại che giấu tâm cơ rất sâu! Nghĩ đến đây cô không khỏi run lên một chút, nếu biết cô đã trở lại, liệu người nọ có thể giết cô diệt khẩu hay không?

"Chồng trước a, chồng trước, tôi bảo đảm một câu đều không nói, đánh chết cũng không nói! Ngài tha cho tôi đi, nếu không, thu phí giữ miệng cũng được, miêng tôi rất chặt nha...." Cô mặc niệm xong, duỗi tay đi lấy thịt nướng thì phát hiện hộp đồ ăn đã không còn, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy trong tay Khang Tây Triết chính là cánh gà cuối cùng của cô.

Có hai thời điểm Trình An sẽ thất thần, một là khi tập trung tinh lực gõ chữ; kể cả bên ngoài mưa to gió lớn, sấm sét đùng đùng cô cũng không nghe thấy; lúc còn lại chính là khi ăn cơm, ở trước mặt mỹ thực cô đặc biệt quên mình.

Giống như hôm nay, cô một bên ăn, một bên suy nghĩ, chờ khi nghĩ xong chén đồ cay trong tay chỉ còn lại nước canh nên khi hoàn hồn lại cô mới duỗi tay đi lấy cánh gà, vừa sờ đã thấy không còn gì chỉ còn lại xương không.

"Chồng trước —— không đúng, sao anh lại ăn vụng đồ của tôi", vốn dĩ Trình An cũng phản ứng hơi chậm; nhưng dù sao Khang Tây Triết lúc trước cũng là "Chồng cũ" mà, cho nên đối với lần này nói sai cô cũng không quá để ý.

Khang Tây Triết cũng nghe được. Anh ở sảnh có nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhỏ, liếc mắt một cái liền nhận ra là cô; thời điểm đi qua anh còn cùng cô chào hỏi, rõ ràng lúc ấy cô có chớp chớp mắt, nhưng lúc sau anh lại thấy cô một bên ăn một bên phát ngốc, tuy là thế nhưng tay trái cầm đũa ăn cũng không có làm vương ra quần áo.

"Em có muốn biết chồng trước của mình là ai không?" Khang Tây Triết nói rồi lắc lắc cánh gà trong tay.

"Không muốn, tôi quan tâm hắn là ai làm gì, hơn nữa còn là trồng trước, về sau chính là không có gặp lại nha." Trình An đã ăn no, thời điểm ăn cơm cô chính là có tâm nhưng dạ không đủ a, dạ dày quá nhỏ thật khổ, lại nói hiện tại đã quá nửa đêm ăn nhiều cũng không tốt.

Khang Tây Triết không nghĩ tới cô sẽ tức giận, đứng dậy chuẩn bị đem cái này đưa cho cô liền nhìn thấy cô dọn dẹp một chút rồi muốn rời đi.

"An An, thực xin lỗi. Đã khuya rồi, anh chỉ là cảm thấy ăn nhiều cái này không tốt cho cơ thể." Khang Tây Triết sốt ruột giải thích, lúc mới đến gần cô anh cũng không nghĩ sẽ động đến đồ ăn của cô, chỉ là nhìn thấy cô ăn đến thất thần như vậy, anh liền nhịn không được.Hơn nữa tận đáy lòng anh cũng không hy vọng cô ăn cái này buổi tối.

Trình An vốn không muốn để ý đến hắn, quay đầu lại nhìn thấy cánh gà trong tay hắn lại thấy tức giận, xoay người đối mặt với hắn nói: "Khang tiên sinh, anh để ý vợ trước của anh, nhưng chưa chắc người khác đã để ý đến người cũ. Kể cả anh có biết đó là ai cũng không cần ở trước mặt tôi nhắc tới! Cảm ơn."

Nói xong cô liền thở phì phò rời đi, trước khi đi còn đem rác trong tay đều nhét vào tay của hắn, như vậy hắn sẽ không thể không đi vất rác trước, cũng không vào thang máy cùng cô được.

Đúng rồi, cô sớm nên nghĩ đến, nếu hắn là người Khang gia, khẳng định biết được người nọ là ai, chỉ là hắn vẫn luôn không nói, cô nhớ rõ hắn từ trước đến nay cũng đã vài lần lấy chuyện này thử nàng. Một là hắn cố ý chơi cô, hai là do người khác cố ý bày mưu đặt kế để hắn tới một lần thử một lần, mặc kệ là dạng nào cô đều cảm thấy khó chấp nhận, rốt cuộc thì cô cũng từng thật tâm coi hắn là bạn bè mà đối đãi.

Biết cô hiểu lầm lớn, Khang Tây Triết vất rác xong muốn gọi điện thoại cùng cô giải thích nhưng anh thử vài lần đều là một giọng nói máy móc đáp lại.

Anh có chút ảo não, anh đã đáp ứng dì Dương sẽ không nói đến chuyện đó, chẳng lẽ vừa cãi nhau lại nuối lời. Anh ở tầng 9 bồi hồi một lúc lâu cuối cùng vẫn không có gõ cửa.

Ngày hôm sau anh dậy sớm chuẩn bị đi bồi tội, xuống tầng xong anh vẫn không dám gõ cửa; nghĩ nghĩ một chút anh lại chạy lên nhà lấy gì đó, lần này đi xuống vừa vặn gặp được dì giúp việc ra ngoài vất rác.

"Tiểu thư cô ấy đi bệnh viện rồi, hôm nay là lịch đi hủy tháo thạch cao." Biết được anh là bạn của tiêu thư nên bà không có giáu diếm.

Khang Tây Triết vội vàng đi tới bệnh viện, không nhìn thấy bóng dáng của cô thì có chút sốt ruột, anh tìm tới tìm lui tìm vài lần, chạy đến mồ hôi đầy đầu, đành phải bỏ khẩu trang xuống, dựa vào thang nghỉ ngơi, điện thoại của cô vẫn không khởi động, anh biết cô khẳng định rất tức giận nên cố ý trốn tránh anh.

Hứa Thiệu Huy xuống lầu liền nhìn thấy hắn, anh nhìn nhìn phía sau một chút không thấy Trình An còn thấy có chút kỳ quái, hôm nay không phải tới ngày bỏ thạch cao sao, như thế nào lại không tới?

A —— anh bỗng nhiên cười một chút, vì trốn anh thế nhưng ngay cả bệnh viện nhà bọn họ đều không tới, anh có thực sự đáng sợ như vậy sao?

Nhưng là vị đại minh tinh này giống như cũng không biết cô đi đâu, nghĩ vậy trong lòng anh cũng cân bằng hơn chút.

"Cánh tay cô ấy không có việc gì, dỡ xuống thạch cao liền có thể hoạt động trong phạm vi nhỏ." Lúc trước chọn bó bột cho cô anh cũng là có tư tâm, tuy rằng đối đối với cô mà nói cũng càng tốt chút nhưng mà nếu nói cho cô, chưa chắc cô đã chọn như vậy.

Nhìn đến hắn, Khang Tây Triết bỗng nhiên hiểu vì cái gì cô không tới bệnh viện này. Cái tính tình này của cô a, thật đúng là......

Kỳ thật đều là bọn họ nghĩ nhiều, Trình An không có tới bệnh viện này hoàn toàn là vì có người mang cô đi tới chỗ càng tốt hơn, thời điểm Trình An đến chỗ này thật sự là sợ ngây người.

Thạch cao dỡ bỏ rất là thuận lợi, sau đó lại chụp X-quang; cánh tay cô khôi phục rất tốt; rồi lấy băng quấn lại, một tháng kế tiếp không dùng lực là không có việc gì, cuối cùng Trình An cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, rốt cuộc cô cũng có thể đẩy nhanh tốc độ nuôi nhóm tiểu thiên sứ của mình.

"Mẹ, chú Tống, con có thể đi dạo ở chỗ này sao?" Vì không muốn quấy rầy hai người họ, Trình An ra khỏi phòng liền mở miệng. Nơi này thật sự thực đẹp, cô không hề biết ở Hải Thành lại có nơi cảnh đẹp như vẽ lại tĩnh lặng như nước như này.

Dương Huệ mang con gái lại đây còn có một nguyên nhân khác đó là chính thức giới thiệu cô cùng Tống Quảng nhận biết. Trình An có biết chuyện của họ, chỉ cần mẹ cô vui vẻ hạnh phúc là tốt rồi.

Đây là một cái viện điều dưỡng, chỗ mẹ con cô vừa tới là tầng chữa bệnh, thiết bị trong này đều đầy đủ hết; vừa rồi trị liệu cho cô chính là vị bác sĩ Lâm lần trước, từ lúc bắt đầu nhìn thái độ của chú Tống với cô liền có thể nhìn ra ông đối xử với mẹ cô tốt như nào.

Cô theo mặt cỏ đi ra ngoài, trên đường ngẫu nhiên gặp được vài người cao tuổi an dưỡng ở đây; đi qua sườn núi có thể nhìn đến cách đó không xa là mặt hồ, đi hết mặt cỏ phía trước là có thể đến đó, cô nhìn nhìn thời gian rồi quyết định qua đình bên hồ ngồi.

"An An?"

Trình An nghe được âm thanh liền quay đầu lại, không bao lâu liền có một chiếc xe điện đi qua đây, loại địa phương này làm sao sẽ không có sân golf được. Cô không nghĩ cùng người Trình gia chào hỏi, chỉ gật đầu tượng trưng nhưng Trình Trạch này cánh tay cô cột băng. Xuống xe liền hỏi một câu: "Cánh tay đây là làm sao vậy?"

Phía sau xe bọn họ còn một chiếc xe khác, thấy bọn họ dừng lại cũng dừng; mấy năm gần đây Trình An cũng không có thay đổi nhiều, trên xe phía sau liền có người nhận ra cô: "Đây không phải con gái Trình gia sao?"

Trình An không nhận biết họ, cô không có xuất hiện qua trong các yến hội của giới thượng lưu Hải Thành, người có thể nhận ra cô cũng không nhiều lắm. Nghe được câu nói này cô rất là không vui, cô vừa muốn mở miệng đằng sau liền truyền đến tiếng của mẹ: "Khang tổng nhận sai người, đó là con gái của Dương Huệ tôi."

TRUYỆN ĐĂNG TẠI WATTPAD TRISTEARIN (TRIS2111)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro